[Giao Lưu] Ma sói ngoại truyện

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
8.164,83
Tu vi
149,40
Hồi 4: Chuyện dưới gốc đào

Trong ráng chiều đỏ ối như màu máu, từ trên pháp trường truyền về tin buồn đầu tiên: Đạo hữu @Mâyy đã bỏ mình dưới dàn treo cổ. Không khí giương cung bạt kiếm bỗng nhiên chùng hẳn xuống. Thị Cua đứng lặng bên pháp trường, ngẫm nghĩ chuyện nhân sinh. Tại sao trên đời này lại có một ngôi làng như thế này? Không nói gì: nghi là sói. Nói nhiều: nghi là sói làm nhiễu loạn lòng dân. Thôi được rồi, đến nước này thì đã là phúc sẽ không phải là hoạ, đã là hoạ sẽ không ai tránh khỏi.

Bóng đêm phủ xuống như một tấm màn đen kịt. Sương dày đặc ướt cả bộ quần áo đang mặc của Thị Cua. Tiếng cú mèo lại kêu eng éc trong đêm. Thị Cua bỗng dưng thấy hoang mang. Đêm nay là đêm nào, đêm nay là đêm cuối cùng chăng? Chết cũng được, sống cũng xong. Chết thì giải phóng khỏi bí cảnh trời ơi này, quay về Tông môn tu luyện, mà sống thì... sống thì sao nhỉ, đầu óc thị Cua bỗng chốc bị đơ ra như bị hacker xâm nhập. Sống thì sao nhỉ, thị đã quên điều gì quan trọng chăng?

Nghĩ mãi không ra mình đã quên gì, thị Cua đi lang thang tìm chỗ khởi động lại bộ não đã quá tuổi của mình. Haizz, thị cần một nơi yên tĩnh để bế quan, lạy trời đừng ai gọi thị vào lúc này. Cứ có ai gọi tên cúng cơm của thị, thị lại một lần bị phân tâm. Mà tên cúng cơm của thị, từ đứa trẻ lên 3 đến cụ ông cụ bà 80 ai cũng lôi ra réo, làm sao thị không phân tâm cho được.

Đi được mấy bước, đầu thị cứ ong ong cả lên: Chỗ này là: "đi giải đi con", chỗ kia là "mẹ ơi bài này con không giải được", chỗ nọ là cặp vợ chồng cãi cọ nhau: "chúng ta phải giải quyết", đến các nguyên thủ cũng "giải giáp vũ khí hạt nhân", chỗ nọ hai cụ già dắt nhau: "nào, tôi đưa bà đi giải ngố" ...
Con bà nó chứ. Sao đâu đâu cũng gọi thị thế này.
Trong cơn tức giận, thị Cua gào lên: "ta muốn giải nghệ".

Đáp lại thị là tiếng "tút, tút, tút" rồi một màn hình xanh lè hiện ra trong não thị Cua. Cố gom hết sức tàn nhìn vào màn hình, một dòng chữ đỏ ối đập vào mặt: "bạn cần bảo trì gấp".Gom hết năng lượng, thị Cua chọn truyền tống đến điểm gần nhất: Đào Hoa thôn. Ai ngờ đến gốc đào đầu thôn, thị đã hết năng lượng mà ngất xỉu.

Thị nằm lẻ loi dưới gốc đào, xung quanh là bóng đêm đen kịt, ý nghĩ cuối cùng chợt đến: "Thiên kiếp, thiên kiếp...."

Thật là:
Thiên kiếp đến rồi thật éo le
Tông môn sao chẳng thấy chở che
Thiên la địa võng làm sao thoát?
Hồng trần đành đoạn, dứt cơn mê


Số phận thị Cua sẽ thế nào? Đón chờ thị là một biển hoa bỉ ngạn chăng? Xin mời quý vị đón đọc hồi sau
 

Lucy Cưng

Đại La Trung Vị
Hoa Yêu BNS 2020
Hồi 3: Một cõi phong ba

Thị Cua đúng là "nữ nhân quân tử", có thù tất báo. Dẫu thị Cua không mồm mép được như Tô Tần Trương Nghi, cũng quyết uốn cong ba tấc lưỡi tự bảo vệ mình. Đã đến nước này, mình không vì mình trời tru đất diệt. Vậy nên thị bắt đầu chiến thuật phun nước bọt như mưa, quyết lòng "đem đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy trí nhân để thay cường bạo". Từ bây giờ, thị đã quyết một lòng thế thiên hành đạo, kẻ nào chống lại thị, giết không tha.

