Theo ta thì 1 số từ để nguyên thì đọc giả vẫn hiểu và nghe nó hay hơn, ahihi![]()
"Các ngươi xem thảo mộc quyển sách thứ nhất trên tấm bia đá, đệ nhất danh như thế nào không phải Chu sư tỷ rồi, thay đổi người a, thật kỳ quái, cái này rùa đen đẹp mắt như vầy, là ai họa đó a!"
Theo ý kiến cá nhân thì những từ này là "kinh điển" trong truyện tiên hiệp rồi, ai là fan của tiên hiệp chắc chắn đã hiểu ý nghĩa của nó nên ko cần phải việt hóa. Để nguyên như thế thì nghe có phong cách của tiên hiệp.như 1 số từ
kinh hỉ = vui sướng, mừng rỡ, ...
tâm t.ư = suy nghĩ
lưng chừng của Hương Vân Sơn= lưng chừng núi Hương Vân
thân ảnh = bóng dáng, bóng người
hí luyện chi lộ = con đường thí luyện
đại môn = cửa lớn
Mình chỉ nói những gì mình nghĩ nên nói thôi :3, có gì bỏ qua nha![]()
như 1 số từ
kinh hỉ = vui sướng, mừng rỡ, ...
tâm t.ư = suy nghĩ
lưng chừng của Hương Vân Sơn= lưng chừng núi Hương Vân
thân ảnh = bóng dáng, bóng người
hí luyện chi lộ = con đường thí luyện
đại môn = cửa lớn
Mình chỉ nói những gì mình nghĩ nên nói thôi :3, có gì bỏ qua nha![]()
Đúng a, ớn nhất là mấy đoạn ngộ đạo của NV..."Kinh hỉ" là vừa vui mừng, vừa kinh ngạc, nên dịch ra lại khó.
"Tâm t.ư" dịch là "suy nghĩ" thôi thì nó cũng chưa đủ nghĩa đâu, "Tâm t.ư" nó liên quan tới tình cảm mà.
Nói chung thì mấy cái này không ảnh hưởng gì mấy, chỉ sợ nhầm nghĩa thôi, vì văn của Nhĩ Căn có nhiều đoạn cho dù hiểu cũng không dịch được và cho dù dịch đúng nguyên tác thì đọc vẫn không hiểu... Đó là cái khó cũng là cái hay![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản