quanthehiep
Phàm Nhân
Còn vài nhân vật cũng cần đánh giá về sức mạnh:
- Bắc Linh: Mới nhập Đạo Cảnh, hợp nhất với Huyết Hà đủ sức đánh với Đạo Cảnh lâu năm, có thể xét năng lực nàng vào Đạo Cảnh nhưng cảnh giới thì chỉ ở Thần Cảnh thôi
- Diên Huyết: Tuy không kế thừa đạo thống của Bắc Linh nhưng đã thành đạo của riêng mình, giống Bắc Linh có năng lực đánh với Đạo Cảnh tuy vậy ta cho rằng Diên Huyết không bằng Bắc Linh.
- Mạnh Tử Y: Cảnh giới Thần Cảnh, nhưng có Linh Hồn Đạo quỷ dị nhất, hợp nhất với Thiên Hồi Bách Chuyển Vô Kiếp Sơn thì cũng có thực lực Đạo Cảnh.
(Cả Bắc Linh, Diên Huyết và Mạnh Tử Y đều có đẳng cấp ngang với Nữ Oa và Nam Lạc trong cuộc chiến Luân Hồi chưa thành Thánh, mới nhập Đạo, sở dĩ có thể đánh với Đế Tuấn là nhờ Huyết Hà, Huyết Tinh và Thiên Hồi Bách Chuyển Vô Kiếp Sơn mới ở thế bất bại tóm lại là dựa vào ngộ tính + 2 hồng nhan tri kỉ mới được Buff Level).
- Viên Hồng - Dương Tiễn: Thần Cảnh đỉnh phong, Dương Tiễn yếu hơn một chút.
- Thập Nhị Kim Tiên: (có cả Từ Hàng) Thần Cảnh đỉnh phong, đáng tiếc gặp phải Nam Lạc nên lên bảng sớm.
- Về Diệp Thanh Tuyết: Đạo của nàng là vượt thương sinh, không phải thành một giới như Đạo Cảnh bình thường, nàng tầm đạo là thành Thánh không phải chỉ là thành Đạo. Nàng tuy là Thần Cảnh nhưng có chiến lực Đạo Cảnh, chỉ cần nàng ngộ đạo là sẽ bước qua Đạo Cảnh thành Thánh.
- Thông Huyền: Tu luyện công pháp đặc biệt là Đạo giả ngộ đạo cao nhất nhưng về chiến lực thì ta đánh giá không cao, nếu solo 1-1 ta nghĩ rằng ông ta chỉ bằng Thông Thiên, Nguyên Thuỷ.
- Cuối cùng là Dương Lực Đại Tiên: cảnh giới còn thua cả Huyền Thuỷ lão tổ đệ đệ của Thanh Thanh nhưng là nhân vật có luck cao nhất truyện, dù thần tiên nhân giới chết sạch thì con dê này vẫn còn sống và nó chính là người kể chuyện hồng hoang cho đời sau.
Đồng ý với hầu hết đánh giá. Nhưng ta đặt nghi vấn ở 3 điểm:
1. Diệp Thanh Tuyết: trước đây hầu hết nhiều người đều cho rằng Diệp là Phượng Hoàng hóa thân. Nói một chút về Phượng Hoàng: đã là đỉnh cấp cường giả bị Đế Tuấn và Thái Nhất mưu hại và biến mất sau Vạn Phượng Triều Hội. Tất nhiên, Phượng Hoàng bất tử vì ngay cả Thương Long và Kỳ Lân đều có cách thoát thân, tránh đương đấu trực tiếp với couple Đế - Nhất. Cho đến cuối truyện mặc dù Lão Liếm không khẳng định Vương Hậu Nương Nương là Phượng Hoàng nhưng cách miêu tả, ám chỉ thì đúng là thế, đặc biệt khi nhìn Hạo Thiên (Đế Tuấn) bị Nam Lạc trảm. Với trí mưu và khả năng tính toán của Đế Tuấn không thể không biết Phượng Hoàng là Vương Hậu được, nhưng vẫn giữ bên mình để ngụy trang cho Hạo Thiên => Đế Tuấn đúng là đỉnh!!! Kết thúc NDKN, Phượng Hoàng không bị giết mà theo Linh Tiêu bảo điện bị cuốn vào Luân Hồi ngọc quyển; Kiếm hóa Thiên Hà của Nam Lạc chỉ nhằm vào Hạo Thiên, 2 đạo tổ, Tiếp Dẫn, Nữ Oa và cùng các đổ tử, đồ tôn đang vây ở Vạn Tiên Trận, Tiên nhân thiên đình thì bị toàn diệt bởi Chân Vũ. Nam Lạc không giết toàn bộ sinh linh tu đạo, không trảm hóa thân Thái Thượng của Thông Huyền, không ép các tán tiên như Trấn Nguyên Tử. Tuy nhiên, sang đến Hoàng Đình, truyền thuyết Kiếm hóa Thiên Hà bị thay đổi thành Thiên đạo giết hết tiên Phật, mặc dù vậy, với đẳng cấp của mình lẽ ra Phượng Hoàn phải tồn tại ở dạng như Lão Kiếm Khách mới hợp lý. Diệp Thanh Tuyết được xây dựng có tính cách và nhãn quan của Phượng Hoàng nhưng thực tế lộ số tu đạo của nàng hoàn toàn khác: chuyên tu lôi hệ - Cửu tiêu Thái Ất thần lôi, không nhìn thấy bất cứ dấu vết đạo của Phượng Hoàng trên nàng => thà tin nàng được truyền thừa từ một vị tinh quân còn hơp lý hơn. Nói chung nhân vật này được miêu tả quá kỳ bí, trái với lẽ thường (không hợp lý như La Phù Ly Trần), tu luyện như tên lửa, hầu hết chỉ ngửa mặt lên trời ngộ đạo. Ngoài thái độ kiên quyết với đại đạo và sự chăm sóc quá mức đối với Trần Cảnh, Diệp chỉ là một băng sơn nữ thần, thượng vị giả, rẻ rúng thương sinh. Điều này khiến ta nghi vấn rốt cuộc nàng đầu t.ư vào Trần Cảnh để tìm người hộ đạo cho nàng hay có một mối liên hệ đặc biệt nào đó khiến nàng chăm sóc Trần Cảnh như con/đệ tử? Không tin nàng là Phượng Hoàng nhưng cũng không giải thích được tại sao Diệp biết nhiều thế, nhận ra được kiếm pháp của Trần Cảnh (căn nguyên cho sự đầu t.ư?). Có lẽ lão Liếm cũng chẳng biết giải thích thế nào cho xuôi.
2. Lão Kiếm Khách: ban đầu hầu hết các chỉ dẫn đều hướng đến Nam Lạc, ngoài Kiếm đạo, bờ Huyết Hải, thì 3 trang Hoàng Đình là chứng cứ quá thuyết phục. Tuy nhiên, đến cuối truyện lão Liếm lại bất ngờ nêu danh lão Kiếm Khách là Kỳ Lân Lão Tổ. Chi tiết này đặt ra một vấn đề không dễ giải thích bởi thực tế việc chép được ra 3 trang Hoàng Đình là không thể vì đây là dạng phù văn đại đạo huyền âm, niệm ra được, không gọi lên được, không sao chép được, trừ phi Hoàng Đình này không phải nguyên bản Hoàng Đình của Nam Lạc => Xuất hiện nghi vấn vai trò của Lão kiếm khách bị thay đổi? Nếu lão Liếm cho lão Kiếm Khách là một hóa thân khác của Thông Huyền thì giải thích xuôi hơn, vì 2 hóa thân đã xuất hiện trong NDKN cũng như năng lực của người chế phù trấn các đệ tử của Nam Lạc ở Âm giới, thêm nữa cũng hợp lý với việc Kỳ Lân đã bị bắt trong Âm Dương Kiếm trận của Nam Lạc và khả năng vẫn lạc rất cao. Một chi tiết cũng mâu thuẫn là Nam Lạc để lại Linh hồn huyết dẫn cho Mạnh Tử Y vậy tại sao Lão Kiêm Khách lại có và cho Nam Lạc uống. Biết được hậu chiêu của Nam Lạc thì tính toán chi đạo phải rất cao vì lúc đó Nam Lạc đã đại thành Âm Dương Đạo, không ai biết được các sắp xếp của hắn. Mà chi tiết Lão Kiếm khách cho Trần cảnh uống để triệt đường của Nam Lạc cũng rất gượng ép, không thuyết phục.
3. Truyện Hoàng Đình xác định cảnh giới như thế nào? Thực tế thiên địa trong Hoàng Đình bị hạn chế cho nên đỉnh cao cảnh giới là Siêu thoát như Trần Cảnh truy cầu tự do bay lên cửu thiên còn Diệp Thanh Tuyết truy cầu vượt trên thiên địa. Với bầu không khí như vậy, phần lớn truyện tập trung vào các cảnh giới tu tiên mà được lướt qua rất nhanh trong NDKN: đó là Luyện tinh hóa khí, Luyên khí hóa thần, Luyện Thần Phản Hư, khi đã phản chiếu được vào hư không thì đã bước vào Nguyên Thần Tiên đạo (Thiên tiên chi cảnh), đến cuối truyện mới xuất hiện Thần Cảnh (Thiên thần chi cảnh). So với NDKN, con đường truy cầu Đạo cảnh là khá mơ hồ, không rõ nét bằng mặc dù giải thích tốt hơn về Thần đạo của Trần Cảnh. Thần đạo phát triển dựa vào tín ngưỡng để thành tựu Bất Hủ thì đúng hơn là Siêu thoát theo sự phát triển dựa trên cá nhân của tu tiên đạo. Việc truyền giáo của 3 đạo Tổ và Tiếp Dẫn là để dùng nguyện lực chữa di chứng của biện pháp Trảm tam thi chứ cũng không phải tu đạo. Cho nên ứng với cảnh giới của Tiên đạo thì mới chỉ là Thần Cảnh đỉnh phong nhưng do tác dụng của Thần Vực và Thiên đạo chi nhãn nên có thể Chưởng trung thiên đạo - thủ đoạn của Đạo Cảnh. Thực ra đạo đạo vô tận, đắc đạo chẳng phân biệt trước sau là 2 quan điểm chi phối các truyện của lão Liếm nên nếu Trần Cảnh và Diệp Thanh Tuyết nhập Đạo thì sẽ đều là hạng ghê gớm. Về Thánh Cảnh thì Hoàng Đình lại càng không có đặt ra. Theo NDKN, ban đầu chỉ có Đế Tuấn và Thái Nhất đi vào Thánh Đạo, qua lời Phục Hy thì chỉ có người trong đó mới biết, chỉ có thể nói là vượt trên tất cả. Thực ra đắc đạo như các đạo tổ, Nữ oa, Tiếp Dẫn hay Trấn Nguyên Tử đã là đồng thọ thiên tề. Cho nên Thánh Đạo phải có khả năng lăng không tạo vật, tạo sinh linh, tạo giới, tạo ra thiên địa ... Đế Tuấn định nghĩa dung hợp nhiều đạo thành Thánh, cái này khá mơ hồ vì bản thân Đế Tuấn và Thái Nhất nhập Thánh có sơ hở, không viên dung. Nam Lạc lúc làm phép đưa Cửu Phúc và Lưu Ly vào Luân hồi, gần như lăng không tạo ra sinh linh nên cho thấy phần nào năng lực của Thánh Cảnh. Con đường thành Thánh của Nam Lạc là "Thánh tại trong tâm" mà tâm ý lại vô cùng cho nên Nạm Lạc có thể dùng tánh mạng làm đại giá để giết triệt để các vị kia mà vẫn có thể trường tồn bởi ý niệm vô cùng - Nhất Niệm Thông Thiên. Nam Lạc khẳng định Thánh Đường duy nhất, không thể quay trở lại làm tăng sự kỳ bí của cảnh giới này. Do chưa có ai thực sự đạt Thánh cảnh trọn vẹn nên nghi vấn cảnh giới này chỉ là tưởng tượng - Âu cũng là hợp lý vì kết quả là không có ai siêu thoát, khống chế luân hồi hay thiên địa cả!