[Thảo Luận] Bằng Đại học VN có quan trọng vào lúc này?

Theo bạn "Bằng đại học" có thực quan trọng ở giai đoạn hiện nay?


  • Total voters
    34

coc2coc

Phàm Nhân
Ngọc
295,13
Tu vi
0,00
Trước hết, mình rất nghiêm túc cho rằng việc trả lời cụ thể cho 1 câu hỏi chung chung là điều ngớ ngẩn.

Muốn xét bằng đại học có quan trọng hay không, trên thực tế đầu tiên bạn cần sàng lọc đối tượng, vì các đối tượng khác nhau thì mức độ quan trọng của tấm bằng sẽ hoàn toàn khác nhau.

Gia đình bạn có tiền không? Gia đình bạn có quyền thế không? Gia đình bạn có quan hệ và mối quan hệ đó sẵn sàng giúp đỡ không?
3 câu hỏi trên là quan trọng nhất. Chỉ cần có 1 câu trả lời "Có", bằng đại học hay bất kì một bằng cấp gì khác là không quá cần thiết, tôi nhắc lại là ko quá cần thiết chứ ko phải hoàn toàn không cần, việc có tấm bằng hay ko lúc này chỉ ảnh hưởng nhỏ tới con đường của bạn. Tiền, quyền, quan hệ sẽ giúp bạn san bằng hầu hết mọi chông gai trên con đường thành công. Đây là 1 tầng lớp riêng biệt, tự tạo được ra luật chơi hoặc điều khiển luật chơi theo hướng có lợi cho mình.

Nếu bạn là gái, thêm 1 câu: bạn có đẹp không? Nếu có, ở trong thời đại này, bạn cũng chẳng cần thiết phải cắm đầu học hành để có một cuộc sống sung túc, trừ phi bạn quá dại khờ.

Nếu 3 câu trả lời đều "không" (với bạn gái là 4), lúc này chúng ta mới thảo luận được.

Gia đình bạn không tiền, không quan hệ, không quyền thế, không đẹp. Và bạn đứng trước câu hỏi: đại học, hoặc không học?

Bỏ qua những tấm gương xác xuất 1 phần 1 trăm triệu kiểu bầu Đức (tôi không nhắc đến Bill Gate bởi gia đình ông ấy vốn cũng khủng sẵn rồi, còn ông Đức xuất thân thợ mộc và ở ngay VN), chúng ta hãy thử nhìn thẳng vào tình hình thực tế giữa có học và không học ĐH của các thanh niên bốn-không:
- Bao nhiêu phần trăm thanh niên không học đại học có thu nhập ấn tượng, có nhà có xe, tiền tiêu không cần nghĩ? Và bao nhiêu phần trăm trong số họ làm công nhân, làm bốc vác, làm phụ hồ, bán hàng đa cấp, lao động nặng nhọc với thu nhập thấp, cuộc sống bấp bênh, tương lai mờ mịt? Xác suất bạn rơi vào vế nào cao hơn? Một hay hai? Bao nhiêu phần trăm cơ hội cho bạn rơi vào vế một? Và bạn tự thấy mình có ưu điểm gì để có khả năng đứng vế một? Bạn có tự tin nhiều không? Và tự tin của bạn đến từ đâu? Sẽ dẫn bạn đến đâu? Thành công hay ổ đa cấp?
- Bao nhiêu phần trăm thanh niên tốt nghiệp đại học rơi vào thất nghiệp trong nhiều năm và phải quay về nghề lao động chân tay? Tôi nhắc lại là thất nghiệp trong nhiều năm, việc thất nghiệp với sinh viên ra trường cần xét khoảng 5 năm mới chính xác, sau 5 năm mà anh vẫn ko kiếm được công việc ổn định với thu nhập chấp nhận được mới nên xếp anh vào kẻ thất bại. Thu nhập ấy (tính cả kì vọng tăng thu nhập trong tương lai) có đủ bù đắp chi phí trả ra để học ĐH hay không (tính cả trượt giá). Mức độ thoải mái của môi trường làm việc và sự nhàn hạ hay khó nhọc của công việc cũng cần được xét đến.

Và xét riêng cho số đại học thất nghiệp. Bao nhiêu phần trăm trong số những người đó học hành một cách tử tế? Bao nhiêu phần trăm học hành lười biếng, đêm thức ngày trốn tiết thi rớt lên rớt xuống? Bao nhiêu phần trăm học hành thụ động không chịu tìm hiểu kiến thức bên ngoài? Bao nhiêu phần trăm những người chịu học nghiêm túc mà ra trường vẫn thất nghiệp, vẫn không thành công?


Trả lời hết các câu hỏi trên (nôm na đại khái là đủ, ko có con số chính xác đâu), bạn sẽ biết mình cần tấm bằng ĐH hay không.

Tôi cho rằng nếu bạn là thanh niên bốn-có hoặc chỉ cần có-một-trong-bốn, bạn cóc cần tấm bằng đại học để tỏa sáng. Nếu cha tôi là Bill Gate hoặc Nguyễn Xuân Phúc, tôi học hay không cũng chẳng quan trọng mấy. Trong một cuộc chơi, bạn không thể thua cuộc nếu cha bạn là người định ra luật chơi kiêm trọng tài.

Nếu bạn là thanh niên bốn-không (chiếm đa số thanh niên tỉnh lẻ và đương nhiên đa số thanh niên VN), bạn cần hiểu rằng mình nên nhìn vào các tấm gương phổ biến để định hướng và phấn đấu chứ không phải các tấm gương cá biệt. Các tỉ phú ko bằng đại học là cá biệt, con đường của họ chỉ họ mới đi được. Bạn nghĩ rằng mình là nhân vật chính của cuộc đời và hành động, quyết định như thể mình là nhân vật chính, mọi cơ may cơ hội sẽ dồn cho bạn? Tôi tin rằng với t.ư tưởng như vậy, khi kiên trì đi đến hết con đường, bạn sẽ có hơn 99% cơ may gặp được hai thứ: nghề phụ hồ hoặc động đa cấp. Chúc bạn may mắn vậy.

Bài viết rất hay. Nhưng có vẻ bạn đã học đại học, nên góc nhìn hơi 1 chiều. Ở sau bạn có nói học nghề cũng kiếm được công việc nhiều tiền, nhưng bài rất hay này lại quên ý đấy :)
Dù sao thì câu hỏi của chủ thớt hơi vớ vẩn :cuoichet: ko có ngữ cảnh, ko có mục đích thì câu hỏi 50 50 thế này chắc chả đi đến đâu.
Chia sẻ trường hợp của ta là bằng ĐH chả giúp gì cho ta khi ở VN, nhưng nó lại giúp ta làm được employment pass ở Singapore :cuoichet:
 

nila32

Phàm Nhân
Ngọc
89,84
Tu vi
0,00
Năm nào cũng nghe việc cử nhân thất nghiệp nhưng chưa thấy công trình hay s ố liệu thống kê chính thức nào trả lời những câu hỏi như: sinh viên trường nào? Nhóm ngành nào? Trình độ của nhóm sinh viên này ra sao? Thất nghiệp được nói tới là thất nghiệp tạm thời hay thất nghiệp trong bao lâu?...

Chừng nào chưa định rõ những tiêu chí khảo sát cụ thể và chặt chẽ thì có lấy bao nhiêu mẫu để khảo sát thì cũng chưa thể tạo thành kết quả đại diện cho cả một tổng thể.

