DBCH Nơi Soát Lỗi Cho Những Chương Truyện Dịch

Status
Not open for further replies.

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
SP nói gì cũng đúng a ~~~, nhất tự vi sư bán tự vi sư, SP dịch thì ĐT tuyệt đối không ló mặt vào topic này nha, cùng lắm thì ĐT chỉ pm sư phụ thui :p
Tác giả ko quan trọng, người dịch mới quan trọng, cứ xem bản dịch cua @LOLOTICA thì biết 😄😄😄
Giống như ai đó đã từng nói: khi bầu cử, số phiếu ko quan trọng, ngươi đếm mới quan trọng :p
 

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
Cầm nó có 2 nghĩa đó Vô Mệnh, Cầm là tên chung của các loại nhạc cụ, còn cổ cầm là tên riêng của 1 loại nhạc cụ. Cua trích dẫn wiki nha:
Cổ cầm ([kùtɕʰǐn] (nghe); tiếng Trung: 古琴) là một loại nhạc cụ Trung Quốc thuộc bộ dây dạng gảy gồm có 7 dây. Đàn này được chơi từ thời cổ đại, theo truyền thống được các học giảsĩ phu yêu thích và xem là loại nhạc cụ thanh nhã, tinh tế, như được nhấn mạnh trong trích dẫn "quân tử không thể rời cầm hay sắt (tên một loại nhạc cụ) của mình mà không có lí do chính đáng,"[1]cũng như được liên kết với triết gia Trung Quốc cổ đại Khổng Tử. Thỉnh thoảng người Trung Quốc nhắc tới nó như là "cha của âm nhạc Trung Quốc" hoặc "nhạc cụ của hiền nhân". Không nên nhầm lẫn cổ cầm với cổ tranh. Tương truyền, vua Nghiêu là người phát minh ra đàn cổ cầm.

=> như vậy khi dùng "cổ cầm" thì người ta nói đúng tên của nó là "cổ cầm", "thất huyền cầm" ... không ai dùng "cầm cổ", vì dùng cầm cổ mình sẽ đọc là đàn cổ/ đàn cũ/ đàn có từ lâu đời rồi. Ý Cua là vậy, tất nhiên là ý Cua có thể sai vì bể học vô biên mà
Cầm cổ là nắm cổ, bóp cổ :daica:
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
@Cua Đá bạn đọc truyện trên reader bns hay ở trang nào vậy
Cua đang đọc trên reader BNS ạ. Nói thêm một chút, Cua thấy Tiểu Ngũ xưng hô với Mạc Vấn là "ta - người" có phần hơi thất thố, Tiểu Ngũ là nô bộc vĩnh viễn, có khế ước mấy đời, dù là thân thiết thì xưng ta cũng kỳ kỳ. Cái này là cảm nhận của Cua thôi.
 

Cua Đá

Kim Đan Sơ Kỳ
Thanh Ngọc Ký Giả
Ngọc
7.764,83
Tu vi
149,40
Chương 5: Tử Dương
1. Mạc Vấn hô lớn gọi Tiểu Ngũ, cũng không nghe thấy đáp lại, trù trừ một lúc Mạc Vấn xoay người trở về nhà xách đèn bão theo dấu chân lúc trước đi tìm => chỗ này xem lại cụm từ "đèn bão" vì đèn bão làm từ chất liệu thuỷ tinh, không biết tại giai đoạn này có chưa hay nó là đèn lồng?

Chương 6: Tử Dương
1. "Ngọn bị cắt sẽ mọc mầm mới, cha mất đi việc nhà con lo liệu "
-> Cụt ngọn cây mọc thêm cành
Mẹ cha đã mất, con đành quản gia
2. Mạc Vấn lúc này hết sức kinh hoảng, theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến tiếng bước chân chỉ có một người, chắc không phải người Hồ, huống chi người Hồ cũng không có đêm hôm khuya khoắc chạy đến nơi đây mà bắt bọn hắn.
khuya khoắc => khuya khoắt

Chương 7: Tử Dương
1. Từ Thanh bình thành càng đi lên phía băc càng vắng vẻ tiêu điều, con đường phía trước đã mọc cỏ dại um tùm, những căn nhà đổ nát hoang tàn, ruộng đất khô cằn.
Từ Thanh bình thành => Từ Thanh Bình thành;
phía băc -> phía bắc
ruộng đất khô cằn => chỗ này dùng chữ hoang vu/ lạnh lẽo/ vắng vẻ... mới phù hợp, vì khô cằn là ở trạng thái thiếu nước trong khi thực tế đang phủ đầy tuyết
2. "Ta đã suy nghĩ xong, là vợ chồng son, không thể tuyệt tình."
=> câu này nên chỉnh: là vợ chồng kết tóc, không thể tuyệt tình

@Dong Binh Công Hội @argetlam7420 tiếp tục ạ. Từ C8-C11 Cua không thấy lỗi nha
 

argetlam7420

Luyện Khí Trung Kỳ
Ngọc
277,16
Tu vi
30,00
Cua đang đọc trên reader BNS ạ. Nói thêm một chút, Cua thấy Tiểu Ngũ xưng hô với Mạc Vấn là "ta - người" có phần hơi thất thố, Tiểu Ngũ là nô bộc vĩnh viễn, có khế ước mấy đời, dù là thân thiết thì xưng ta cũng kỳ kỳ. Cái này là cảm nhận của Cua thôi.
Mình cũng chẳng biết phải dịch sao nữa :v Tất nhiên Tiểu Ngũ là nô bộc, nhưng chính Mạc Vấn cũng bảo không cần phải xem hai người như chủ tớ nữa, mối quan hệ giữa họ trải qua nhiều thăng trầm cũng "bình đẳng" hơn khá nhiều, gần như bằng hữu rồi
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top