Chương 113: Chờ đợi (Thượng)
Triệu Địa ném ra hơn mười tấm Hỏa Xà Phù, hóa thành một con hỏa mãng to băng miệng bát ở trong không trung, sau đó ngón trỏ tay phải của hắn điểm một cái, một đạo tử khí phun ra, lao về phía hỏa mãng.
Thân thể cực lớn của hỏa mãng căn bản hơn xa đạo tử khí dài một tấc kia, nhưng hỏa diễm của hỏa mãng phun ra vừa gặp phải tử khí, không ngờ giống như gặp phải khắc tinh, tắt đi biến mất.
Hỏa mãng há miệng lớn ra nuốt tử khí vào trong bụng, một lát sau liền vặn vẹo, thân thể của hỏa mãng không ngừng co rút, cuối cùng phân thành mấy phần nhỏ.
Nhìn thấy một đạo tử khí mình tiện tay phóng ra đã có uy năng như vậy, Triệu Địa phi thường hài lòng gật gật đầu, sau đó điểm ra một chỉ, làm cho hỏa mãng gầy nhỏ hóa thành từng điểm hồng quang biến mất trong không trung.
Tử khí này chính là một loại thần thông hắn lĩnh ngộ nắm giữ sau khi tu luyện tới tầng thứ t.ư của Hỗn Nguyên Quyết, gọi là Hỗn Nguyên Nhất Khí. Mới đầu khi thi triển loại thần thông này cần hao phí không ít linh lực và thời gian, nhưng sau khi Triệu Địa tu luyện đến tầng thứ năm Hỗn Nguyên Quyết, tu vi đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, đã có thể trong nháy mắt thi triển loại thần thông này.
Loại tử khí này có thể công cũng có thể phòng, hơn nữa khi đối mặt với linh lực Ngũ Hành thuần túy, thường thường còn có thể khắc chế đối phương vài phần, thình lình gia tăng mấy thành uy năng.
Chỉ bằng vào điểm này, khi đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ bình thường, cho dù Triệu Địa không dùng con rối và Sí Thiên Nhận cũng có nắm chắc phần thắng nhất định.
Ngoại trừ điều này, bởi vì là đồng thời luyện hóa linh khí năm loại thuộc tính, làm cho pháp lực của Triệu Địa thâm hậu hơn không ít so với tu sĩ cùng giai. Mặc dù lúc này tu vi của hắn là Trúc Cơ trung kỳ, nhưng thần thức, pháp lực, thực lực đều không thua tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường.
So sánh với Loạn Hải Quyết của hắn tu luyện lúc trước quả thực khác biệt một trời. Loạn Hải Quyết kia ngoại trừ tốc độ tu luyện nhanh, chỉ thêm một loại thần thông gọi là Hóa Thủy Độn, có thể ở trong lúc nguy cấp lẻn vào trong nước, không chỉ tốc độ tiềm hành cực nhanh, hơn nữa linh quang và nước chảy xung quanh hòa hợp nhất thể, rất khó bị phát hiện, xem như là một loại thần thông chạy trốn bảo mệnh tương đối thực dụng.
Điều này cũng không kỳ quái, công pháp thuộc tính Thủy ngoại trừ tốc độ tu luyện nhanh, công thủ đều có phần kém. Tu sĩ tu luyện loại công pháp này gặp phải tu sĩ cùng giai hơn phân nửa sẽ không địch lại, có một loại thần thông bảo mệnh, ngược lại là công dụng lớn nhất.
Mà Hỗn Nguyên Quyết kia, bởi vì là đồng thời luyện hóa linh khí năm loại thuộc tính, tốc độ khi tu luyện phải chậm hơn Loạn Hải Quyết rất nhiều. Nhưng ở dưới sự trợ giúp của thật nhiều đan dược cực phẩm, tốc độ tu hành của Triệu Địa cũng không phải là quá chậm. Hơn nữa ở trên công pháp xung kích Kết Đan và sau đó, Hỗn Nguyên Quyết hơn xa Loạn Hải Quyết, đây là chỗ hùng mạnh ngàn vàng khó cầu của công pháp đỉnh cấp.
Đây cũng là vì sao Triệu Địa một khi đoạt được Hỗn Nguyên Quyết, lập tức không lãng phí chút thời gian nào, quyết đoán tán đi công lực toàn thân.
