Cụm từ này rất nhiều người có kinh nghiệm bị vướng phải nà, nó ko sai nhưng lại ko hay- Về ngữ pháp: Có mấy cấu trúc mà nhiều người bị vướng là:
为她铸剑 - vì nàng đúc kiếm =>vì + ai đó + làm gì. Cụm này nên dịch là "làm gì cho ai đó" thì thuận hơn. VD: đúc kiếm cho nàng, dạy chữ cho nàng.
Sao đệ tử lại cảm thấy cấu trúc này hay nhỉ, cảm giác sự bỏ công sức của chủ thể nhiều hơn hẳn "làm gì cho ai đó"Cụm từ này rất nhiều người có kinh nghiệm bị vướng phải nà, nó ko sai nhưng lại ko hay![]()
Cái này vốn ko sai nên tuỳ quan điểm mỗi người thôiSao đệ tử lại cảm thấy cấu trúc này hay nhỉ, cảm giác sự bỏ công sức của chủ thể nhiều hơn hẳn "làm gì cho ai đó"
vâng mình cảm ơn nhé.@Vân Tịch chào bạn.
Lớp học dịch mở tới nay được hơn 1 tháng rồi, đến nay mọi người đã làm 4 bài tập. Bạn có thể làm các bài tập mình đã quote đây nhé, mình sẽ sửa cho bạn. Khi nào làm xong 4 bài tập thì bạn có thể làm bài tốt nghiệp, có thể bạn sẽ ko tốt nghiệp cùng thời gian với các bạn khác đã tham gia từ đầu.
P.S: Sau đây, những bạn nào có mong muốn tham gia lớp học dịch thì vui lòng chờ tới khóa sau nhé![]()
Cụm từ này rất nhiều người có kinh nghiệm bị vướng phải nà, nó ko sai nhưng lại ko hay![]()
Theo muội thì cụm "vì ai đó làm gì" không hẳn là sai, đúng là nó mang nghĩa nhấn mạnh hơn "làm gì cho ai đó", vậy nên chỉ dùng khi cần nhấn mạnh. Nếu dùng tràn lan thì nó không còn là biện pháp tu từ nữa mà trở thành lỗi diễn đạt rồi.Sao đệ tử lại cảm thấy cấu trúc này hay nhỉ, cảm giác sự bỏ công sức của chủ thể nhiều hơn hẳn "làm gì cho ai đó"
Đoạn này đúng là văn án tỷ ạ@Hân Di cái vụ không bám sát nguyên tác lắm mấy chỗ muội nói là tỷ phóng tay a. Tỷ đoán nó là văn án, thành ra dịch sao cho cảm thấy nó cuốn nhất có thể.
Tỷ sẽ rút kinh nghiệm, cảm ơn muội
Muội cũng thấy "vì ai đó làm gì" nghe êm tai hơnSao đệ tử lại cảm thấy cấu trúc này hay nhỉ, cảm giác sự bỏ công sức của chủ thể nhiều hơn hẳn "làm gì cho ai đó"
@Hân Di tỷ tỷ, @Lạc Đinh Đang , muội trả bài 1 và 2
Muội dịch rất tốtNữ chính Lâm Du Du là một cô gái trẻ kiên cường, hiền lành, tuy nghèo khó nhưng cô không vì năm đấu gạo mà khom lưng luồn cúi, kiên trì làm việc nuôi sống chính mình.
Nam chính Đường Ngự là một tổng giám đốc bá đạo, không có gì để nói, chính là loại người chọc đá phá trời.
Lâm Du Du làm thuê ở một quán cà phê gần công ty của Đường Ngự. Đường Ngự cũng thường ghé đây uống cà phê, do thường xuyên qua lại nên Lâm Du Du thích chàng thanh niên tuấn tú nhưng kiệm lời này. Nhưng mà địa vị của hai người quá chênh lệch, Lâm Du Du vẫn không tìm được cơ hội thích hợp để bày tỏ lòng mình.
Cuối cùng cũng có một ngày, nhân dịp Đường Ngự đi tới quán cà phê, Lâm Du Du lấy hết dũng khí tỏ tình, thế nhưng Đường Ngự vẫn chưa trả lời cô.
Sau đó, Lâm Du Du vì bịcự tuyệttừ chối mà mất hồn mất vía, không cẩn thận làm đổ cà phê lên người Đường Ngự. Lúc đầu, Đường Ngự vô cùng bực mình, nhưng nhìn thấy thái độ của Lâm Du Du chân thành,đối với côcũng sinh ra ấn tượng tốt với cô.
Đúng lúc đó, Đường Ngự phải tham gia một tiệc rượu, nhưng anh không có bạn gái nên đã mời Lâm Du Du đi theo anh. Đường Ngự dẫn Lâm Du Du tới một salon cao cấp để trang điểm một phen, sau đó lại bị kinh diễm bởi vẻ đẹp của cô.
Tại tiệc rượu, Đường Ngự mang theo Lâm Du Du xinh đẹp ra sân khấu, làm cho thiên kim tiểu thư luôn yêu thích Đường Ngự ghen ghét. Thế là tiết mục nữ chính bị ức hiếp, nam chính làm anh hùng cứu mỹ nhân diễn ra.
Sau lần đó, nam chính tham gia một yến tiệc xã giao khác thì không cẩn thận bị người ta bỏ thuốc. Vừa đúng lúc Lâm Du Du đang làm nhân viên bán thời gian ở bữa tiệc đó gặp phải, hai người trong lúc mơ hồ đã lên giường với nhau.
Cô vừa mới tới chỗ kiểm tra vé, điện thoại di độngliềnbỗng rung một cái, hiệu trưởng Gianghiệu trưởnggửi tới một tin nhắn đơn giản chỉ có một câu: (trong tiếng Việt, chức danh thường đứng trước tên riêng)
“Lúc nàoemtrở về?”
Dừng một lúc, lại rung lên một cái: “Sắp khai giảng rồi”
Giang Miên:….
Trong lúc lơ đãng, mặc kệ là trong lòng hay trên mặt cô đều có một chút khó chịu. Bởi vì cô đang trên đường về nhà rồi mà. Còn không phải vừa mới kiểm tra vé đó sao.
Kết quả là Giang hiệu trưởng ở bên kia vẫn cho rằng cô đang làm mình làm mẩy/giở tính trẻ con/giận dỗithể hiện tính khí của trẻ con hay chơi đùa, không chịu chủ động trở về nhà.
Mùa khai giảng, sân ga không chỉ có rất nhiều người qua lại mà còn chiếm phần lớn là những gương mặt còn rất trẻ. Giang Miên mang theo hành lý đi lên toa hành khách, cô dùng tay đẩy va li trước mặt, ba lô thì đeo trước ngực, cô lảo đảo di chuyển về phía trước. Do cô mua vé không có chỗ ngồi, nên đầu tiên cô tìm một vị trícó thể để đồ một cáchđứng ổn thỏa, sau đó cô lấy tay đè nón lưỡi trai xuống, tựa vào tay nắm của vali, cô lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh về đoàn tàu cao tốc.
Đang muốn gửi đi, cô lại thutayvề, đổi lại cô nhập một chữ “Ờ”
Một chữ “Ờ” có thể tạm giữ lại một chút niềm kiêu hãnh và danh dự còn sót lại của cô.
Chỉ là bây giờ đã là 18h30, từ thành phố S đến Long Hải cần hơn 3 giờ đi xe, đến được trạm cao tốc Long Hải cũng gần 10 giờ đêm. Mười giờ đêm đối với những chàng trai cô gái yêu thích tham gia quán bar của thành phố lớn có lẽ vừa mới bắt đầu cuộc sống về đêm, nhưng đối với một học sinh trung học cấp 32chưa đến tuổi trưởng thành thì đã là khuya lắm rồi.
Bình thường muội nói: "lấy cây viết cho tao" hay là "vì tao lấy cây viết"?Muội cũng thấy "vì ai đó làm gì" nghe êm tai hơn![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản