[ĐK Dịch] NEW: Tái khởi động nhóm dịch Nhất Thế Chí Tôn

Phượng Vũ

van-hoa-coc-chu
Nhập Thế Hoá Phàm
@Phượng Vũ làm IT ah :D Dạo này công việc ngày càng nhiều, ngập cả mặt :yoy75:
Lúc trước còn mỗi ngày vào canh đọc chương mới, giờ nửa tháng gom đọc một lần.

Ủng hộ 1 chương đê.

Ta ko làm IT cơ mà code phải biết đọc 1 tí, MKT phải biết làm 1 tí, KD cũng phải học 1 tí, nói chung là khổ không thể tả. :chaothua:
 
@VôHưKhông : Êu êu, chương 4 tau gặp một câu thú vị lắm :dead: Ổ sư Mực chứ chuyên gia lồng thơ phú mà toàn một câu cụt ngủn, không để ý là hoặc dịch sai hoặc không chú giải đầy đủ ngay.

Trong chương 4 có câu: "纷纷扰扰, 少年识愁滋味". Vế trước thì đơn giản hơn, chỉ là miêu tả thôi nhưng vế sau xuất xứ từ một bài thơ khó dịch lắm. Mi dịch thử tau coi:

少年不识愁滋味, 爱上层楼. 爱上层楼, 为赋新词强说愁.

而今识尽愁滋味, 欲说还休. 欲说还休, 却道天凉好个秋!​
Hán Việt:

Thiểu niên bất thức sầu t.ư vị, ái thượng tằng lâu. Ái thượng tằng lâu, vi phú tân từ cường thuyết sầu.

Nhi kim thức tẫn sầu t.ư vị, dục thuyết hoàn hưu. Dục thuyết hoàn hưu, khước đạo thiên lương hảo cá thu!​

Giải nghĩa: Vế trên miêu tả hình ảnh lúc còn trẻ thì chưa vấp váp, buồn sầu nhưng thích lên những tầng lầu cao để nhìn ngắm cảnh bao la. Nhìn ngắm cảnh rồi lại chợt thấy buồn không biết vì sao nên làm thơ về nỗi buồn đó. Đây có thể coi là nỗi buồn vu vơ, không thấm ruột gan. Vế sau miêu tả hình ảnh hiện tại đã thấm thía đủ về nỗi buồn thì lòng không muốn nói ra, chỉ đành im lặng cảm nhận khí trời thu lạnh lẽo.
:shame:
 

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
405,59
Tu vi
0,00
@VôHưKhông : Êu êu, chương 4 tau gặp một câu thú vị lắm :dead: Ổ sư Mực chứ chuyên gia lồng thơ phú mà toàn một câu cụt ngủn, không để ý là hoặc dịch sai hoặc không chú giải đầy đủ ngay.

Trong chương 4 có câu: "纷纷扰扰, 少年识愁滋味". Vế trước thì đơn giản hơn, chỉ là miêu tả thôi nhưng vế sau xuất xứ từ một bài thơ khó dịch lắm. Mi dịch thử tau coi:

少年不识愁滋味, 爱上层楼. 爱上层楼, 为赋新词强说愁.

而今识尽愁滋味, 欲说还休. 欲说还休, 却道天凉好个秋!​
Hán Việt:

Thiểu niên bất thức sầu t.ư vị, ái thượng tằng lâu. Ái thượng tằng lâu, vi phú tân từ cường thuyết sầu.

Nhi kim thức tẫn sầu t.ư vị, dục thuyết hoàn hưu. Dục thuyết hoàn hưu, khước đạo thiên lương hảo cá thu!​

Giải nghĩa: Vế trên miêu tả hình ảnh lúc còn trẻ thì chưa vấp váp, buồn sầu nhưng thích lên những tầng lầu cao để nhìn ngắm cảnh bao la. Nhìn ngắm cảnh rồi lại chợt thấy buồn không biết vì sao nên làm thơ về nỗi buồn đó. Đây có thể coi là nỗi buồn vu vơ, không thấm ruột gan. Vế sau miêu tả hình ảnh hiện tại đã thấm thía đủ về nỗi buồn thì lòng không muốn nói ra, chỉ đành im lặng cảm nhận khí trời thu lạnh lẽo.
:shame:
:22: Chi mà dịch nghĩa nó hơi x..a..a câu thơ thế?
 

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
405,59
Tu vi
0,00
Tau chịu vì ý nghĩa nó xa mặt chữ quá. Dịch nghĩa thì mất câu chữ lắm. Mà công nhận khó dịch thơ bài ni. Mà hình như đoạn sau của vế trên không phải có nghĩa "làm thơ về nỗi buồn đó" mô. Cái nớ phải nghĩa là "làm thơ làm phú để nhấn mạnh về nỗi buồn". Nói chung ý tổng thì vẫn là chả buồn mà ra vẻ buồn.
 
Tau chịu vì ý nghĩa nó xa mặt chữ quá. Dịch nghĩa thì mất câu chữ lắm. Mà công nhận khó dịch thơ bài ni. Mà hình như đoạn sau của vế trên không phải có nghĩa "làm thơ về nỗi buồn đó" mô. Cái nớ phải nghĩa là "làm thơ làm phú để nhấn mạnh về nỗi buồn". Nói chung ý tổng thì vẫn là chả buồn mà ra vẻ buồn.
Khi đầu tau cũng nghĩ thế nhưng search trên mạng cho nói như tê. Hoang mang quá :40:
 

Lang Tà

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
@VôHưKhông : Êu êu, chương 4 tau gặp một câu thú vị lắm :dead: Ổ sư Mực chứ chuyên gia lồng thơ phú mà toàn một câu cụt ngủn, không để ý là hoặc dịch sai hoặc không chú giải đầy đủ ngay.

Trong chương 4 có câu: "纷纷扰扰, 少年识愁滋味". Vế trước thì đơn giản hơn, chỉ là miêu tả thôi nhưng vế sau xuất xứ từ một bài thơ khó dịch lắm. Mi dịch thử tau coi:

少年不识愁滋味, 爱上层楼. 爱上层楼, 为赋新词强说愁.

而今识尽愁滋味, 欲说还休. 欲说还休, 却道天凉好个秋!​
Hán Việt:

Thiểu niên bất thức sầu t.ư vị, ái thượng tằng lâu. Ái thượng tằng lâu, vi phú tân từ cường thuyết sầu.

Nhi kim thức tẫn sầu t.ư vị, dục thuyết hoàn hưu. Dục thuyết hoàn hưu, khước đạo thiên lương hảo cá thu!​

Giải nghĩa: Vế trên miêu tả hình ảnh lúc còn trẻ thì chưa vấp váp, buồn sầu nhưng thích lên những tầng lầu cao để nhìn ngắm cảnh bao la. Nhìn ngắm cảnh rồi lại chợt thấy buồn không biết vì sao nên làm thơ về nỗi buồn đó. Đây có thể coi là nỗi buồn vu vơ, không thấm ruột gan. Vế sau miêu tả hình ảnh hiện tại đã thấm thía đủ về nỗi buồn thì lòng không muốn nói ra, chỉ đành im lặng cảm nhận khí trời thu lạnh lẽo.
:shame:
Thái tang tử - Thư Bác Sơn đạo trung bích
Thiếu niên bất thức sầu t.ư vị,
Ái thướng tằng lâu,
Ái thướng tằng lâu,
Vị phú tân từ cưỡng thuyết sầu.

Nhi kim thức tận sầu t.ư vị,
Dục thuyết hoàn hưu,
Dục thuyết hoàn hưu,
Khước đạo: thiên lương hảo cá thu!


Dịch nghĩa
Lúc tuổi trẻ chẳng biết mùi vị buồn là gì,
Cứ thích lên lầu cao,
Thích lên lầu cao,
Vì làm bài từ mới nên nói gượng là buồn.

Đến giờ mới hiểu hết mùi vị buồn,
Muốn nói lại thôi,
Muốn nói lại thôi
Chỉ rằng: "Trời mát, mùa thu đẹp".

DỊch thơ1

Thiếu niên chẳng hiểu sầu phong vị
Thích vút tầng lâu
Thích vút tầng lâu
Muốn phú tân từ gượng nói sầu

Mà nay hiểu rõ sầu phong vị
Muốn nói được đâu
Muốn nói được đâu
Lại bảo êm trời đẹp cảnh thu

Nguồn: Tuyển tập từ Trung Hoa - Nhật Bản, Nguyễn Chí Viễn, NXB Văn hoá - Thông tin, 1996

Dịch thơ 2

Trẻ trung chẳng biết buồn chi hết
Thích bước lên lầu
Thích bước lên lầu
Khi biết vần thơ gượng nói sầu

Đến nay mới thấy buồn da diết
Nói lại ngừng câu
Nói lại ngừng câu
Chỉ rằng "Trời thu, mát đẹp sao"

Nguồn: Tống từ, Nguyễn Xuân Tảo, NXB Văn học, 1999
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top