Về phần ý kiến của ta về sự cần thiết của tấm bằng đại học thì là cần thiết. Trong nhiều trường hợp, nó đại diện cho trình độ cũng như sự phù hợp tương đối của bạn đối với công việc. Thực tế thì nhiều nhà tuyển dụng cũng dựa vào tấm bằng để làm tiêu chí sàng lọc ứng viên. Bạn có giỏi bằng trời nhưng không có bằng cấp theo đúng chuyên ngành nta yêu cầu thì cũng chẳng có cơ hội vào gặp nhà tuyển dụng để thể hiện bản lĩnh :cuoichet:
 

Vivian Nhinhi

Thái Ất Thượng Vị
Đệ Nhất Converter Tháng 6
Ngọc
264,76
Tu vi
5.727,52
Mình là thanh niên ba không. Có mỗi cái cuối là "Có" :cuoichet:)
Cơ mà chỉ đẹp thôi chưa đủ đâu.
Vì mục tiêu phấn đấu của mình là tài sắc vẹn toàn giống Hành Ca cơ. Nên cái bằng đại học quan trọng cực luôn!
Trước hết, mình rất nghiêm túc cho rằng việc trả lời cụ thể cho 1 câu hỏi chung chung là điều ngớ ngẩn.

Muốn xét bằng đại học có quan trọng hay không, trên thực tế đầu tiên bạn cần sàng lọc đối tượng, vì các đối tượng khác nhau thì mức độ quan trọng của tấm bằng sẽ hoàn toàn khác nhau.

Gia đình bạn có tiền không? Gia đình bạn có quyền thế không? Gia đình bạn có quan hệ và mối quan hệ đó sẵn sàng giúp đỡ không?
3 câu hỏi trên là quan trọng nhất. Chỉ cần có 1 câu trả lời "Có", bằng đại học hay bất kì một bằng cấp gì khác là không quá cần thiết, tôi nhắc lại là ko quá cần thiết chứ ko phải hoàn toàn không cần, việc có tấm bằng hay ko lúc này chỉ ảnh hưởng nhỏ tới con đường của bạn. Tiền, quyền, quan hệ sẽ giúp bạn san bằng hầu hết mọi chông gai trên con đường thành công. Đây là 1 tầng lớp riêng biệt, tự tạo được ra luật chơi hoặc điều khiển luật chơi theo hướng có lợi cho mình.

Nếu bạn là gái, thêm 1 câu: bạn có đẹp không? Nếu có, ở trong thời đại này, bạn cũng chẳng cần thiết phải cắm đầu học hành để có một cuộc sống sung túc, trừ phi bạn quá dại khờ.

Nếu 3 câu trả lời đều "không" (với bạn gái là 4), lúc này chúng ta mới thảo luận được.

Gia đình bạn không tiền, không quan hệ, không quyền thế, không đẹp. Và bạn đứng trước câu hỏi: đại học, hoặc không học?

Bỏ qua những tấm gương xác xuất 1 phần 1 trăm triệu kiểu bầu Đức (tôi không nhắc đến Bill Gate bởi gia đình ông ấy vốn cũng khủng sẵn rồi, còn ông Đức xuất thân thợ mộc và ở ngay VN), chúng ta hãy thử nhìn thẳng vào tình hình thực tế giữa có học và không học ĐH của các thanh niên bốn-không:
- Bao nhiêu phần trăm thanh niên không học đại học có thu nhập ấn tượng, có nhà có xe, tiền tiêu không cần nghĩ? Và bao nhiêu phần trăm trong số họ làm công nhân, làm bốc vác, làm phụ hồ, bán hàng đa cấp, lao động nặng nhọc với thu nhập thấp, cuộc sống bấp bênh, tương lai mờ mịt? Xác suất bạn rơi vào vế nào cao hơn? Một hay hai? Bao nhiêu phần trăm cơ hội cho bạn rơi vào vế một? Và bạn tự thấy mình có ưu điểm gì để có khả năng đứng vế một? Bạn có tự tin nhiều không? Và tự tin của bạn đến từ đâu? Sẽ dẫn bạn đến đâu? Thành công hay ổ đa cấp?
- Bao nhiêu phần trăm thanh niên tốt nghiệp đại học rơi vào thất nghiệp trong nhiều năm và phải quay về nghề lao động chân tay? Tôi nhắc lại là thất nghiệp trong nhiều năm, việc thất nghiệp với sinh viên ra trường cần xét khoảng 5 năm mới chính xác, sau 5 năm mà anh vẫn ko kiếm được công việc ổn định với thu nhập chấp nhận được mới nên xếp anh vào kẻ thất bại. Thu nhập ấy (tính cả kì vọng tăng thu nhập trong tương lai) có đủ bù đắp chi phí trả ra để học ĐH hay không (tính cả trượt giá). Mức độ thoải mái của môi trường làm việc và sự nhàn hạ hay khó nhọc của công việc cũng cần được xét đến.

Và xét riêng cho số đại học thất nghiệp. Bao nhiêu phần trăm trong số những người đó học hành một cách tử tế? Bao nhiêu phần trăm học hành lười biếng, đêm thức ngày trốn tiết thi rớt lên rớt xuống? Bao nhiêu phần trăm học hành thụ động không chịu tìm hiểu kiến thức bên ngoài? Bao nhiêu phần trăm những người chịu học nghiêm túc mà ra trường vẫn thất nghiệp, vẫn không thành công?


Trả lời hết các câu hỏi trên (nôm na đại khái là đủ, ko có con số chính xác đâu), bạn sẽ biết mình cần tấm bằng ĐH hay không.

Tôi cho rằng nếu bạn là thanh niên bốn-có hoặc chỉ cần có-một-trong-bốn, bạn cóc cần tấm bằng đại học để tỏa sáng. Nếu cha tôi là Bill Gate hoặc Nguyễn Xuân Phúc, tôi học hay không cũng chẳng quan trọng mấy. Trong một cuộc chơi, bạn không thể thua cuộc nếu cha bạn là người định ra luật chơi kiêm trọng tài.

Nếu bạn là thanh niên bốn-không (chiếm đa số thanh niên tỉnh lẻ và đương nhiên đa số thanh niên VN), bạn cần hiểu rằng mình nên nhìn vào các tấm gương phổ biến để định hướng và phấn đấu chứ không phải các tấm gương cá biệt. Các tỉ phú ko bằng đại học là cá biệt, con đường của họ chỉ họ mới đi được. Bạn nghĩ rằng mình là nhân vật chính của cuộc đời và hành động, quyết định như thể mình là nhân vật chính, mọi cơ may cơ hội sẽ dồn cho bạn? Tôi tin rằng với t.ư tưởng như vậy, khi kiên trì đi đến hết con đường, bạn sẽ có hơn 99% cơ may gặp được hai thứ: nghề phụ hồ hoặc động đa cấp. Chúc bạn may mắn vậy.
 

GarnetKn

Phàm Nhân
Ngọc
30,79
Tu vi
0,00
Trước hết, mình rất nghiêm túc cho rằng việc trả lời cụ thể cho 1 câu hỏi chung chung là điều ngớ ngẩn.

Muốn xét bằng đại học có quan trọng hay không, trên thực tế đầu tiên bạn cần sàng lọc đối tượng, vì các đối tượng khác nhau thì mức độ quan trọng của tấm bằng sẽ hoàn toàn khác nhau.

Gia đình bạn có tiền không? Gia đình bạn có quyền thế không? Gia đình bạn có quan hệ và mối quan hệ đó sẵn sàng giúp đỡ không?
3 câu hỏi trên là quan trọng nhất. Chỉ cần có 1 câu trả lời "Có", bằng đại học hay bất kì một bằng cấp gì khác là không quá cần thiết, tôi nhắc lại là ko quá cần thiết chứ ko phải hoàn toàn không cần, việc có tấm bằng hay ko lúc này chỉ ảnh hưởng nhỏ tới con đường của bạn. Tiền, quyền, quan hệ sẽ giúp bạn san bằng hầu hết mọi chông gai trên con đường thành công. Đây là 1 tầng lớp riêng biệt, tự tạo được ra luật chơi hoặc điều khiển luật chơi theo hướng có lợi cho mình.

