Tây Mạc Danh
Phàm Nhân
Hehe a mạc chỉ dùng răng thôi nhá còn lão này dùng kiếm màCó khi Mạc A xuyên không xuống đây.
Hehe a mạc chỉ dùng răng thôi nhá còn lão này dùng kiếm màCó khi Mạc A xuyên không xuống đây.
Hắn tự nhận luôn rồi nên thấy cách rút thăm là run người rồi đi đêm còn gặp ma mà huống chi phá cửa vàoVận rủi lại sắp quấn thân tiểu đạo sĩ rồi![]()
Trọng sinh tdđ. Quỷ nô của anh dịchMạc A là ai thế mấy đậu hũ ??
Ku ngôn thân là mộc linh, đôi với con bọ mà nói thì là đại bổ còn tiểu thanh với con bọ chỉ đơn giản là con cua, có hiến dâng nó cũng chả xài đâu . thế mới bị tiểu thanh gọi là thùng cơm.kkkMấy chương gần đây lão tác cứ bảo Ngôn ca gặp 'vận rủi' hoài, theo mỗ thấy đây không phải 'vận rủi' mà là Ngôn ca gieo gió thì phải gặp bão, đạo lý hiển nhiên thôi.
Bao nhiêu kẻ thù-kẻ có lòng tham đối với Ngôn ca hầu như đều tập trung trên Lâm Lang đảo thế này, chuyến hành trình Lâm Lang đảo này của Ngôn ca mà bình yên được mới gọi là quái lạ! Cách xử lý tình huống truyện của lão tác chưa sắc xảo cho lắm trong việc 'nâng' nvc của mình.
Về phần những cái gọi là 'vận rủi' trước đây của Ngôn ca, theo mỗ thấy thật ra gọi là cơ duyên và kỳ ngộ thì hợp lý hơn. Mỗi lần thoát khỏi 'vận rủi' thì y như rằng Ngôn ca sẽ được một vài thứ tốt, cái này nếu không thể xem là cơ duyên và kỳ ngộ thì chỉ có thể nói thành là nhân họa được phúc, không thể nào gọi là 'vận rủi' được.
Như lần gần đây nhất là bị Đan Hoa nhốt trong lò đan, theo lý thì chết chắc chứ còn chạy đường nào, tự dưng lòi ra con bọ... thấy nó không được tự nhiên thế nào ấy nhỷ??! Ngay cả Ngôn ca mà bọ nhà ta cũng định 'gặm', ý vậy mà Tiểu Thanh lại chả hề hấn gì khi 'cầm' nó bằng tay không... Vấn đề ở chỗ này viết ra thì quá dài, đại khái là mỗ cảm thấy rất gượng ép.
P/s: Cơ mà kịch bản cứ lập đi lập lại hoài kiểu này, mỗ đọc riết cũng đâm ra nản nản rồi các đậu hũ ợ.
Đấy là xưa thôi. Nay quỷ đạo đại thành thì phải có vũ khí chứ.kkkHehe a mạc chỉ dùng răng thôi nhá còn lão này dùng kiếm mà
Lão tác này chưa muốn buff nhân vật nhanh quá mà lão ấy đang giải từ bước chi mê về thân phận cu ngôn màMấy chương gần đây lão tác cứ bảo Ngôn ca gặp 'vận rủi' hoài, theo mỗ thấy đây không phải 'vận rủi' mà là Ngôn ca gieo gió thì phải gặp bão, đạo lý hiển nhiên thôi.
Bao nhiêu kẻ thù-kẻ có lòng tham đối với Ngôn ca hầu như đều tập trung trên Lâm Lang đảo thế này, chuyến hành trình Lâm Lang đảo này của Ngôn ca mà bình yên được mới gọi là quái lạ! Cách xử lý tình huống truyện của lão tác chưa sắc xảo cho lắm trong việc 'nâng' nvc của mình.
Về phần những cái gọi là 'vận rủi' trước đây của Ngôn ca, theo mỗ thấy thật ra gọi là cơ duyên và kỳ ngộ thì hợp lý hơn. Mỗi lần thoát khỏi 'vận rủi' thì y như rằng Ngôn ca sẽ được một vài thứ tốt, cái này nếu không thể xem là cơ duyên và kỳ ngộ thì chỉ có thể nói thành là nhân họa được phúc, không thể nào gọi là 'vận rủi' được.
Như lần gần đây nhất là bị Đan Hoa nhốt trong lò đan, theo lý thì chết chắc chứ còn chạy đường nào, tự dưng lòi ra con bọ... thấy nó không được tự nhiên thế nào ấy nhỷ??! Ngay cả Ngôn ca mà bọ nhà ta cũng định 'gặm', ý vậy mà Tiểu Thanh lại chả hề hấn gì khi 'cầm' nó bằng tay không... Vấn đề ở chỗ này viết ra thì quá dài, đại khái là mỗ cảm thấy rất gượng ép.
P/s: Cơ mà kịch bản cứ lập đi lập lại hoài kiểu này, mỗ đọc riết cũng đâm ra nản nản rồi các đậu hũ ợ.
Lạ nhễHôm nay có bi sớm nhé, tại ta bận thôi, @caophi làm ta thấy mát quá![]()
ta chúc lão đọc truyện vui vẻ lão lại thấy mát 
Lão chuyển qua đọc Nếu còn có ngày mai, Quỳên lực tuyệt đối (Mỹ chứ kg Tàu), Mật mã DaVinci đê ......
P/s: Cơ mà kịch bản cứ lập đi lập lại hoài kiểu này, mỗ đọc riết cũng đâm ra nản nản rồi các đậu hũ ợ.

Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản