[ĐK Dịch] Huyền Giới Chi Môn - Vong Ngữ

Status
Not open for further replies.

aluco

Phàm Nhân
Ngọc
-398,26
Tu vi
0,00
Góp ý chút: cho toàn bộ bài viết vào khung Spoiler nhìn đỡ rối mắt ( quét chọn toàn bộ, nhấp vào ký hiệu thứ 6 từ phải đếm qua và chọn Spoiler, viết chữ gì đó vào khung như "chương 335" )
Cố gắng việt hóa nếu có thể
Tất cả mọi người mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, hai mắt phiếm hồng, miệng thở hổn hển,
hai mắt phiếm hồng có thể dùng từ "hai mắt đỏ ngầu"
Ở một góc, Lãnh Nguyệt Đồng sắc mặt như sương, trong tay pháp trượng vung vẩy, lóe lên những tia điện quang màu tím hướng về chung quanh quét tới.
trong tay pháp trượng là từ thường thấy ở VietPhrase nên chuyển về ngôn ngữ thuần việt là "pháp trượng trong tay"
Nhưng bạn mới dịch mà được như thế này là quá tốt rồi, cố gắng lên. Dịch vài lần là quen thôi.
 

Venus

Phàm Nhân
Ngọc
625,17
Tu vi
0,00
Hi đệ. @huycoiqc

Màu xanh là sửa, màu đỏ là góp ý

Đệ làm rất khá, tuy vài chỗ còn sót nhưng nhìn chung đệ biết xác định danh từ chủ (tức là cái danh từ đứng ở vị trí đầu tiên trong câu đó). Còn các lỗi cấu trúc hướng, cấu trúc đem tỷ đã sửa kỹ cho đệ rồi. Hy vọng đệ tiếp tục hoàn thiện để bản dịch thuần Việt hơn :D khá hơn hồi tỷ mới làm nhiều.

Bỉ quyết là trong các ngữ cảnh chiến đấu, đệ hãy tưởng tượng trong đầu rồi dùng văn của mình tả lại, nói chung hãy thoải mái dùng từ, miễn ko sai ý tác giả.

Mong chờ phần còn lại của đệ nhé ^.^

(Chưa hết chương @@)
Theo những tiếng gào trầm thấp không ngừng truyền đến, tất cả sinh vật của giới diện Tử Linh liên tục tuôn ra từ thông đạo (trong) không gian, đánh về phía các hộ vệ khách sạn trong đại viện.
=> bỏ từ "trong" vì thông đạo không gian là một cụm danh từ nối liền, ý nói đây là con đường xuyên không gian giữa hai giới diện chứ không phải trong không gian.

Những sinh vật này tuy thực lực không cao nhưng số lượng quá nhiều, căn bản là giết không hết.
=>Tuy thực lực của đám sinh vật này không cao nhưng....


"Đáng chết, ở đâu ra nhiều tử linh sinh vật như vậy!"


"Là người của Minh Nguyệt Giáo!"


"Nhanh đi báo cho Lăng tướng quân và Chung trưởng lão, chỗ này sắp không xong rồi!"


"Chúng ta đã bị bao vây, không thể thoát ra được!"
Các hộ vệ kiệt lực tử chiến, bọn hắn tuy rằng đều có tu vi Tiên Thiên, Tinh Giai , nhưng mà lúc này hào quang hộ thể cũng đã ảm đạm.
=> Tuy bọn hắn đều có tu vi Tiên Thiên, Tinh Giai nhưng hào quang hộ thể vào lúc này cũng đã trở nên ảm đạm...Từ phản biện tuy, nhưng thường đứng đầu câu :D

Tất cả mọi người mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, hai mắt phiếm hồng, miệng thở hổn hển, trong miệng phát ra tiếng rống cuồng loạn, giống như dã thú kêu rên trước khi chết.
=>Trên trán tất cả mọi người chảy ròng ròng mồ hôi lạnh...

Ở một góc, Lãnh Nguyệt Đồng sắc mặt như sương, trong tay pháp trượng vung vẩy, lóe lên những tia điện quang màu tím hướng về chung quanh quét tới.
=> Sắc mặt Lãnh Nguyệt Đồng lạnh như sương, vung vẩy pháp trượng trong tay, bắn ra những tia điện quang màu tím quét về phía chung quanh.

Trước người của nàng triệu hoán ra hai đầu khô lâu chiến sĩ to lớn màu bạc, đều có tu vi Tiên Thiên đỉnh phong, hơn nữa hình thể khổng lồ, chặn một đầu sinh vật tử linh công kích.
=> Nàng triệu hóa ra hai con Chiến sĩ Khô lâu màu bạc chắn ở trước người. Chúng có tu vi Tiên Thiên đỉnh phong, hình thể khổng lồ, chặn lại công kích của một con sinh vật Tử Linh...Ở đây nàng mới là người triệu hoán (danh từ chủ) chứ không phải "Trước người của nàng" (cụm trạng ngữ chỉ vị trí)

Giữa lúc công kích, Lãnh Nguyệt Đồng hướng về nữ tử họ Chân ở phía xa nhìn một cái, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.
=> Lãnh Nguyệt Đồng nhìn về phía nữ tử họ Chân ở phía xa, ánh mắt nàng lộ ra vẻ hoảng sợ.. Cấu trúc hướng [Chủ ngữ + hướng + Vị Ngữ + Động từ ] của tiếng Trung đổi lại thành [chủ ngữ + động từ + vị ngữ ] Tiếng Việt mình nhé

Đều là người của Minh Nguyệt Giáo, nàng tự nhiên hiểu được việc mở ra một cánh cửa không gian như vậy, triệu hoán số lượng tử linh sinh vật như thế có bao nhiêu khó khăn, cần bao nhiêu chuẩn bị, tiêu hao bao nhiêu tài nguyên.
=> Đều là người của Minh Nguyệt Giáo, nàng tự nhiên hiểu rõ việc mở ra một thông đạo không gian, triệu hoán nhiều sinh vật Tử Linh như vậy có bao nhiêu khó khăn, mất bao nhiêu chuẩn bị, tài nguyên tiêu hao nhiều đến mức nào.

Nhưng (Vậy- nhưng đổi thành vậy) mà nữ tử kia cứ đơn giản như vậy liền làm được, nàng không nhớ rõ trong giáo có nhân vật như vậy, nàng này rút cuộc là thần thánh phương nào?

Vèo!

Một thanh cốt thương thật dài từ hai khô lâu chiến sĩ đột phá phòng ngự đâm về phía Lãnh Nguyệt Đồng.

Lãnh Nguyệt Đồng không chuẩn bị nên không kịp phản ứng, cốt thương hung hăng đâm vào (vị trí-bỏ) lồng ngực của nàng.

Đúng vào lúc này, cái dây chuyền màu vàng bên hông nàng mãnh liệt sáng ngời, hóa thành một màn sáng màu vàng nhạt ngăn cản cốt thương ở phía trước.
=> ....hông nàng sáng lên mãnh liệt (động từ "sáng" + tính từ "mãnh liệt" - cấu trúc câu tiếng Việt là vầy)... ngăn cản phía trước cốt thương. (trạng ngữ chỉ vị trí đặt cho phù hợp, ở đây là giữa câu, trước danh từ "cốt thương")

Lạch cạch!

Cốt Thương đâm đến trên màn sáng màu vàng, lập tức bị chấn nát.

Một đầu khô lâu chiến sĩ màu bạc gầm lên giận dữ tiến lên trước một bước, trong tay cốt đao chém xuống sinh vật tử linh vừa phóng cốt thương thành hai nửa.

Trán Lãnh Nguyệt Đồng chảy ra một tầng mồ hôi mịn.

Rống!

Vào thời khắc này, một tiếng rống to từ đằng xa truyền đến.

Từ cánh cửa (thông đạo) không gian đi ra một thân ảnh to lớn, là một đầu (đổi "đầu" thành "con"=> là một con Cự hổ hủ thi cao bảy tám trượng) hủ thi Cự Hổ cao bảy tám trượng, thân hình như một tòa núi nhỏ, trong mắt lóe ra ngọn lửa màu tím, tản mát ra một cỗ uy áp mênh mông mãnh liệt, hướng phía chung quanh kích động mà đi. (kích động đi bốn phía chung quanh-cấu trúc hướng)

"Địa giai tử linh sinh vật!" Lãnh Nguyệt Đồng sắc mặt đại biến.
=> "Sinh vật Tử Linh cấp Địa giai" Sắc mặt Lãnh Nguyệt Đồng đại biến.

Thi Hổ to lớn phát ra một tiếng gào thét, bốn chân chạy như bay, hướng phía mọi người lao đến (cấu trúc hướng + đổi "lao" sang "vồ" cho sinh động => vồ qua phía mọi người), tử linh sinh vật trên đường không phải bị đầu Thi Hổ kia lạnh lùng đạp dưới chân, thì bị lực cực lớn đánh (vào xuống) bay, thân hình trực tiếp bị (đụng phải) đập vỡ thành từng mảnh nhỏ.


