Dẫu rằng cũng muốn niềm vuiSao mình không đổi đề thơ.
Đối qua đối lại toàn thơ đau buồn.
Sao mình không đổi thơ cười.
Đối qua đối lại mọi người cùng vui.
Nghĩ hoài chẳng biết thơ vui thế nào
Đặt bút phải viết làm sao
Bởi do đông đã lao xao gió buồn
Dẫu rằng cũng muốn niềm vuiSao mình không đổi đề thơ.
Đối qua đối lại toàn thơ đau buồn.
Sao mình không đổi thơ cười.
Đối qua đối lại mọi người cùng vui.
Bạch Tử chẳng thể làm nềnTa rằng vì đoá Tường Vy
Bút kia trở lại vì người mà nên
Không người bút cũng không tên
Bạch Tử không đến không tên không nền
Kiếp này ko thuộc về nhauGió phương nam lòng hiu quạnh.
Tình vạn kiếp chẳng được se duyên.
Đôi mình lỡ dở nhau vạn kiếp.
Người đến người đi lòng não nề.
Đặt bút không biết làm sao.Dẫu rằng cũng muốn niềm vui
Nghĩ hoài chẳng biết thơ vui thế nào
Đặt bút phải viết làm sao
Bởi do đông đã lao xao gió buồn
Thôn Đào thì chẳng có saoĐặt bút không biết làm sao.
Thôi thì mình viết về thơ thôn Đào.
Không có thời gian lội đường.
Thôi thì em gửi một vài thông tin.
Nói như thế nhỡ mai sau.Kiếp này ko thuộc về nhau
Hẹn kiếp sau nơi nại kiều
Anh mãi ko quên lời thề nguyền
Dù canh mạnh bà có bao nhiêu
Tỷ đây càng bộn bề việc nước.Thôn Đào thì chẳng có sao
Chẳng qua khách ghé thôn đào ngắm hoa
Gần đây bận chuyện của ta
Mười năm phiêu bạt đã xa thôn đào
Không tình gì viết nên từBạch Tử chẳng thể làm nền
Nguyệt quang chiếu rọi làm nên thơ tình
Tuy tình lại chẳng phải tình
Cùng người đối đáp lòng mình vui vui
Quay đi ngoảnh lại đã mấy nămTỷ đây càng bộn bề việc nước.
Thời gian chẳng có mà ngao du.
Tòa soạn vứt só không ra số.
Chẳng trách dạo này chẳng ai thăm.
Không tình sao viết nên từKhông tình gì viết nên từ
Tâm t.ư không xuất ngôn từ tại đâu
Đầu câu đến bởi người sâu
Hồng lâu thôn dã khắc sâu trong lòng
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản