[ĐK Dịch] Phàm Nhân Tiên Giới Thiên - Vong Ngữ (lầu 3)

ngoc_anh4797

Phàm Nhân
Ngọc
10.294,65
Tu vi
0,00
“Trực giác của chủ nhân từ trước đến nay đều chuẩn cả. Xem ra ta cũng phải tranh thủ thời gian bế quan một thời kỳ mới được. Không nói tăng lên tu vi, nhưng tối thiểu c ũng phải khôi phục lại nguyên khí hao tổn lúc trước.” Đề Hồn nghe Hàn Lậpn nói chuyện, sắc mặt khẽ biến, lập tức nói.
Hàn Lập không nói gì nữa, lập tức bố trí tại phụ cận tiểu viện.
Hắn lấy ra mấy bộ trận kỳ, bố trí tại xung quanh tiểu viện, sau đó trong nội viện của mình và Đề Hồn cũng bày ra mấy tầng cấm chế, xác định không có tý sơ hở nào mời dừng tay lại.
Hai người lập tức bắt đầu phần bế quan của mình.
Hàn Lập đi vào trong mật thất, khoanh chân ngồi xuống.
Hắn tĩnh tọa nửa ngày, triệt để khôi phục bình tĩnh tâm thần, sau đó lật tay lấy ra lò đan màu bạc.
Sau đó hắn phất tay áo lên, một mảnh ánh sáng xanh bay ra từ trong tay áo, rơi đầy ra đất, lập tức trên đó hiện ra các loại linh tài.
Những linh tài này, đều là tài liệu của Thiên Thanh đan.
Hàn Lập há mồm phun một cái, xì ra một đoàn hỏa diễm màu bạc, rơi vào lò đan kia, chính là Tinh Viêm Hỏa Điểu.
Nhờ sự thiêu đốt của hỏa diểm màu bạc, lò đan trở nên nóng rực.
Hắn lấy ra những tài liệu giống nhau, để vào trong lò đan, bắt đầu luyện đan.

Giờ khắc này, trong đại điện nghị sự của Thanh Hồ nhất tộc.
Diệp Loa, Khâu trưởng lão, Diệp Tố Tố ba người cùng tề tụ.
“Tộc trưởng, thật sự ngươi muốn giữ lại tu sĩ nhân tộc kia trong tộc ta hay sao? Ta cảm thấy hành động như vậy là không ổn, người này lai lịch không rõ, hỡn nữa lại là nhân tộc, đại đa số tộc nhân trong tộc ta đối với tu sĩ nhân tộc căm thù đến tận xương tủy, nếu giữ lại ở nội thành, khó tránh khỏi dẫn phát tâm tình bất mãn của tộc nhân.” Khâu trưởng lão nhíu mày trầm giọng nói ra.
“Khâu trưởng lão yên tâm, Hàn đạo hữu lưu lại trong tộc, là ý định bế quan tu luyện ở chỗ này, không muốn thường xuyên đi đi lại lại bên ngoài, hơn nữa hắn cũng muốn chúng ta che giấu tung tích của hắn, sau đó chúng ta hướng bên ngoài thông báo rằng hắn đã ly khai Thanh Hồ thành cũng được, việc này chỉ có cao tầng chúng ta biết là được.” Diệp Loa lắc đầu, nói ra.
“Thế nhưng dù sao người này cũng là nhân tộc, tâm tính khó dò, vả lại tu vi cao cường, giữ lại trong tộc cũng giống như một cái tai họa ngầm a!” Khâu trưởng lão có chút không cam lòng nói ra.
“Người ta giúp đỡ chúng ta nhiều như vậy, hôm nay chỉ đưa ra yêu cầu ở lại đây tu luyện, nếu chúng ta không đáp ứng, có phải là quá mức hẹp hòi hay sao.” Diệp Loa khoát tay chặn lại, nói ra.
“Khâu trưởng lão, ta cảm thầy Hàn tiền bối cùng Đề Hồn đạo hữu đều không phải người xấu, hơn nữa thực lực Hàn tiền bối mạnh như thế, Thanh Hồ nhất tộc chúng ta những năm gần đây nguy cơ tứ phía, nói không chừng sau này còn muốn mượn sức của hắn đấy.” Diệp Tố Tố cũng mở miệng nói ra.
“Nếu như tộc trưởng cùng thiếu chủ đều cho rằng như thế, vậy hãy để cho hắn lưu lại đi, chẳng qua thân phận người này không rõ, nên an bài ít nhân thủ âm thầm theo dõi bọn hắn cẩn thận.” Khâu trưởng lão trầm mặc một lát, đành phải lui một bước nói.
“Cũng tốt, vậy chuyện này về sau sẽ giao cho Khâu trưởng lão, chỉ là Hàn đạo hữu tinh thông dò xét chi thuật, khi an bài người theo dõi, cần phải cẩn thận, đừng để hắn phát hiện.” Diệp Loa suy nghĩ một lúc, cảm thấy cũng có lý, liền gật đầu nói.
“Tộc trưởng yên tâm.” Khâu trưởng lão đáp ứng, đi mau xuống.

Ba năm sau.
Hàn Lập trong gian phòng mật thát, hắn bấm niệm pháp quyết đối với lò đan màu bạc, nóc lò đan lóe lên hào quang, ngay lập tức bay lên, lơ lửng trên không trung.
Hàn Lập bấm pháp quyết một cái nữa, lập tức năm viên đan dược màu lam từ trong bay ra, rơi vào một bình ngọc.
Mỗi viên đan dược đều lớn như long nhãn, toàn thân xanh lam, giống y đúc màu bầu trời, tỏa ra từng trận mùi thuốc mờ mịt.
Bên cạnh hắn giờ phút này bày hơn mười cái bình ngọc, mỗi bình dù đứng tại vách tường đều nghe được mùi thuốc.
Hàn Lập nhìn những bình ngọc quanh người, lộ vẻ hài lòng.
Đan dược màu xanh hôm nay là lần thứ nhất hắn luyện chế Thái Ất cấp đan dược, ngay từ đầu tuy rất khó khăn, cũng may hắn có thần thông Chân Ngôn Bảo Luân, còn có kinh nghiệm luyện đan trước kia, mới tăng cao được xác suất luyện đan.
Hàn Lập phất tay đem lò đan, Tinh Viêm Hỏa Điểu đều thu vào, sau đó cầm một cái bình ngọc, dốc ra một viên Thiên Thanh đan, uống xuống rồi vận chuyển công pháp.
Kim quang chói mắt trên người Hàn Lập dâng lên, đem chung quanh mật thất đều biến thành màu vàng.


Bế quan năm tháng, lưu chuyển như thoi đưa, trong nháy mắt lại vội vàng qua đi trăm năm.

Kim Nguyên Tiên Cung, tại một tòa cung điện to lớn màu vàng sôn, một gã trung niên nam tử đang mặc cẩm bào trắng, nồi ngay ngắn trên bảo tọa điện Kim Long, hai tóc mai đã hoa râm, đôi mắt thâm sâu, thoạt nhìn dường như đã kinh qua đầy tang thương của năm tháng, Đúng là Tiên Cung cung chủ Đông Phương Bạch.
Giờ phút này, ánh mắt hắn tĩnh mịch, chậm rãi đạo qua một người đang đứng phía dưới, tuy rằng trên mặt không có vẻ gì là phẫn nộ, nhưng tên kia vẫn run lên trong lòng, thở mạnh cũng không dám.
Người đứng bên dưới, dáng người không tính là cao lớn, cũng có vẻ anh tuấn ngời ngời, là một thiếu niên mặc hoa phục Thải Y, từ dung mạo thoạt nhìn chẳng qua hơn mười bốn, mười lăm tuổi một dạng, thế nhưng từ đôi mắt kia, lại như là một cái giếng xưa khô cạn, lộ ra một dáng vẻ già nua.
“Đào trưởng lão, ta tìm cho ngươi thân thể này để đoạt xá, cũng không phải là cho ngươi hưởng thụ an nhàn rảnh rỗi đấy, vì sao đã qua hơn trăm năm, nửa điểm tin tức nơi hạ lạc của Hàn Lập đều tìm không thấy?” Đông Phương Bạch chậm rãi mở miệng, hỏi.
“Cung chủ, Hàn Lập tên kia từ lúc chạy trốn liền tận lực ẩn tàng hành tung, tựa hồ hắn cũng biết chúng ta nhất định sẽ điều tra hắn, một mực không thấy tại bất kỳ tòa thành trì lớn nào của Tiên Vực lộ mặt, hơn phân nửa rằng hắn đã ẩn độn tại nơi thâm sơn cùng cốc, muốn tìm ra quả thực không dễ.” Thiếu niên nghe vậy, thần sắc xiết chặt, cuống quít giải thích.
Thiếu niên này dĩ nhiên là Đào Cơ đã đoạt xá người khác trùng sinh thành công, hắn dung hợp với thân thể chưa lâu, cho nên âm thanh hôm nay biến thành thanh thúy, không hề giống giọng trung niên khi xưa, thật khó có thể thích ứng được.
Mắt thấy sắc mặt Đông Phương Bạch khẽ biến thành hơi trầm, Đào Cơ càng phát ra sợ hãi khó có thể bình an, vội vàng nói thêm:
“Tên kia tuy không hiện thân tại các thành lớn, tức là sẽ không thể sử dụng truyền tống trận cự li xa, có thể thấy được hắn chưa ly khai Kim Nguyên Tiên vực chúng ta, chỉ cần cho thuộc hạ chút thời gian, nhất định có thể tìm ra hắn.”
Đông Phương Bạch nghe vậy, ánh mắt hơi dịu lại, đang muốn mở miệng nói chuyện, bỗng thần sắc hơi đổi, nói: “Đã trở về…”.
Tiếng nói hạ xuống không bao lâu, bên ngoài cửa điện liền có người hô to, muốn vào điện cầu kiến.
Chờ Đông Phương Bạch hô to một tiếng “Tiến vào”, cửa điện chậm rãi bị đẩy ra, một lão giả mũi dài, tóc xám gầy nhọn cùng một đại hán áo đen thân lưng quỷ đầu đao kề vai sát cánh tiến đến.
“Bái kiến cung chủ” Đi đến bên cạnh Đào Cơ, hai người kia đồng thời dừng bước, khom mình hành lễ.
“Không cần đa lễ, chuyện giao cho các ngươi điều tra thế nào rồi?” Đông Phương Bạch khoát tay áo, nói ra.
Áo đen đại hán cùng tóc xám lão giả liếc nhau một cái, người sau nhíu mày, ý bảo hắn nói trước đi, áo đen đại hán cũng không do dự nữa, mở miệng nói trước:
“Bẩm Cung chủ, thuộc hạ phụng mệnh tiến về phía chiến trước lúc trước xem xét tình huống, phát hiện chỗ đó lưu lại dấu vết chiến đấu, đã bị người tận lực phá hủy hầu như không còn, chấn động của lực lượng pháp tắc trong hư không cũng đã bị thanh trừ sạch sẽ.”
“Nói như vậy, Hắc Đao ngươi cũng không thu được gì rồi hả?” Đông Phương Bạch nghe vậy hơi nhăn lông mày, nói.
“Dấu vết chiến đấu tuy rằng bị thanh trừ sạch sẽ, thế nhưng tàn hồn của Tiên Cung tu sĩ chết trận lại chưa hoàn toàn bị xóa xạch giết sạch, thuộc hạ lấy quỷ đạo bí thuật thu nhiếp được một bộ phận, theo mảnh vỡ trí nhớ hỗn tạp ở bên trong đã thấy được một bộ phận hình ảnh chiến đấu của ngày hôm đó. Từ trong đó có thể biết được, người nọ một lực lượng huyền tu sâu không lường được, quanh thân huyền khiếu sáng lên hơn chín trăm chỗ, khí lực hầu như có thể so với tu sĩ Đại La.” Áo đen đại hán tên là Hắc Đao, nói ra.
“Hơn chín trăm huyền khiếu… Trách không được chín mươi Kim Tiên hợp lực thúc giục Âm Dương Lưỡng Nghi trận cơ bản không có tác dụng đối với hắn.” Đào Cơ nghe vậy, bả vai buông lỏng, thì thào nói ra.
“ngày đó Đào trưởng lão tự mình đối địch, thậm chí mấy thứ này còn không biết? còn cho rằng đối phương có thể dễ uốn dễ nắn, quả thực buồn cười!” Đông Phương BẠch rốt cuộc đã có chút giận dỗi, mở miệng hỏi.
“Cái này … là thuộc hạ sơ sót…” Đào Cơ nghe vậy, nhất thời nghẹn lời.
Ngay từ đầu hắn ôm lòng khinh thì với Hàn Lập, cũng không quá để ý đến thủ đoạn dùng khí lực của hắn, nhưng mà chờ đến lúc hắn cảm thấy không đúng, liền đã bị đánh cho bỏ chạy trối chết, xác thực không phát hiện được quá nhiều.
“Cũng khong thể trách được Đào trưởng lão, người này từ dung mạo đến thân pháp đều làm thủ pháp che giấu đi, chủ quan thì không thể nào xem xét rõ ràng, chính xác không thể điều tra được quá nhiều. Thuộc hạ cũng vì là thân có Quỷ đạo bí thuật, mới có thể xuyên thấu qua vong hồn thấy rõ chân tướng.” Hắc Đao thần sắc không đổi, nói ra.
“Trừ lần đó ra, còn có phát hiện gì nữa không?” Đông Phương Bạch hiển nhiên không có ý định truy cứu, hỏi tiếp.
“Trên người kẻ này ít nhất có ba loại Chân Linh huyết mạch, theo thứ tự là Sơn Nhạc Cự Viên, Chân Long cùng Du Thiên Côn Bằng, cho nên kỳ tài có một thân man lực vô cùng, ngược lại đam Âm Dương đại trận điều khiển, đem đập người thúc trận chết tươi. Lực lượng thân thể như thế, so với Đại La huyền tiên, cũng không quá đáng.” Hắc Đao tiếp tục nói.
“Nếu là nói như thế, tại thời điểm hắn truy kích, ta đã nhận ra một tia lực lượng Lôi Bằng, nghĩ đến hẳn cũng là một loại Chân linh huyết mạch.” Đào Cơ bổng nghĩ tới một chuyện, vội vàng bổ sung.
“Như thế kỳ rồi, một gã nhân tộc, thân có bốn loại Chân Linh huyết mạch, còn đều là cao cấp nhất Chân Linh, hắn làm như thế nào mà không bị huyết mạch cắn trả đây?” Đông Phương Bạch lông mày nhíu lại, nói ra.
Một bên lão giả tóc xám đứng nghe đại hán nói, đôi con mắt xoay chuyển không ngừng, trên tay nắm hơn mười miếng ngọc giản đổi qua trái phải liên tục, như là từ bên trong lựa ra cái gì.
“Người này còn tu luyện thời gian công pháp, có thể ngưng hóa thành một bảo luân màu vàng, một khi bị nó chạm đến, sẽ lập tức bị trói buộc ngưng đọng tại chỗ, loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, toàn bộ người và suy nghĩ bị chậm lại giống nhau.” Đào Cơ còn nói thêm.
“Chân Linh huyết mạch, Đại La huyền tu, Chí tôn pháp tắc, Thái Ất tu vi… các ngươi có thể tưởng tưởng bốn thứ này có thể tập hợp lại trên thân một người đấy sao? Quả thực là không thể tưởng tưởng nổi! Nếu thật sự có người như thế, chỉ sợ đã dương danh lập vạn tại Tiên Vực này rồi, làm sao có thể ít xuất hiện như thế, liền tìm tung tích cũng khó khắn… Có phải các người đã lầm lẫn cái gì hay không?
Đông Phương Bạch thần sắc do dự, gật đầu hỏi.
Tuy nói có thể trên tay người kia nắm giữ cái bình nhỏ, hoàn toàn chính xác có khả năng trong thời gian ngắn ngủi mà tiến cảnh kinh người, nhưng tuyệt đối không có khả năng mạnh mẽ đến tình trạng như thế, có thể đem bốn loại thuộc tính cường đại hòa tan vào một thân?
“Cung chủ…”
Lúc này, lão giả tóc xám một mực trầm mặc bỗng nhiên mở miệng.
“Lữ Vân trưởng lão, có gì muốn giải thích sao?” Đông Phương Bạch ngẩng đầu nhìn hắn một cái, hỏi.
“Bẩm cung chủ, không dám nói tới giải thích, chỉ là thuộc hạ chạy ngược xuôi những năm này, đã tìm được một chút đồ vật có ý tứ, Cung chủ không ngại liền nhìn một cái, có lẽ sẽ giúp người hiểu rõ kẻ này.” Lão giả tóc xám chắp tay trả lời.
Dứt lời, hắn đêm bảy tám miếng ngọc giản đã chọn tốt ra hai tay nâng nâng, cung kính trình lên.
 

thanhtrung5

Phàm Nhân
Ngọc
-15,14
Tu vi
0,00
Tới chương đệ đăng rồi cà :)
"Tộc trưởng, thứ lỗi cho ta nói thẳng. Người này vừa mới nói là cảm thấy nơi đây thi pháp chấn động, cho nên mới tới, nhưng mà ta cảm thấy không đơn giản như vậy. Cho dù bí thuật dò xét của người này cao minh, có thể xuyên qua mấy tầng cấm chế, phát hiện được tình huống nơi đây, nhưng xung quanh Mộc Thần bổn địa có bày Tịch Diệt Hư Vô đại trận, cho dù người này có thể lẻn vào nơi đây, nhưng lúc hắn xâm nhập vào thì Tịch Diệt Hư Vô đại trận phải có phản ứng mới đúng, thế nhưng vừa rồi ta không cảm giác được dị dạng trong đại trận một chút nào, ta nghi ngờ là hắn âm thầm đi theo thiếu chủ, sớm đã xâm nhập nơi đây, đứng bên cạnh nhìn trộm từ nãy giờ, không biết có mưu ma chước quỷ gì nữa." Khâu trưởng lão trầm giọng nói.

"Ngươi nói cũng không phải không có lý, nhưng đều là suy đoán. Cho dù Hàn đạo hữu âm thầm đột nhập nơi đây, hắn cũng không có ác ý với Thanh Hồ bộ tộc mới đúng. Nếu không dưới tình huống lúc nãy, hắn hoàn toàn có thể xuất thủ, giết chết ba người chúng ta tại đây, đến lúc đó cho dù hắn muốn làm gì đi nữa, thì không ai trong Thanh Hồ bộ tộc có thể ngăn cản được." Diệp Loa suy nghĩ một chút, lập tức lắc đầu, ngưng trọng nói.

"Nếu tộc trưởng cho rằng như thế, vậy ta cũng không nói gì nữa." Khâu trưởng lão nghe vậy im lặng một lát, mở miệng nói ra.

"Khâu trưởng lão hiểu được là tốt, không nói đến mục đích tới đây của hắn, nhìn cách hắn khu trừ hàn độc trong người ta một cách nhẹ nhàng như vậy, chắc chắn thực lực vượt xa chúng ta, đối với nhân vật bậc này, chúng ta tuyệt đối không được đắc tội." Diệp Loa nghe nói lời này, sắc mặt buông lỏng, dặn dò lần nữa.

"Ta. . . hiểu. Nhưng nếu phát hiện hắn muốn làm hại bổn tộc, cho dù có chết ta cũng không bỏ qua cho hắn." Ánh mắt Khâu trưởng lão nổi lên vẻ thù hận, chậm rãi gật đầu nói.

Lần này Diệp Loa không nói gì nữa, chỉ lấy tay vỗ nhẹ lên vai của Khâu trưởng lão.

"Tộc trưởng, ngươi vừa mới khu trừ hàn độc, nguyên khí chưa hồi phục, phải nghỉ ngơi một chút mới tốt, ta cáo lui trước." Khâu trưởng lão nói xong liền rời khỏi đây.

Diệp Loa gật đầu, sau khi thấy Khâu trưởng lão rời đi, liền trở về giường ngọc khoanh chân ngồi xuống, vận công khôi phục.

Một đêm yên bình.

Rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Loa và Diệp Tố Tố cùng nhau đi tới tiểu viện Hàn Lập ở, không có Khâu trưởng lão đi cùng, mà Đề Hồn cũng tu luyện ở trong không gian Hoa Chi, chưa đi ra ngoài.

"Thanh Hồ thành là nơi vắng vẻ, không thể so sánh với thành trì phồn hoa như Kim Nguyên sơn mạch được, thêm nữa kiến trúc của tộc ta truy cầu phong cách tự nhiên, trong thành không có chỗ nào cao lớn, hoa mỹ đãi khách, chỉ có thể để Hàn đạo hữu ở trong tiểu viện nhỏ này, thật sự có lỗi." Diệp Loa tộc trưởng có chút áy náy nói .

Trải qua một ngày tĩnh dưỡng, khí sắc nàng nhìn đã khá hơn nhiều.

"Đâu có, Hàn mỗ cũng rất thích hoàn cảnh thanh tĩnh này." Hàn Lập dẫn hai người vào trong nhà, cười nói.

"Hàn đạo hữu thích là tốt rồi, có yêu cầu gì cứ nói, không cần phải khách khí." Diệp Loa gật đầu nói.

"Đa tạ tộc trưởng chiếu cố, Hàn mỗ nghe nói Thanh Hồ tộc am hiểu bồi dưỡng linh thảo, muốn cầu lấy một ít, đây là danh sách." Hàn Lập lấy ra một khối ngọc giản đưa tới.

Những năm này, trên đường Đến Kim Nguyên sơn mạch, hắn cũng không nhàn rỗi, tận lực gom góp các tài liệu để luyện chế một loại đan dược cấp bậc thái ất tên là "Thiên Thanh Đan".

Tài sản của hắn bây giờ không ít, ngoài số lượng lớn Tiên Nguyên Thạch trong tay, trên người còn có rất nhiều tài liệu quý hiếm của Hôi giới, Ma giới, Tích Lân Không Cảnh.

Thông qua mặt nạ Luân Hồi Điện, một mặt hắn dùng Tiên Nguyên thạch mua sắm, mặt khác dùng các loại tài liệu quý hiếm trao đổi, cũng đã gom góp đủ các tài liệu chủ chốt của Thiên Thanh Đan, chỉ còn thiếu một số vật liệu, nhắc tới cũng trùng hợp, đúng lúc tìm được tại Thanh Hồ thành này.

Mặc dù Diệp Loa đã nghe Diệp Tố Tố nói chuyện này, nhưng mà khi xem xong ngọc giản, sắc mặt cũng khẽ biến.

"Hàn mỗ cần số lượng lớn linh thảo, mà tuổi thọ yêu cầu cũng rất cao, nhưng tộc trưởng yên tâm, Hàn mỗ cũng không để Thanh Hồ bộ tộc cung cấp miễn phí, đây là thù lao." Hàn Lập lấy ra một cái pháp khí trữ vật, đặt ở trên bàn.

"Hàn đạo hữu có đại ân đối với thiếp thân cùng tiểu nữ, đáng ra phải dâng tặng những linh thảo này mới đúng, chỉ là những năm gần đây tộc ta phát triển không tốt, rất thiếu thốn các loại tài nguyên tu luyện, khoản này Tiên Nguyên thạch, thiếp thân đành mặt dày nhận lấy." Diệp Loa dùng thần thức quét qua pháp khí trữ vật, sắc mặt vui mừng, sau đó mặt lộ vẻ xấu hổ nói.

"Tộc trưởng đừng khách khí như thế, phải như vậy mới đúng." Hàn Lập khoát tay áo, nói ra.

"Tố Tố, ngươi truyền lệnh xuống dưới, mang những tài liệu Hàn đạo hữu cần tới đây." Diệp Loa lấy ngọc giản đưa cho Diệp Tố Tố ở bên cạnh, phân phó nói.

"Vâng." Diệp Tố Tố đáp ứng một tiếng, lui xuống.

"Hàn đạo hữu, thứ lỗi cho thiếp thân mạo muội hỏi một câu, ngươi đến Thanh Hồ thành của chúng ra, rút cuộc là muốn làm chuyện gì?" Chờ Diệp Tố Tố rời khỏi, hai mắt Diệp Loa nhìn chằm chằm Hàn Lập, mở miệng hỏi.

"Tộc trưởng không cần lo lắng, Hàn mỗ không có ác ý gì với Thanh Hồ thành cả, chỉ là rất thích phong cảnh nơi đây, vừa thanh tịnh vừa an toàn, muốn ở đây bế quan tu luyện một đoạn thời gian, không biết có được hay không?" Hàn Lập hơi trầm ngâm, đi thẳng vào vấn đề nói ra.

"Chỉ có như vậy thôi?" Diệp Loa nghe nói lời này, vẻ kinh ngạc trên mặt lóe lên.

"Đương nhiên. Những đồ vật khác của Thanh Hồ tộc các ngươi, ta cũng không để vào mắt, tộc trưởng có thể yên tâm." Hàn Lập tùy ý phất tay nói.

"Như vậy. . . là thiếp thân suy nghĩ nhiều, nếu như Hàn đạo hữu chỉ muốn ở lại Thanh Hồ thành tu luyện, thiếp thân rất hoan nghênh, đạo hữu muốn ở bao lâu cũng được." Diệp Loa cẩn thận quan sát từng cử chỉ biến hóa trên khuôn mặt Hàn Lập, thấy không có vẻ nói dối, trong lòng lúc này mới buông lỏng, khuôn mặt giãn ra cười nói.

"Đa tạ tộc trưởng thu lưu, bất quá tin tức ta cùng Đề Hồn ở đây, mong rằng tộc trưởng có thể giúp đỡ che giấu một hai, như vậy đối với song phương chúng ta đều có chỗ tốt." Hàn Lập cám ơn một tiếng, sau đó thâm ý nói.

"Không có vấn đề." Diệp Loa nghe vậy khẽ giật mình, gật đầu đáp ứng.

Hai người coi như đã thẳng thắn nói xong chuyện chính, trong lòng đã buông lỏng một chút, bắt đầu nói chuyện phiếm, bàn luận các sự tình bên trong Kim Nguyên sơn mạch.

"Diệp Loa tộc trưởng, Hàn mỗ nhìn thấy trên điển tịch, tộc đàn Yêu tộc trong Kim Nguyên sơn mạch cũng không nhiều, mà phần lớn là từ ngoại giới di chuyển tới. Thanh Hồ bộ tộc các ngươi am hiểu thần thông Mộc thuộc tính cùng huyễn thuật, hơi chút không phù hợp với hoàn cảnh của Kim Nguyên sơn mạch này, quý tộc hẳn là cũng từ bên ngoài di chuyển mà đến?" Hàn Lập đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, hỏi.

"Hàn đạo hữu nói không sai, đúng là rất nhiều năm trước tộc ta mới từ bên ngoài di chuyển đến, sau đó định cư luôn ở đây." Diệp Loa gật đầu nói.

"Tha thứ ta mạo muội, không biết quý tộc từ chỗ nào chuyển đến?" Hàn Lập truy vấn.

"Cái này ta cũng không rõ lắm, điển tịch trong tộc cũng không ghi chép lại, ta nhớ trước kia có đọc qua một bản chép tay của tổ tiên, tựa hồ bản tộc di chuyển từ phương nam Kim Nguyên đại lục tới a, chỉ là việc này quá xa xưa, ta cũng không chắc chắn lắm. Hàn đạo hữu ngươi hỏi chuyện này làm gì?" Diệp Loa kỳ quái hỏi.

"Không có gì, chỉ là rất nhiều năm trước, ta đã từng gặp được một vị Hồ tộc họ Liễu khác, cảm thấy có chút tương tự cùng Thanh Hồ bộ tộc các ngươi, cho nên mới tùy tiện hỏi một chút." Hàn Lập cười nói.

"Hồ tộc họ Liễu? Căn cứ theo điển tịch trong tộc ghi chép lại, năm đó Thanh Hồ bộ tộc chúng ta vừa mới định cư chỗ này, sau đó có một vị tiên tổ Liễu Mị gia nhập tộc ta, bí thuật bồi dưỡng linh thảo, chính là do vị tổ tiên này mang tới. Nói cho cùng, ta cùng Tố Tố đều xem như hậu nhân của vị tiên tổ này, chỉ là lai lịch cuộc đời vị tổ tiên Liễu Mị này, nàng chưa bao giờ đề cập đến, là một nhân vật hết sức thần bí trong lịch sử tộc ta, chắc là lão nhân gia nàng có quan hệ cùng với Hồ tộc họ Liễu mà Hàn đạo hữu vừa nói?" nhãn tình Diệp Loa tộc trưởng sáng lên, suy đoán nói.

"Như vậy ta cũng không rõ lắm, Hàn mỗ cùng vị Hồ tộc họ Liễu kia cũng không tiếp xúc quá nhiều, không biết phải chăng bọn họ cũng am hiểu bồi dưỡng linh thảo." Hàn Lập lắc đầu, nói ra.

"Hàn đạo hữu, liên quan tới vị Hồ tộc họ Liễu kia, không biết ngươi có thể kể lại rõ ràng cho thiếp thân biết." Diệp Loa nghe nói lời này, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, tựa hồ chưa từ bỏ ý định, hỏi lại.

Hàn Lập suy nghĩ một chút, rồi kể lại chuyện năm đó, dọc đường Man Hoang giới vực, quá trình gặp được Liễu thị Hồ tộc, nói đại khái một lần, nhưng mà giấu đi những địa phương liên quan tới hắn.

Diệp Loa nghe được những lời này, chậm rãi gật đầu, lập tức trầm mặc không nói.

Vào thời khắc này, Diệp Tố Tố từ bên ngoài bay tới, lấy ra một cái pháp khí trữ vật đưa cho Hàn Lập.

"Hàn tiền bối, linh thảo ngươi muốn đều ở bên trong, xin mời kiểm tra một chút."

Hàn Lập tiếp nhận pháp khí trữ vật, thần thức quét qua, gật đầu hài lòng.

"Nếu như thế, chúng ta cũng không ở đây quấy rầy Hàn đạo hữu nữa, đa tạ Hàn đạo hữu đã nói cho ta biết những chuyện này." Diệp Loa đột nhiên đứng dậy, mang theo Diệp Tố Tố còn chưa hiểu chuyện gì cáo từ.

Hàn Lập tiễn hai người ra ngoài, sau đó lấy tay khép cửa phòng lại.

"Ngươi cảm thấy vị tộc trưởng Diệp Loa này như thế nào? Những lời nàng vừa nói có thật lòng hay không?" Hàn Lập đứng dậy suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói với hư không bên cạnh.

Vừa dứt lời, bên cạnh hắn hiện ra một cái quang môn, thân ảnh Đề Hồn từ đó hiện ra.

"Thần hồn vị Diệp Loa tộc trưởng này khá tinh khiết, cũng không phải là loại người tâm khẩu bất nhất, ta vừa mới tra xét rõ ràng, thần hồn ba động lúc nàng nói chuyện, cũng không có dị dạng biến hóa, tất cả những lời nói đều là thật." Đề Hồn suy nghĩ một chút, rồi nói.

"Vậy là tốt rồi, cũng không uổng công tối hôm qua ta hao phí nguyên khí giúp nàng khu trừ hàn độc." Hàn Lập nghe vậy, sắc mặt buông lỏng nói.

Sau khi Đề Hồn thức tỉnh, thần thông pháp tắc tăng mạnh, không những có thể xem thấu bản chất của người khác, còn có thể thông qua cảm giác thần hồn ba động của đối phương phán đoán đối phương có nói dối hay không, làm cho hắn bớt đi được không ít chuyện.

"Chủ nhân, Hồ tộc họ Liễu mà ngươi mới vừa mới nói cùng Diệp Loa tộc trưởng, hẳn là muội muội Liễu Nhạc Nhi của ngươi đang ở Thiên Hồ bộ tộc kia?" Đôi mắt đẹp Đề Hồn lóe lên, hỏi.

"Không sai, đúng là ta muốn hỏi thăm quan hệ của hai người đó một chút." Hàn Lập nhẹ gật đầu.

"Vậy Thanh Hồ bộ tộc có đúng là một chi nhánh của Thiên Hồ bộ tộc?" Đề Hồn hỏi.

"Ta từng cảm nhận qua huyết mạch chi lực của Thiên Hồ bộ tộc trên thân bọn người Hồ Tam, rất giống với huyết mạch Thanh Hồ của đám người Diệp Tố Tố, cùng với sự tích Liễu Mị lão tổ kia, ta nghĩ giữa bọn chúng hơn phân nửa là có quan hệ." Hàn Lập trầm ngâm nói.

"Chủ nhân từng chịu ân tình Liễu thị Hồ tộc, kỳ thật lưu tại nơi đây bế quan, ngoại trừ cầu sự thanh tịnh bên ngoài, cũng là cung cấp một loại bảo hộ đối với Thanh Hồ tộc này đi." Đề Hồn gật đầu nói.

"Đây cũng chỉ là kế sách tạm thời thôi , chờ đến thời điểm rời đi nơi này, ta sẽ lưu lại cho các nàng một số chỗ tốt. Tiếp đó, ta dự định lập tức bắt đầu bế quan tu luyện, chẳng biết tại sao gần đây luôn có cảm giác tâm thần bất an, tựa hồ có nguy hiểm nào đó đang đến gần, nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực lên mới được." Hàn Lập không quan tâm đến chuyện này quá lâu, chuyển sang chuyện khác nói.
huynh biên và đăng giúpđệ luôn nhé
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
"Tộc trưởng, thứ lỗi cho ta nói thẳng. Người này vừa mới nói là cảm thấy nơi đây thi pháp chấn động, cho nên mới tới, nhưng mà ta cảm thấy không đơn giản như vậy. Cho dù bí thuật dò xét của người này cao minh, có thể xuyên qua mấy tầng cấm chế, phát hiện được tình huống nơi đây, nhưng xung quanh Mộc Thần bổn địa có bày Tịch Diệt Hư Vô đại trận, cho dù người này có thể lẻn vào nơi đây, nhưng lúc hắn xâm nhập vào thì Tịch Diệt Hư Vô đại trận phải có phản ứng mới đúng, thế nhưng vừa rồi ta không cảm giác được dị dạng trong đại trận một chút nào, ta nghi ngờ là hắn âm thầm đi theo thiếu chủ, sớm đã xâm nhập nơi đây, đứng bên cạnh nhìn trộm từ nãy giờ, không biết có mưu ma chước quỷ gì nữa." Khâu trưởng lão trầm giọng nói.

"Ngươi nói cũng không phải không có lý, nhưng đều là suy đoán. Cho dù Hàn đạo hữu âm thầm đột nhập nơi đây, hắn cũng không có ác ý với Thanh Hồ bộ tộc mới đúng. Nếu không dưới tình huống lúc nãy, hắn hoàn toàn có thể xuất thủ, giết chết ba người chúng ta tại đây, đến lúc đó cho dù hắn muốn làm gì đi nữa, thì không ai trong Thanh Hồ bộ tộc có thể ngăn cản được." Diệp Loa suy nghĩ một chút, lập tức lắc đầu, ngưng trọng nói.

"Nếu tộc trưởng cho rằng như thế, vậy ta cũng không nói gì nữa." Khâu trưởng lão nghe vậy im lặng một lát, mở miệng nói ra.

"Khâu trưởng lão hiểu được là tốt, không nói đến mục đích tới đây của hắn, nhìn cách hắn khu trừ hàn độc trong người ta một cách nhẹ nhàng như vậy, chắc chắn thực lực vượt xa chúng ta, đối với nhân vật bậc này, chúng ta tuyệt đối không được đắc tội." Diệp Loa nghe nói lời này, sắc mặt buông lỏng, dặn dò lần nữa.

"Ta. . . hiểu. Nhưng nếu phát hiện hắn muốn làm hại bổn tộc, cho dù có chết ta cũng không bỏ qua cho hắn." Ánh mắt Khâu trưởng lão nổi lên vẻ thù hận, chậm rãi gật đầu nói.

Lần này Diệp Loa không nói gì nữa, chỉ lấy tay vỗ nhẹ lên vai của Khâu trưởng lão.

"Tộc trưởng, ngươi vừa mới khu trừ hàn độc, nguyên khí chưa hồi phục, phải nghỉ ngơi một chút mới tốt, ta cáo lui trước." Khâu trưởng lão nói xong liền rời khỏi đây.

Diệp Loa gật đầu, sau khi thấy Khâu trưởng lão rời đi, liền trở về giường ngọc khoanh chân ngồi xuống, vận công khôi phục.

Một đêm yên bình.

Rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Loa và Diệp Tố Tố cùng nhau đi tới tiểu viện Hàn Lập ở, không có Khâu trưởng lão đi cùng, mà Đề Hồn cũng tu luyện ở trong không gian Hoa Chi, chưa đi ra ngoài.

"Thanh Hồ thành là nơi vắng vẻ, không thể so sánh với thành trì phồn hoa như Kim Nguyên sơn mạch được, thêm nữa kiến trúc của tộc ta truy cầu phong cách tự nhiên, trong thành không có chỗ nào cao lớn, hoa mỹ đãi khách, chỉ có thể để Hàn đạo hữu ở trong tiểu viện nhỏ này, thật sự có lỗi." Diệp Loa tộc trưởng có chút áy náy nói .

Trải qua một ngày tĩnh dưỡng, khí sắc nàng nhìn đã khá hơn nhiều.

"Đâu có, Hàn mỗ cũng rất thích hoàn cảnh thanh tĩnh này." Hàn Lập dẫn hai người vào trong nhà, cười nói.

"Hàn đạo hữu thích là tốt rồi, có yêu cầu gì cứ nói, không cần phải khách khí." Diệp Loa gật đầu nói.

"Đa tạ tộc trưởng chiếu cố, Hàn mỗ nghe nói Thanh Hồ tộc am hiểu bồi dưỡng linh thảo, muốn cầu lấy một ít, đây là danh sách." Hàn Lập lấy ra một khối ngọc giản đưa tới.

Những năm này, trên đường Đến Kim Nguyên sơn mạch, hắn cũng không nhàn rỗi, tận lực gom góp các tài liệu để luyện chế một loại đan dược cấp bậc thái ất tên là "Thiên Thanh Đan".

Tài sản của hắn bây giờ không ít, ngoài số lượng lớn Tiên Nguyên Thạch trong tay, trên người còn có rất nhiều tài liệu quý hiếm của Hôi giới, Ma giới, Tích Lân Không Cảnh.

Thông qua mặt nạ Luân Hồi Điện, một mặt hắn dùng Tiên Nguyên thạch mua sắm, mặt khác dùng các loại tài liệu quý hiếm trao đổi, cũng đã gom góp đủ các tài liệu chủ chốt của Thiên Thanh Đan, chỉ còn thiếu một số vật liệu, nhắc tới cũng trùng hợp, đúng lúc tìm được tại Thanh Hồ thành này.

Mặc dù Diệp Loa đã nghe Diệp Tố Tố nói chuyện này, nhưng mà khi xem xong ngọc giản, sắc mặt cũng khẽ biến.

"Hàn mỗ cần số lượng lớn linh thảo, mà tuổi thọ yêu cầu cũng rất cao, nhưng tộc trưởng yên tâm, Hàn mỗ cũng không để Thanh Hồ bộ tộc cung cấp miễn phí, đây là thù lao." Hàn Lập lấy ra một cái pháp khí trữ vật, đặt ở trên bàn.

"Hàn đạo hữu có đại ân đối với thiếp thân cùng tiểu nữ, đáng ra phải dâng tặng những linh thảo này mới đúng, chỉ là những năm gần đây tộc ta phát triển không tốt, rất thiếu thốn các loại tài nguyên tu luyện, khoản này Tiên Nguyên thạch, thiếp thân đành mặt dày nhận lấy." Diệp Loa dùng thần thức quét qua pháp khí trữ vật, sắc mặt vui mừng, sau đó mặt lộ vẻ xấu hổ nói.

"Tộc trưởng đừng khách khí như thế, phải như vậy mới đúng." Hàn Lập khoát tay áo, nói ra.

"Tố Tố, ngươi truyền lệnh xuống dưới, mang những tài liệu Hàn đạo hữu cần tới đây." Diệp Loa lấy ngọc giản đưa cho Diệp Tố Tố ở bên cạnh, phân phó nói.

"Vâng." Diệp Tố Tố đáp ứng một tiếng, lui xuống.

"Hàn đạo hữu, thứ lỗi cho thiếp thân mạo muội hỏi một câu, ngươi đến Thanh Hồ thành của chúng ra, rút cuộc là muốn làm chuyện gì?" Chờ Diệp Tố Tố rời khỏi, hai mắt Diệp Loa nhìn chằm chằm Hàn Lập, mở miệng hỏi.

"Tộc trưởng không cần lo lắng, Hàn mỗ không có ác ý gì với Thanh Hồ thành cả, chỉ là rất thích phong cảnh nơi đây, vừa thanh tịnh vừa an toàn, muốn ở đây bế quan tu luyện một đoạn thời gian, không biết có được hay không?" Hàn Lập hơi trầm ngâm, đi thẳng vào vấn đề nói ra.

"Chỉ có như vậy thôi?" Diệp Loa nghe nói lời này, vẻ kinh ngạc trên mặt lóe lên.

"Đương nhiên. Những đồ vật khác của Thanh Hồ tộc các ngươi, ta cũng không để vào mắt, tộc trưởng có thể yên tâm." Hàn Lập tùy ý phất tay nói.

"Như vậy. . . là thiếp thân suy nghĩ nhiều, nếu như Hàn đạo hữu chỉ muốn ở lại Thanh Hồ thành tu luyện, thiếp thân rất hoan nghênh, đạo hữu muốn ở bao lâu cũng được." Diệp Loa cẩn thận quan sát từng cử chỉ biến hóa trên khuôn mặt Hàn Lập, thấy không có vẻ nói dối, trong lòng lúc này mới buông lỏng, khuôn mặt giãn ra cười nói.

"Đa tạ tộc trưởng thu lưu, bất quá tin tức ta cùng Đề Hồn ở đây, mong rằng tộc trưởng có thể giúp đỡ che giấu một hai, như vậy đối với song phương chúng ta đều có chỗ tốt." Hàn Lập cám ơn một tiếng, sau đó thâm ý nói.

"Không có vấn đề." Diệp Loa nghe vậy khẽ giật mình, gật đầu đáp ứng.

Hai người coi như đã thẳng thắn nói xong chuyện chính, trong lòng đã buông lỏng một chút, bắt đầu nói chuyện phiếm, bàn luận các sự tình bên trong Kim Nguyên sơn mạch.

"Diệp Loa tộc trưởng, Hàn mỗ nhìn thấy trên điển tịch, tộc đàn Yêu tộc trong Kim Nguyên sơn mạch cũng không nhiều, mà phần lớn là từ ngoại giới di chuyển tới. Thanh Hồ bộ tộc các ngươi am hiểu thần thông Mộc thuộc tính cùng huyễn thuật, hơi chút không phù hợp với hoàn cảnh của Kim Nguyên sơn mạch này, quý tộc hẳn là cũng từ bên ngoài di chuyển mà đến?" Hàn Lập đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, hỏi.

"Hàn đạo hữu nói không sai, đúng là rất nhiều năm trước tộc ta mới từ bên ngoài di chuyển đến, sau đó định cư luôn ở đây." Diệp Loa gật đầu nói.

"Tha thứ ta mạo muội, không biết quý tộc từ chỗ nào chuyển đến?" Hàn Lập truy vấn.

"Cái này ta cũng không rõ lắm, điển tịch trong tộc cũng không ghi chép lại, ta nhớ trước kia có đọc qua một bản chép tay của tổ tiên, tựa hồ bản tộc di chuyển từ phương nam Kim Nguyên đại lục tới a, chỉ là việc này quá xa xưa, ta cũng không chắc chắn lắm. Hàn đạo hữu ngươi hỏi chuyện này làm gì?" Diệp Loa kỳ quái hỏi.

