[Thơ] Trầm Luân

Vô Hồng Sĩ

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Hồng trần nửa bước lưu ly
Không do sao cả chỉ vì si tâm
Một lần chờ đến mười năm
Hoa rơi nước chảy, có lầm hay chẳng ?



18582167_1846698612319431_21666797557956174_n.jpg
 

Vô Hồng Sĩ

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Chân trời khuất nẻo gió heo mây
Phủ kín mênh mông khắp nơi này
Tình người như nước hay mặn nhạt
Chuyện đời vớ vẩn lắm bi ai
Mấy lần từng trải với phôi phai
Đôi lúc đắn đo chuyện ưu hoài
Đường không người đi, đầy cỏ dại
Người không qua lại, hóa người dưng....


15095117_1732373420418618_5434868743842738181_n.jpg
 

Vô Hồng Sĩ

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Đem mình ra ngắm trước gương
Ta đây hắn đấy mà dường như xa
Chạm hoài không thấy người ta
Bóng hình mờ nhạt có là quen nhau
Gương cười nhếch mép sầu đau
Ta là yếu đuối thưở nào trong ngươi
Ta vui khe khẽ mỉm cười
Người đời biết một còn mười thì không
Ta chôn ngươi ở trong lòng
Trăm năm cô tịch quấn vòng đơn côi
Đi ra nhân thế mà soi
Lòng người có mấy hôm rồi xa nhau
Mới đầu thì nói thương nhau
Chỉ trong chốc lát nào là gì đâu
Điên cuồng qua mấy bể dâu
Ta luôn bình thản nhìn màu trắng đen
Ngươi cười cất tiếng ngợi khen
Làm người như thể chẳng quen u sầu
Lệ dài khóc bớt buồn đau
Ngươi thì cười nhạt một màu ưu thương
Đợi chờ bao nỗi vấn vương
Lòng người nhạt lắm nhớ thương làm gì
Trăm năm thoáng chốc chia ly
Kẻ thì ở lại người đi xa rồi
Ta về với lại đơn côi
Ngươi về nơi cũ đủ rồi bi ai
Ta cười nâng chén cho say
Chạm ly cùng kính, kính này vỡ tan !


12038390_1504516366537659_4309333948696852394_n.jpg
 

Vô Hồng Sĩ

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Có những ngày nhìn mưa khóc ngoài kia
Ta cũng buồn đến như là tan vỡ
Đơn giản chỉ vì đó là khi ta sợ
Sợ hững hờ rồi sẽ lạc bóng em

Cũng quen rồi chìm trong những màn đêm
Nhớ lại chuyện cũ mèm trong từng trải
Bốn bức tường mình ta vòng đi lại
Cùng những ngày ta chết với tình em.

12049638_1501533643502598_1280695221017856575_n.jpg
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top