Địa hỏa cùng băng khó ở gầnBăng muốn hoà tan có khó gì
Địa hoả phun trào liền tan hết
Trăng tròn rồi khuyết là thiên ý
Người đi liệu cũng thuận ý trời
Chấp niệm bản thân chưa thể buôngĐịa hỏa cùng băng khó ở gần
Băng tan thành nước, lại thành băng
Trăng tròn hay khuyết là thiên ý
Nhưng mà từ bỏ, chỉ tự thân
Ai họ là Điên, tên là CuồngChấp niệm bản thân chưa thể buông
Từ bỏ hay không vẫn là buồn
Miệng nói giã từ lòng chưa nỡ
Sánh với thiên nhiên chỉ như tuồng
Nếu đã nghe thân cớ sao buồnAi họ là Điên, tên là Cuồng
Biết rằng nên bỏ, lại không buông
Một lòng không nghe người ý muốn
Chỉ mãi nghe thân cho dù buồn
Vì chỉ nghe thân nên mới buồnNếu đã nghe thân cớ sao buồn
Cứ mang chấp niệm khỏi cần buông
Điên cuồng một kiếp mai xa vắng
Tôi hứa sẽ nhìn chẳng tiếc thương
Ngôi nhà ấm áp tình thânQuan tài lạnh lẽo thê lương
Quạ gào kêu khóc, tang thương bái đường
Âm dương cách trở vô thường
Quỷ môn mở lối, tân nương bước về.
_SJ_
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản