[Dịch] Phòng 8 Dịch pháp tắc - Lầu 1

Status
Not open for further replies.

Sherlock

Phàm Nhân
Ngọc
12.444,19
Tu vi
0,00
:bucminh: :bucminh: anh bảo là dùng cái nào thì chọn 1 thôi! Chứ ngay trong 1 ch lại thay đổi liên tục!
Mấy vụ dịch này ta cũng đau đầu, trong cùng 1 chương kg biết có cần dùng thống nhất từ kg.
Đặc biết với những từ ít phổ biến, ví dụ như quang tráo, lúc thì dùng là quang tráo, lúc thì dùng lồng ánh sáng, lúc thì lồng sáng... để đỡ phải giải thích mà người đọc hiểu dần.
Đạo hữu thấy nên thế nào?
 

Hoàng Hi Bình

Kim Tiên Sơ Kỳ
Đệ Tam Dịch Giả Tháng 7
Trong một số ngữ cảnh, thường giữa người già với người trẻ, người thế hệ trước với thế hệ sau, thì loại xưng hô ta - cậu, ta - cháu vẫn chấp nhận được nha.
:bucminh: :bucminh: :bucminh: có ông bác sỹ nào tuyển nhân viên mà xưng hô ta-cậu ko? THường người già xưng hô ta, 1 là mấy lão thày pháp, thày cúng, hoặc dân ba tàu, chắc tôi người miền trung nên ít thấy. :2avly9u::2avly9u:phụ nữ già thì xưng mệ, o, đàn ông già thì xưng ôn, bác. Dân trí thức như bác sỹ mà xưng ta chưa gặp bao giờ!
 
Mấy vụ dịch này ta cũng đau đầu, trong cùng 1 chương kg biết có cần dùng thống nhất từ kg.
Đặc biết với những từ ít phổ biến, ví dụ như quang tráo, lúc thì dùng là quang tráo, lúc thì dùng lồng ánh sáng, lúc thì lồng sáng... để đỡ phải giải thích mà người đọc hiểu dần.
Đạo hữu thấy nên thế nào?


Anh à, mình đá sân qua Kiếm Lai đi, để thấy cảnh cùng là tả một nhân vật mà ổng dùng tới năm sáu cái đại t.ừ nhân xưng khác nhau nè :D
 

Hoàng Hi Bình

Kim Tiên Sơ Kỳ
Đệ Tam Dịch Giả Tháng 7
Mấy vụ dịch này ta cũng đau đầu, trong cùng 1 chương kg biết có cần dùng thống nhất từ kg.
Đặc biết với những từ ít phổ biến, ví dụ như quang tráo, lúc thì dùng là quang tráo, lúc thì dùng lồng ánh sáng, lúc thì lồng sáng... để đỡ phải giải thích mà người đọc hiểu dần.
Đạo hữu thấy nên thế nào?
:2avly9u:đương nhiên trong1 ch nên thống nhất, để 2 cụm từ là đọc khó hiểu ngay, để ko sửa phần lớn do lười! ta thấy quang tráo thì dịch lồng sáng hay quang tráo đều dc. Có đều nên thống nhất 1 cái, vì dụ như quang mang ta vẫn giữ bởi vì nếu dịch là tiếng việt là chùm ánh sáng sắc nhọn nghe rất dở, dài dòng/// mà dịch là chùm sáng thì chưa tả rõ nghĩa.
 
Gốc: “Rầm!” tiếng đập bàn lớn tiếng bất chợt vang lên trong một phòng khám bệnh.
Sửa: Rầm! Một tiếng đập bàn lớn bất chợt vang lên trong phòng khám bệnh.
> Âm thanh không cho vào ngoặc kép nhé, vì tính chất của ngoặc kép là để nhấn mạnh hoặc dùng trong hội thoại thôi. Đã tiếng đập bàn mà còn lớn tiếng nữa thì thành lặp t.ừ rồi.

Gốc: Một gã đeo mắt kính hiển nhiên là đang bị chọc tức, đập mạnh xuống bàn, trừng mắt nhìn người khoác áo blouse trắng, người đàn ông trung niên đang bắt chân chữ ngũ, tức giận chất vấn: “Ông chủ, ông đùa tôi đấy à?”
Sửa: Một gã đeo kính bị chọc giận/lửa giận bừng bừng/t.ức nổ đom đóm mắt đập tay xuống bàn, trừng mắt nhìn người đàn ông mặc áo blouse trắng đang bắt chân chữ ngũ kia, t.ức giận chất vấn...

Gốc: Người đàn ông trung niên kia không hề giận gã, vẻ mặt ung dung bình tĩnh, trước khi nói còn rỗi rãi cầm lấy ấm trà cát tím nhỏ trên bàn
Sửa: Người đàn ông trung niên kia vẫn bình tĩnh như thường, trước khi lên tiếng còn rỗi rãi cầm lấy ấm trà t.ử sa trên bàn.
> Vụ t.ử sa thì ông Bình nói rồi, khi dịch làm ơn tra baidu hoặc ít nhất là gg, đừng nên chém bậy.

Gốc: Gã mắt kính thấy vậy lại càng tức giận hơn, gầm lên: “2500 tệ mà muốn thuê bác sĩ sao, ông tưởng đây là thôn Huệ thành chắc? Đây là Dương thành, là tỉnh thành của tỉnh Quảng, mọi người khắp tỉnh đều có lương tháng bình quân 5694 tệ!”
Sửa: Gã đeo kính thấy vậy lại càng t.ức giận hơn, gầm lên: "Có mỗi 2500 đồng mà muốn thuê bác sĩ à, ông tưởng đang ở dưới quê chắc (đoạn này em méo check raw nên viết vầy cho dễ hiểu) Đây là thành phố Hồ Chí Minh đấy nhé, lương tháng bình quân ở đây đã là ********* đồng rồi!

Gốc: Anh bạn trẻ, nếu cậu nói như vậy, thì ta chỉ có thể xin lỗi, ta đây kéo cả tỉnh này xuống rồi. mặc dù thôn Thạch Khanh chúng tôi đây cứ xem như thuộc về Dương thành đi, nhưng là thôn làng trong một tỉnh thành phố thôi. đây chính là vùng quê Huệ thành! Gã đeo mắt kính cũng là thôn y duy nhất của thôn Thạch Khanh.
Sửa: Anh bạn trẻ, nếu cậu nói vậy thì tôi chỉ có thể xin lỗi vì mình đã kéo cả tính đi xuống - ý chỉ tiền lương -. Mặc dù huyện hóc môn chúng tôi xem như vẫn thuộc thành phố Hồ Chí Minh, nhưng chỉ là một huyện nhỏ nằm ở ngoại ô thành phố mà thôi! Gã đeo kính cũng là bác sĩ duy nhất của huyện này

Gốc: Có thể nghe được Ngô Nhân Diệu huyên thuyên về tiền lương hơn một tiếng đồng hồ Lâm Hạo nổi cơn thịnh nộ, bực tức hỏi: “Ông chú, chú có thấy trên người tôi có điểm nào giống nữ không?
Sửa: Nhưng nghe Ngô Nhân Diệu huyên thuyên về tiền nong hơn một tiếng đồng hồ, Lâm Hạo cũng nổi đóa, bực dọc hỏi: "Thôi đi cha, ông thấy tui giống phụ nữ lắm à." - ý là tưởng bố mày nhẹ dạ cả tin lắm hả.

Mặc dù t.ừ "khả" cũng có nghĩa là "có thể", nhưng đó là kiểu "Khả dĩ" - có thể, còn kiểu đứng đầu câu thế này thì là "Nhưng" nhé. Hành văn súc tích khác với hành văn cục súc, đôi khi ngắn gọn không đúng lúc lại thành câu văn lủng củng vô nghĩa đấy.

@Hoàng Hi Bình @Lười Tắm
 

hoangtruc

Phàm Nhân
*Thiên Tôn*
Ngọc
40.424,31
Tu vi
0,00
:27: :27: @Lười Tắm
Ta sẽ biên chương chú đk acc reader
" “Rầm!” tiếng đập bàn lớn tiếng bất chợt vang lên trong một phòng khám bệnh. > Chữ cái đầu tiên của câu phải viết hoa ko biết à? Hơn nữa cụm từ "lớn tiếng" nghe ko hợp ngữ cảnh, nên dịch khá lớn, rất lớn... thì tốt hơn.
Một gã đeo mắt kính hiển nhiên là đang (đã)bị chọc tức, đập mạnh xuống bàn, trừng mắt nhìn người khoác áo blouse trắng, người đàn ông trung niên (người đàn ông trung niên, khoác áo blouse trắng) đang bắt chân chữ ngũ, tức giận chất vấn: “Ông chủ, ông đùa tôi đấy à?” >>>
Người đàn ông trung niên kia không hề giận gã, vẻ mặt ung dung bình tĩnh, trước khi nói còn rỗi rãi cầm lấy ấm trà cát tím nhỏ trên bàn, > nguyên văn raw 紫沙小茶壶, cái này lên google tìm ra dc 1 từ rất mỹ miều là "ấm trà tử sa". Dịch cũng chịu khó tra google chú ơi, đặc biệt mấy cái tên vật phẩm đặc biệt của tụi khựa này(người việt cũng có, nhưng ít).
Gã mắt kính >> gã đeo kính, hợp lý hơn.

Gã mắt kính thấy vậy lại càng tức giận hơn, gầm lên: “2500 tệ mà muốn thuê bác sĩ sao, ông tưởng đây là thôn Huệ thành chắc? Đây là Dương thành, là tỉnh thành của tỉnh Quảng, mọi người khắp tỉnh đều có lương tháng bình quân 5694 tệ!” >>> chỉ địa danh thì viết hoa hết dùm cái. Sao từ "thành" ko viết hoa??? Còn nữa? Tỉnh thành của tỉnh Quảng là cái gì? Câu nghe cực kỳ khó nuốt!!! Phải dịch "là thành phố tỉnh lỵ của tỉnh Quảng Đông!" Tỉnh Quảng là tỉnh gì???

“Anh bạn trẻ, nếu cậu nói như vậy, thì ta chỉ có thể xin lỗi, ta đây kéo cả tỉnh này xuống rồi. >> dịch đô thị mà xưng hô "ta" cái gì?
mặc dù thôn Thạch Khanh chúng tôi đây cứ xem như thuộc về Dương thành đi, nhưng là thôn làng trong một tỉnh thành phố thôi. >>> là "tỉnh lỵ" cha ơi, ko biết thì lên google mà search, tỉnh thành phố là cái quái gì! Đọc nghe chối cả mắt!
đây chính là vùng quê Huệ thành! >>> vùng nông thôn của Huệ Thành
Gã đeo mắt kính >>> đó, lại thay đổi, lúc "gã mắt kính lúc gã đeo mắt kính, thống nhất 1 cái, gã đeo mắt kính thôi!
cũng là thôn y duy nhất của thôn Thạch Khanh > dịch "bác sỹ" dc òi

Có thể nghe được Ngô Nhân Diệu huyên thuyên về tiền lương hơn một tiếng đồng hồ >lỗi convert, có dùng quick ko đó cha @Lười Tắm . Ở đây phải dùng "Nhưng" hiểu ko/
Lâm Hạo nổi cơn thịnh nộ, bực tức hỏi: “Ông chú, chú có thấy trên người tôi có điểm nào giống nữ không?” >giống phụ nữ không?
Cái này cũng tính là bản dịch hả?
Đáng lý không được duyệt để đăng lên reader truyện dịch luôn mới phải.

P/s: Toy dịch hơn 1k chương để bạn dịch khỏi bắt bẻ nha.
 

Lạc Đinh Đang

Phi Thăng kiếp
:bucminh: :bucminh: :bucminh: có ông bác sỹ nào tuyển nhân viên mà xưng hô ta-cậu ko? THường người già xưng hô ta, 1 là mấy lão thày pháp, thày cúng, hoặc dân ba tàu, chắc tôi người miền trung nên ít thấy. :2avly9u::2avly9u:phụ nữ già thì xưng mệ, o, đàn ông già thì xưng ôn, bác. Dân trí thức như bác sỹ mà xưng ta chưa gặp bao giờ!
😂 Úi, mình chỉ nói về ngôi xưng ta-cậu thôi, chứ chưa xem bản dịch nguồn cơn của xưng hô. Đương nhiên là theo đô thị hiện đại trí thức thì không có.
 

Lười Tắm

Kim Đan Trung Kỳ
Ngọc
507,86
Tu vi
160,46
Gốc: “Rầm!” tiếng đập bàn lớn tiếng bất chợt vang lên trong một phòng khám bệnh.
Sửa: Rầm! Một tiếng đập bàn lớn bất chợt vang lên trong phòng khám bệnh.
> Âm thanh không cho vào ngoặc kép nhé, vì tính chất của ngoặc kép là để nhấn mạnh hoặc dùng trong hội thoại thôi. Đã tiếng đập bàn mà còn lớn tiếng nữa thì thành lặp t.ừ rồi.

Gốc: Một gã đeo mắt kính hiển nhiên là đang bị chọc tức, đập mạnh xuống bàn, trừng mắt nhìn người khoác áo blouse trắng, người đàn ông trung niên đang bắt chân chữ ngũ, tức giận chất vấn: “Ông chủ, ông đùa tôi đấy à?”
Sửa: Một gã đeo kính bị chọc giận/lửa giận bừng bừng/t.ức nổ đom đóm mắt đập tay xuống bàn, trừng mắt nhìn người đàn ông mặc áo blouse trắng đang bắt chân chữ ngũ kia, t.ức giận chất vấn...