Thị cố lục lại mớ binh pháp ít ỏi tu luyện được ở Tông môn. Thật đen đủi làm sao, ngày sư phụ dạy binh pháp thì thị lại lỉnh đi @*@ Lan và Điệp hóng kết quả. Thế nên trình độ binh pháp của thị hệt như con mèo ba chân, không khéo thì ngã ngay vào nồi nước sôi. Ngặt nỗi tính mạng đã ngàn cân treo sợi tóc, thôi thì nhắm mắt bưng tai, có món nào xào món đó đi vậy. Binh pháp hình như dạy rằng, kẻ thù không thể gom lại tận diệt. Phải dùng chiến thuật bẻ đũa, phân tán lực lượng. Hơn nữa, không có kẻ thù vĩnh viễn, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, tuyệt đối không thể bỏ qua mối lợi này.

Nghĩ là làm, Thị Cua móc nối với @Vũ Tích quay qua phản pháo lão bản @MaThiênHành. Lão tự nhận mình là tiên tri, hứ, có bằng chứng hông? Lão là tri ư, ta không tin, tuyệt đối không tin tại sao một bậc "đại trí" như tiên tri lại có thể ngây thơ đến vậy. Thị Cua trổ hết tài của đồng bọn hải sản như Cá, Mực khiến lão bản Ma vã mồ hôi, muốn phản bác thì nước bọt lại bắn trúng mặt. Lão tức giận dùng hết mấy cuộn giấy lau mà không nói được câu nào. Hừ, phải biết Cua ta đây đã mấy năm lăn lộn ở chợ hải sản, đảm lược tất nhiên phải hơn xa người thường. Còn nữa, muốn nhiễu loạn lòng dân ư, việc này đâu khó gì. Chỉ cần thị Cua chịu khó catwalk trên sân khấu vài vòng khoe 8 cái chân dài tới nách, kiểu gì cũng có đứa xoắn não mà ngả nghiêng. Thị không tin là mình thiếu mị hoặc tới nỗi không hù được ai chảy máu mũi à nha.

Lại nói, lão bản Ma vốn thương thầm nhớ trộm thầy lang @Hân Di rất lâu, nhân cơ hội này tiếp tục bày tỏ tấm chân tình. Di lão sư trong phút mềm lòng, đã quyết định chọn lão Ma, Tường Vy vào bồi thẩm đoàn, cơ quan nắm quyền sinh sát đối với kẻ bị bỏ phiếu treo cổ ngày hôm đó.

Trời cũng khéo chiều lòng người, run rủi làm sao hôm đó thầy lang @BsChien ăn cơm vợ nấu gặp sạn gãy mất cái răng cửa nên lúc ra hội nghị Sát Lang cứ ngồi im không nói chẳng rằng. Vậy là dù lão bản Ma có khẳng định mình là tiên tri, khẳng định thầy lang Chiến là dân làng thiện lương, điều này cũng không giúp gì cho việc khẳng định thị Cua là sói. Ngay lúc hội nghị Sát Lang sắp kết thúc, thầy lang Chiến đưa ra một đề nghị động trời: đề nghị cha xứ @Độc Hành gọi thầy giáo @Hân Di vào xưng tội.

Cha xứ Độc Hành khả kính quyết định gọi con chiên vào phòng xưng tội. Sau khi nghe thầy giáo Di thú tội, Cha xứ ra thông cáo: thầy giáo Di đích thực là một dân làng trong sạch, phù hợp đứng trong đội ngũ lãnh đạo phe dân làng. Vậy là trong một phút chốc, thị Cua đắc tội từ Cha xứ, tiên tri, thầy lang, thầy giáo. Xem ra, đây chính là kết quả của t.ư duy phản xã hội, ít học nên hận thù sâu sắc với bộ máy lãnh đạo phe dân làng.

Kết luận của bộ phận đầu não phe dân làng: Thị Cua là một phần tử cực kỳ nguy hiểm, tuy nhiên vì không khí dân làng hơi buồn, cần có "chí phèo" tạo drama nên quyết định tạm thời chưa treo cổ. Dân làng chuyển sang bỏ phiếu cho Mâyy, một kẻ vô gia cư hành tung bí ẩn chưa từng lộ diện khác.

Thoát chết trong gang tấc, thị Cua vẫn tim đập chân run. Thị thầm nghĩ: hôm nay là ta may mắn thoát chết, ngày mai ta sẽ ra sao?

Thật là:
Khoe tài đấu trí mệt lắm thay
Nhức đầu mỏi miệng mệt chân tay
Kiếp sau Cua quyết xin làm sói
Lặng lẽ cắn người chẳng ai hay


Màn đêm buông xuống, chuyện gì sẽ xảy ra với thị Cua? Quý độc giả hãy chờ hồi 4 nhé.
Tại sao muội chưa xuất hiện thế 😂😂
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
8.164,83
Tu vi
149,40
Hồi 5: Tình nghĩa sư đồ

Khi thị Cua mở mắt, bóng đêm đã dịu lại, sương dường như cũng thưa dần, bộ quần áo trên người thị chỉ còn chút hơi ẩm sót lại. Trong cơn đau nhức đến tột cùng, thị Cua khó khăn hé mắt, ngạc nhiên thấy sư phụ @Độc Hành và sư muội @Ái Phiêu Diêu ngồi ngay bên cạnh.

