[Sáng Tác] Thảo luận về event "Râu ông nọ cắm cằm bà kia"

Status
Not open for further replies.

Thiên Diễn

Phàm Nhân
Ngọc
-13,39
Tu vi
0,00
Trung tâm của trận pháp bỗng xuất hiện tảng đá hình hài một người phụ nữ đang mang thai.
Nàng ta là Sinh Nhi. Vốn dĩ nàng phải chết già vào hai triệu năm trước nhưng nàng đã được chỉ điểm của một đại năng nên mới giữ được thân xác trẻ mãi không già. Nhưng như vậy thì được gì chứ? Dù thân xác có bất tử thì cũng sẽ đến lúc linh hồn kiệt quệ mà chết thôi.
Sinh Nhi tiếp tục sống thêm một ngàn năm nữa thì nàng bắt đầu mệt mỏi.
-Cái gì đến rồi cũng sẽ đến thôi...-Nàng lẩm nhẩm.
Lúc này, có một vị cao tăng đến tìm nàng, vị cao tăng này là một người có thể suy tính nhân quả về trước sáu triệu năm, ra sau ba triệu năm. Y là một người sống ở hiện tại nhưng ánh mắt lại đặt ở tương lai.
Y đưa nàng một viên thuốc rồi bảo nàng uống.
-Viên thuốc này sẽ giúp một phần sức mạnh vào kế hoạch ngăn chặn nó - Y nói.
-Tại sao ngài không ngăn chặn nó? Ngài có thể biết được tương lai mà? Chỉ việc tìm điểm yếu của nó thôi.
-Cô bé, dù một con muỗi biết điểm yếu của chúng ta thì nó cũng không thể giết chúng ta được. Với lại, ta không biết trước tương lai, ta là lựa chọn tương lai nên không thể biết hết được.
-Cách này có hiệu quả không?
-Cách này... là cách tốt nhất...
Sau khi y rời đi, Sinh Nhi liền uống viên thuốc vào rồi dựa theo kế hoạch của vị cao tăng mà đi đến chổ trận pháp.
Lúc này trận pháp vẫn đang trong thời kì hình thành nên vận tốc sản sinh năng lượng của nó vẫn chưa quá lớn, nàng vẫn có thể đi vào, dù sao cũng mới hơn một ngàn năm thôi.
Sao khi bước vào, Sinh Nghi sử dụng pháp thuật mà vị cao tăng đã đưa, vận chuyển năng lượng của âm và dương vào trong bụng của mình. Trong bụng nàng nhanh chóng hình thành một cái nhau thai rồi bắt đầu phát triển. Khi đã hình thành một cơ thể thai nhi hoàn chỉnh thì nàng tự hóa đá chính bản thân mình để ngăn cản sự lớn lên của thai nhi.
Sau hai triệu năm, thai nhi hấp thụ năng lượng của âm dương không ngừng nhưng không được lớn lên nên đã xảy ra chất biến. Khi nó pháp vỡ trận pháp, âm dương mất cân bằng nên đã đánh thức thai nhi. Thai nhi phá tang "tượng đá" mà ra, hắn nhanh chóng lớn lên.
Nó nhíu mày mà hỏi:
-Ngươi là ai?
Nó cảm nhận được sức mạnh to lớn của tên đang đứng trước mặt, nó sợ hãi.
- Trác Lệ.
Hắn trả lời hai chữ rồi bay đến trước mặt nó tung ra cú đấm của mình. Từ khi sinh ra thì hắn đã biết phải làm gì rồi. Kế thừa ý chí các vị tiền bối, bố và mẹ... mà mẹ hắn là ai nhỉ? Hay hắn có hai mẹ? Điều đó không quan trọng nữa, hắn phải tiêu diệt tên trước mắt này.
Nó vội đưa tay đón đỡ, khi tay của hai người chạm nhau thì bộc phát ra một phản lực cực mạnh bay về phía sau. Trác Lệ dùng chân đạp vào không khí nhảy về phía nó tiếp tục tấn công. Trác Lệ mới sinh nên không thể học được thuật pháp nhưng với cơ thể được tôi luyện hai triệu năm của hắn thì có thể đánh với nó một trận.
Hai người chiến đấu với nhau một triệu năm nhưng do nó là một chiến binh hung tàn đã trải qua nhiều trận đánh nên đã chiếm thể thượng phong.
Trác Lệ bởi vì thua từ đầu nên không chiếm được tiên cơ, càng ngày càng yếu thế, dù đã có kinh nghiệm nhưng vẫn không vực dậy được.
Trong lúc đánh nhau, nó bỗng lấy ra một viên đá rồi ném vào Trác Lệ, dù Trác Lệ có thể đở được nhưng hắn quyết định né bởi vì ai biết viên đá đó có thể là gì chứ?
Lúc này, nó bỗng cười to rồi nói:
-Trác Lệ, ngươi là đối thủ mạnh nhất ta từng gặp. Nhưng trận chiến này chỉ đến đây thôi, CHẾT ĐI!!!
Thì ra viên đá vừa rồi đã hoàn thành sát trận nó âm thầm bố trí một triệu năm quá. Sát trận vừa hiện liến tấn công vào ngực Trác Lệ.
Đòn đánh cực kỳ nhanh nên hắn không thể né được.
Hắn bị trọng thương, sức chiến đấu giảm mạnh, bị nó chưởng một chưởng liền bay ra hơn vạn mét, nằm thoi thóp.
Nó đi đến nhìn vào Trác Lệ.
-Thế giới của ngươi là thế giới phản kháng kịch liệt nhất ta từng gặp. Ta sẽ ghi nhớ ngươi và thế giới này, giời thì chết đi.
Nó chưởng một chưởng về phía Trác Lệ rồi rời đi.
Đúng lúc này, trong cơ thể của Trác Lệ bỗng xuất hiện một viên thuốc, viên thuốc này trị thương cho Trác Lệ một cách nhanh chóng.
Trác Lệ cảm thụ sức mạnh đang dần khôi phục trong cơ thể mình, hắn đứng dậy quát to:
-ĐỨNG LẠI!!!
Nó giật mình quay đầu. Trác Lệ không cho nó thời gian suy nghĩ tiền tấn công. Vì đã có kinh nghiệm nên lần này cả hai chiến đấu ngang tay.
Lại trải qua năm trăm ngàn năm, nó càng ngày càng suy yếu còn Trác Lệ thì càng ngày đánh càng hăng.
Lại thêm bốn trăm ngàn năm, trận chiến kết thúc, Trác Lệ chiến thắng. Lúc này hắn nhìn thế giới mà cha mẹ đã cố gắng cứu giúp, giờ đây chỉ còn một đóng hoang tàn. Mọi sự sống trên thế giới này đều đã biến mất, kể cả những con côn trùng, vi khuẩn.
Lúc này, nó cười hả hê mà nói:
-Vì cái gì chứ?
Rồi nó chết. Giờ chỉ còn lại Trác Lệ trong thế giới này.
--End--
-----------------------------------
Có end rồi nha @Hoa Lưỡng Sinh :cqdbnzy:
Ơ hay, Trác Lệ là ông nào? Trác Quân Sinh của tui đâu? Còn Bàn Cổ đại thần chạy đâu rồi, bác bí quá hóa liều đấy à :vzfiy0h:
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top