Luận Truyện Huyền Giới Chi Môn - Vong Ngữ - Lầu 2: Thanh Lan Thánh Đồ

Bạn thấy tốc độ ra chương của bản dịch hiện tại như thế nào?

  • Bạn đói thuốc, thời gian ra chương quá chậm :dead:

  • Có cũng được, không cũng không sao :bansung:

  • Tốc độ hiện tại ok rồi :giatminh:


Results are only viewable after voting.
Status
Not open for further replies.

wave8x

Phàm Nhân
Ngọc
67,52
Tu vi
0,00
Cơ bản thì không ngoài dự đoán Mục sẽ hóa khỉ trên hành trình này. Chỉ ngoài ý muốn là không phải gặp yêu thứ hệ Giao mà lại là Chương Ngư.

Nếu vậy thì không biết mảnh ký ức về Cửu Chuyển Huyền Công có quay lại hay không? :suynghi:

chắc phải có để còn lấy bí kíp mà tu luyện , giờ đang thiếu mà .
 

dont_007

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Ta phản bác 1 chút:
Hành động của Lưu Bị có thể giải thích vì 2 lý do: 1 là một kiểu "khách sáo" mặt ngoài trong ngoại giao thường thấy, 2 là không dám cầm ngọc sợ phỏng tay khi còn nhỏ yếu. Lưu Bị, dù là anh hùng hay gian hùng, cũng đều chắc chắn là một người rất khôn ngoan, không thể chỉ vì 2 chữ "nhân nghĩa" mà hành động cảm tính nông nổi nhất thời, bỏ đi đại cục được. Nếu không thì hắn không xứng là bá chủ 1 phương. Đã là 1 nhà chính trị thì dù tốt hay xấu cũng có thủ đoạn của riêng mình (kể cả Bác Hồ cũng vậy), nếu không có những thứ đó, LB có thể đi làm thánh nhân như Phật Tổ, Lão Tử chứ không phải là lãnh đạo 1 nước rồi.

Tam Quốc diễn ra vào thời kỳ suy vong của nhà Hán, chỉ cần phàm là người thông minh một chút là biết triều đại nhà Hán tiêu tới nơi rồi, khó thể nghịch chuyển. Nhưng tại sao LB lại cứ cố gắng niếu kéo nó? vì trung nghĩa? nhưng phàm những kẽ ngu trung thì thường không thể làm nên chuyện lớn. Ta không nghĩ LB ngốc như vậy, sở dĩ hắn chọn con đường đó là vì đó là con đường duy nhất hắn có thể chọn. Tào Tháo có được thiên tử cùng vùng đất trung thổ trù phú, dân cư đông đúc nhân tài nhiều như mưa, là có cả thiên thời-địa lợi-nhân hòa đủ cả, Tôn Quyền cũng có vùng Giang Đông tuy không ngon bằng nhưng vẫn tốt hơn cái đất Ba Thục nhiều.

Lưu Bị, một kẻ bán chiếu không có gia thế, không có hậu trường, không đất đai tiền của, lại chậm chân so với nhiều phiến quân khác trong việc tranh giành địa bàn - còn có lựa chọn nào khác? Ngoài việc liên kết với các tàn dư còn lại của nhà Hán (vốn đã cắm rễ rất sâu và vững chắc ở một số nơi), cộng với chiêu bài phục Hán vốn vẫn còn trọng lượng rất nặng trong nhân tâm người Hán. Lịch sử không cho ta biết LB có nhân nghĩa thật hay không, nhưng chắc chắn việc dùng 2 chữ "nhân nghĩa" đi PR rầm rộ khắp nơi chính là chiêu bài mà Khổng Minh đã hiến cho Lưu Bị, đó là thứ vũ khí duy nhất có thể cho hắn lợi thế để theo kịp 2 kẻ kia

Và người viết Tam quốc diễn nghĩa là chuyên bợ đít Thục Hán, nên tác phẩm của hắn cũng vô cùng thiếu tính khách quan ...
Tam quốc là truyện thế gian
Quán trung suy nghĩ một đàng viết ra
t.ư tưởng là của người ta
Làm sao sửa được, cãi nhau làm gì?
Quan vũ, lưu bị, trương phi
Cho dù nhân nghĩa thì rồi cubgx đi
Tào tháo gian hùng cỡ chi
Hết duyên trời định, chết cùng thế gian
Có gì mà phải lan man
Để tâm thanh tịnh, đọc truyện đi thôi
 

vuhoanglinhdan

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Ta phản bác 1 chút:
Hành động của Lưu Bị có thể giải thích vì 2 lý do: 1 là một kiểu "khách sáo" mặt ngoài trong ngoại giao thường thấy, 2 là không dám cầm ngọc sợ phỏng tay khi còn nhỏ yếu. Lưu Bị, dù là anh hùng hay gian hùng, cũng đều chắc chắn là một người rất khôn ngoan, không thể chỉ vì 2 chữ "nhân nghĩa" mà hành động cảm tính nông nổi nhất thời, bỏ đi đại cục được. Nếu không thì hắn không xứng là bá chủ 1 phương. Đã là 1 nhà chính trị thì dù tốt hay xấu cũng có thủ đoạn của riêng mình (kể cả Bác Hồ cũng vậy), nếu không có những thứ đó, LB có thể đi làm thánh nhân như Phật Tổ, Lão Tử chứ không phải là lãnh đạo 1 nước rồi.

Tam Quốc diễn ra vào thời kỳ suy vong của nhà Hán, chỉ cần phàm là người thông minh một chút là biết triều đại nhà Hán tiêu tới nơi rồi, khó thể nghịch chuyển. Nhưng tại sao LB lại cứ cố gắng niếu kéo nó? vì trung nghĩa? nhưng phàm những kẽ ngu trung thì thường không thể làm nên chuyện lớn. Ta không nghĩ LB ngốc như vậy, sở dĩ hắn chọn con đường đó là vì đó là con đường duy nhất hắn có thể chọn. Tào Tháo có được thiên tử cùng vùng đất trung thổ trù phú, dân cư đông đúc nhân tài nhiều như mưa, là có cả thiên thời-địa lợi-nhân hòa đủ cả, Tôn Quyền cũng có vùng Giang Đông tuy không ngon bằng nhưng vẫn tốt hơn cái đất Ba Thục nhiều.

Lưu Bị, một kẻ bán chiếu không có gia thế, không có hậu trường, không đất đai tiền của, lại chậm chân so với nhiều phiến quân khác trong việc tranh giành địa bàn - còn có lựa chọn nào khác? Ngoài việc liên kết với các tàn dư còn lại của nhà Hán (vốn đã cắm rễ rất sâu và vững chắc ở một số nơi), cộng với chiêu bài phục Hán vốn vẫn còn trọng lượng rất nặng trong nhân tâm người Hán. Lịch sử không cho ta biết LB có nhân nghĩa thật hay không, nhưng chắc chắn việc dùng 2 chữ "nhân nghĩa" đi PR rầm rộ khắp nơi chính là chiêu bài mà Khổng Minh đã hiến cho Lưu Bị, đó là thứ vũ khí duy nhất có thể cho hắn lợi thế để theo kịp 2 kẻ kia

Và người viết Tam quốc diễn nghĩa là chuyên bợ đít Thục Hán, nên tác phẩm của hắn cũng vô cùng thiếu tính khách quan ...
Người viết chả phải bợ đít ai cả. Một tác phẩm hay về thời loạn, những kẻ rảnh rỗi sống trong nhung lụa mà cũng đòi bình? Trong thời buổi loạn lạc như thế biết tin ai, LB hay bất cứ ai cũng chỉ là quân cờ bị bánh xe vận mệnh điều khiển mà thôi.
 

ctthang

Phàm Nhân
Ngọc
-392,11
Tu vi
0,00
Đấy là luận điệu của phái nghi ngờ khi kết thúc truyện nhìn lại và phản biện tất cả.
Trường hợp này chính là chữ nếu của trường phái "nghi hoặc".
Nếu Lưu Bị biết mình là số đế vương, đánh chả chết bao giờ thì mới đúng là gian hùng số 1.
Nhượng lại Từ Châu: Bạn có thể tặng nhà cho kẻ địch không?
Không nhận Kinh Châu: Bạn có thể từ chối món quà lớn thế để mà chạy lông bông không?
Không nhận đất Thục:
Trả thù cho Trương Phi, Quan Vũ:
Xấu hổ chết đất khách:
Đó là Gian Hùng ư?
Trường phái "nghi hoặc" chỉ ra vụ ném con để lấy lòng Triệu Vân. Thế nào là ái tướng, thế nào là ái tài?

