Game Giới thiệu game hành động kinh dị offline - Dead Space

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Ayoo!!! Cúi cùng cũng gặp Boss cuối

1602321891039.png
 

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Nhật ký chơi game - dịch thuật - tự sự - sáng tác - bung lụa về Dead Space 2

Act 1:


Xẹt... xẹt... xẹt....

Đó là Nicole Brennan... Không, chính xác thì đó là đoạn video của cô nàng Nicole Brennan xinh đẹp gửi về cho anh chàng Isaac.



Nicole Brennan: Isaac, anh có ở đó không? Coi nào, Isaac...

Nicole Brennan: Ôi, lạy Chúa! Em xin lỗi nhé, Isaac... Em quên là... múi giờ khác nhau mất rồi... Em sẽ gọi lại cho anh sau nhé...

Issac Clarke: Không sao, không sao!!!! Anh nè, bấy bì!!!

Nicole Brennan: Tuyệt lắm anh. Anh nói đúng rồi đó, Isaac! Ishimura đúng là một chiếc phi thuyền tuyệt vời. Em may lắm mới được làm việc trên cô nàng vĩ đại này ớ.

Issac Clarke: Ngon. Nhớ tận hưởng cảm giác đó đến khi xong việc nhé em. Họ dự định đóng máy cô nàng ấy vĩnh viễn vào năm sau đấy.

Nicole Brennan: Isaac, cảm ơn anh nhé.

Issac Clarke: Sao dzạ?

Nicole Brennan: Vì... đã động viên em nhận việc này. Ý em là, nếu không có anh, em sẽ không bao giờ thành công được. Anh chính là người đã khiến em vững lòng với điều này.

Issac Clarke: À, em phải nhớ rằng... Vì anh đã không ở bên cạnh em tận 6 tháng, nên em mới thành công như vậy ớ.

Nicole Brennan: Chắc anh cũng biết là tụi mình không thể ở kề cận để động viên cho nhau mà.

...

Xẹt... xẹt... xẹt....

Nicole Brennan: Isaac? Em... Isaac... Anh nghe em nói không? Nhớ rõ này, em sẽ gọi lại cho anh ngay khi em có thể, vậy nhé!

...

Một người đàn ông nào đó đang ngồi lấy khẩu cung trước mặt hắn. Ông ta mặt đồng phục màu trắng, loại đã được thiết kế đặc biệt... Trông ông ấy rất quen, nhưng mình không nhớ rõ là đã gặp ở đâu rồi....

Người đàn ông chợt hét lên: Issac, Isaac! Cậu Clarke này, cậu đang bị mất tập trung nãy giờ đấy! Tôi nhắc lại nhé, cậu đang kể cho tôi nghe về những cơn ác mộng mà cậu từng trải qua, về người bạn gái quá cố của cậu. Tên cô ấy là gì?

Issac Clarke: Là Nicole.

Người đàn ông này nhấn gì đó xuống bộ bàn phím được hình thành từ công nghệ VR.

Bỗng nhiên, hắn thấy hình ảnh của Nicole chợt hiện lên sau lưng người đàn ông mặt trang phục đặc chế. Là ảo ảnh ư? Cô ấy vẫn mặc bộ đồng phục của đơn vị, ngồi đó, trước mặt hắn, và nói:

- Em không muốn mọi chuyện cứ chấm dứt như thế này. Em thật sự muốn gặp lại anh lần nữa... dù là chỉ một lần. Em yêu anh. Em luôn yêu anh.

Có vẻ như người đàn ông trông giống sĩ quan trước mặt đã hoàn thành xong một bản thảo nào đấy, bèn nói tiếp: Rồi, Nicole Brennan, đúng không? Cô ấy là một chuyên viên y tế công tác trên con tàu đi khai thác tại các Planetcracker... có tên là Ishimura. Gọi đầy đủ là USG Ishimura, nhỉ? Nhiệm vụ lần này là khai thác khoáng sản ở khu vực Aegis VII. Tôi cũng biết rõ, hệ thống thông tin liên lạc đã dần dần bị ngắt quãng và mất tín hiệu ở thời điểm họ đến đó. Cậu là một thành viên trong đội sửa chữa, dĩ nhiên, là cậu xung phong nhận nhiệm vụ sửa chữa này. Tôi nói đúng không? Cậu đã phát hiện ra điều gì trên con tàu vũ trụ ấy vậy, Isaac?

Issac Clarke: Họ tìm ra một thứ gì đó.

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế: Họ tìm ra thứ gì trên tàu vậy, Isaac?

Issac Clarke: Chính là Con Dấu.

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế: Vậy, cậu có từng liên hệ với... Con Dấu ấy chưa? Nó có khiến cậu "trông thấy" bất cứ thứ gì không? Một thứ gì đó mà cậu không hề muốn trông thấy?

Hình ảnh của Nicole lại hiện ra lần thứ hai. Lúc này, mặt cô ấy đầy máu. Máu chảy tràn xuống từ đỉnh đầu, nhuộm đỏ cả mái tóc ngắn màu bạch kim. Máu tràn ra từ mắt, mũi, miệng. Máu ướt đẫm gương mặt, thấm xuống tận cổ, nhuộm đỏ lớp đồng phục màu trắng mà cô nàng đang mặc trên người. Nicole chậm rãi tiến dần đến bàn làm việc của hắn và người đàn ông đang thẩm vấn này, nhoài chân, trèo hẳn lên bàn, ngồi xổm đối diện với hắn...

Issac Clarke - vẫn đang trong trạng thái mơ hồ, sang chấn tâm lý - tiếp tục trả lời câu hỏi ban nãy của người thẩm vấn: Nó nói chuyện với tôi...

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế: Nó nói gì vậy, Isaac? Nó nói gì vậy, Isaac?

Lúc này, hình ảnh của cô nàng Nicole đẫm máu chợt mở miệng, thì thào bằng một chất giọng khủng khiếp: Hãy hòa tan cùng em!

Mắt, mũi và miệng của cô sáng loáng, như thể đó là lỗ hỗng của một tinh cầu nào đó đang ánh xạ ra cái hơi lửa từ lõi hành tinh.

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế gọi liên tục: Issac! Isaac! Cậu nghe tôi nói gì không? Isaac!

Issac Clarke: HÃY HÒA TAN CÙNG CHÚNG NÓ!

...

Một người đàn ông nào đó đang dùng đèn pin soi vào đồng tử trong mắt của Isaac, đồng thời nói vào máy truyền tin:

- Isaac, cậu nghe tôi nói gì không? Issac! Daina, tôi đã gặp Isaac Clarke! Lặp lại, tôi đã tìm ra anh ấy!

Ngay lập tức, có một giọng nói phụ nữ vang lên từ chiếc máy truyền tin ấy:

- Tuyệt vời, Franco. Cẩn thận nhé, anh ấy đã bị mất liên lạc trong một quãng thời gian khá lâu rồi đấy.

Nghe thấy thế, người đàn ông France bèn thực hiện động tác ép ngực sơ cấp cứu tim cho Isaac ngay lập tức:

- Được rồi, được rồi! Cố lên nào, cố lên, cố lên. Chúng tôi sẽ cởi bộ trang phục đặc chế chật chội này ra cho cậu.

Issac Clarke: Tôi... Tôi đang ở đâu?

Dường như vừa có một bóng đèn nào đó tắt ngấm.

Franco: Được rồi! Tôi biết là cậu đang bối rối trong lúc này. Tôi sẽ giải thích tất cả mọi việc cho cậu, nhưng cậu phải tin tưởng tôi. Cậu hiểu chứ? Nghe này! Cậu đang gặp nguy hiểm, đúng hơn là đang ở trong một trường hợp nguy hiểm cực độ!

... A a a....

Một thứ gì đó sắc nhọn, và nhơ nhuốc, đâm xuyên qua lồng ngực của Franco từ sau lưng. Nó trồi lên - đó là một mảng da to tướng và đầy máu - há một cái lỗ (chắc là miệng) đầy những chiếc sừng (hay là răng nhỉ) và ngoạm lấy đầu của người đàn ông tên Franco. Những cái tạm gọi là răng ấy đâm vào trán và hai bên má, rồi nhanh chóng rút ra thật nhanh. Sau đó, con quái vật ấy thụt đầu xuống sàn, để lại trước mặt Issac là một người đàn ông Franco đang la thét với 3 lỗ máu nhầy nhụa trên mặt.

Không quá lâu sau đó, tầm 2 - 3 giây gì đấy, bất ngờ thay khi cái cổ của Franco dài thòng ra. Da dẻ bên ngoài tróc sạch, để lộ lớp cơ thịt đỏ hõn cực kỳ đáng sợ. Không những thế, mặt gã vỡ nát. Thay vào vị trí ngũ quan là một tập hợp của những thứ gì đó trông như răng, xúc tu, môi,... và chẳng biết có mắt hay không.

Mớ hình thù hỗn hợp ấy chỉ cách gương mặt của Issac chưa đầy 20 cm. Nó rướn người tới, táp vào mặt anh ấy.

Ngay lúc này, nhờ vào sự phản xạ của một chiến binh dày dặn kinh nghiệm, Issac đập mạnh đầu mình vào đầu con quái, khiễn nó chững lại trong thoáng chốc. Lợi dụng tình hình, hắn đạp một cước thận mạnh vào giữa ngực của cái kẻ từng mang tên là Franco này, sút nó văng ra xa.

Bất chợt, có một giọng nữ vang lên, chẳng rõ là từ máy truyền tin hay từ một hệ thống loa nào đó trong cái kiến trúc này.

- Franco? Franco? Chuyện gì xảy ra thế? Lạy Chúa... Isaac? Isaac Clarke! Nếu anh nghe thấy rôi, thì chạy ngay đi!!! CHẠY nhanh lên!

Thật ra, không cần chờ giọng nữ ấy nhắc nhở, tất cả những gì mà Isaac Clarke biết rõ là mình nên làm ngay lúc này chính là: CHẠY thoát khỏi những con quái vật đang dần xuất hiện sau những cánh cửa sắt xung quanh trong khu kiến trúc mà mình đang đứng...

...
 

Kemkensi

Phi Thăng kiếp
Nhật ký chơi game - dịch thuật - tự sự - sáng tác - bung lụa về Dead Space 2

Act 1:


Xẹt... xẹt... xẹt....

Đó là Nicole Brennan... Không, chính xác thì đó là đoạn video của cô nàng Nicole Brennan xinh đẹp gửi về cho anh chàng Isaac.




...

Một người đàn ông nào đó đang ngồi lấy khẩu cung trước mặt hắn. Ông ta mặt đồng phục màu trắng, loại đã được thiết kế đặc biệt... Trông ông ấy rất quen, nhưng mình không nhớ rõ là đã gặp ở đâu rồi....

Người đàn ông chợt hét lên: Issac, Isaac! Cậu Clarke này, cậu đang bị mất tập trung nãy giờ đấy! Tôi nhắc lại nhé, cậu đang kể cho tôi nghe về những cơn ác mộng mà cậu từng trải qua, về người bạn gái quá cố của cậu. Tên cô ấy là gì?

Issac Clarke: Là Nicole.

Người đàn ông này nhấn gì đó xuống bộ bàn phím được hình thành từ công nghệ VR.

Bỗng nhiên, hắn thấy hình ảnh của Nicole chợt hiện lên sau lưng người đàn ông mặt trang phục đặc chế. Là ảo ảnh ư? Cô ấy vẫn mặc bộ đồng phục của đơn vị, ngồi đó, trước mặt hắn, và nói:

- Em không muốn mọi chuyện cứ chấm dứt như thế này. Em thật sự muốn gặp lại anh lần nữa... dù là chỉ một lần. Em yêu anh. Em luôn yêu anh.

Có vẻ như người đàn ông trông giống sĩ quan trước mặt đã hoàn thành xong một bản thảo nào đấy, bèn nói tiếp: Rồi, Nicole Brennan, đúng không? Cô ấy là một chuyên viên y tế công tác trên con tàu đi khai thác tại các Planetcracker... có tên là Ishimura. Gọi đầy đủ là USG Ishimura, nhỉ? Nhiệm vụ lần này là khai thác khoáng sản ở khu vực Aegis VII. Tôi cũng biết rõ, hệ thống thông tin liên lạc đã dần dần bị ngắt quãng và mất tín hiệu ở thời điểm họ đến đó. Cậu là một thành viên trong đội sửa chữa, dĩ nhiên, là cậu xung phong nhận nhiệm vụ sửa chữa này. Tôi nói đúng không? Cậu đã phát hiện ra điều gì trên con tàu vũ trụ ấy vậy, Isaac?

Issac Clarke: Họ tìm ra một thứ gì đó.

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế: Họ tìm ra thứ gì trên tàu vậy, Isaac?

Issac Clarke: Chính là Con Dấu.

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế: Vậy, cậu có từng liên hệ với... Con Dấu ấy chưa? Nó có khiến cậu "trông thấy" bất cứ thứ gì không? Một thứ gì đó mà cậu không hề muốn trông thấy?

Hình ảnh của Nicole lại hiện ra lần thứ hai. Lúc này, mặt cô ấy đầy máu. Máu chảy tràn xuống từ đỉnh đầu, nhuộm đỏ cả mái tóc ngắn màu bạch kim. Máu tràn ra từ mắt, mũi, miệng. Máu ướt đẫm gương mặt, thấm xuống tận cổ, nhuộm đỏ lớp đồng phục màu trắng mà cô nàng đang mặc trên người. Nicole chậm rãi tiến dần đến bàn làm việc của hắn và người đàn ông đang thẩm vấn này, nhoài chân, trèo hẳn lên bàn, ngồi xổm đối diện với hắn...

Issac Clarke - vẫn đang trong trạng thái mơ hồ, sang chấn tâm lý - tiếp tục trả lời câu hỏi ban nãy của người thẩm vấn: Nó nói chuyện với tôi...

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế: Nó nói gì vậy, Isaac? Nó nói gì vậy, Isaac?

Lúc này, hình ảnh của cô nàng Nicole đẫm máu chợt mở miệng, thì thào bằng một chất giọng khủng khiếp: Hãy hòa tan cùng em!

Mắt, mũi và miệng của cô sáng loáng, như thể đó là lỗ hỗng của một tinh cầu nào đó đang ánh xạ ra cái hơi lửa từ lõi hành tinh.

Người đàn ông mặc trang phục đặc chế gọi liên tục: Issac! Isaac! Cậu nghe tôi nói gì không? Isaac!

Issac Clarke: HÃY HÒA TAN CÙNG CHÚNG NÓ!

...

Một người đàn ông nào đó đang dùng đèn pin soi vào đồng tử trong mắt của Isaac, đồng thời nói vào máy truyền tin:

- Isaac, cậu nghe tôi nói gì không? Issac! Daina, tôi đã gặp Isaac Clarke! Lặp lại, tôi đã tìm ra anh ấy!

Ngay lập tức, có một giọng nói phụ nữ vang lên từ chiếc máy truyền tin ấy:

- Tuyệt vời, Franco. Cẩn thận nhé, anh ấy đã bị mất liên lạc trong một quãng thời gian khá lâu rồi đấy.

