Xa xôi cách trở khôn cùngHồng hoa nở cả một vườn
Hồng kia đã nở người thương đâu rồi
Trăng tròn lại khuyết đấy thôi
Mình đi ta ở xa xôi vô cùng
Cớ sao lòng mở vượt trùng xa xôi
Hai đầu hai tấm đơn côi
Một thương đôi nhớ bờ môi thẹn thùng
Xa xôi cách trở khôn cùngHồng hoa nở cả một vườn
Hồng kia đã nở người thương đâu rồi
Trăng tròn lại khuyết đấy thôi
Mình đi ta ở xa xôi vô cùng
Mịt mờ sương khói mông lungXa xôi cách trở khôn cùng
Cớ sao lòng mở vượt trùng xa xôi
Hai đầu hai tấm đơn côi
Một thương đôi nhớ bờ môi thẹn thùng
Chàng gửi thêm nàngỞ chốn đồi hoang
Truyền tới tin chàng
Đông hết xuân sang
Thiếp nhận tin chàng
Hoa rụng đầy sânChàng gửi thêm nàng
Ngày tháng quý vàng
Người ở bên ấy
Chăm lấy một thân
Ở đâu chẳng để ở sâuMịt mờ sương khói mông lung
Tìm đâu để thấy đường chung hỡi chàng
Tơ hồng trăm mối mơ màng
Làm sao tìm được lòng chàng nơi đâu
Tối qua vừa thấy giấc mơỞ đâu chẳng để ở sâu
Lời thơ còn đó đi đâu tấm lòng
Tơ hồng trăm mối chân mây
Duyên tơ ta gửi còn đây không mờ
Nhất thế vô nhânHoa rụng đầy sân
Nhung nhớ muôn phần
Hẹn thề bao lần
Nhất thế đôi nhân
Chàng rằng đã muốn dừng chânTối qua vừa thấy giấc mơ
Thấy rằng chàng đã bến bờ dừng chân
Bỗng dưng tức giận muôn phần
Mộng này đã thấy nghìn lần rồi chăng
Bãi bê nương dâuNhất thế vô nhân
Bất thành nhân thế
Hồng nhan đồng khế
Nhất thế vô sầu
Tình nồng ai hứa sẽ xâyChàng rằng đã muốn dừng chân
Bao năm không bến cô thân đợi nàng
Bến nàng có muốn đợi chàng
Từ đàng xa đó mơ màng về đây
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản