Luận Truyện Hoàng Đình - Tg: Thân Vẫn Chỉ Tiêm

VIIGstar

Phàm Nhân
Ngọc
1,31
Tu vi
0,00
Thực ra so sánh thế cũng khó lắm, bởi vì phong cách tu luyện của hai bộ vẫn có nhiều điểm sai khác, cũng khác với NĐKN, dù là NĐKN và HĐ cùng một trục thế giới nhưng kỳ thực cách tu luyện thì khác nhau khá nhiều, các cảnh giới Tiên Thần Đạo Thánh hẳn cũng không thể dùng để đánh giá cảnh giới của nhân vật nữa. So sánh chỉ là tương đối thôi.
Ý ta là tham chiếu nó sang các cảnh giới kia, ta nghĩ là vẫn được, ví dụ trong Hoàng Đình vẫn là Tiên Thần Đạo Thánh (cảnh giới)
Có lẽ, Nguyên Thần trong Huyền Môn chỉ là Thần phản chiếu hư không mà thành Pháp tướng. So với Nguyên Thần của sư phụ Ly Trần lúc ngự Tuyệt Tiên kiếm đánh vào Kim Ngao đảo thì dường như kém. Mà ta cũng chỉ có cảm giác vậy thôi chứ không rõ được :D
Việc kết Chân phù vào kim đan hay Nguyên Thần hóa sinh Pháp tướng theo ta thấy chỉ biểu hiện của tu pháp, dùng cách đó để tăng manh pháp thuật khi đấu pháp, chứ bản chất của kim đan là từ giai đoạn ngưng khí luyện khí hóa thần (thần niệm), Thần anh cũng là giai đoạn nhỏ ở giữa từ Thần niệm thuế biến thành Nguyên thần. Pháp tướng theo ta thấy giống như chân phù trong kim đan, kim đan hóa nguyên thần, sau thì chân phù mới thuế biến, kết hợp với cả pháp thuật tự sinh ra và nguyên thần trở thành Pháp tướng.

- "Lần này bất quá là trước đây luân hồi trọng định tiếp tục kéo dài. Trước có Chu Thiên Tinh Đấu trận, mới có ba trăm sáu mươi sáu thần bia, lúc đó mới có Thiên Đình cái gọi là đạo thần trật tự, mới có luật trời luật định. Trước có vu tộc lấy thân tế thiên địa, đúc lại đại luân hồi, mới có sau lại Nam Lạc phân lục đạo. Bởi vì có những .. này, mới có hiện tại cái này thiên địa. Về sau thiên địa sẽ thế nào, ai có thể biết rõ chứ?"

Thiên địa thay đổi, những cách thức tu hành cũng phải thay đổi theo, vì những kẻ mạnh sẽ luôn ảnh hưởng đến thiên địa, giống như Pháp tướng trong BCDC, phải quan tưởng ra các vị Đạo tổ, Tổ vu để nhận được thêm sức mạnh, nhưng thực tế mà nói, Pháp tướng càng mạnh chỉ mang ý nghĩa tranh đấu với người khác có nhiều phần thắng hơn thôi, chứ Pháp tướng thực tế không phải là cảnh giới.

Theo ta hiểu là như vậy :))
 

VIIGstar

Phàm Nhân
Ngọc
1,31
Tu vi
0,00
Nguyên 1 cái tin cầu nguyệt phiếu của lão Liếm, mỗi ngày post 1 lần, copy paste ko thèm thay đổi luôn, chẳng như mấy lão tác giả khác, cứ xong chương mới là viết 1 đoạn cầu phiếu với nội dung khác nhau :cuoichet:.
Không liên quan nhưng hôm nay lão Liếm post tận 2 phát cầu phiếu, cứ phải ném vào QT xem lão ý định có cảm nghĩ gì, mà vẫn cứ 1 nội dung lặp lại, cay thật :((
 

†Ares†

Hợp Thể Trung Kỳ
Nguyên 1 cái tin cầu nguyệt phiếu của lão Liếm, mỗi ngày post 1 lần, copy paste ko thèm thay đổi luôn, chẳng như mấy lão tác giả khác, cứ xong chương mới là viết 1 đoạn cầu phiếu với nội dung khác nhau :cuoichet:.
Không liên quan nhưng hôm nay lão Liếm post tận 2 phát cầu phiếu, cứ phải ném vào QT xem lão ý định có cảm nghĩ gì, mà vẫn cứ 1 nội dung lặp lại, cay thật :((
Nghĩ khổ thân lão Liếm phết, thị hiếu ngày nay là truyện hài, lão ấy viết truyện nhiều khi triết lý quá nên độc giả cũng lèo tèo
 

VIIGstar

Phàm Nhân
Ngọc
1,31
Tu vi
0,00
Đọc truyện của Thân Vẫn, có lẽ thứ ta thích nhân là nghe những câu chuyện của nhân vật phụ, haiz, có lẽ chúng ta lại sắp được chứng kiến một siêu phẩm chăng, mặc dù hiện tại ta vẫn cảm thấy chỉ ngang với BCDC, nhưng tiềm năng thì hơn hẳn, lão Thân Vẫn có vẻ cũng đang dồn sức để nổi danh lần nữa đây :yoy75:
 

quantl

Phàm Nhân
Ngọc
6.620,28
Tu vi
0,00
LOL hôm nay đọc được 2 đoạn khá có ý nghĩa về tu luyện và nhân sinh
Người tu hành , mục tiêu cơ bản nhất là hy vọng có thể trường thọ , nhưng mà người sống , sẽ có bằng hữu , sẽ có thân nhân , nơi nào có người thì nơi đó có giang hồ , không có cách nào để được bình an cả đời được.

Hiệp nghĩa, ôn nhu, tình cảm, tâm huyết, mấy thứ này đối với một cái người truy cầu trường sinh mà nói là tối kỵ. Thế nhưng , hiệp nghĩa, ôn nhu, tình cảm, tâm huyết xung động vĩnh viễn là thứ không thể thiếu trong nhân tính , đó mới là sinh linh có trí tuệ.
Mai Nhận liền cười nói ra mấy cái chữ: "Sinh hoạt mới là tu hành."

Phan Ngũ lại mơ hồ: "Sinh hoạt?"

"Bất luận là ai, sống sót mới có thể tu hành." Mai Nhận nói: "Người tu hành đầu tiên là người, phải có cảm tình,phải có dục vọng, ngươi không thể từ bỏ hết thảy cảm quan, trở thành một người gỗ, giả làm người chết được, cũng không thể máu lạnh coi thiên hạ vạn vật là chó má, bằng không, dù có tu hành mười ngàn năm thì đã làm sao? Cô độc sống tới mười ngàn năm, là hưởng thụ nhân sinh, thể ngộ tu hành, hay là bị xử phạt vạn năm tù?"

Phan Ngũ nghĩ một hồi nói: "Viện trưởng, khắp nơi có thành thị khắp nơi có người." Có ý nói không phải chỉ có mình mình.

Nói bằng thừa? Mai Nhận suy nghĩ một chút: "Tu hành, không phải buồn rầu đâm đầu vào khổ luyện, không phải cướp Thiên Bảo địa tài, không phải thiên hạ ngươi đệ nhất."

Phan Ngũ nói: "Chỉ là tất cả người tu hành đều làm như vậy."

"Ta không phải."

"Ngươi là số ít." Phan Ngũ nói.

Mai Nhận nói: "Tu hành, đại đạo vạn ngàn, chúng ta chỉ có thể chọn một con đường đi, những gì ngươi thấy chỉ là có rất nhiều người chen vào trên một con đường, không quan trọng đúng sai, quan trọng là ... Quá trình, là ngươi có hay không có thật sự đang tu hành hay không."
Tu hành phải như thế, phải giống người, phải là người trước, chứ không phải cứ mở miệng ra là thiên địa bất nhân, thánh nhân bất nhân.
 

VIIGstar

Phàm Nhân
Ngọc
1,31
Tu vi
0,00
LOL hôm nay đọc được 2 đoạn khá có ý nghĩa về tu luyện và nhân sinh
Người tu hành , mục tiêu cơ bản nhất là hy vọng có thể trường thọ , nhưng mà người sống , sẽ có bằng hữu , sẽ có thân nhân , nơi nào có người thì nơi đó có giang hồ , không có cách nào để được bình an cả đời được.

Hiệp nghĩa, ôn nhu, tình cảm, tâm huyết, mấy thứ này đối với một cái người truy cầu trường sinh mà nói là tối kỵ. Thế nhưng , hiệp nghĩa, ôn nhu, tình cảm, tâm huyết xung động vĩnh viễn là thứ không thể thiếu trong nhân tính , đó mới là sinh linh có trí tuệ.
Mai Nhận liền cười nói ra mấy cái chữ: "Sinh hoạt mới là tu hành."

Phan Ngũ lại mơ hồ: "Sinh hoạt?"

"Bất luận là ai, sống sót mới có thể tu hành." Mai Nhận nói: "Người tu hành đầu tiên là người, phải có cảm tình,phải có dục vọng, ngươi không thể từ bỏ hết thảy cảm quan, trở thành một người gỗ, giả làm người chết được, cũng không thể máu lạnh coi thiên hạ vạn vật là chó má, bằng không, dù có tu hành mười ngàn năm thì đã làm sao? Cô độc sống tới mười ngàn năm, là hưởng thụ nhân sinh, thể ngộ tu hành, hay là bị xử phạt vạn năm tù?"

Phan Ngũ nghĩ một hồi nói: "Viện trưởng, khắp nơi có thành thị khắp nơi có người." Có ý nói không phải chỉ có mình mình.

Nói bằng thừa? Mai Nhận suy nghĩ một chút: "Tu hành, không phải buồn rầu đâm đầu vào khổ luyện, không phải cướp Thiên Bảo địa tài, không phải thiên hạ ngươi đệ nhất."

Phan Ngũ nói: "Chỉ là tất cả người tu hành đều làm như vậy."

"Ta không phải."

"Ngươi là số ít." Phan Ngũ nói.

Mai Nhận nói: "Tu hành, đại đạo vạn ngàn, chúng ta chỉ có thể chọn một con đường đi, những gì ngươi thấy chỉ là có rất nhiều người chen vào trên một con đường, không quan trọng đúng sai, quan trọng là ... Quá trình, là ngươi có hay không có thật sự đang tu hành hay không."
Tu hành phải như thế, phải giống người, phải là người trước, chứ không phải cứ mở miệng ra là thiên địa bất nhân, thánh nhân bất nhân.

Chương mới HMPT lão đọc chưa, đoạn Xa Bỉ thi đột ngột nói, rồi Thanh Lân + Hỏa Long :yoy75:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top