Được rồi, cuối cùng cũng toàn mạng về đến bản thôn, một nỗi vui mừng nhẹ nhè dâng lên như coca trào bọt. Tiểu Ái thỏ thẻ bên tai thị: "May quá, cuối cùng tỷ cũng tỉnh rồi".

Thị Cua ngơ ngác quay sang nhìn sư phụ, thấy @Độc Hành sư phụ nghiêm mặt dí tay vào trán: "Không chịu tu luyện, để đến nỗi tẩu hoả nhập ma. Ta đến chậm chút nữa thôi thì ngươi đã hồn xiêu phách lạc rồi".

Phút chốc, mặt thị Cua đỏ bừng lên như cua luộc vừa vớt ra khỏi nồi, lí nhí: "Đệ tử biết lỗi rồi...".
Ai ngờ mới nói đến đó đã thấy Độc lão sư phụ tức giận đùng đùng, phất tay áo quay lưng đi thẳng.
Tiểu Ái đứng bên cạnh, thấy sư tỷ đáng thương bèn an ủi: "Sư phụ chỉ mắng thế thôi, không giận thật đâu, tỷ đừng buồn", cơ mà bị mắng, có đứa nào không buồn cho được. Thấy thị Cua mặt mày chả có tí ánh sáng nào, Tiểu Ái bèn chuyển chủ đề: Tỷ tỷ, đoán xem trong bí cảnh Ma sói, dương thọ sư phụ được bao lâu?
Nghe đến bói toán, thị Cua như cây khô gặp mưa xuân, lập tức tỉnh ngay, chân đánh tanh tách như cào cào, miệng nở nụ cười tinh quái: "Tỷ muội mình cá đổ ước đi".
Tiểu Ái láu lỉnh: Muội làm @*@, cho tỷ lên kèo
Thị Cua suy nghĩ một lúc lâu, bí cảnh này không có cơm ăn, không có nước uống, cạm bẫy khắp nơi nơi, hết giàn treo cổ đến bầy sói đe doạ. Sau một hồi tính toán xác suất, kết quả cho thấy một người khoẻ mạnh đến mấy lạc vào đây thì cũng không thể nào sống được 4 5 ngày. Thị Cua mạnh dạn giơ 3 ngón tay.
- Tiểu Ái: 3 ngày hả?
- Cua: 3 ngày, mỗi ngày 200 ngọc
- Tiểu Ái: Thành giao
Vừa nói tới đó, lại thấy bóng sư phụ Độc Hành ùa vào như một cơn gió. Dưới cái nhìn truy xét của sư phụ, đại đệ tử Cua Đá và nhị đệ tử Ái Phiêu Diêu đành thuật rõ nguồn cơn.
- Độc sư phụ: Ta cũng đổ ước
- Tiểu Ái, thị Cua: hả???
- Sư phụ: 2 ngày, mỗi ngày 1.000 ngọc.
- Tiểu Ái cũng cắn răng hào sảng: thành giao

Thị Cua chống gậy cà nhắc truyền tống về bí cảnh ngay trong đêm ấy. Thị ta vừa đi vừa ngô nghê cười: Thật cổ nhân nói cấm có sai, không phải người một nhà sẽ không đi vào một cửa. Cái cửa cờ bạc này, khó nghĩ quá, khó nghĩ quá.

Vừa đặt chân đến bí cảnh, lão quản trò @Linh Phong đã túm áo: "Cua sư tỷ à, mời tỷ chọn mục tiêu đi săn đêm nay".
Chọn mục tiêu ư, chọn ai bây giờ?
Linh Phong thấy thị Cua đăm chiêu nghĩ ngợi bèn cho thêm liều thuốc mạnh: không chọn không được đâu nha. Không phải cứ lấy lý do quáng gà là xong đâu đấy.

Thị Cua đau khổ ôm lấy đại môn bí cảnh. Săn.... săn người ư? Làm sao đây, làm sao đây? Thị xưa nay chỉ săn muỗi với bọ que, săn người là làm gì đây?

Đương lúc thị đang vò đầu bứt tai thì tiếng gà gáy trong bí cảnh cất lên. Vậy là ngày mới sắp bắt đầu rồi. Thị Cua tần ngần hồi lâu rồi lên tiếng:
- Được rồi, ta chọn...

Thật là:
Nghĩa tình nào nặng tựa tông môn
Một ngàn, hai trăm tính cộng dồn
Dương thọ ít nhiều quy ra ngọc
Mai mốt thắng thua, có kẻ buồn
?

Thợ săn a ma tơ đã bắt đầu cầm súng săn hành nghề. Là súng săn hay là ná thun? Mời độc giả đón chờ hồi sau.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top