Chú Ý Lớp học dịch tại BNS - khóa 2

Thiên Hạ Đệ Nhị

Kim Đan Trung Kỳ
Ngọc
134,95
Tu vi
183,00
Nộp bài giữa đêm khuya
Quy Linh Thánh Mẫu cẩn thận suy nghĩ, nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta không phải đến đây để bàn kế hoạch cướp Huyết Hải Hồng Liên sao? Vì sao vẫn còn lưu lại chỗ của Trường Canh sư đệ vậy?"
Triệu Công Minh giải thích nói:
"Sự tình Hồng Liên đúng là sự thật, chúng ta nhất định phải giành lấy.
Ta chắc chắn bên Xiển giáo cũng sẽ ra tay tranh đoạt, điểm ấy không có gì đáng trách. Bảo vật như vậy Tiệt giáo chúng ta cũng không có lý do gì mà đi ngăn cản bọn họ.
Từ giờ thái độ của Trường Canh là rất trọng yếu."
"Không sai."
Ở bên cạnh Kim Linh Thánh Mẫu đang ôm cánh tay ngọc tựa vào lan can, nói một câu.
Nàng có t.ư thái xinh đẹp, mang vài phần vũ mị tự nhiên, đáng tiếc bị uy áp của bản thân hoàn toàn che lấp mất.
Kim Linh Thánh Mẫu tiếp tục nói: "Không cùng làm việc chung với Trường Canh sẽ rất khó để biết được chỗ lợi hại của hắn.
Đoán đường đi nước bước của địch, lại có phương pháp ứng đối toàn diện, kể cả đứng trước mưu tính của Thánh Nhân, cũng có thể bằng vào sự nhanh trí của bản thân chống lại được mấy phần.
Như vậy cũng thôi đi, nhưng hắn lại có thể mượn vài kiện chí bảo hộ thân từ Thái Thanh sư bá bất kì lúc nào, bản thân lại có đại đạo cân đối, quỷ thần khó lường. Hiện nay còn là chủ đạo giả trong đại kiếp nạn, là quyền thần nhất ngôn cửu đỉnh trong Thiên Đình.
Thậm chí, thái độ của vị sư đệ này nói lên phần nào đó thái độ của Đại sư bá.
Nếu hắn bị bên Xiển giáo tranh thủ được, vậy cơ hội để chúng ta lấy được Hồng Liên sẽ vô cùng mong manh."
Quy Linh Thánh Mẫu hé miệng, trong nháy mắt lâm vào trầm t.ư.
Bích Tiêu nhỏ giọng lí nhí: "Chuẩn tỷ phu bây giờ đã lợi hại như vậy rồi ư?"
"Đại tỷ" Quỳnh Tiêu nói: "Vừa rồi ngươi gửi thư cho hắn, bên trong viết những gì?"
Vân Tiêu ôn nhu nói: "Ta chỉ khuyên hắn không nên tự làm khó bản thân, nên đứng trên lập trường của đệ tử Nhân giáo để phán đoán chuyện này, đừng vì tình riêng mà ảnh hưởng phán đoán của bản thân."
Nghe lời nói ấy, Kim Linh Thánh Mẫu khẽ cau mày, có chút bất mãn, hỏi lại:
"Vân Tiêu sư muội, tình cảm chẳng lẽ lại không quan trọng sao?
Hắn vốn xem ngươi như là đạo lữ, vì cái gì không thể mượn sức của hắn để giúp chúng ta?
Ngươi là đệ tử của Thánh Nhân Tiệt giáo, hắn là đệ tử của Thánh Nhân Nhân giáo, môn đăng hộ đối, xứng đôi vừa lứa, chính là duyên trời định, làm cho Nhân giáo cùng Tiệt giáo càng thân nhau hơn, tại sao không thể nhận một chút chỗ tốt từ hắn?"
Vân Tiêu Tiên Tử nói khẽ: "Sư tỷ có lẽ không biết, ta cùng với hắn tương giao, không có mưu đồ lợi ích, chỉ cùng nhau vui buồn, yên bình như vân hà cô nhạn.
Vì sự tình của ta, hắn đã làm quá nhiều việc không nên làm, ta sao có thể để cho hắn chỉ vì tình cảm mà thiên vị chúng ta?"
Trong mắt Kim Linh Thánh Mẫu hiện ra một chút kiên quyết: "Sư muội, ngươi chẳng lẽ chỉ lo tới tình cảm của hai người, cũng không chịu nhìn tới tình nghĩa sư môn ?"
"Tình cảm là tình cảm, tình nghĩa là tình nghĩa, hai cái này không nên trộn lẫn với nhau?"
Vân Tiêu đứng dậy, tà váy dài trắng thuần, uốn lượn như làn nước chảy, không có một vết nhăn.
Trong lời nói ôn nhu của nàng, mang theo một cỗ kiên định:
"Ta sẽ làm đúng như những gì ta đã nói với hắn, nếu sau đó đại sư huynh có ra lệnh cho ta và ngươi cùng đi vào trong Huyết Hải tìm Hồng Liên, thì ta sẽ làm việc mà một đệ tử Tiệt giáo nên làm.
Nếu như phải chọn tình mà loạn nghĩa hoặc lấy nghĩa nhưng loạn tình, thì ta sẽ không chọn cái nào hết."
Triệu Công Minh cùng Đa Bảo Đạo Nhân thấy Kim Linh Thánh Mẫu còn muốn nói tiếp liền vội vàng tiến lên ngăn cản.
Triệu Công Minh vội nói: "Ta cảm thấy nhị muội nói rất có đạo lý, nhưng Kim Linh nói cũng không sai."
"Hai vị sư muội không nên cãi nhau, không nên cãi nhau." Đa Bảo Đạo Nhân cười nói: "Hiện giờ Hồng Liên còn chưa xuất thế, chưa biết chừng toàn bộ sự việc này chính là mưu kế của hai vị giáo chủ Tây Phương giáo bày ra để cho chúng ta xích mích với Xiển giáo ."
 

Haihoatac

Luyện Khí Sơ Kỳ
Ngọc
321,58
Tu vi
26,20

_Vu_

Vấn Đạo
Ngọc
32,65
Tu vi
17,00

Quân_Mạc_Tiếu

Phàm Nhân
Ngọc
5.573,16
Tu vi
0,00

Tiểu Nkư

Trúc Cơ Hậu Kỳ
Ngọc
-304,00
Tu vi
112,00
Có bài nộp rồi QvQ
Tag: @Vì anh vô tình

Quy Linh Thánh Mẫu cẩn thận suy nghĩ, nhỏ giọng hỏi: "Không phải chúng ta đang thương lượng làm sao để đoạt được Huyết Hải Hồng Liên sao? Tại sao chúng ta lại lo lắng khi Trường Canh sư đệ ở nơi này?"

Triệu Công Minh giải thích nói:

"Nếu như sự việc về Hồng Liên là sự thật, chúng ta nhất định sẽ phải có một cuộc chiến vì nó. Bên Xiển Giáo tám phần cũng sẽ ra tay tranh đoạt, điểm này không có gì sai, Tiệt Giáo chúng ta lại không có lý do gì phải ngăn cản bọn họ đoạt bảo vật. Như vậy, thái độ của Trường Canh là rất quan trọng."

"Không sai."

Kim Linh Thánh Mẫu ở bên cạnh ôm cánh tay ngọc dựa vào lan can nói:

Nàng ta có dáng người mảnh khảnh và có một chút quyến rũ, nhưng thật đáng tiếc là nó đã hoàn toàn bị bao phủ bởi sự ép buộc của mình.

Kim Linh Thánh Mẫu lại nói: "Nếu không cùng làm việc với Trường Canh, thật khó để cảm nhận được sức mạnh của hắn.

Dự đoán được đường đi nước bước của kẻ thù, lại có cách để phán xét kẻ thù. Sau đó, đưa ra một phán ứng toàn diện, khi đối mặt với tính toán của Thánh Nhân cũng có thể bằng vào một hoặc hai mưu mẹo của mình.

Một người như vậy lại có thể mượn được một số Chí Bảo hộ thân của Thái Thanh sư bá bất cứ lúc nào, cũng là đại đạo cân bằng và quỷ thần không lường trước. Hiện nay còn là đại kiếp chủ đạo giả, quyền thần nhất ngôn cửu đỉnh trên Thiên Đình.

Hơn nữa, thái độ của vị sư đệ này, ở một mức độ nào đó là thái độ của Đại sư bá.

Nếu như hắn được Xiển Giáo tranh thủ, chúng ta muốn đoạt được đóa Hồng Liên để đàn áp Giáo Vận, cơ hội sẽ vô cùng mong manh "

Quy Linh Thánh Mẫu hé miệng, trong nháy mắt lâm vào trầm t.ư.

Bích Tiêu nhỏ giọng: "Tỷ phu tương lai lợi hại như vậy sao?"

"Đại tỷ, " Quỳnh Tiêu nói, "Tỷ vừa rồi gửi bức thư cho hắn ở bên trong nói gì đó?"

Vân Tiêu ôn nhu nói: "Chẳng qua ta chỉ nói với hắn không nên làm khó bản thân, nên đứng trên lập trường là đệ tử Nhân Giáo mà phán đoán việc này, đừng ảnh hưởng đến phán đoán của bản thân vì tình riêng."

Nghe vậy, Kim Linh Thánh Mẫu khẽ cau mày, đối với lời này có chút bất mãn, thì hỏi lại:

"Vân Tiêu sư muội, tình cảm chẳng lẽ không quan trọng sao?

Hắn và ngươi trong tương lai sẽ đi cùng nhau, tại sao ngươi lại không thể nhờ hắn giúp đỡ Tiệt Giáo của chúng ta?

Ngươi là đệ tử của Tiệt Giáo Thánh Nhân, hắn là đệ tử của Nhân Giáo Thánh Nhân, một đôi do ông trời tác hợp, Nhân Giáo và Tiệt Giáo thân lại càng thân hơn, làm sao chúng ta lại không thể hưởng lợi ích từ hắn ta?"

Vân Tiêu Tiên Tử nói khẽ: "Sư tỷ có lẽ không biết, ta cùng với hắn tương giao, không có mưu cầu danh lợi, chỉ cầu cùng nhau vui vẻ, sống yên ổn với nhau như vân hà cô nhạn.

Vì những việc của ta, hắn đã làm quá nhiều việc không nên làm. Ta Làm sao có thể lấy đoạn tình cảm này, yêu cầu hắn thiên vị cho chúng ta?"

Kim Linh Thánh Mẫu trong mắt hiện ra một chút kiên quyết: " Sư muội, ngươi chẳng lẽ chỉ quan tâm cảm xúc của hai người, lại không quan tâm đến tình nghĩa sư môn?"

"Tình cảm là tình cảm, tình nghĩa là tình nghĩa, hai việc này tỷ không nên làm lẫn lộn?"

Vân Tiêu đứng dậy, váy dài trắng thuần tựa như nước chảy, không để lại một nửa nếp gấp. Trong lời nói nhẹ nhàng của nàng, lại mang theo một quyết tâm không hề lay chuyển;

"Nhưng gì ta muốn nói đã viết trong bức thư gửi hắn. Sau đó, nếu có lệnh từ đại sư huynh, ta và ngươi sẽ đến Huyết Hải tìm Hồng Liên thập nhị nghiệp chướng, ta sẽ làm những gì mà một đệ tự Tiệt Giáo nên làm.

Nếu như chọn tình cảm sẽ làm loạn tình nghĩa, hoặc lấy tình nghĩa mà từ bỏ tình cảm, vậy thì hai thứ này ta đều không cần."

Kim Linh Thánh Mẫu vừa muốn mở miệng, Triệu Công Minh và Đa Bảo đạo nhân vội vàng tiến lên ngăn cản.

Triệu Công Minh nói: "Ta cảm thấy được nhị muội nói có đạo lý, nhưng Kim Linh nói cũng không sai. "

"Hai vị sư muội không nên cãi nhau, không nên cãi nhau." Đa Bảo đạo nhân cười nói, "Bây giờ, Hồng Liên vẫn còn chưa xuất thế, có lẽ toàn bộ chính là sự tính toán của hai giáo chủ Tây Phương giáo, làm cho chúng ta và Xiển giáo nảy sinh tranh chấp."
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top