[ĐK Dịch] Phàm Nhân Tiên Giới Thiên - Vong Ngữ (lầu 3)

thanhtrung5

Phàm Nhân
Ngọc
-15,14
Tu vi
0,00
Tại một chỗ u ám trong đại điện Kim Nguyên Tiên Cung.

Trong điện tối mờ, lộ ra một cỗ hồng quang, nhìn kỹ thì thấy mặt đất cùng bốn phía vách tường đều khắc rõ từng đạo hoa văn huyết sắc, tạo thành một pháp trận khổng lồ.


Pháp trận hoa văn này sáng tối chập chờn, bên trong trận lộ ra từng tia khí tức âm lãnh nhè nhẹ, lượn lờ xung quanh, xuyên thấu lòng người.

Trung tâm pháp trận có một cây cột đá màu đen cao vút, phía trên phân ra bảy nhánh, trên đỉnh mỗi nhánh đều đặt một ngọn đèn phong cách cổ xưa, cháy lên ngọn lửa âm u màu xanh.

Bảy ngọn lửa âm u màu xanh ở trong điện lập lòe, không có cảm giác tỏa sáng, ngược lại tỏa ra âm khí nồng đậm.

Bỗng nhiên, bảy ngọn lửa đèn màu xanh lục này cháy lên mãnh liệt, tỏa ra từng đốm lửa lớn cỡ nắm tay sau đó rời khỏi ngọn đèn, bay lơ lửng giữa không trung.

Trong hư không hiện ra từng đạo phù văn màu xanh lá , liên kết với bảy đốm lửa kia, nhanh chóng tạo thành một cái thất tinh pháp trận.

Bên trong pháp trận có hắc quang lóe lên, hiện ra một đạo tàn hồn, ngưng tụ thành một khuôn mặt mơ hồ, chính là Đào Cơ.

"May mà ta đã chuẩn bị cái Thất Tinh Đăng này làm hậu thuẫn, nếu không lần này đã chết thật rồi." Đào Cơ thì thào nói, ánh mắt hiện ra vẻ oán độc, giống như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

"Hàn Lập, ngươi giết con ta, lại hủy tu vi của ta, thù này không đội trời chung, ngươi không chết, chính là ta vong! Mặc dù ta không giết được ngươi, nhưng ta sẽ không tiếc bất cứ giá nào mượn tay người khác hủy diệt ngươi! Vật kia, ta không lấy cũng được!"

Mặt mũi tàn hồn Đào Cơ tràn đầy dữ tợn, sau đó hướng về phía dưới thất tinh pháp trận há miệng hút một cái.

Bảy đốm lửa xanh lục trong pháp trận bay đến chui vào trong miệng, tàn hồn gã nhanh chóng trở nên ngưng thực.

Cùng lúc đó, "Răng rắc" một tiếng, đáy cột đá màu đen nứt ra một cửa hang lớn cỡ một xích, một phù lục hình người từ bên trong bắn ra, cùng tàn hồn hòa làm một thể.

Hắc quang sáng lên, một bóng người màu đen lăng không xuất hiện, cả người từ trên xuống dưới phảng phất như dùng chất lỏng màu đen ngưng tụ mà thành, chính là Đào Cơ.

Gã hoạt động chân tay một chút, gật đầu hài lòng, sau đó bay ra phía bên ngoài.

Chưa tới nửa giờ sau, gã đến trước mặt một tòa cung điện màu vàng.

"Đào trưởng lão!"

Hai bên cổng vào cung điện đều có một tên người hầu đứng gác, nhìn thấy bộ dạng Đào Cơ lúc này, trong mắt hai người đều hiện lên vẻ kinh ngạc, cung kính hành lễ nói.

"Ta có chuyện quan trọng muốn cầu kiến cung chủ, mau đi thông báo giúp ta!" Đào Cơ làm ra bộ dạng có việc rất cấp thiết quan trọng nói.

"Vâng, Đào trưởng lão chờ một lát!" Hai cái người hầu nhìn thấy thần sắc Đào Cơ như vậy, lập tức nói ra, đang muốn tiến vào bẩm báo.

"Không cần, để Đào trưởng lão vào đi." Một thanh âm uy nghiêm từ bên trong truyền ra.

Đào Cơ đẩy cửa điện ra, đi nhanh vào, xuyên qua bên trong sảnh lớn cùng một hành lang dài mấy trăm trượng, tới trước mặt một hoa viên to lớn.

Trong hoa viên trồng đầy các loại hoa cỏ cùng cây cối, đủ mọi màu sắc, thi nhau đua nở, hương thơm lạ lùng xộc vào mũi, phảng phất như đang ở trong biển hoa.

Trong hoa viên có một đình nghỉ mát màu trắng, một bóng người áo trắng đứng chắp tay đứng đó, tựa hồ đang nghỉ mát, ngắm nhìn một gốc hoa thụ màu đỏ nhạt bên ngoài.

