Chàng rằng không ở bên nàngKiếp này đến đấy là xong
Đào hoa khoe sắc Phàm tông đâu rồi
Đào Hoa xuân sắc vãn hồi
Năm năm tháng tháng bóng tôi chờ chàng
Người không bên đấy tình đầy còn đây
Xa người xa mặt cách trời mây
Tâm đây ai đấy có từng rời xa
Chàng rằng không ở bên nàngKiếp này đến đấy là xong
Đào hoa khoe sắc Phàm tông đâu rồi
Đào Hoa xuân sắc vãn hồi
Năm năm tháng tháng bóng tôi chờ chàng
Nàng đừng nói thế ta đauCảnh rừng bạc sắc hoa mua
Quay về chốn cũ người xua kẻ hờn
Trời mưa đường hãy còn trơn
Tình trường nhạt dấu nước sơn bạc màu
Mênh mông gió cuốn tình taChàng rằng không ở bên nàng
Người không bên đấy tình đầy còn đây
Xa người xa mặt cách trời mây
Tâm đây ai đấy có từng rời xa
Không quen biết cũng chả thânNàng đừng nói thế ta đau
Bao năm trông đợi bạc màu tóc ta
Nếu mà nàng có nhớ ta
Thì xin hãy đến mộ ta viếng phần.
Ánh đèn leo lắt đêm thâuLòng riêng riêng những ủ ê
Tơ duyên đứt đoạn ê chề thân ta
Ngẩn ngơ chiều bóng xế tà
Bao giờ tuyết trắng phủ ta bạc đầu
Lòng rất muốn yêuLòng cũng đã siêu
Em cũng biết điều
Nếu người có yêu
Cùng em phiêu diêu
Tiệc vui rồi cũng phải tànÁnh đèn leo lắt đêm thâu
Ngồi đây kể khổ than sầu sầu thêm
Ta giờ bận việc hết đêm
Hẹn nàng khi khác xuyên đêm luận bàn.
Cơm nấu bằng niêuLòng rất muốn yêu
Cũng thích phiêu diêu
Nhờ tiêu bao điều
Gửi người thương yêu
Người đi rồi cũng sẽ vềMênh mông gió cuốn tình ta
Lòng yêu vẫn thế dù xa muôn trùng
Sương mờ nhân ảnh mông lung
Người ơi chốn cũ còn chung đường về
Bồn chồn ngày ngóng đêm mongNgười đi rồi cũng sẽ về
Không bao lâu nữa người chờ được chăng
Khuya sầu rằng mất bóng trăng
Bóng ai chưa thấy mà vương tơ lòng
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản