[Thơ] Góc tự kỷ của Lan Chi

Lan Chi

Phàm Nhân
Ngọc
87.566,78
Tu vi
0,00
Em có thức nghe nồng nàn hoa cỏ
Vương lối về thơm giấc mộng phù sinh
Bàn chân anh đi trong khoảnh nhân tình
Quên lối tắt, ngày mùa đông lạnh giá

Em có thức soi bóng mình giữa hạ
Chợt lạ lùng, chợt suy nghĩ hồ như
Tay chợt vén lọn tóc mềm từ tạ
Tuổi thơ nào thoáng ẩn hiện mắt nhung

Em có thức bắt nhịp khoảng bâng khuâng
Nghe tiếng hót loài chim di đánh động
Nửa đời người như tịnh không quay trở
Bầu trời xanh gói trọn áng mây hồng

Thức đi em, anh tựa mình dốc đá
Đợi nụ cười, đợi tiếng hát phiêu du
Thức đi em, một khoảng sáng ngôn từ
Cho thơ chúc một bình minh yên ả

Thức đi em, giữa cuộc đời sóng cả
Bỏ phong ba, quay trở lại an bình
Thức đi em, ngắm đất trời mông mênh
Thơm hoa nắng ngày thảnh thơi trọn vẹn.
 

Mạt Thế Phàm Nhân

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Tầm Thư Chân Thần
Em có thức nghe nồng nàn hoa cỏ
Vương lối về thơm giấc mộng phù sinh
Bàn chân anh đi trong khoảnh nhân tình
Quên lối tắt, ngày mùa đông lạnh giá

Em có thức soi bóng mình giữa hạ
Chợt lạ lùng, chợt suy nghĩ hồ như
Tay chợt vén lọn tóc mềm từ tạ
Tuổi thơ nào thoáng ẩn hiện mắt nhung

Em có thức bắt nhịp khoảng bâng khuâng
Nghe tiếng hót loài chim di đánh động
Nửa đời người như tịnh không quay trở
Bầu trời xanh gói trọn áng mây hồng

Thức đi em, anh tựa mình dốc đá
Đợi nụ cười, đợi tiếng hát phiêu du
Thức đi em, một khoảng sáng ngôn từ
Cho thơ chúc một bình minh yên ả

Thức đi em, giữa cuộc đời sóng cả
Bỏ phong ba, quay trở lại an bình
Thức đi em, ngắm đất trời mông mênh
Thơm hoa nắng ngày thảnh thơi trọn vẹn.
😍
 

Lan Chi

Phàm Nhân
Ngọc
87.566,78
Tu vi
0,00
Trước khi đăng, Lan Chi phải thành thật xin lỗi mọi người vì lẽ ra ban đầu tính đăng một bài tươi sáng hơn vào khoảnh khắc sớm mai của cuối tuần. Nhưng thật sự, sáng nay tâm trạng chùng xuống quá thể.

NIỆM PHÙ DUNG

Khi nắng phù dung trườn mình qua khung cửa
Bé khép đời mình bằng sợi tóc mai
Khi ánh mắt không còn ưu t.ư nữa
Sợi xám, sợi buồn cũng từ đó phôi phai

Ở nơi ấy buổi sớm mai gió lạnh
Biển còn êm hương gió thắm giọng cười?
Trăng tàn khuyết ngày thượng tuần lấp ló
Bụi trúc thơm còn vương lối đi về?

Bàn chân nhỏ khẽ khàng theo vũ khúc
Hóa thân vào muôn tinh tú trên cao
Trầm thật sâu nghe lòng sóng dạt dào
Đôi mắt nhỏ hững hờ trong đêm tối

Mây chớm hạ nồng oi ngày bức bối
Tiếng ve sầu não ruột tận trời đông
Tựa khúc ca vô vị lẫn sóng lòng
Nghe nhạt thếch những cung chiều nắng đổ

Bên kia biển cánh hải âu dừng thở
Đợi con thuyền chẳng về bến...lửng lơ
Anh ngồi đây, khép lại những mộng mơ
Thuở khờ dại thơ tình vương màu tím

Khi nắng quái ngập ngừng bên khung cửa
Khoác cho tình chiếc áo liệm thờ ơ
Ta ngồi đây, tiếc cho cuộc tình hờ
Ngày mỏng mảnh, trôi vào chiều cuối hạ
 
Last edited:

Lan Chi

Phàm Nhân
Ngọc
87.566,78
Tu vi
0,00
Vu vơ vậy mà ...

Có những phút, ngồi nghĩ về quá khứ
Này mộng mơ, này thơ trẻ năm nào
Có những lúc, ngẩn ngơ đêm về sáng
Nhớ tình thân, những tinh tú mơ hồ

Chạm hư vô, tóc ai mềm chợt xõa
Gió nào bay, quên vết sướt tim trầm
Có những lúc, chạm tay vào giao điểm
Mới hay rằng chỗ kết nối còn đâu

Ta thảng thốt, giật mình giữa đêm thâu
Ngồi lặng lẽ, nhìn trăng loang khung cửa
Có đôi phút, một ngày dăm ba bữa
Cứ tưởng như thời gian quay ngược dần

Ta ngỡ như hồn đi về quá khứ
Đồi thông xanh, dải mây trắng dịu vời
Hương hoa cỏ nồng nàn ôm giấc lạ
Tiếng bông đùa như thoảng có thoảng không

Có những lúc môi cười hoa thắm đỏ
Như mặt hồ lung linh thuở xa xưa
Như bàn tay còn đếm những nhịp thừa
Đưa xa vắng gợn sóng chiều thi thoảng

Đôi mắt nâu như thấy trời bãng lãng
Vầng mây cao, ánh nắng cuối của ngày
Có những lúc dường như ở đâu đây
Người còn đó, đôi môi cười thật ngọt

Chú ngựa xinh, nháy mắt rồi gặm cỏ
Lắc lắc bờm xua chút gió qua tai
Ta ngắm chiều, ngắm cả những phôi phai
Ngày xưa cũ ...rồi một, hai...bước tiếp

Có những lúc, ngồi ngủ quên thiêm thiếp
Lạc mộng xưa những lối cũ lại về
Có những lúc, đang tỉnh lại như mê
Và nhắm mắt, để chiều qua mắt lá

Có những lúc, hồn chợt xanh xao quá
Như một chiều lạnh giá ở chớm đông
Như thoang thoảng hương đồng cỏ thơm nồng
Để lòng đau một quãng chùng lạc nhịp

Có những lúc ta chừng như bắt kịp
Một tuổi thơ, một tuổi trẻ cháy lòng
Chỉ đôi phút, lại thấy mình rỗng không
Lạc lõng phố, những lúc này, thật lạc..
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top