"Bái kiến cung chủ!" Đào Cơ tiến về phía trước hai bước, cung kính hành lễ.

"Có chuyện gì? Tại sao lại dùng Thiên Ảnh Phù cách không ngưng hình đến cầu kiến." Bóng người áo trắng xoay người lại, hiện ra một người nam tử trung niên.

Dung mạo người này không có gì xuất sắc, tóc mai hoa râm một chút, mang theo vài phần cảm giác tang thương, chỉ có đôi tròng mắt cực kỳ thâm thúy, phảng phất nhìn thấu hết thế gian vạn tượng, khiến cho người ta có cảm giác rất đôn hậu.

"Khởi bẩm cung chủ, không phải là thuộc hạ cách không ngưng hình, mà là bị người phá hủy nhục thân, may mà ta sớm thiết hạ cấm chế Thất Tinh Đăng, bảo lưu lại một sợi tàn hồn, bất đắc dĩ đành phải sử dụng Thiên Ảnh Phù, ngưng hình đến đây cầu kiến cung chủ." Đào Cơ nói ra một câu buồn bã, thần sắc rất bi thương.

"Cái gì! nhục thân ngươi bị người phá hủy! Là người phương nào làm?" Nam tử áo trắng nghe xong, nhướng mày, trầm giọng hỏi.

"Hắn là kẻ bị Thiên Đình truy nã trên Tru Tiên bảng, tên là Hàn Lập, xưa nay dùng tên giả là Lệ Phi Vũ." Đào Cơ nghiến răng nghiến lợi nói.

"Hàn Lập. . . Lệ Phi Vũ, ta nhớ ra người này rồi, bởi vì tu luyện Luyện Thần Thuật, lại tham dự vào việc mưu hại quan chức Thiên Đình nên bị truy nã, hình như con của ngươi là Đào Vũ cũng bị kẻ này giết hại, đã treo giải thưởng 5000 Tiên Nguyên Thạch cho ai bắt được hắn, bây giờ hắn đã xuất hiện tại Kim Nguyên Tiên Vực rồi? Ngươi cùng hắn có mối thù giết con, đến đuổi bắt là chuyện đương nhiên. Bất quá căn cứ t.ư liệu mà Thiên Đình thu thập được thì người này chỉ có tu vi Chân Tiên, coi như những năm này tu vi có chút tiến bộ, giỏi lắm cũng chỉ có thể tiến giai đến Kim Tiên cảnh, làm sao ngươi lại bại dưới tay hắn ?" Nam tử áo trắng nắm trong tay t.ư liệu về Hàn Lập, đọc thuộc lòng một lượt, giọng nói như rót vào tai người nghe, làm cho người ta có cảm giác không gì không biết, không gì không hiểu.

"Căn cứ vào t.ư liệu ghi chép thì đúng là như vậy, nhưng tu vi người này bây giờ rất cao, đã đạt đến Thái Ất cảnh, nhục thân chi lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, ít nhất đã đạt đến cấp độ Thái Ất Huyền Tiên. Ta cùng Cận Xuyên đạo hữu còn có thêm gần một trăm tu sĩ Kim Tiên cảnh, hợp lực bày ra Lưỡng Nghi Âm Dương Trận, nhưng lại bị hắn phá nát dễ dàng, trừ ta ra, tất cả những người khác đều chết dưới tay hắn." Đào Cơ trầm giọng nói ra.

"Cái gì, pháp thể song tu, cùng đạt đến Thái Ất? Điều đó không có khả năng!" Khuôn mặt nam tử áo trắng biến sắc nói.

"Thuộc hạ không dám lừa gạt chút nào, tất cả chuyện này đều là sự thật, đây là Thiên Hồn Châu thuộc hạ dùng để ghi lại cảnh chiến đấu vừa rồi, mời cung chủ xem." Đào Cơ há mồm phun ra một hạt châu óng ánh lớn chừng ngón cái, bay tới trước người nam tử áo trắng.

Nam tử áo trắng bấm niệm pháp quyết trong tay, điểm phía trên hạt tinh châu.

Tinh châu liền tỏa ra quang mang sáng tỏ, ghi chép cặn kẽ quá trình chiến đấu cùng với tu vi cảnh giới của Hàn Lập, nhìn qua một cái là biết ngay.

"Người này xác thực tu vi đã đạt đến Thái Ất cảnh, nhưng lúc người này bị liệt danh trên Tru Tiên bảng từ đó đến nay mới có 2000 ~ 3000 năm." Nam tử áo trắng mặt mũi kinh ngạc, thì thào nói ra.