Nghe thấy thế, người đàn ông France bèn thực hiện động tác ép ngực sơ cấp cứu tim cho Isaac ngay lập tức:

- Được rồi, được rồi! Cố lên nào, cố lên, cố lên. Chúng tôi sẽ cởi bộ trang phục đặc chế chật chội này ra cho cậu.

Issac Clarke: Tôi... Tôi đang ở đâu?

Dường như vừa có một bóng đèn nào đó tắt ngấm.

Franco: Được rồi! Tôi biết là cậu đang bối rối trong lúc này. Tôi sẽ giải thích tất cả mọi việc cho cậu, nhưng cậu phải tin tưởng tôi. Cậu hiểu chứ? Nghe này! Cậu đang gặp nguy hiểm, đúng hơn là đang ở trong một trường hợp nguy hiểm cực độ!

... A a a....

Một thứ gì đó sắc nhọn, và nhơ nhuốc, đâm xuyên qua lồng ngực của Franco từ sau lưng. Nó trồi lên - đó là một mảng da to tướng và đầy máu - há một cái lỗ (chắc là miệng) đầy những chiếc sừng (hay là răng nhỉ) và ngoạm lấy đầu của người đàn ông tên Franco. Những cái tạm gọi là răng ấy đâm vào trán và hai bên má, rồi nhanh chóng rút ra thật nhanh. Sau đó, con quái vật ấy thụt đầu xuống sàn, để lại trước mặt Issac là một người đàn ông Franco đang la thét với 3 lỗ máu nhầy nhụa trên mặt.

Không quá lâu sau đó, tầm 2 - 3 giây gì đấy, bất ngờ thay khi cái cổ của Franco dài thòng ra. Da dẻ bên ngoài tróc sạch, để lộ lớp cơ thịt đỏ hõn cực kỳ đáng sợ. Không những thế, mặt gã vỡ nát. Thay vào vị trí ngũ quan là một tập hợp của những thứ gì đó trông như răng, xúc tu, môi,... và chẳng biết có mắt hay không.

Mớ hình thù hỗn hợp ấy chỉ cách gương mặt của Issac chưa đầy 20 cm. Nó rướn người tới, táp vào mặt anh ấy.

Ngay lúc này, nhờ vào sự phản xạ của một chiến binh dày dặn kinh nghiệm, Issac đập mạnh đầu mình vào đầu con quái, khiễn nó chững lại trong thoáng chốc. Lợi dụng tình hình, hắn đạp một cước thận mạnh vào giữa ngực của cái kẻ từng mang tên là Franco này, sút nó văng ra xa.

Bất chợt, có một giọng nữ vang lên, chẳng rõ là từ máy truyền tin hay từ một hệ thống loa nào đó trong cái kiến trúc này.

- Franco? Franco? Chuyện gì xảy ra thế? Lạy Chúa... Isaac? Isaac Clarke! Nếu anh nghe thấy rôi, thì chạy ngay đi!!! CHẠY nhanh lên!

Thật ra, không cần chờ giọng nữ ấy nhắc nhở, tất cả những gì mà Isaac Clarke biết rõ là mình nên làm ngay lúc này chính là: CHẠY thoát khỏi những con quái vật đang dần xuất hiện sau những cánh cửa sắt xung quanh trong khu kiến trúc mà mình đang đứng...

...
Cho 1 like vì có tâm thôi chứ dài quá ko đọc =]]]]]]]]]
 

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
Dằn lòng cái khỉ mốc á, chọt mụi 1 phát bị lãng thấy nhóe =]]]]]]]
:80::80::80: à.. thì... mà... là... Biết có người thấy, nên huynh mới ra tay. Head says yes, nhưng heart says no khi giết mụi, nên đành ra tay trước mặt người khác, kể như vừa phù hợp đạo nghĩa với phe imposter, vừa trọn tình huynh muội :087::087::087:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top