Luận điệu Lưu Bị là luận điệu mới gần đây của các nhà ngụy biện. Có thể chán chả ai thèm phản biện và rất nhiều người tưởng đó là hay lắm, phát hiện mới lắm. Đúng thực, mạng internet chỉ nên tin vào 50% mà thôi.
Chiến tranh thời Tam quốc là : chiến tranh chống lại chế độ thống trị ( nhà Hán) và giữa các thế lực quân phiệt với nhau. Khởi nghiệp của LB bằng việc tham gia trấn áp quân khăn vàng đúng là mang t.ư tưởng "trung" với nước ( Hán). Tuy nhiên sau đấy chính ông cũng tham gia cuộc chiến tranh với các thế lực quân phiệt mục đích chính không phải quyền lực và đế vương thì là gì? Đáng tiếc khả năng có hạn nên mặc dù đc 2 người e kết nghĩa giúp sức thì LB cũng thua liểng xiểng và lúc này ô phải nương nhờ 1 loạt chư hầu như Lã Bố, Tào Tháo, Viên Thiệu, Lưu Biểu. Nói chung con người tùy từng hoàn cảnh thì phải " gió chiều nào theo chiều ấy" hay " núp bóng" thôi; nói đến đây là đủ biết LB có 2 thứ để gọi là "anh hùng" ( Tào Tháo nhận xét về LB) riêng mình cho đấy là "gian hùng" : ẩn nhẫn và quyết tâm. Điều mà ko phải ai cũng làm đc khi thất bại! Sau này những chi tiết bạn đưa thì ra 1 là : đây là lịch sử được viết theo ngòi 1 của một con người chưa thể cho đấy là hoàn toàn đúng ( Ví dụ như GCL mắng chết 1 vị tướng khi 2 bên đánh nhau hoặc 5 lần thả bắt Mạnh Hoạch của GCL đều rất khó tin) mình cho là tác giả có hảo cảm với LB nên xuyên suốt tác phẩm là những hành động cao đẹp của 3 ae LB( kết nghĩa vườn đào, đc Hoa Đào mổ mà QT ung dung ngồi chơi cờ...), 2 là cái hành động trả thù cho 2 người e mình cho đấy là xâm lược đồng minh thôi.
 

ctthang

Phàm Nhân
Ngọc
-392,11
Tu vi
0,00
Chiến tranh ở Trung Quốc chủ yếu là cuộc chiến vì ngôi đế vương và lãnh thổ giữa các nước chư hầu, quân phiệt. Người Việt Nam có Trần Quốc Tuấn, HCM ... xứng đáng là anh hùng với cuộc chiến vệ quốc vĩ đại hơn! Mà thực ra những " anh hùng" trong Tam Quốc xứng đáng gọi là " anh hùng thời loạn" thôi vì cuối cùng giang sơn thuộc về t.ư Mã Viên!
 

No.1.laptop

Phàm Nhân
Ngọc
-178,36
Tu vi
0,00
Chiến tranh ở Trung Quốc chủ yếu là cuộc chiến vì ngôi đế vương và lãnh thổ giữa các nước chư hầu, quân phiệt. Người Việt Nam có Trần Quốc Tuấn, HCM ... xứng đáng là anh hùng với cuộc chiến vệ quốc vĩ đại hơn! Mà thực ra những " anh hùng" trong Tam Quốc xứng đáng gọi là " anh hùng thời loạn" thôi vì cuối cùng giang sơn thuộc về t.ư Mã Viên!
Đươc....chú mầy mới học xong trung cấp chính trị à...khoá nào thế
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top