"Nếu là như vậy, cách giải thích duy nhất là năm đó người này che giấu tu vi, không phải là một tên tu sĩ Chân Tiên, khó trách con ta lúc ấy đã đạt tới Kim Tiên, vẫn chết trong tay hắn." Đào Cơ phẫn hận nói.

"Không phải, trước khi Thiên Đình liệt danh người nào lên Tru Tiên bảng đều kiểm tra kỹ càng các loại t.ư liệu về đối phương, tu vi cảnh giới càng là yếu tố quan trọng nhất, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm!" Nam tử áo trắng lắc đầu chậm rãi nói.

"Nếu như t.ư liệu năm đó chính xác, chẳng lẽ người này chỉ dùng từ 2000 ~ 3000 năm, tu vi từ Chân Tiên cảnh tăng lên tới Thái Ất cảnh, nhục thân cũng đồng thời đạt đến cấp độ đó. Điều này không có khả năng! Cho dù người này thiên t.ư tuyệt đỉnh, phía sau có thế lực lớn hỗ trợ, tu vi cũng không thể tăng lên nhanh như vậy được, trừ phi hắn có bảo vật nghịch thiên có thể rút ngắn thời gian tu luyện. . . Ồ!" Đào Cơ vừa nói xong, đột nhiên ánh mắt dừng lại, tựa hồ nghĩ tới điều gì.

"Đào trưởng lão nhớ ra cái gì đó?" Nam tử áo trắng đang trầm ngâm suy nghĩ việc này, bị thanh âm kinh nghi của Đào Cơ đánh thức, trong lòng có chút bất mãn, nhíu mày nói ra.

"Cung chủ minh giám, ta xác thực nhớ tới một chuyện, chuyện này có liên quan với Vũ nhi nhà ta." Đào Cơ nói ra.

"Đào Vũ? Đến cùng sự tình gì?" Nam tử áo trắng nói ra.

"Con thuộc hạ năm đó kết thù cùng Lệ Phi Vũ ở Bắc Hàn Tiên Vực, nó đã từng truyền về một chút chuyện liên quan tới người này, thuộc hạ nhớ được trong đó có một chuyện liên quan tới tin tức bảo vật Thời Gian Pháp Tắc. Lúc trước thuộc hạ vì đau xót cái chết của con nên không để ý chuyện này, chắc hẳn là có liên quan với chuyện tu vi kẻ này đột nhiên tăng mạnh?" Đào Cơ nói ra.

"Là tin tức gì?" Nam tử áo trắng nghe vậy, tinh thần chấn động.

"Thời gian lâu lắm rồi, thuộc hạ cũng không nhớ rõ ràng, bất quá những tài liệu này thuộc hạ vẩn còn giữ, để thuộc hạ cho người mang những tài liệu này tới, kiểm tra một chút là biết ngay." Đào Cơ nói xong vội lấy ra một khối trận bàn đưa tin, nói nhỏ hai câu.

Sau một lát, một thanh niên nam tử mặc kim bào từ bên ngoài bay tới, quỳ xuống trước mặt hai người.

"Tham kiến cung chủ, Đào bá phụ."

"Không cần đa lễ, ngươi đã mang đến vật mà ta cần chưa?" Đào Cơ nói ra.

"t.ư liệu liên quan tới đường ca Đào Vũ, đều ở nơi này." Thanh niên mặc kim bào lấy ra một xấp t.ư liệu bằng ngọc giản, đặt ở trong tiểu đình trên bàn đá.

Nam tử áo trắng không để ý đến thanh niên mặc kim bào kia, cầm lấy một miếng ngọc giản dò xét.

"Tốt, ngươi đi xuống đi." Đào Cơ khoát tay chặn lại, để thanh niên mặc kim bào lui ra, chính mình cũng cầm lấy một khối ngọc giản khác dò xét.

Lấy thần thông hai người, rất nhanh chóng tra xét được hơn phân nửa những ngọc giản này.

"A!" Nam tử áo trắng nhìn khối ngọc giản màu trắng trong tay, trên mặt ẩn hiện vẻ kích động, ánh mắt chớp động kịch liệt, tựa hồ hết sức kích động.

"Cung chủ người đã tìm được?" Đào Cơ hỏi.

Nam tử áo trắng lườm Đào Cơ một chút, rồi đưa ngọc giản cho gã.

Đào Cơ tiếp nhận ngọc giản, thần thức chui vào trong đó, bên trong ghi chép một tin tức Đào Vũ truyền về, mơ hồ đề cập việc y đang điều tra người nào đó, trên người đối phương có một loại bảo vật ẩn chứa tinh hạt Thời Gian Pháp Tắc.

"Đúng, chính là cái này, tinh hạt Thời Gian Pháp Tắc, cung chủ người cảm thấy vật này có quan hệ cùng với chuyện tu vi của Lệ Phi Vũ kia tăng lên thần tốc,?" Đào Cơ vội hỏi.

"Đúng là có liên quan tới Lệ Phi Vũ kia, lập tức truyền lệnh trong quan, phát hiện ra manh mối của Tạo Hóa Tinh Hạt!" Nam tử áo trắng kích động nói, lập tức đi nhanh tới chỗ sâu trong vườn hoa.

"Cái gì, tinh hạt này chính là Tạo Hóa Tinh Hạt?" Đào Cơ nghe vậy giật mình, cất bước đuổi theo, trong miệng thất thanh nói.

"Mặc dù không nắm chắc mười phần, nhưng có thể có tới bảy tám phần, theo t.ư liệu ghi chép trong quan, Tạo Hóa Tinh Hạt có thể gia tốc tu luyện pháp tắc hiệu quả, sử dụng thoả đáng còn có thể dùng để thúc linh thảo sinh trưởng, chính là bảo vật đệ nhất đẳng để tăng tốc tu luyện. Lệ Phi Vũ kia tu luyện với tốc độ nhanh như vậy, trên người lại có Thời Gian Pháp Tắc tinh hạt, thế gian nào có nhiều sự tình trùng hợp như vậy, tinh hạt kia tám chín phần mười chính là Tạo Hóa Tinh Hạt!" Nam tử áo trắng nhanh chóng nói ra.

"Thì ra là thế, việc này xác thực có nhiều khả năng! Ai, đều do thuộc hạ trước kia quá mức sơ ý, không suy nghĩ sâu xa việc này, làm bỏ lỡ rất nhiều cơ hội bắt hắn, may mà cung chủ ngài nhanh trí, đã nhận ra lai lịch tinh hạt kia." Đào Cơ gật đầu, lập tức ảo não nói.

Nam tử áo trắng nghe vậy dừng bước lại, quay người nhìn về phía Đào Cơ, ánh mắt thâm thúy.

"Cung chủ?" Đào Cơ thấy vậy cũng dừng bước lại, lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

"Đào trưởng lão, sự tình tinh hạt kia, trước đó có thật là ngươi không phát hiện ra? Hay là ngươi cố ý giấu diếm sự tình, âm mưu chiếm món bảo vật kia làm của riêng, chỉ bất quá thực lực đối phương quá mạnh, ngươi không cách nào đắc thủ, lúc này mới báo lên chuyện này?" Hai mắt nam tử áo trắng bạch quang đại thịnh, hóa thành hai đạo ánh đao màu trắng, nhìn chằm chằm Đào Cơ.

Một cỗ khí tức khổng lồ từ trên thân y bộc phát, ép trên người Đào Cơ.

"Cung chủ minh giám, món bảo vật kia liên quan đến hưng suy của Cửu Nguyên Quan chúng ta, cho dù thuộc hạ có 10. 000 cái lá gan cũng tuyệt đối không dám có suy nghĩ này, thật sự vừa mới phát giác việc này!" Đào Cơ sắc mặt đại biến, bịch một tiếng ngã quỵ trên đất, run rẩy nói.

Nam tử áo trắng không để ý chút nào tới Đào Cơ, bạch quang trong mắt đại thịnh, áp lực trên thân tỏa ra càng ngày càng lớn.

Đào Cơ toàn thân run rẩy không ngừng, cuống quít dập đầu không thôi.

"Hừ! Mặc kệ ngươi nói thật hay giả, lần này có thể tra được manh mối Tạo Hóa Tinh Hạt, cũng có chút công lao của ngươi. Hiện tại ngươi đi xuống đi, sau đó tiên cung sẽ cho ngươi lựa chọn một bộ thân thể thích hợp, để ngươi đoạt xá trùng sinh." Bạch quang trong mắt Nam tử áo trắng tản đi, nhanh chóng tiêu tán, trong miệng từ tốn nói.

"Đa tạ cung chủ." Áp lực trên thân Đào Cơ đột nhiên biến mất, miệng thở hỗn hển, khó khăn lắm mới nói ra được lời cảm tạ.

Nam tử áo trắng hừ lạnh một tiếng, thân hình nhoáng một cái, biến mất trong hư không.

Đào Cơ thấy vậy, sắc mặt buông lỏng, chậm rãi đứng lên, xoa xoa cái trán không chảy nổi mồ hôi, đi ra phía bên ngoài.

Sâu trong ánh mắt gã hiện lên một tia âm độc, cuối cùng cũng đạt được mục đích, nhe răng cười một cái, sau đó biến mất không còn tăm tích.
 

Đậu Đỏ

Phàm Nhân
Ngọc
4.999,19
Tu vi
0,00
Trong lúc nói chuyện, hai người Hàn Lập tiếp tục đi tới, rất nhanh đã bay mấy vạn dặm vào sơn mạch.

"Gầm ...!"