Đông đông đông!
=> Thịch Thịch Thịch! Đổi tiếng bước chân sang Tiếng Việt :D
Tiếng bước chân tựa sấm rền trong lòng các hộ vệ.

Vẻn vẹn hai ba hơi thở con Thi Hổ to lớn đã đến trước mặt mọi người, vung cái chân trước lên, chụp xuống một thanh niên Man tộc.


Thanh niên Man tộc đã biến thân đồ đằng, toàn thân đều là lân giáp màu xanh, hét lớn một tiếng, cái cự chùy đồng xanh cao hơn một người trong tay vung lên, đập về phía móng vuốt của Thi Hổ.


"Bành" Một tiếng vang thật lớn!


Cự chùy đồng xanh bị đánh bay ra ngoài, thanh niên Man tộc dưới cỗ cự lực thân thể như diều đứt dây bay lên không trung, lập tức rơi vào trong đại quân sinh vật tử linh, trong nháy mắt liền bị sinh vật tử linh chung quanh bao phủ.
=> thân thể thanh niên Man tộc bị một cỗ cự lực hất văng lên không trung như diều đứt dây, sau đó rơi vào trong đại quân sinh vật Tử Linh, trong nháy mắt liền bị bao phủ bởi sinh vật Tử linh chung quanh. "Thân thể" mới là danh từ chủ, đưa ra đứng trước

Một tiếng kêu thê lương truyền ra, nhưng lập tức liền im bặt.


Những hộ vệ khác mắt thấy cảnh này, sắc mặt đều đại biến, những người nhát gan thân thể đã bắt đầu run rẩy.


" Đừng hoảng hốt! Ổn định trận hình!" Một tiếng rống to vang lên.


Một bóng người màu đen nhảy ra, ngăn trước đầu Thi Hổ, thì ra là nam tử trung niên khôi ngô canh giữ ở cửa.


Người này là một trong mấy tên hộ vệ của Thiên Ngô Thương Hội, có tu vi Tiên Thiên Hậu Kỳ, là người có thực lực cao nhất trong đám này rồi.


Tay hắn cầm một cây trường thương màu đen, thân thương tản mát ra từng đạo lưu quang màu đen quỷ dị, đối mặt với tồn tại Địa giai mà không hề sợ hãi.


Con Thi Hổ nhìn (hướng-bỏ) trung niên nhân cơ bắp, cảm giác được một tia uy hiếp mơ hồ trên người này.


Nhưng sau một khắc, bản tính hung tàn khiến cho nó lập tức đem những thứ này quên mất => nó lập tức quên mất những thứ này (cấu trúc đem trong tiếng Trung [Chủ ngữ + đem + Vị ngữ + động từ ] đổi thành [ Chủ ngữ + động từ + Vị ngữ ] nhé), gầm lớn một tiếng, hướng phía trung niên nhân cơ bắp nhào tới (cấu trúc hướng => bổ nhào về phía trung niên nhân cơ bắp), một đôi móng vuốt to lớn nhọn hoắt nổi lên một mảnh lành lạnh màu xám hướng phía đối phương chụp xuống. (lại cấu trúc hướng => một đôi móng vuốt to lớn nhọn hoắt dấy lên ánh xám lành lạnh chộp xuống đối phương)


Trung niên nhân cơ bắp hét lớn một tiếng, thân hình tránh sang bên đồng thời trường thương màu đen trong tay hắc quang đại phóng, thương mang đen kịt cao vài trượng đâm vụt ra.


"Phốc xuy" một tiếng, thương mang đâm xuyên qua hôi sắc quang mang, mũi thương đâm thật sâu vào trong móng vuốt của con Thi Hổ.


Trung niên nhân cơ bắp hét lớn một tiếng, Chân khí quán chú thân thương, tay nắm chặt trường thương vẽ một cái.


Xoẹt!


Thi Hổ chân trước lập tức có một vết thương thật sâu thấy cả xương, đồng thời chảy ra một lượng lớn nước mủ màu vàng nhạt.


Thi Hổ trong miệng phát ra một tiếng gầm rú thống khổ, trong mắt tử quang đại phóng, đầu lâu cực kỳ linh hoạt chuyển một cái, miệng lớn há ra, một đạo hoàng mang bắn ra.


Trung niên nhân cơ bắp kinh hãi, lúc này trốn đã không kịp nữa, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, thân thể của gã lăn một vòng trên mặt đất, hiểm hiểm tránh thoát hoàng mang.


Nhưng không đợi gãđứng lên, một đạo ánh sáng xám trong tay nữ tử họ Chân đang ở phía xa bay tới, bắn lên trên người làm cho động tác của hắn lập tức trở nên chậm chạp vô cùng.


Ngay vào lúc này, một cái móng vuốt to lớn từ trên trời giáng xuống, đem trung niên nhân cơ bắp đạp xuống.


"Rặc rặc" Một tiếng trầm đục!


Một mảng lớn máu loãng đỏ tươi từ giữa móng vuốt Hổ tuôn ra, làm cho mọi người chung quanh kinh sợ ngẩn người tại chỗ.


"Rống!"


Thi Hổ ngửa đầu phát ra một tiếng gầm nhẹ vui vẻ, giơ chân trước lên.


Trên mặt đất, trung niên nhân cơ bắp đã bị đạp thành thịt nát, hoàn toàn thay đổi.


Thi Hổ bỗng nhiên quay đầu, thân thể to lớn hướng phía các hộ vệ bay tới. (cấu trúc hướng=> bay về phía các hộ vệ)


Mọi người lúc này không cách nào giữ tỉnh táo được nữa, nguyên bản trận hình đang gắng duy trì lập tức tán loạn, nhiều người kêu la chạy tán loạn (lặp từ), bất quá lập tức bị sinh vật tử linh chung quanh ngăn trở, tình cảnh nhất thời đại loạn.


Trong hỗn loạn (thêm dấu phẩy ở đây) (Lãnh Nguyệt Đồng-bỏ) dưới sự bảo vệ của hai Khô Lâu chiến sĩ màu bạc, (thêm Lãnh Nguyệt Đồng vào đầu câu này) vọt tới một ngóc ngách, lật tay lấy ra một phù lục màu trắng rồi-thêm bóp nát.


Tia sáng trắng lóe lên, bao phủ thân thể của nàng, sau một khắc thân ảnh kia liền tiêu tán giữa bạch quang.
 
Last edited:

huycoiqc

Phàm Nhân
Ngọc
-1.550,00
Tu vi
0,00
Góp ý chút: cho toàn bộ bài viết vào khung Spoiler nhìn đỡ rối mắt ( quét chọn toàn bộ, nhấp vào ký hiệu thứ 6 từ phải đếm qua và chọn Spoiler, viết chữ gì đó vào khung như "chương 335" )
Cố gắng việt hóa nếu có thể

hai mắt phiếm hồng có thể dùng từ "hai mắt đỏ ngầu"

trong tay pháp trượng là từ thường thấy ở VietPhrase nên chuyển về ngôn ngữ thuần việt là "pháp trượng trong tay"
Nhưng bạn mới dịch mà được như thế này là quá tốt rồi, cố gắng lên. Dịch vài lần là quen thôi.
@@ vâng e chưa biết vụ Spoiler đó
còn mấy lỗi a chỉ là do cả đoạn dài sót mất mấy chỗ :)
lần sau e sẽ cố gắng hoàn thiện hơn
 

huycoiqc

Phàm Nhân
Ngọc
-1.550,00
Tu vi
0,00
Hi đệ. @huycoiqc

Màu xanh là sửa, màu đỏ là góp ý

Đệ làm rất khá, tuy vài chỗ còn sót nhưng nhìn chung đệ biết xác định danh từ chủ (tức là cái danh từ đứng ở vị trí đầu tiên trong câu đó). Còn các lỗi cấu trúc hướng, cấu trúc đem tỷ đã sửa kỹ cho đệ rồi. Hy vọng đệ tiếp tục hoàn thiện để bản dịch thuần Việt hơn :D khá hơn hồi tỷ mới làm nhiều.

Bỉ quyết là trong các ngữ cảnh chiến đấu, đệ hãy tưởng tượng trong đầu rồi dùng văn của mình tả lại, nói chung hãy thoải mái dùng từ, miễn ko sai ý tác giả.

Mong chờ phần còn lại của đệ nhé ^.^

(Chưa hết chương @@)
Theo những tiếng gào trầm thấp không ngừng truyền đến, tất cả sinh vật của giới diện Tử Linh liên tục tuôn ra từ thông đạo (trong) không gian, đánh về phía các hộ vệ khách sạn trong đại viện.
=> bỏ từ "trong" vì thông đạo không gian là một cụm danh từ nối liền, ý nói đây là con đường xuyên không gian giữa hai giới diện chứ không phải trong không gian.

Những sinh vật này tuy thực lực không cao nhưng số lượng quá nhiều, căn bản là giết không hết.
=>Tuy thực lực của đám sinh vật này không cao nhưng....


"Đáng chết, ở đâu ra nhiều tử linh sinh vật như vậy!"


"Là người của Minh Nguyệt Giáo!"