"Không có gì, chỉ là rất nhiều năm trước, ta đã từng gặp được một vị Hồ tộc họ Liễu khác, cảm thấy có chút tương tự cùng Thanh Hồ bộ tộc các ngươi, cho nên mới tùy tiện hỏi một chút." Hàn Lập cười nói.

"Hồ tộc họ Liễu? Căn cứ theo điển tịch trong tộc ghi chép lại, năm đó Thanh Hồ bộ tộc chúng ta vừa mới định cư chỗ này, sau đó có một vị tiên tổ Liễu Mị gia nhập tộc ta, bí thuật bồi dưỡng linh thảo, chính là do vị tổ tiên này mang tới. Nói cho cùng, ta cùng Tố Tố đều xem như hậu nhân của vị tiên tổ này, chỉ là lai lịch cuộc đời vị tổ tiên Liễu Mị này, nàng chưa bao giờ đề cập đến, là một nhân vật hết sức thần bí trong lịch sử tộc ta, chắc là lão nhân gia nàng có quan hệ cùng với Hồ tộc họ Liễu mà Hàn đạo hữu vừa nói?" nhãn tình Diệp Loa tộc trưởng sáng lên, suy đoán nói.

"Như vậy ta cũng không rõ lắm, Hàn mỗ cùng vị Hồ tộc họ Liễu kia cũng không tiếp xúc quá nhiều, không biết phải chăng bọn họ cũng am hiểu bồi dưỡng linh thảo." Hàn Lập lắc đầu, nói ra.

"Hàn đạo hữu, liên quan tới vị Hồ tộc họ Liễu kia, không biết ngươi có thể kể lại rõ ràng cho thiếp thân biết." Diệp Loa nghe nói lời này, trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, tựa hồ chưa từ bỏ ý định, hỏi lại.

Hàn Lập suy nghĩ một chút, rồi kể lại chuyện năm đó, dọc đường Man Hoang giới vực, quá trình gặp được Liễu thị Hồ tộc, nói đại khái một lần, nhưng mà giấu đi những địa phương liên quan tới hắn.

Diệp Loa nghe được những lời này, chậm rãi gật đầu, lập tức trầm mặc không nói.

Vào thời khắc này, Diệp Tố Tố từ bên ngoài bay tới, lấy ra một cái pháp khí trữ vật đưa cho Hàn Lập.

"Hàn tiền bối, linh thảo ngươi muốn đều ở bên trong, xin mời kiểm tra một chút."

Hàn Lập tiếp nhận pháp khí trữ vật, thần thức quét qua, gật đầu hài lòng.

"Nếu như thế, chúng ta cũng không ở đây quấy rầy Hàn đạo hữu nữa, đa tạ Hàn đạo hữu đã nói cho ta biết những chuyện này." Diệp Loa đột nhiên đứng dậy, mang theo Diệp Tố Tố còn chưa hiểu chuyện gì cáo từ.

Hàn Lập tiễn hai người ra ngoài, sau đó lấy tay khép cửa phòng lại.

"Ngươi cảm thấy vị tộc trưởng Diệp Loa này như thế nào? Những lời nàng vừa nói có thật lòng hay không?" Hàn Lập đứng dậy suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói với hư không bên cạnh.

Vừa dứt lời, bên cạnh hắn hiện ra một cái quang môn, thân ảnh Đề Hồn từ đó hiện ra.

"Thần hồn vị Diệp Loa tộc trưởng này khá tinh khiết, cũng không phải là loại người tâm khẩu bất nhất, ta vừa mới tra xét rõ ràng, thần hồn ba động lúc nàng nói chuyện, cũng không có dị dạng biến hóa, tất cả những lời nói đều là thật." Đề Hồn suy nghĩ một chút, rồi nói.

"Vậy là tốt rồi, cũng không uổng công tối hôm qua ta hao phí nguyên khí giúp nàng khu trừ hàn độc." Hàn Lập nghe vậy, sắc mặt buông lỏng nói.

Sau khi Đề Hồn thức tỉnh, thần thông pháp tắc tăng mạnh, không những có thể xem thấu bản chất của người khác, còn có thể thông qua cảm giác thần hồn ba động của đối phương phán đoán đối phương có nói dối hay không, làm cho hắn bớt đi được không ít chuyện.

"Chủ nhân, Hồ tộc họ Liễu mà ngươi mới vừa mới nói cùng Diệp Loa tộc trưởng, hẳn là muội muội Liễu Nhạc Nhi của ngươi đang ở Thiên Hồ bộ tộc kia?" Đôi mắt đẹp Đề Hồn lóe lên, hỏi.

"Không sai, đúng là ta muốn hỏi thăm quan hệ của hai người đó một chút." Hàn Lập nhẹ gật đầu.

"Vậy Thanh Hồ bộ tộc có đúng là một chi nhánh của Thiên Hồ bộ tộc?" Đề Hồn hỏi.

"Ta từng cảm nhận qua huyết mạch chi lực của Thiên Hồ bộ tộc trên thân bọn người Hồ Tam, rất giống với huyết mạch Thanh Hồ của đám người Diệp Tố Tố, cùng với sự tích Liễu Mị lão tổ kia, ta nghĩ giữa bọn chúng hơn phân nửa là có quan hệ." Hàn Lập trầm ngâm nói.

"Chủ nhân từng chịu ân tình Liễu thị Hồ tộc, kỳ thật lưu tại nơi đây bế quan, ngoại trừ cầu sự thanh tịnh bên ngoài, cũng là cung cấp một loại bảo hộ đối với Thanh Hồ tộc này đi." Đề Hồn gật đầu nói.

"Đây cũng chỉ là kế sách tạm thời thôi , chờ đến thời điểm rời đi nơi này, ta sẽ lưu lại cho các nàng một số chỗ tốt. Tiếp đó, ta dự định lập tức bắt đầu bế quan tu luyện, chẳng biết tại sao gần đây luôn có cảm giác tâm thần bất an, tựa hồ có nguy hiểm nào đó đang đến gần, nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực lên mới được." Hàn Lập không quan tâm đến chuyện này quá lâu, chuyển sang chuyện khác nói.
huynh biên và đăng giúpđệ luôn nhé
Đệ có tk rồi sao ko đăng luôn, mọi người biên sau :)
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top