Lúc phi xa đi qua một ngọn núi màu vàng, kim quang trên vách núi đá lóe lên, một con quái thú màu vàng hình dạng như con sói bỗng nhiên từ trong bay ra, hóa thành một đạo kim tiễn đánh về phía phi xa, miệng to như chậu máu đột nhiên cắn tới.

Hàn Lập cong ngón búng ra, một đạo kiếm khí màu vàng bắn ra, chém lên trên người quái thú hình sói.

"Xoẹt" một tiếng, từ đầu đến chân quái thú hình sói bị chém thành hai nửa, bắn ra mảng lớn huyết dịch màu vàng.

Một cỗ ánh sáng màu xanh từ hắn phát ra, nâng hai mảnh thi thể quái thú hình sói lên.

Nguyên bản vốn quái thú hình sói còn hình dạng mềm mại, nhưng sau khi nó chết đi, thi thể nhanh chóng cứng đờ, hai mảnh thi thể giờ phút này đã hóa thành hai mảnh màu vàng giống như hai pho tượng.

"Đây là Kim Chúc Thú?" Ánh mắt Đề Hồn chớp chớp vài cái, tò mò nhìn sang.

Hàn Lập cũng nhìn về phía hai mảnh thi thể quái thú, thò tay bẻ ra một khối nhỏ dưới thi thể.

Sau khi cứng đờ, thi thể Kim Chúc Thú so với một ít khoáng thạch thuộc tính Kim hầu như không khác gì, không có chút khí tức sinh vật nào.

Hàn Lập phất tay ném hai mảnh thi thể đi, nhíu mày.

Thực lực Kim Chúc Thú thật ra chỉ là thứ yếu, loại sinh vật này vậy mà có thể dung hợp với núi đá nơi đây, là một bí ẩn lớn.

Chẳng qua con hình sói Kim Chúc Thú này, cũng chỉ là một con Kim Chúc Thú cấp thấp, nếu là cấp cao hơn, hắn cũng không có nắm chắc có thể cảm giác được.

Nhìn như vậy mà nói, bế quan ở bên ngoài, thì có chút không ổn.

Hai người tiếp tục đi tới, bay một lát.

"Cứu mạng, cứu mạng a. . ."

Vào lúc này, từng cỗ từng cỗ thần niệm chuyển hóa thành sóng âm từ phía bên trái đằng trước truyền tới, nghe tựa hồ là nữ tử, thanh âm vô cùng bi thiết, làm cho người thương cảm.

Loại thần niệm ba động này vô cùng kỳ lạ, truyền tới đáy lòng hai người.

Đuôi lông mày Hàn Lập khẽ động, loại kỹ xảo chuyển hóa thần niệm thành sóng âm này thật mới lạ, so với thần niệm truyền âm còn cao minh hơn.

"Chủ nhân, chúng ta có muốn hay không. . ." Đề Hồn nhìn về phía Hàn Lập, thần tình lúc này có chút đồng cảm chi sắc.

"Vậy đi xem một chút đi." Hàn Lập vốn không muốn xen vào việc của người khác, nhưng nếu như Đề Hồn mở miệng, ngược lại cũng không tiện cự tuyệt, hơn nữa hắn đối với chủ nhân của thanh âm này cũng sinh ra một chút hứng thú.

Hắn bấm niệm pháp quyết thay đổi hướng đi của phi xa, đồng thời thi triển bí thuật ẩn nặc hết dấu vết hoạt động phi xa, bay tới chỗ đó.

Sau mấy hơi thở, phi xa dừng lại bên cạnh một cái hạp cốc, trong hạp cốc có năm đoàn kim quang, đang vây quanh một thiếu nữ áo xanh dung mạo thanh tú đẹp đẽ, kịch đấu không ngừng.

Cái thanh âm cầu cứu, đúng là phát ra từ thiếu nữ áo xanh này.

Giờ phút này tình huống thiếu nữ không ổn, ánh sáng hộ thể màu xanh đang bị áp chế chỉ còn có một tầng mỏng, bất kì lúc nào cũng có thể bị phá bỏ đánh giết, một mặt ra sức ngăn cản công kích xung quanh, một mặt phát ra sóng âm cầu cứu kỳ lạ .

"Ồ!" Nét mặt Hàn Lập lộ ra một chút kinh ngạc.

Sau lưng thiếu nữ áo xanh này có một cái đuôi cáo màu xanh rất dài, dĩ nhiên là Yêu Tộc, tu vi cũng không yếu, đã đạt đến Chân Tiên trung kỳ.

Mà những đoàn kim quang vây quanh kia, là năm tên đạo nhân người mặc kim quan vũ bào(áo lông vũ), trên góc áo có một cái Kim Mã đồ án, xem ra giống như là trang phục của tông môn nào đó.

Năm người này tu vi cũng đạt tới Chân Tiên Cảnh, tuy rằng đều là sơ kỳ cảnh giới, nhưng nhân số lại chiếm ưu thế.

Trong tay năm người đều cầm một cây đại kỳ màu vàng, thi pháp hình thành một cái vòng sáng màu vàng, gắt gao ngăn chặn thiếu nữ áo xanh lại.

"Khà khà, tiểu yêu nữ, giao ra Kim Giao Thú Nội Đan, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi. Nhìn huyết mạch trên người ngươi, một thân thuần khiết Thanh Hồ, chúng ta sẽ không giết ngươi, chỉ đem ngươi thu phục, hiến cho sư tôn làm chúc thọ chi lễ." Trong năm người, một tên đạo nhân mặt vuông đầu lĩnh cười râm đãng liên tục nói.

"Thanh Hồ nhất tộc các ngươi chỉ là một cái tiểu tộc quần, ăn bữa sớm lo bữa tối, bất cứ lúc nào sẽ bị thế lực khác tiêu diệt, có tiền đồ gì đáng nói, thực lực Kim Mã Tông chúng ta so với Thanh Hồ tộc các ngươi mạnh gấp trăm lần, sư tôn lão nhân gia người lại là cấp bậc Kim Tiên, có thể trở thành thị thiếp của người, là phúc phần của ngươi, chớ không biết điều!" Một đạo nhân khác cuồng tiếu nói.

"Hừ! Nếu như không phải là bổn cô nương đại chiến với Kim Giao Thú tiêu hao hơn phân nửa nguyên khí, bằng vào năm tên tạp chủng các ngươi cũng muốn vây khốn ta!" Thiếu nữ áo xanh cắn răng nổi giận nói.

"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đại sư huynh, không cần nhiều lời với ả yêu nữ này, thi triển Ngũ Kim Diệu Quang Trận, phá hộ thể yêu quang của ả, phong bế tu vi hiến cho sư tôn. Lão nhân gia người vẫn muốn một người thị thiếp là Thanh Hồ tộc, chúng ta đưa thiếu chủ Thanh Hồ tộc lên, lão nhân gia người tất nhiên vui mừng, nhất định sẽ ban trọng thưởng." Một tên đạo nhân ục ịch quát.

"Không thể, Ngũ Kim Diệu Quang Trận uy lực quá lớn, sau khi phá vỡ hộ thể yêu quang của ả, chủ yếu là sợ sẽ làm bị thương ả, đến lúc đó còn đưa cho sư tôn như thế nào được, ả bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà, từ từ làm mất yêu lực cuối cùng của ả là được." Đạo nhân mặt vuông lắc đầu, rồi nói ra.

"Đại sư huynh cao kiến!"

"Suýt nữa vọng động, hư mất một kiện đại lễ!"

"Không sai, từ từ làm mất yêu lực cuối cùng của ả là được!"

Mấy tên đạo nhân còn lại đều nói ra.

Thiếu nữ áo xanh nghe năm tên nói đem nàng trở thành thịt cá trên thớt gỗ, lập tức giận dữ, ánh sáng màu xanh trên người mãnh liệt sáng ngời, cái đuôi sau lưng đột nhiên thẳng băng, từng cái từng cái lông hồ cáo màu xanh nổ bắn ra, phát ra thanh âm đáng sợ gào thét, hung hăng đánh lên xung quanh vòng sáng màu vàng.

Vòng sáng màu vàng lập tức lay động kịch liệt, nhanh chóng trở nên mỏng manh.

Năm tên đạo nhân thấy cảnh này, vội vàng đồng thời há miệng phun ra một đạo tinh huyết, nhập vào bên trong đại kỳ trên tay.

Đại kỳ màu vàng lập tức rời tay bắn ra, dung nhập vào bên trong vòng sáng màu vàng, đồng thời hai tay năm tên này giống như bấm niệm pháp quyết thi pháp.

Vòng sáng màu vàng lập tức trở nên ổn định, chặn lại công kích lông hồ cáo.

Thiếu nữ áo xanh một kích vô công, ánh sáng màu xanh trên người nhanh chóng trở nên ảm đạm, rốt cuộc phịch một tiếng, hoàn toàn vỡ vụn.

Toàn bộ người nàng tựa hồ đứng không vững, ngã xuống dưới đất.

Năm tên đạo nhân thấy cảnh này, lập tức đại hỉ.

Thân hình đạo nhân mặt vuông cầm đầu bắn ra, đại thủ chộp lên trên người thiếu nữ áo xanh, trên mặt lộ ra dáng tươi cười hèn mọn bỉ ổi.

"Chủ nhân!" Đề Hồn một bên vừa vội vừa giận, nhìn về phía Hàn Lập một mực thờ ơ, thúc giục nói.

"Yên tâm đi, kẻ xui xẻo không phải là cô gái kia." Hàn Lập cười nhạt một tiếng.