Gốc: Người đàn ông trung niên kia không hề giận gã, vẻ mặt ung dung bình tĩnh, trước khi nói còn rỗi rãi cầm lấy ấm trà cát tím nhỏ trên bàn
Sửa: Người đàn ông trung niên kia vẫn bình tĩnh như thường, trước khi lên tiếng còn rỗi rãi cầm lấy ấm trà t.ử sa trên bàn.
> Vụ t.ử sa thì ông Bình nói rồi, khi dịch làm ơn tra baidu hoặc ít nhất là gg, đừng nên chém bậy.

Gốc: Gã mắt kính thấy vậy lại càng tức giận hơn, gầm lên: “2500 tệ mà muốn thuê bác sĩ sao, ông tưởng đây là thôn Huệ thành chắc? Đây là Dương thành, là tỉnh thành của tỉnh Quảng, mọi người khắp tỉnh đều có lương tháng bình quân 5694 tệ!”
Sửa: Gã đeo kính thấy vậy lại càng t.ức giận hơn, gầm lên: "Có mỗi 2500 đồng mà muốn thuê bác sĩ à, ông tưởng đang ở dưới quê chắc (đoạn này em méo check raw nên viết vầy cho dễ hiểu) Đây là thành phố Hồ Chí Minh đấy nhé, lương tháng bình quân ở đây đã là ********* đồng rồi!

Gốc: Anh bạn trẻ, nếu cậu nói như vậy, thì ta chỉ có thể xin lỗi, ta đây kéo cả tỉnh này xuống rồi. mặc dù thôn Thạch Khanh chúng tôi đây cứ xem như thuộc về Dương thành đi, nhưng là thôn làng trong một tỉnh thành phố thôi. đây chính là vùng quê Huệ thành! Gã đeo mắt kính cũng là thôn y duy nhất của thôn Thạch Khanh.
Sửa: Anh bạn trẻ, nếu cậu nói vậy thì tôi chỉ có thể xin lỗi vì mình đã kéo cả tính đi xuống - ý chỉ tiền lương -. Mặc dù huyện hóc môn chúng tôi xem như vẫn thuộc thành phố Hồ Chí Minh, nhưng chỉ là một huyện nhỏ nằm ở ngoại ô thành phố mà thôi! Gã đeo kính cũng là bác sĩ duy nhất của huyện này

Gốc: Có thể nghe được Ngô Nhân Diệu huyên thuyên về tiền lương hơn một tiếng đồng hồ Lâm Hạo nổi cơn thịnh nộ, bực tức hỏi: “Ông chú, chú có thấy trên người tôi có điểm nào giống nữ không?
Sửa: Nhưng nghe Ngô Nhân Diệu huyên thuyên về tiền nong hơn một tiếng đồng hồ, Lâm Hạo cũng nổi đóa, bực dọc hỏi: "Thôi đi cha, ông thấy tui giống phụ nữ lắm à." - ý là tưởng bố mày nhẹ dạ cả tin lắm hả.

Mặc dù t.ừ "khả" cũng có nghĩa là "có thể", nhưng đó là kiểu "Khả dĩ" - có thể, còn kiểu đứng đầu câu thế này thì là "Nhưng" nhé. Hành văn súc tích khác với hành văn cục súc, đôi khi ngắn gọn không đúng lúc lại thành câu văn lủng củng vô nghĩa đấy.

@Hoàng Hi Bình @Lười Tắm
Đoạn cuối Có thể nghe được Ngô Nhân Diệu huyên thuyên về tiền lương hơn một tiếng đồng hồ... nó còn cả khúc rồi mới tới khúc Lâm Hạo bạn ơi, bạn trích dẫn bị thiếu rồi.

Âm thanh tiếng động vẫn có thể cho vào trong ngoặc kép được bạn nhé, trong bản raw tác giả cũng để thế.

Còn cái vụ ấm trà tử sa, mình không sai. Tra Google sẽ ra hình như bên dưới. Và loại này bên Việt Nam gọi là ấm trà cát tím. Rốt cuộc thì khúc này ai mới là người dịch lậm convert?

O1CN01NGcZmr23Q5gbexr8h_!!0-item_pic.jpg_540x540Q50s50.jpg


Các bác không tin tay nghề dịch của tui thì cứ qua MangaToon đọc bộ truyện tranh này là rõ, nếu tui không dịch ổn thì đã không qua khâu kiểm duyệt được phát trên MangaToon nhé.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top