Nếu bạn là gái, thêm 1 câu: bạn có đẹp không? Nếu có, ở trong thời đại này, bạn cũng chẳng cần thiết phải cắm đầu học hành để có một cuộc sống sung túc, trừ phi bạn quá dại khờ.

Nếu 3 câu trả lời đều "không" (với bạn gái là 4), lúc này chúng ta mới thảo luận được.

Gia đình bạn không tiền, không quan hệ, không quyền thế, không đẹp. Và bạn đứng trước câu hỏi: đại học, hoặc không học?

Bỏ qua những tấm gương xác xuất 1 phần 1 trăm triệu kiểu bầu Đức (tôi không nhắc đến Bill Gate bởi gia đình ông ấy vốn cũng khủng sẵn rồi, còn ông Đức xuất thân thợ mộc và ở ngay VN), chúng ta hãy thử nhìn thẳng vào tình hình thực tế giữa có học và không học ĐH của các thanh niên bốn-không:
- Bao nhiêu phần trăm thanh niên không học đại học có thu nhập ấn tượng, có nhà có xe, tiền tiêu không cần nghĩ? Và bao nhiêu phần trăm trong số họ làm công nhân, làm bốc vác, làm phụ hồ, bán hàng đa cấp, lao động nặng nhọc với thu nhập thấp, cuộc sống bấp bênh, tương lai mờ mịt? Xác suất bạn rơi vào vế nào cao hơn? Một hay hai? Bao nhiêu phần trăm cơ hội cho bạn rơi vào vế một? Và bạn tự thấy mình có ưu điểm gì để có khả năng đứng vế một? Bạn có tự tin nhiều không? Và tự tin của bạn đến từ đâu? Sẽ dẫn bạn đến đâu? Thành công hay ổ đa cấp?
- Bao nhiêu phần trăm thanh niên tốt nghiệp đại học rơi vào thất nghiệp trong nhiều năm và phải quay về nghề lao động chân tay? Tôi nhắc lại là thất nghiệp trong nhiều năm, việc thất nghiệp với sinh viên ra trường cần xét khoảng 5 năm mới chính xác, sau 5 năm mà anh vẫn ko kiếm được công việc ổn định với thu nhập chấp nhận được mới nên xếp anh vào kẻ thất bại. Thu nhập ấy (tính cả kì vọng tăng thu nhập trong tương lai) có đủ bù đắp chi phí trả ra để học ĐH hay không (tính cả trượt giá). Mức độ thoải mái của môi trường làm việc và sự nhàn hạ hay khó nhọc của công việc cũng cần được xét đến.

Và xét riêng cho số đại học thất nghiệp. Bao nhiêu phần trăm trong số những người đó học hành một cách tử tế? Bao nhiêu phần trăm học hành lười biếng, đêm thức ngày trốn tiết thi rớt lên rớt xuống? Bao nhiêu phần trăm học hành thụ động không chịu tìm hiểu kiến thức bên ngoài? Bao nhiêu phần trăm những người chịu học nghiêm túc mà ra trường vẫn thất nghiệp, vẫn không thành công?


Trả lời hết các câu hỏi trên (nôm na đại khái là đủ, ko có con số chính xác đâu), bạn sẽ biết mình cần tấm bằng ĐH hay không.

Tôi cho rằng nếu bạn là thanh niên bốn-có hoặc chỉ cần có-một-trong-bốn, bạn cóc cần tấm bằng đại học để tỏa sáng. Nếu cha tôi là Bill Gate hoặc Nguyễn Xuân Phúc, tôi học hay không cũng chẳng quan trọng mấy. Trong một cuộc chơi, bạn không thể thua cuộc nếu cha bạn là người định ra luật chơi kiêm trọng tài.

