Đăng Ký Lớp Học Dịch Tại BNS - Khoá 01

Status
Not open for further replies.

Mink

Võ Giả
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
13.677,41
Tu vi
5,00
Thẩm Lạc mau chóng ra khỏi Nam Thành, đi về phía ngoài thành.



Bên ngoài cửa thành, dọc theo đường đi cũng có không ít nông phu và thương nhân bán dạo đang đi vào thành. Có người gánh hàng, đẩy xe nhỏ, hay tại hai bên đường bày sạp hàng ra bán các loại đồ dùng và rau quả.



Thẩm Lạc nhìn quanh bốn phía, rất nhanh đã thấy trong một căn liều cỏ đơn giản không xa, ở con đường bên cạnh, có một tên bạch diện thư sinh đang ngồi. Trong tay y cầm một cái chén gốm màu đen bị mẻ một góc , giống như đang uống nước trà.



Hắn nhanh chóng đi tới, ngồi đối diện với thư sinh, kêu tiểu nhị mang cho một cái ấm trà, sau đó tự rót cho mình một chén.



Nhưng hắn vừa mới uống một ngụm, thì mặt lập tức nhăn lại, "Phốc" phun ra tức thì, chỉ cảm thấy trong miệng có mùi vị đắng chát như nấm mốc, rất là khó chịu.



"Tiền bối, nước trà tệ như vậy, ngươi cũng uống được sao?" Thẩm Lạc nhìn bộ dáng đắc ý của Câu Hồn Mã Diện, có chút ngạc nhiên hỏi thăm.



Mặt của Mã Diện có chút hả hê vui vẻ, tất nhiên đã sớm biết t.ư vị của loại trà này, cầm cái chén mẻ của mình đưa cho Thẩm Lạc, khóe mắt hiện ra ý cười



Một cỗ mùi rượu lập tức xông vào mũi của Thẩm Lạc. Hắn vội vàng đòi thêm một chén nữa, sau khi uống xong, mới cảm thấy thỏa mãn.



"Sao lại hẹn gặp ta ở đây, chẳng lẽ nhiệm vụ lần này là ở bên ngoài?" Thẩm Lạc từ tốn hỏi.



"Tàng Phong Cốc, biết rõ nơi này không?" Mắt của Mã diện nhìn về phía xa, hỏi.



"Tàng Phong Cốc? Nhiệm vụ lần này là ở chỗ đó?" Thẩm Lạc nghe vậy, kinh ngạc nói.



"Căn cứ theo sự điều tra của ta, gần đây việc Quỷ vật nhiều lần quấy phá trong Kiến Nghiệp thành, thì nguyên nhân có thể là ở chỗ đó. Vì vậy ta định đi vào cốc để xem thử một lần, nếu thật sự có quỷ quái ở đó, liền thuận tiện tiêu diệt luôn." Câu Hồn Mã Diện gật đầu nói.



"Nơi đó cũng không phải vùng đất hiền lành gì! Nếu ta nhớ không lầm, thì nhiệm vụ bắt quỷ xếp ở vị trí thứ nhất trên bảng của quan phủ, là thanh trừ âm sát ma quỷ trong Tàng Phong Cốc. Nhưng thời gian lâu như vậy, lại không có người nào dám đi nhận nhiệm vụ này." Thẩm Lạc nhíu mày nói.



"Có ta ở đây, ngươi lo cái gì? Việc này rất có thể là lần cuối cùng ta tìm ngươi giứp đỡ." Mã Diện liếc hắn, nói.



"Vậy cũng được . . . Trước tiên nói một chút, muốn ta giúp đỡ như thế nào?" Thẩm Lạc cười một tiếng, nói.



"Tiểu tử, ngươi cũng đã biết? Trong Tàng Phong Cốc có phong, nhưng cũng không phải là phong trong phong thủy, mà là phong trong phong mang." Câu Hồn Mã Diện cũng không trực tiếp trả lời Thẩm Lạc, mà nói sang một chủ đề khác.

@Độc Lữ Hành đệ nộp bài tốt nghiệp:kngbp4n:
:xntowdq::xntowdq:
 

Tường Vy

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Hoa Thần BNS 2020
Thanh Ngọc Ký Giả
Rất nhanh Thẩm Lạc đã ra khỏi Nam Thành, đi đến ngoài thành.

Bên ngoài cửa thành, dọc theo đường có rất nhiều thương nhân bán dạo, kẻ gánh hàng, người đẩy xe nhỏ. Hai bên đường bày nổi lên các sạp hàng hoá bán đầy đủ các loại hàng từ tạp hoá đến rau quả.

Thẩm Lạc quét ánh mắt nhìn khắp bốn phía, rất nhanh đã nhìn thấy cách đó không xa có một con đường. Ở đó có một cái lều nhỏ, trong lều một thư sinh đang ngồi, tay cầm chén gốm màu đen đã bể một góc tựa như đang uống nước trà.

Hắn nhanh chóng đi tới ngồi đối diện với thư sinh kia. Sau đó bảo tiểu nhị mang lên một cái bát trà tự mình rót một chén.

"Phốc!"

Nhưng mới vừa uống một ngụm hắn đã nhăn mặt, vội phun ra. Thẩm Lạc chỉ cảm thấy trong miệng tràn đầy mùi vị đắng chát như nấm mốc, vô cùng khó chịu.

"Tiền bối, nước trà như thế này ngươi cũng uống được sao?" Thẩm Lạc nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của Câu Hồn Mã Diện, trên mặt hắn tràn đầy ngạc nhiên nhịn không được mà hỏi.

Nhìn vẻ mặt Mã Diện có chút hả hê vui vẻ hiển nhiên đã sớm biết mùi vị trong đó như thế nào. Y đưa cái chén bể trong tay cho Thẩm Lạc, khẽ cười.

Mùi rượu lập tức xông vào xoang mũi Thẩm Lạc, hắn vội vàng đòi một chén. Sau khi uống xong mùi nấm mốc trong miệng mới hoàn toàn biến mất.

"Lần này sao lại hẹn gặp ta ở chỗ này? Chẳng lẽ nhiệm vụ lần này ở bên ngoài?" Thẩm Lạc chậm một cái, mới mở miệng hỏi.

"Ngươi biết Tàng Phong Cốc ở nơi nào đúng không?" Mã Diện liếc mắt nhìn về phương xa, hỏi.

"Tàng Phong Cốc? Nhiệm vụ lần này ở đó?" Thẩm Lạc nghe vậy, kinh ngạc nói.

"Căn cứ theo những gì ta điều, nội thành Kiến Nghiệp gần đây nhiều lần xuất hiện Quỷ vật, căn nguyên có thể là ở đó. Vì vậy ta dự tính vào cốc xem thử nếu là thật sự có quỷ quái chiếm giữ, ngay lập tức nhất cử diệt trừ." Câu Hồn Mã Diện gật đầu nói.

"Nơi đó có thể không an toàn! Nếu ta nhớ không lầm, trên bảng xếp hạng nhiệm vụ của quan phủ đứng đầu chính là thanh trừ Âm Sát ma quỷ Tàng Phong Cốc. Thời gian dài như vậy không hề có ai dám nhận nhiệm vụ này." Thẩm Lạ nhíu mày nói.

"Có ta ở đây, ngươi lo lắng cái gì? Cũng có thể đây là lần cuối cùng ta tìm ngươi." Mã Diện liếc mắt nhìn hắn, nói.

"Vậy cũng đúng... Trước tiên nói qua một chút ngươi muốn ta giúp đỡ như thế nào?" Thẩm Lạc hắc hắc một tiếng, nói.

"Tiểu tử, ngươi cũng đã biết? Trong Tàng Phong Cốc có phong, cũng không phải là phong trong phong thủy, mà là phong trong phong mang." Câu Hồn Mã Diện không có trực tiếp trả lời Thẩm Lạc, mà lại nói sang một chủ đề khác.

@Độc Lữ Hành :9:
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Rất nhanh Thẩm Lạc đã ra khỏi Nam Thành, đi đến ngoài thành.

Bên ngoài cửa thành, dọc theo đường có rất nhiều thương nhân bán dạo, kẻ gánh hàng, người đẩy xe nhỏ. Hai bên đường bày nổi lên các sạp hàng hoá bán đầy đủ các loại hàng từ tạp hoá đến rau quả.

Thẩm Lạc quét ánh mắt nhìn khắp bốn phía, rất nhanh đã nhìn thấy cách đó không xa có một con đường. Ở đó có một cái lều nhỏ, trong lều một thư sinh đang ngồi, tay cầm chén gốm màu đen đã bể một góc tựa như đang uống nước trà.

Hắn nhanh chóng đi tới ngồi đối diện với thư sinh kia. Sau đó bảo tiểu nhị mang lên một cái bát trà rồi tự mình rót một chén.

"Phốc!"

Nhưng mới vừa uống một ngụm hắn đã nhăn mặt, vội phun ra. Thẩm Lạc chỉ cảm thấy trong miệng tràn đầy mùi vị đắng chát như nấm mốc, vô cùng khó chịu.

"Tiền bối, nước trà như thế này ngươi cũng uống được sao?" Thẩm Lạc nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của Câu Hồn Mã Diện, trên mặt hắn tràn đầy ngạc nhiên nhịn không được hỏi. (Tiền bối mà dùng "ngươi" là ko phù hợp, nên chuyển thành người hoặc ngài)

Nhìn vẻ mặt Mã Diện có chút hả hê vui vẻ hiển nhiên đã sớm biết mùi vị trong đó như thế nào. Y đưa cái chén bể trong tay cho Thẩm Lạc, khẽ cười.

Mùi rượu lập tức xông vào xoang mũi Thẩm Lạc, hắn vội vàng đòi thêm một chén. Sau khi uống xong mùi nấm mốc trong miệng mới hoàn toàn biến mất.

"Lần này sao lại hẹn gặp ta ở chỗ này? Chẳng lẽ nhiệm vụ lần này ở bên ngoài?" Thẩm Lạc chậm một cái, mới mở miệng hỏi.

"Ngươi biết Tàng Phong Cốc ở nơi nào đúng không?" Mã Diện liếc mắt nhìn về phương xa, hỏi.

"Tàng Phong Cốc? Nhiệm vụ lần này ở đó?" Thẩm Lạc nghe vậy, kinh ngạc nói. hỏi

"Căn cứ theo những gì ta điều tra, nội thành Kiến Nghiệp gần đây nhiều lần xuất hiện Quỷ vật, căn nguyên có thể là ở đó. Vì vậy ta dự tính vào cốc xem thử nếu thật sự có quỷ quái chiếm giữ, ngay lập tức nhất cử diệt trừ." Câu Hồn Mã Diện gật đầu nói.

"Nơi đó có thể không an toàn! Nếu ta nhớ không lầm, trên bảng xếp hạng nhiệm vụ của quan phủ đứng đầu chính là thanh trừ Âm Sát ma quỷ Tàng Phong Cốc. Thời gian dài như vậy không hề có ai dám nhận nhiệm vụ này." Thẩm Lạ nhíu mày nói.

"Có ta ở đây, ngươi lo lắng cái gì? Cũng có thể đây là lần cuối cùng ta tìm ngươi." Mã Diện liếc mắt nhìn hắn, nói.

"Vậy cũng đúng... Trước tiên nói qua một chút ngươi muốn ta giúp đỡ như thế nào?" Thẩm Lạc cười hắc hắc một tiếng, nói.

"Tiểu tử, ngươi cũng đã biết? Trong Tàng Phong Cốc có phong, cũng không phải là phong trong phong thủy, mà là phong trong phong mang." Câu Hồn Mã Diện không trực tiếp trả lời Thẩm Lạc, mà lại nói sang một chủ đề khác.

@Độc Lữ Hành :9:
Dịch tốt rồi, chú ý dùng thêm liên từ cho câu văn nó mượt. Đó thầy đưa thêm bài nữa làm tốt nghiệp luôn nhé.
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Ở nơi này như nghìn cân treo sợi tóc, hơn mười đạo Tiểu Lôi phù vô căn cứ bay vụt tới, khác nhau bắn về phía Hồng Mao Cương thi cùng Bạch cốt khô lâu hướng trên đỉnh đầu, trong đó nhưng có gần một nửa không thể thành công kích phát.

Kèm theo "Ầm ầm" hai tiếng sấm sét tại giữa sơn cốc nổ vang, bảy tám đạo lôi điện quấy rầy đan xen, khác nhau đánh vào Hồng Mao Cương thi cùng Bạch cốt khô lâu trên đầu.

Cả hai thân hình đều là cứng đờ, công kích động tác cũng là một hồi trì trệ, ngừng ở giữa không trung.

Bạch Hạc Thành thấy này khó được sinh cơ, sao có thể không vội vàng đem nắm, trong tay đen kịt trường thương ra sức hướng lên đâm một cái, một thương quán xuyên Hồng Mao Cương thi đầu lâu.

"Khanh khách. . ."

Hồng Mao Cương thi trong miệng phát ra liên tiếp tiếng kêu kì quái, rách nát trên mặt một luồng màu đen khói khí lập tức phiêu tán đi ra.

Bên kia, Tạ Vũ Hân cũng nắm lấy thời cơ, đánh ra một đạo lóe hồng quang phương ấn, chính giữa bạch cốt khô lâu mi tâm, ở trên lộ ra một cỗ đỏ đậm hỏa quang, "Phanh" một cái, đem bạch cốt khô lâu đầu nổ thành bột mịn.

Chất chứa tại Khô Lâu bên trong u lục Quỷ Hỏa cùng một luồng Ma khí, ngay sau đó đồng thời tán loạn, hắn thân thể cũng tản ra đã thành một đống xương trắng, rơi trên đất.

Vết thương đầy người Tạ Vũ Hân, giãy giụa ngồi dậy, liếc mắt liền thấy được vách núi chỗ động khẩu, đang tay vịn thạch bích, sắc mặt trắng bệch như giấy Thẩm Lạc.

"Hoàn hảo, bắt kịp rồi. . ." Thẩm Lạc tự nói một câu, ngay sau đó tê liệt ngồi trên mặt đất.

Hắn nguyên bản Pháp lực cũng đã gần như hao hết, giờ phút này lại dùng xuất ra nhiều như vậy Tiểu Lôi phù, trong cơ thể Pháp lực liền hoàn toàn khô kiệt hai mắt đều có chút biến thành màu đen, gần như phải bất tỉnh đi.

Bất quá, so sánh bên trên tiêu hao, Thẩm Lạc càng thêm đau lòng, hay là kia lần lượt từng cái một đồng đẳng với Tiên Ngọc phù lục, vậy cũng đều là hắn vất vả khổ cực mới tích góp từng tí một xuống đấy.

"Chẳng lẽ là hắn cứu ta đây?"

Tạ Vũ Hân một đôi đôi mắt đẹp trong đó, hiện lên một vòng khó có thể tin vẻ mặt, làm sao cũng không thể tin mới vừa xuất thủ cứu mình đấy, sẽ là Thẩm Lạc, vị này Bạch gia mạt lưu Khách khanh.

Có thể trước mắt này giữa sơn cốc, đâu phải còn có những người khác?

"Thẩm Lạc, là ngươi? Ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Bạch Hạc Thành cùng Bạch Giang Phong tất cả đồng thanh, kinh ngạc kêu lên.

Thẩm Lạc há hốc mồm đang muốn nói chuyện, liền nghe đến trên bầu trời truyền đến một tiếng nổ đùng, một đạo thân ảnh từ trên không trung thẳng tắp rơi xuống xuống dưới, vội vàng trông đi qua, lại phát hiện đúng là Câu Hồn Mã Diện.

Chỉ là không biết hắn khi nào đã đổi dung mạo, lại biến trở về mặt trắng bộ dáng thư sinh.

Trên không trong đó, kia phiến mây đen đột nhiên cực nhanh co vào, cho đến hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, mới từ bên trong hiện ra Yêu Phong thân ảnh.
Bối cảnh ở đây là Cương thi và Bạch cốt khô lâu chiến cùng đám người, đám người đang ngã trên đất. Thẩm Lạc xuất hiện dùng Tiểu Lôi Phù cứu mấy đứa này.
C259 Đại mộng chủ.
@Tường Vy Làm tốt bài này cho tốt nghiệp luôn nè.
 

Tường Vy

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Hoa Thần BNS 2020
Thanh Ngọc Ký Giả
@Tường Vy Làm tốt bài này cho tốt nghiệp luôn nè.
Tại thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, chẳng biết từ đâu bay vụt tới hơn mười đạo Tiểu Lôi phù bắn về phía Hồng Mao Cương Thi và đỉnh đầu của Bạch Cốt Khô Lâu. Trong đó gần một nửa không thể kích phát thành công.

Theo sau đó là hai tiếng sấm sét "Ầm ầm" nổ vang giữa sơn cốc, lập tức bảy tám đạo lôi điện đan xen nhau cùng đánh thẳng lên đỉnh đầu của Hồng Mao Cương Thi và Bạch Cốt Khô Lâu.

Cả hai thân hình đều cứng đờ, các động tác công kích cũng bị trì trệ, ngừng lại giữa không trung.

Bạch Hạc Thành sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế. Cầm lấy trường thương trong tay dùng hết sức đâm xuyên qua đầu của Hồng Mao Cương Thi.

"Khanh khách..."

Trong miệng Hồng Mao Cương thi liên tiếp phát ra tiếng kêu kỳ quái, một luồng khói đen nương theo vết thương trên mặt phiêu tán ra ngoài.

Ở bên kia, Tạ Vũ Hân cũng nhanh chóng nắm lấy thời cơ, đánh một đạo hồng quang phương ấn vào chính giữa mi tâm Bạch Cốt Khô Lâu. Vị trí đó bổng xuất hiện một ánh lửa màu đỏ sẫm, chỉ nghe "Phanh" một cái, đầu của Bạch Cốt Khô Lâu đã bị nổ thành bột mịn. Ma khí ở bên trong Khô Lâu và u lục Quỷ Hỏa đều cùng một loại. Khi luồng ma khí phân tán, thân thể của Bạch Cốt Khô Lâu cũng tán thành một đống xương trắng, rơi đầy trên đất.

Khắp người Tạ Vũ Hân đều là thương tích, cố gắng ngồi dậy liếc mắt nhìn về phía vách núi. Chỉ thấy ở cửa hang động,q Thẩm Lạc tay vịn vách đá sắc mặt trắng bệch như giấy trắng.

"Cũng may vẫn còn kịp..." Thẩm Lạc tự nói một câu, vừa nói xong đã thấy hắn ngồi tê liệt trên mặt đất.

Nguyên bản pháp lực của hắn gần như đã tiêu hao hết, giờ phút này lại phải xuất nhiều Tiểu Lôi phù như vậy. Pháp lực trong cơ thể đã hoàn toàn cạn kiệt, hai mắt sắp biến thành màu đen gần như có thể bất tỉnh bất cứ lúc nào.

Bất quá nếu nói về tiêu hao Thẩm Lạc lại càng thêm đau lòng. Số Tiên Ngọc lục phù đó hắn phải rất vất vả khổ cực tích góp từng tí một mới có được thế mà...

"Chẳng lẽ hắn đã cứu ta ư?"

Trong đôi mắt Tạ Vũ Hân xuất hiện thần sắc khó tin. Như thế nào cũng không thể tin Thẩm Lạc vừa mới ra tay cứu mình. Sao có thể là Thẩm Lạc - khách khanh của Bạch gia.

Nhưng giữa sơn cốc này ngoại trừ bọn họ ra, làm gì còn có người nào khác?

"Thẩm Lạc, là ngươi? Tại sao ngươi lại ở đây?" Bạch Hạc Thành cùng Bạch Giang Phong đồng thanh, kinh ngạc kêu lên.

Thẩm Lạc há hốc mồm đang muốn nói chuyện, bổng nghe từ trên bầu trời truyền đến một tiếng nổ lớn. Tức thì trông thấy một thân ảnh từ trên trời rơi xuống, bọn họ vội vàng đi qua xem lại phát hiện đây chính là Câu Hồn Mã Diện.

Chỉ là không biết từ khi nào hắn đã thay đổi dung mạo trở về bộ dáng thư sinh.

Trên không trung, đám mây đen đột nhiên co lại cho đến khi hoàn toàn biến mất. Từ bên trong đám mây thân ảnh Yêu Phong dần dần hiện ra.

Bối cảnh ở đây là Cương thi và Bạch cốt khô lâu chiến cùng đám người, đám người đang ngã trên đất. Thẩm Lạc xuất hiện dùng Tiểu Lôi Phù cứu mấy đứa này.

:015: có lẽ em không muốn xa thầy nên hông nở tốt nghiệp....
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Tại thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, chẳng biết từ đâu bay vụt tới hơn mười đạo Tiểu Lôi phù bắn về phía Hồng Mao Cương Thi và đỉnh đầu của Bạch Cốt Khô Lâu. Trong đó gần một nửa không thể kích phát thành công.

