Luận Truyện Ông tôi 22 tuổi - Nhất Mai Đồng Tiền

꧁Hâη✮D¡꧂

Phàm Nhân
Ngọc
483,28
Tu vi
0,00
Vãi nhất quả tên Won Bin :cuoichet:
May chưa lấy tên cái anh chàng "Hạ cánh nơi anh" đấy đệ nhỉ :haha:
Này thì Woo Bin. Trông playboy quá :haha:


Kim_Woo-bin_at_%22Uncontrollably_Fond%22_press_conference%2C_4_July_2016_02.jpg


Screen-Shot-2016-07-13-at-9.01.21-PM.png
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
8.164,83
Tu vi
149,40
Mình từng nói, cặp đôi có tình yêu sét đánh thuận lợi hơn nhưng lại không đáng ngưỡng mộ bằng cặp đôi oan gia, vì sao ư?
Vì người ta dễ dàng yêu mến cái đẹp, cái hợp nhãn với mình, nhưng không dễ dàng yêu mến cái xấu trong mắt mình.
Tình yêu, tình bạn nếu vượt qua được cái ngưỡng oan gia để trở thành tâm giao, thành đồng chí mới đúng là thứ tình cảm sang xịn mịn vượt thời gian.

Mình khá thích motip mở đầu truyện, vì họ xuất phát điểm là "oan gia". Ba cụ Hà kều, Đường Mỡ, Tống Ngọc (gọi cho oách vì nghe bảo chuẩn soái ca) đều đầy nhược điểm.
Kẻ chân đất mắt toét không ra khỏi lũy tre làng, kẻ tứ cố vô thân chưa làm đã mệt, kẻ ăn trắng mặc trơn ngũ cốc bất phân, họ đều là những chân dung rất thật, rất đời và rất dễ gặp trong cuộc sống.

Họ có ưu điểm không ? Có chứ.
Ông Hà kều đảm đang tháo vát, việc gì cũng làm dễ như trở bàn tay.
Ông Đường Mỡ thân thiện hiểu chuyện và trong sáng cực kỳ. Mình thích cụ Mỡ vì cụ ấy không nhìn đời bằng con mắt khắt khe của người thất thập cổ lai hy, cụ vẫn thánh thiện yêu đời lắm, lại còn tự tin.
Ông Tống Ngọc thì đẹp trai, tính toán giỏi. Không biết cụ có bị hốt làm diễn viên không ta?
Các cụ không ai hoàn hảo cả, có chứng này tật nọ, có hờn dỗi ghét bỏ, có trải nghiệm thấu đáo, có cứng nhắc tự cao... Chính vì vậy, mình mạnh dạn dự đoán đây sẽ là câu chuyện có diễn biến rất thú vị và đáng mong đợi cho độc giả :tjuwxyg:
 
Last edited:

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
8.164,83
Tu vi
149,40
Chương 5:
- Sấm ầm ầm..., cơn mưa cũng áo ào trút xuống -> ào ào
- Tống Kim ngồi thu thu trên tảng đã -> tảng đá
- Không đợi ông than thở xong, Hà Đại Tiến đã leo xuống từ nóc nhà -> để "từ nóc nhà leo xuống" thì ổn hơn chứ, vì chủ ngữ chủ động hành động.
- Chúng ta không có lưới, cũng chẳng có ai cho mượn đâu. Ông cũng đừng đi... => 2 câu kế nhau có 2 từ "cũng", 2 từ "chẳng", lặp nhiều quá
- Đường Tam Bàn cũng chẳng thoải mái chút nào. Ông vốn đã béo rồi, thân hình nặng 150 cân??? => convert 300 cân nha nàng ơi
- Đi thôi, vác trúc về đi. Về nhà còn phải vót nan đan thành giỏ trúc nữa... => Oái oái, cái lờ nhà em đâu
@Hân Di
@Mèo Bụng Phệ 300 cân ở chương này nhé, rõ ràng tỷ nhớ tỷ đọc rùi mừ :haha:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top