Đề Hồn nghe vậy khẽ giật mình, vào thời khắc này, tình hình phía dưới chuyển biến bất ngờ, phát sinh kịch biến.

Nguyên bản thân hình bất ổn thiếu nữ áo xanh, vào lúc đạo nhân mặt vuông lấn đến gần trước người, bỗng nhiên thân hình vững lại, hai con ngươi thanh tú hàn quang lóe lên.

Đạo nhân mặt vuông thấy vậy hoảng hốt, trong lòng biết trúng kế, lập tức liền muốn dừng thân mình lui ra, nhưng đã đã trễ.

Thiếu nữ áo xanh đôi giơ tay lên.

Hưu...hưu... HƯU...U...U!

Mấy đạo ánh sáng màu xanh từ hai tay nàng như điện bắn ra, đánh lên gần kề người đạo nhân mặt vuông.

Ánh sáng màu xanh vô cùng sắc bén, đơn giản xuyên thủng hào quang hộ thể của đạo nhân mặt vuông, lúc này mới hiện ra bản thể, đó là mấy cái móng tay.

Chỗ yếu hại đạo nhân mặt vuông bị đâm trúng, trong miệng máu tươi điên cuồng phun, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng, "Phù phù" ngã xuống đất không dậy nổi, khí tức nhanh chóng tiêu tán, rất nhanh đã không còn tiếng động.

Thiếu nữ áo xanh lúc tuyệt địa phản kích thành công, bất quá nàng giờ phút này yêu lực trong cơ thể hoàn toàn dùng hết, cũng không nhịn được nữa, té trên mặt đất, khí tức trên người uể oải tột cùng.

"Đại sư huynh!!! Yêu nữ nhà ngươi, nạp mạng đi!" Bốn tên còn lại thấy cảnh này, đều giận dữ, các loại tiên khí pháp bảo như mưa phủ xuống thiếu nữ áo xanh.

Trên mặt của cô gái không có lộ ra vẻ sợ hãi chút nào, thản nhiên nhìn vô số công kích rơi xuống, tay cầm sau lưng một cái pháp quyết nào đó bóp một cái, trong mắt hiện lên một tia kiên quyết.

Nhưng vào thời khắc này, một đoàn ánh sáng màu xanh thình lình xuất hiện trên đỉnh đầu thiếu nữ áo xanh.

Các loại công kích rơi lên trên ánh sáng màu xanh, ánh sáng màu xanh giống như sợi bông mềm dẻo vô cùng, những cái tiên khí pháp kia bảo rơi ở phía trên, sa vào thật sâu trong đó.

Sau một khắc, ánh sáng màu xanh chợt lóe lên, những cái tiên khí pháp bảo kia lập tức phản chấn quay về, hơn nữa tốc độ so với trước nhanh gấp mấy lần, rồi xuyên thủng bốn người thân thể.

Phanh phanh phanh!

Bốn người thân thể trực tiếp bạo liệt, hóa thành huyết vũ đầy trời.

Thiếu nữ áo xanh thấy cảnh này, trong đôi mắt đẹp dịu dàng tràn đầy vẻ khiếp sợ, cái tay kia che phía sau lại không có mảy may buông ra.

Vào thời khắc này, hai đạo nhân ảnh từ không trung hạ xuống, hiện ra thân ảnh Hàn Lập và Đề Hồn.

"Đa tạ ân cứu mạng của hai vị tiền bối." Thiếu nữ áo xanh cảm nhận được khí tức khổng lồ trên hai người Hàn Lập, khuôn mặt khẽ biến, có chút khó khăn đứng người lên, mạnh mẽ chịu đựng, thân thể có hơi lay động, khom người hướng hai người thi lễ một cái.

"Tiện tay mà thôi, ngươi quá suy yếu rồi, không cần đa lễ." Đề Hồn vội vàng phất tay phát ra một cỗ u quang, đỡ lấy thiếu nữ áo xanh.

Đối với cử động thiện ý của Đề Hồn, thiếu nữ áo xanh cũng không tỏ ra phản cảm, ngược lại tự nhiên cười nói với Đề Hồn, sau lưng cái tay kia cũng nới lỏng ra.

"Ngươi tên là gì? Là thế lực người nào ở Kim Nguyên sơn mạch? Còn có những người này là chuyện gì xảy ra?" Hàn Lập liếc mắt Đề Hồn một cái, ngay sau đó nhìn thiếu nữ áo xanh hỏi.

Để cho Đề Hồn chút mặt mũi, cứu người là có thể, bất quá nên hỏi sự tình, hắn muốn hỏi rõ ràng.

"Khởi bẩm tiền bối, tiểu nữ là Diệp Tố Tố, là người Thanh Hồ nhất tộc. Những ngững người này là đệ tử Kim Mã Tông, cùng Thanh Hồ nhất tộc chúng ta trước giờ không hợp nhau. Tiểu nữ lần này ra ngoài săn giết một con Kim Giao Thú, nguyên khí tổn hao nhiều, mấy người kia liền nghĩ chim sẻ núp đằng sau(*), may mắn gặp hai vị tiền bối." Thiếu nữ áo xanh cung kính nói.

(*) ý giống như là ngư ông đắc lợi.

Hàn Lập nghe vậy, ánh mắt thoáng động.

Hắn xuất thủ cứu nàng này, một mặt là bởi vì Đề Hồn, một phương diện khác là vì nàng này là Hồ Tộc, có lẽ chỗ Thiên Hồ Nhất Tộc cùng Liễu Nhạc Nhi có chút quan hệ, xem ra là tự mình nghĩ nhiều rồi.

"Kim Mã Tông có bao nhiêu người, thực lực như thế nào?" Hàn Lập im lặng rồi một chút về sau, lần nữa hỏi.

"Kim Mã Tông là thế lực lớn nhất khu vực xung quanh đây, môn hạ đệ tử hơn vạn, có mấy danh Kim Tiên tồn tại đang tọa trấn, một người lợi hại nhất Thái Thượng Trưởng Lão tu vi đã đạt đến Kim Tiên Hậu Kỳ." Diệp Tố Tố chi tiết nói ra.

Hàn Lập nghe nói chuyện đó, chậm rãi gật đầu.

Diệp Tố Tố mạnh mẽ chống đỡ trả lời Hàn Lập mấy vấn đề, giờ phút này sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, gần như trở nên trong suốt, thân thể nhẹ nhàng run rẩy, bất quá nàng vẫn đang cắn răng đứng vững.

"Trên người của ngươi có thương tích, trước khôi phục thương thế đi." Hàn Lập thấy tình huống của nàng, mở miệng nói ra, đồng thời giơ lên vung tay lên.

Một đạo ánh sáng màu xanh từ trong tay hắn bắn ra, chui vào trong cơ thể Diệp Tố Tố.

Diệp Tố Tố chỉ cảm thấy một cỗ cực kỳ to lớn như dòng nước ấm rót vào trong cơ thể, những nơi đi qua, lúc trước kịch chiến tạo thành tổn thương nhanh chóng khôi phục, trong nháy mắt tốt hơn phân nửa, sắc mặt khôi phục như lúc ban đầu, thân thể lay động lập tức ổn định.

Cái dòng nước ấm to lớn này ở trong cơ thể nàng di động một vòng, cuối cùng dung nhập vào yêu hạch bên trong đan điền, yêu hạch mãnh liệt sáng ngời, mơ hồ phồng lớn lên một vòng.

Diệp Tố Tố không kịp nói bất luận cái gì, lập tức khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển công pháp.
@Độc Hành @Sherlock mấy huynh biên rồi đăng dùm đệ nha :48: :thank:
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
1006 ta nhé, ai nhận 1007 đây?

ĐỂ MỪNG PNTT ĐẠT CHƯƠNG 1000, TA TẶNG MỖI THÀNH VIÊN DỊCH HIỆN NAY 1000 NGỌC NHÉ, BONUS THÊM MỘT EM CIUTE (YÊU CẦU PHẢI TRƯNG HÀNG KHÔNG ĐƯỢC BÁN) 😂😂😂

@Lạc Đinh Đang @Đậu Đỏ @Tiểu Mjnh @Chưởng Thiên @thanhtrung5 @Sherlock

Mà đội hình dịch PNTT thật đông và hung hãn, lại trang bị vũ khí nguy hiểm 😂😂😂
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Hệ thống bị lỗi rồi, ta mua cho 6 người mà sao nó chỉ chuyển cho @Sherlock đạo hữu vậy? Nhờ đạo hữu chuyển lại 5 con cho 5 bạn kia nhé :)

@pctrieu0812 Hệ thống bị lỗi rồi nà đệ, huynh mua cho 6 người, đến hồi thanh toán thì nó chuyển cho mỗi @Sherlock đh.
 

pctrieu0812

Administrator
Phàm Nhân Tu Tiên
Hệ thống bị lỗi rồi, ta mua cho 6 người mà sao nó chỉ chuyển cho @Sherlock đạo hữu vậy? Nhờ đạo hữu chuyển lại 5 con cho 5 bạn kia nhé :)

@pctrieu0812 Hệ thống bị lỗi rồi nà đệ, huynh mua cho 6 người, đến hồi thanh toán thì nó chuyển cho mỗi @Sherlock đh.
Trong phòng họp có nói rồi đó huynh, lỗi bug, đợi bên code họ sửa lại sau 😆
 

Chưởng Thiên

Phàm Nhân
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
-399,93
Tu vi
0,00

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top