Theo sau đó là hai tiếng sấm sét "Ầm ầm" nổ vang giữa sơn cốc, lập tức bảy tám đạo lôi điện đan xen nhau cùng đánh thẳng lên đỉnh đầu của Hồng Mao Cương Thi và Bạch Cốt Khô Lâu.

Cả hai thân hình đều cứng đờ, các động tác công kích cũng bị trì trệ, ngừng lại giữa không trung.

Bạch Hạc Thành sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế. Cầm lấy trường thương trong tay dùng hết sức đâm xuyên qua đầu của Hồng Mao Cương Thi.

"Khanh khách..."

Trong miệng Hồng Mao Cương thi liên tiếp phát ra tiếng kêu kỳ quái, một luồng khói đen nương theo vết thương trên mặt phiêu tán ra ngoài.

Ở bên kia, Tạ Vũ Hân cũng nhanh chóng nắm lấy thời cơ, đánh một đạo hồng quang phương ấn vào chính giữa mi tâm Bạch Cốt Khô Lâu. Vị trí đó bổng xuất hiện một ánh lửa màu đỏ sẫm, chỉ nghe "Phanh" một cái, đầu của Bạch Cốt Khô Lâu đã bị nổ thành bột mịn. Ma khí ở bên trong Khô Lâu và u lục Quỷ Hỏa đều cùng một loại. Khi luồng ma khí phân tán, thân thể của Bạch Cốt Khô Lâu cũng tán thành một đống xương trắng, rơi đầy trên đất.

Khắp người Tạ Vũ Hân đều là thương tích, cố gắng ngồi dậy liếc mắt nhìn về phía vách núi. Chỉ thấy ở cửa hang động,q Thẩm Lạc tay vịn vách đá sắc mặt trắng bệch như giấy trắng.

"Cũng may vẫn còn kịp..." Thẩm Lạc tự nói một câu, vừa nói xong đã thấy hắn ngồi tê liệt trên mặt đất.

Nguyên bản pháp lực của hắn gần như đã tiêu hao hết, giờ phút này lại phải xuất nhiều Tiểu Lôi phù như vậy. Pháp lực trong cơ thể đã hoàn toàn cạn kiệt, hai mắt sắp biến thành màu đen gần như có thể bất tỉnh bất cứ lúc nào.

Bất quá nếu nói về tiêu hao Thẩm Lạc lại càng thêm đau lòng. Số Tiên Ngọc lục phù đó hắn phải rất vất vả khổ cực tích góp từng tí một mới có được thế mà...

"Chẳng lẽ hắn đã cứu ta ư?"

Trong đôi mắt Tạ Vũ Hân xuất hiện thần sắc khó tin. Như thế nào cũng không thể tin Thẩm Lạc vừa mới ra tay cứu mình. Sao có thể là Thẩm Lạc - khách khanh của Bạch gia.

Nhưng giữa sơn cốc này ngoại trừ bọn họ ra, làm gì còn có người nào khác?

"Thẩm Lạc, là ngươi? Tại sao ngươi lại ở đây?" Bạch Hạc Thành cùng Bạch Giang Phong đồng thanh, kinh ngạc kêu lên.

Thẩm Lạc há hốc mồm đang muốn nói chuyện, bổng nghe từ trên bầu trời truyền đến một tiếng nổ lớn. Tức thì trông thấy một thân ảnh từ trên trời rơi xuống, bọn họ vội vàng đi qua xem lại phát hiện đây chính là Câu Hồn Mã Diện.

Chỉ là không biết từ khi nào hắn đã thay đổi dung mạo trở về bộ dáng thư sinh.

Trên không trung, đám mây đen đột nhiên co lại cho đến khi hoàn toàn biến mất. Từ bên trong đám mây thân ảnh Yêu Phong dần dần hiện ra.

Bối cảnh ở đây là Cương thi và Bạch cốt khô lâu chiến cùng đám người, đám người đang ngã trên đất. Thẩm Lạc xuất hiện dùng Tiểu Lôi Phù cứu mấy đứa này.

:015: có lẽ em không muốn xa thầy nên hông nở tốt nghiệp....
Thôi mai biên chút rồi cho tốt nghiệp. Đuổi khỏi lớp thôi 😂
@Vì anh vô tình Đệ lấy bản này sửa lại chút nè, chương 59 thì phải.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top