Triệu Địa ghi nhớ chắc chắn vị trí của hoang đảo này và cửa vào mật động, sau đó rời khỏi hòn đảo này, bắt đầu một vòng bắt giết Yêu thú mới.
Trong mảnh vùng biển này, gần như trên mỗi một hoang đảo không người đều để lại dấu chân của Triệu Địa.
Năm năm sau, Triệu Địa thu hoạch tràn đầy trở lại đảo số Năm.
Trong năm năm này, hắn đã bắt giết Yêu thú cấp ba đến cấp năm với số lượng lấy đơn vị là ngàn để tính, trong đó có mấy chục con Yêu thú thậm chí còn không có trong ghi chép của điển tịch, làm cho Triệu Địa sau một trận luống cuống chân tay, cuối cùng mới tìm được nhược điểm, lần lượt đánh chết.
Mà trong quá trình này cũng không phải là luôn luôn thuận lợi, có một ít Yêu thú tính tình cực kỳ cương liệt, một khi bị công kích mãnh liệt, liền lập tức tự bạo bỏ mình.
Không chỉ làm cho Triệu Địa không đoạt được bất cứ Yêu đan, tài liệu gì, ngược lại bởi vì uy lực cực lớn của tự bạo đã tổn thất một ít pháp trận và con rối.
May mà bản thân hắn rất ít khi đối mặt trực tiếp với Yêu thú, bằng không ở dưới dạng tự bạo này, khó tránh khỏi cũng phải bị trọng thương.
Mà hắn rốt cuộc cũng có hai lần gặp phải Yêu thú cấp sáu, lúc đó hắn chỉ có thể bằng vào thời gian do con rối và pháp trận tranh thủ được, nhanh chóng thu hồi Thiên Hương Huyễn Tình Trận, sau đó bỏ qua một ít pháp trận và con rối quấn lấy Yêu thú cấp sáu, bản thân lại cướp đường mà chạy.
Cho nên sau năm năm, Triệu Địa mặc dù là thu hoạch cực lớn, nhưng pháp trận và con rối cũng đã tổn thất thảm hại, may mắn chính là, Thiên Hương Huyễn Tình Trận vẫn hoàn hảo không tổn hao gì. Những tổn hao khác đều có thể chậm rãi mua hoặc luyện chế ra.
Hơn ngàn viên Yêu đan đã bỏ vào trong hơn một trăm hộp gỗ, những tài liệu Yêu thú lại càng nhiều vô số kể.
Bởi vì dung lượng có hạn của túi trừ vật, đến lúc sau, tài liệu Yêu thú cấp ba cấp bốn phổ thông thậm chí Triệu Địa cũng không để ý tới nữa, trực tiếp thiêu hủy, chỉ có một ít tài liệu Yêu thú hiếm lạ hoặc là có tác dụng rất lớn mới được hắn giữ lại, mà số lượng những tài liệu còn lại này vẫn vô cùng kinh người.
Khi Triệu Địa sắp tiếp cận đảo số Năm, dọc trên đường không khỏi gặp phải một ít tu sĩ, vẫn làm cho hắn gặp phải một ít phiền phức.
Nguyên nhân đại khái là do hai túi trữ vật bên hông của hắn đều căng phồng, liên tiếp có hai đám tu sĩ đều chú ý tới hắn.
Nhóm thứ nhất là một lão nhân Trúc Cơ hậu kỳ không biết sống chết, nhìn thấy tu vi của Triệu Địa chỉ là Trúc Cơ trung kỳ liên sinh lòng quấy rối.
Triệu Địa lại mặc kệ toàn lực điều khiển Đạp Phong Giao mà chạy, thế nhưng tốc độ của pháp khí phi hành của lão nhân kia cũng không chậm, vẫn một mực bám riết theo.
Triệu Địa đã bay mấy ngàn dặm vẫn không bỏ rơi được người này, dưới cơn giận dữ, đã dừng lại trên một hoang đảo không người. Sau khi đợi lão nhân đuổi tới, trực tiếp tế ra Sí Thiên Nhận, lấy thế lôi đình trong nháy mắt diệt sát lão, ngược lại đã thu được túi trữ vật của người này.
Một nhóm khác lại là một đội ngũ nhỏ do ba gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ tổ thành, cũng sinh ra hứng thú nồng đậm với Triệu Địa đơn độc. Ba người này có thể liên hợp điều khiển một món pháp khí phi hành hình vây cá, tốc độ phi hành còn ở trên Đạp Phong Giao của Triệu Địa.
Triệu Địa thấy đối phương nhiều người, bản thân lại không cách nào bỏ rơi đối phương, ngược lại bị đối phương càng đuổi càng gần, vì vậy cũng lựa chọn một đảo nhỏ dừng lại.
Thế nhưng phiền phức lần này của hắn lại lớn hơn, nếu như xuất động Sí Thiên Nhận mà không cách nào đồng thời diệt sát toàn bộ ba người này, vậy tin tức hắn có được thượng phẩm linh thạch và Linh Cụ thượng phẩm sẽ lan truyền nhanh chóng, đến lúc đó rất nhiều lão quái vật Kết Đan kỳ cũng sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú đối với hắn.
Dưới tình huống không có nắm chắc đánh giết toàn bộ ba người, cũng chỉ có thể vận dụng một ít vũ khí tương đối thông thường “Không quá kinh người”.
Hắn tế ra một hơi toàn bộ mười ba chiếc phi châm, sắp xếp thành một bộ trận pháp phi châm, uy thế cũng vô cùng kinh người.
Đây là sau khi tu vi của hắn đột phá tới Trúc Cơ trung kỳ, thần thức có tăng trưởng cực lớn, cuối cùng có thể đồng thời thao túng mười ba chiếc Hồng Vân Phi Châm này.
Hơn nữa khi mười ba chiếc phi châm này đồng thời tế ra còn có thể bày thành Xuyên Vân Thứ Trận, khiến cho công kích của phi châm nối đuôi nhau bắn tới, trùng trùng điệp điệp, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Lúc này uy lực khi Triệu Địa sử dụng phi châm hiển hiện ra, phải cao hơn mấy lần khi còn là Trúc Cơ sơ kỳ.
Mà cho dù khi ở Trúc Cơ sơ kỳ, hắn chỉ dựa vào mấy chiếc phi châm đã có thể lực địch Tuần Tam tu vi Trúc Cơ trung kỳ. Lúc này hắn tế ra trọn bộ Xuyên Vân Thứ Trận, đối mặt hai gã tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, một gã Trúc Cơ hậu kỳ cũng không rơi xuống hạ phong.
Chương 113: Chờ đợi (Hạ)
Ba người thấy đối phương thực lực mạnh mẽ, ba người liên thủ cũng không chiếm được tiện nghi gì, ngược lại một người trong đó bởi vì không chống cự được công kích liên hoàn của phi châm đã thụ thương không nhẹ, lập tức sinh ra khiếp ý, cuối cùng, ba người đã buông tha Triệu Địa, oán hận rời đi.
Mà Triệu Địa cũng không muốn nhiều chuyện, mặc kệ ba người này chạy trốn trước mắt hắn.
Đương nhiên, tướng mạo giọng nói của ba người này hắn đều ghi nhớ trong lòng, sau này nếu như trong trường hợp thỏa đáng gặp phải ba người này, không tránh được phải thuận tay trừ đi.
Nguyên nhân không biết là vận khí của hắn tốt, hay là bởi vì thú triều cũng chưa diễn ra, dọc trên đường đi hắn cũng không gặp phải tu sĩ Kết Đan kỳ.
Bằng không, nếu chính diện đánh một trận với cao nhân Kết Đan kỳ, dưới tình huống hắn xuất hết thủ đoạn, có thể bạo vệ tính mạng đã là vạn hạnh, càng không nói đến diệt sát đối phương, hơn nữa như thế nhất định sẽ bại lộ bí mật của hắn.
Chẳng qua chỉ cần không phải quá phách lối, cao nhân Kết Đan kỳ sẽ không thèm chú ý tới một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ như hắn.
Sau khi bôn ba một đường thấp tha thấp thỏm, vô cùng cẩn thận, cuối cùng Triệu Địa đã đến Đảo số Năm, đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Đến trên hòn đảo này, với thế lực cực lớn của Ngoại Hải Thương Minh, cho dù là tu sĩ Kết Đan kỳ cũng không dám giết người đoạt bảo.
Hắn dựa theo lệ cũ, đổi lấy một ít Yêu đan ở trên đảo. Cái gọi là đổi lấy, chính là đem một loại Yêu đan nào đó của mình tương đối nhiều, đổi lấy một loại Yêu đan khác cần để luyện đan, sau đó bù thêm giá chênh lệch là được.
Với dự trữ linh thạch của Triệu Địa, đương nhiên cũng có thể trực tiếp mua, nhưng như vậy một lần sẽ phải vận dụng thật nhiều linh thạch, có chút hấp dẫn sự chú ý của người khác, so sánh mà nói, vẫn là đổi lấy Yêu đan kín đáo hơn nhiều.
Cho dù là như vậy, hắn cũng không dám một lần đổi lấy thật nhiều Yêu đan.
Sau đó hắn lại đi cửa hàng tài liệu, cũng đổi lấy một ít tài liệu Yêu thú mà mình cần.
Sau khi trải qua một phen hỏi thăm, quả nhiên hắn biết được từ chỗ chưởng quỹ của cửa hàng tài liệu, mấy năm gần đây, mật độ của Yêu thú ở vùng biển phụ cận Đảo số Năm, không có biến hóa rõ ràng, trong lời đồn thú triều không biết vì sao đã chậm lại, hàng chục năm tới khả năng sẽ không có bạo phát. Vùng biển xung quanh một vài đảo Ngoại Tinh Thần cũng là như vậy.
Bởi vậy, các tu sĩ Kết Đan kỳ rất ít xuất hiện ở Đảo số Năm, đều đi đảo số Sáu bắt giết Yêu thú. Đối với tu sĩ Kết Đan sơ kỳ mà nói, chỉ có Yêu thú trên cấp năm mới có một ít giá trị lợi dụng, Yêu thú cấp ba, bốn thực sự là tác dụng không lớn.
Triệu Địa đang đi lại ở trong phường thị, bỗng nhiên nhìn thấy một thân ảnh thiếu nữ yểu điệu quen thuộc, cực kỳ kinh ngạc hô:
- Hồng Trần Tiên Tử!
- Ngũ đệ! Ngươi quả nhiên còn sống, thật là tốt quá.
Thiếu nữ nhìn thấy Triệu Địa, lộ ra vẻ mặt mừng rỡ muốn hóa điên.
Nguyên nhân có lẽ là vì công pháp tu luyện hoặc là đã uống đan dược trú dung dưỡng nhan, mặc dù đã cách mười mấy năm không gặp, nhưng dung mạo của thiêu nữ không có bất luận thay đổi gì, vẫn là hình dáng mười tám mười chín tuổi.
Nhưng nếu quan sát tỉ mỉ, sẽ cảm thấy trong ánh mắt của thiếu nữ toát ra một tia tang thương. Cho dù là khi thiếu nữ vui mừng ra mặt, cũng làm cho Triệu Địa cảm thấy một tia u sầu không thể xua đi.
Cảm giác này với hình ảnh thiếu nữ diễm lệ sức sống tỏa ra bốn phía của mấy chục năm trước khác nhau quá xa. Xem ra, trong mấy năm nay, ở trên người thiếu nữ này, nhất định đã phát sinh không ít cố sự.
- Ngũ đệ, ngươi có gặp được Tập Đại ca không? Hắn có khỏe không?
Trên mặt của thiếu nữ mang theo nét tươi cười vui vẻ, nôn nóng hỏi, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong kia cũng lộ ra một tia lo lắng khó có thể ẩn giấu, sợ đối phương cho nàng một đáp án không muốn nghe nhất.
Nhìn thấy vẻ mặt như vậy của thiếu nữ, Triệu Địa thầm than một tiếng, tâm t.ư của thiếu nữ hắn làm sao không rõ. Hai mươi năm trước hắn cũng đã nhìn ra, thiếu nữ này đối với Tập Phong đã nặng mối tơ tình.
Mặc dù thiếu nữ cực lực ẩn giấu, nhưng mấy năm ở chung, người không mù mờ cũng có thể nhìn ra tâm t.ư trong đó. Nhưng khi đó dường như Tập Phong một lòng đặt hết vào đại kế Kết Đan, đối với tình cảm của thiếu nữ không nghe không hỏi, vẫn một mực đối đãi với thiếu nữ như với muội muội.
Không ngờ rằng đã cách gần hai mươi năm, lòng si mê của thiếu nữ vẫn không chút biến hóa, vẻ mặt khẩn trương từ nội tâm khi nói đến Tập Phong, làm cho Triệu Địa biết tung tích của Tập Phong trong lòng vô cùng không đành lòng.
- Tập Đại ca ư, đệ không thấy, thực lực của hắn cao hơn chúng ta rất nhiều, khẳng định không có việc gì.
Triệu Địa nói có lệ.
Lập tức hắn nói sang chuyện khác:
- Hồng Trần Tiên Tử, vì sao nàng lại xuất hiện một mình ở đảo số Năm, cũng muốn bắt giết Yêu thú sao?
- Ta...ôi...
Thiếu nữ thở dài một tiếng, lông mày nhíu lại, chậm rãi nói:
- Thực ra từ mười tám năm trước, sau khi ta chạy thoát từ trong tay tu sĩ Ma môn, vẫn không có quay về Nội Tinh Thần.
- Vẫn không có trở về. Lẽ nào nàng vẫn ở đây đợi Tập Đại ca sao?
Triệu Địa kinh hãi, sự si tình của đối phương quả thật đã vượt ngoài sự tưởng tượng của hắn.
- Không sai, mười tám năm nay, ta một mực ở Đảo số Năm và qua lại xung quanh, hỏi thăm tin tức của Tập Đại ca, Địch Nhị ca, Tuần Tam ca và Ngũ đệ ngươi khắp nơi, thậm chí ngay cả tình huống của mấy tên tu sĩ Ma môn cũng không buông tha, thế nhưng thủy chung không có hồi âm xác thực.
Thiếu nữ chậm rãi nói.
- Chỉ nghe chưởng quỹ của cửa hàng điển tịch nói đến, Ngũ đệ ngươi mười năm trước xuất hiện ở đảo số Năm, cũng đã mua một ít tài liệu Yêu thú. Không ngờ rằng đã cách nhiều năm, ngươi và ta còn có thể gặp lại, không biết mấy người Tập Đại ca lúc này ở nơi nào?
- Không có tin tức chính là tin tức tốt.
Triệu Địa an ủi:
- Mấy tên tu sĩ Ma môn kia cũng không có xuất hiện sao? Nói như Vậy. mấy người kia tám thành đã ngã xuống rồi. Nếu là như vậy, mấy người Tập Đại ca rất có khả năng còn sống.
- Không sai, ta cũng nghĩ như vậy.
Thiếu nữ lộ ra một tia mỉm cười, giống như là cuối cùng có người có thể hiểu được cách nghĩ của nàng.
- Thế nhưng vì sao Tập Đại ca không tới tìm chúng ta chứ?
Thiếu nữ nhẹ giọng nói, không biết là hỏi Triệu Địa hay là đang nói một mình.
Triệu Địa nói:
- Hai mươi năm trước, Tập Đại ca đã chuẩn bị xung kích Kết Đan. Có lẽ lúc này đang ở nơi nào đó bế quan khổ tu rồi. Ta nghe nói, khi xung kích Kết Đan thường cần bế quan một đoạn thời gian rất dài.
Thiếu nữ nghe vậy cười khổ một tiếng, nói:
- Đa tạ Ngũ đệ an ủi, việc này mặc dù cũng có khả năng, nhưng với tính cách của Tập Đại ca, hơn phân nửa sẽ lưu lại một ít tin tức cho chúng ta trước khi bế quan thông qua một ít con đường, mà sẽ không phải không có một chút tin tức nào như vậy.
- Tên tu sĩ Ma môn mà Tập Đại ca đối phó thực lực không phải tầm thường, nhất là thanh tiểu kiếm huyết hồng của hắn phóng ra, cho ta một
cảm giác cao thâm khó dò. Ta thật sự lo lăng cho sự an nguy của Tập Đại ca.
Nói đến đây thiếu nữ bất ngờ không khống chế được tâm tình của mình bắt đầu trở nên nức nở.
Chuyện này đối với người tu tiên, nhất là một người tu tiên Trúc Cơ trung kỳ mà nói, thực sự là một chuyện phi thường hiếm thấy.
Các tu sĩ luôn là tình cảm lạt lẽo, nhất là các tu sĩ chú ý bình ổn thất tình lục dục, vô bi vô hỉ, vô ai vô oán, tâm cảnh phải đạt tới mức như nước trong giếng lặng.
Bởi vậy ngoại trừ đối mặt sự sống và cái chết, rất ít khi nhìn thấy các tu sĩ lộ ra tình cảm cực đoan, hành động thấp giọng nức nở của thiếu nữ đã hấp dẫn sự chú ý của không ít tu sĩ.