Tất nhiên mình có thể drop, chỉ muốn nêu quan điểm, xem có ae đạo hữu nào cũng thấy thế ko. Đây ko phải mục đích của việc bàn luận hay sao?Mình đọc tiên hiệp các kiểu cũng ko phải mới, trước thời đọc "Tru tiên" đã bám càng đọc kiếm hiệp rất lâu. Có lẽ vì vậy mà ngày càng khó tính hơn, truy cầu cao hơn...
Cái hay của bộ này đến giờ có lẽ là đi mộng cảnh. Tác giả hé mở toàn cảnh truyện dần qua những lần mộng, nó là cột mốc để tác giả nối những sự kiện lại vs nhau, dần hé mở mạch truyện. Cái hay nữa là nhiều mộng cảnh thì có thể chuyển nhiều thế giới, ko giới hạn đất phát triển, nhưng tác giả lại vướng vào những nhân vật đã có sẵn trong lịch sử, định hình ngưu đầu mã diện, hắc sơn lão yêu, diêm vương...việc này khiến truyện hơi chán, vô tình bị vào khuôn sẵn kiểu tây du kí, độc giả đọc tên là nghĩ đc phần nào mức độ sức mạnh của họ..., hy vọng lão Vong giải quyết đc việc này. Có thể theo hướng giải thích những nghi ngờ của những bậc trí nhân như nhiều truyện gần đây.
Phong cách PK vẫn vậy, Còn về tả nội tâm nhân vật phát triển, hay tình cảm thì vẫn chán như thường, Lại motif ng yêu bị bắt đi tu hành ở nơi khác xa để main chính yên tâm tu luyện haha...