Nếu bạn là thanh niên bốn-không (chiếm đa số thanh niên tỉnh lẻ và đương nhiên đa số thanh niên VN), bạn cần hiểu rằng mình nên nhìn vào các tấm gương phổ biến để định hướng và phấn đấu chứ không phải các tấm gương cá biệt. Các tỉ phú ko bằng đại học là cá biệt, con đường của họ chỉ họ mới đi được. Bạn nghĩ rằng mình là nhân vật chính của cuộc đời và hành động, quyết định như thể mình là nhân vật chính, mọi cơ may cơ hội sẽ dồn cho bạn? Tôi tin rằng với t.ư tưởng như vậy, khi kiên trì đi đến hết con đường, bạn sẽ có hơn 99% cơ may gặp được hai thứ: nghề phụ hồ hoặc động đa cấp. Chúc bạn may mắn vậy.

Bài luận khá chính xác, chí ít theo quan điểm của mình. Đời vốn khắc nghiệt lắm, mấy cái sách thuộc dạng làm sao thành công, mấy khóa học chỉ cách kiếm tiền tỉ chỉ là lừa người thôi.

Cá nhân mình thì học ra, giờ đang làm lao động theo cái dạng chân tay, thêm tí não, và là trái nghành(vì nhiều lý do đưa đẩy nên lưu lạc). Tạm chấp nhận với công việc hiện tại và chưa có ý định làm việc khác.

Mớ kiến thức khi học ra, với mình hiện tại đơn thuần chỉ là mở mang kiến thức, nâng tầm nhìn nhận chứ mà bảo nó giúp mình để sống ở đời thì chỉ chiếm 1-2% thôi, vì việc học ở Việt Nam thuần là lý thuyết, chém gió thì tốt chứ bảo xách vào đường đời thì chả được.

Học cũng tốt, không học cũng tốt, chỉ là đừng có mơ mộng cao xa quá. Cơ mà cũng có câu là làm gì cũng phải có niềm tin, nếu ngay cả niềm tin còn không có thì chả thể làm gì được. Khổ cái càng ra đời, cái niềm tin đó bị bao thứ như tiền, quan hệ, quyền thế nó đè bẹp dần, bạn sẽ nhận ra rằng với cái niềm tin đó mà muốn sống ở đời này nó khó lắm. Thậm chí là sống an phận cũng còn khó, nói chi là vươn lên.

Thử cái cảm giác làm việc không thua ai, cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình nhưng 1 thằng khác làm tà tà, chỉ nịnh 1 tí, biết ăn nhậu 1 tí cùng sếp là mình bị văng khỏi cái suất lên lương, nó chả thoải mái gì.

Có mấy người khởi nghiệp từ 2 bàn tay trắng mà tạo ra cơ nghiệp chứ, trong số đó, thì được mấy người gọi là học hành đàng hoàng ra.
 

ducnghiavn

Don Rio
Ngọc
-248,16
Tu vi
59,00
:008:Mình ko có quan điểm gì về cái vụ Đại Học này vì thấy đại học cao quá tầm với mình :hutthuoc:
Chỉ xin có 1 ví dụ thực tế 100% nhé chứ ko phải lý thuyết suông hay tưởng tượng chém gió như nhìu cụ ở trên: mình học hết 12 => giờ làm cu li, làm mướn cho ông Giám Đốc có bằng Trung cấp :008:

-Qua ví dụ trên thì rõ ràng có học có hơn, thằng Trung Cấp hơn hẳn thằng học hết cấp 3 :036:

Ví dụ 2: +Thằng Huy đâu vào pha trà cho a...
+dạ nãy e pha rồi mà a, để e lấy đá làm ly trà đá a uống cho mát nhé!
+Uh tao đang sống ảo chém ảo với tụi nó về vụ học hành bla bla...nghe nói chú mày quyết định học lên Thạc Sỹ hả, tốt đấy học cao hiểu rộng rất tốt, cứ như a mày ko có học nên cả đời làm cu li khổ lắm...:035:
.thằng e nv ngơ ngác như bò đội nón :109:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top