"Nhanh đi báo cho Lăng tướng quân và Chung trưởng lão, chỗ này sắp không xong rồi!"


"Chúng ta đã bị bao vây, không thể thoát ra được!"
Các hộ vệ kiệt lực tử chiến, bọn hắn tuy rằng đều có tu vi Tiên Thiên, Tinh Giai , nhưng mà lúc này hào quang hộ thể cũng đã ảm đạm.
=> Tuy bọn hắn đều có tu vi Tiên Thiên, Tinh Giai nhưng hào quang hộ thể vào lúc này cũng đã trở nên ảm đạm...Từ phản biện tuy, nhưng thường đứng đầu câu :D

Tất cả mọi người mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, hai mắt phiếm hồng, miệng thở hổn hển, trong miệng phát ra tiếng rống cuồng loạn, giống như dã thú kêu rên trước khi chết.
=>Trên trán tất cả mọi người chảy ròng ròng mồ hôi lạnh...

Ở một góc, Lãnh Nguyệt Đồng sắc mặt như sương, trong tay pháp trượng vung vẩy, lóe lên những tia điện quang màu tím hướng về chung quanh quét tới.
=> Sắc mặt Lãnh Nguyệt Đồng lạnh như sương, vung vẩy pháp trượng trong tay, bắn ra những tia điện quang màu tím quét về phía chung quanh.

Trước người của nàng triệu hoán ra hai đầu khô lâu chiến sĩ to lớn màu bạc, đều có tu vi Tiên Thiên đỉnh phong, hơn nữa hình thể khổng lồ, chặn một đầu sinh vật tử linh công kích.
=> Nàng triệu hóa ra hai con Chiến sĩ Khô lâu màu bạc chắn ở trước người. Chúng có tu vi Tiên Thiên đỉnh phong, hình thể khổng lồ, chặn lại công kích của một con sinh vật Tử Linh...Ở đây nàng mới là người triệu hoán (danh từ chủ) chứ không phải "Trước người của nàng" (cụm trạng ngữ chỉ vị trí)

Giữa lúc công kích, Lãnh Nguyệt Đồng hướng về nữ tử họ Chân ở phía xa nhìn một cái, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.
=> Lãnh Nguyệt Đồng nhìn về phía nữ tử họ Chân ở phía xa, ánh mắt nàng lộ ra vẻ hoảng sợ.. Cấu trúc hướng [Chủ ngữ + hướng + Vị Ngữ + Động từ ] của tiếng Trung đổi lại thành [chủ ngữ + động từ + vị ngữ ] Tiếng Việt mình nhé

Đều là người của Minh Nguyệt Giáo, nàng tự nhiên hiểu được việc mở ra một cánh cửa không gian như vậy, triệu hoán số lượng tử linh sinh vật như thế có bao nhiêu khó khăn, cần bao nhiêu chuẩn bị, tiêu hao bao nhiêu tài nguyên.
=> Đều là người của Minh Nguyệt Giáo, nàng tự nhiên hiểu rõ việc mở ra một thông đạo không gian, triệu hoán nhiều sinh vật Tử Linh như vậy có bao nhiêu khó khăn, mất bao nhiêu chuẩn bị, tài nguyên tiêu hao nhiều đến mức nào.

Nhưng (Vậy- nhưng đổi thành vậy) mà nữ tử kia cứ đơn giản như vậy liền làm được, nàng không nhớ rõ trong giáo có nhân vật như vậy, nàng này rút cuộc là thần thánh phương nào?

Vèo!

Một thanh cốt thương thật dài từ hai khô lâu chiến sĩ đột phá phòng ngự đâm về phía Lãnh Nguyệt Đồng.

Lãnh Nguyệt Đồng không chuẩn bị nên không kịp phản ứng, cốt thương hung hăng đâm vào (vị trí-bỏ) lồng ngực của nàng.

Đúng vào lúc này, cái dây chuyền màu vàng bên hông nàng mãnh liệt sáng ngời, hóa thành một màn sáng màu vàng nhạt ngăn cản cốt thương ở phía trước.
=> ....hông nàng sáng lên mãnh liệt (động từ "sáng" + tính từ "mãnh liệt" - cấu trúc câu tiếng Việt là vầy)... ngăn cản phía trước cốt thương. (trạng ngữ chỉ vị trí đặt cho phù hợp, ở đây là giữa câu, trước danh từ "cốt thương")

Lạch cạch!

Cốt Thương đâm đến trên màn sáng màu vàng, lập tức bị chấn nát.

Một đầu khô lâu chiến sĩ màu bạc gầm lên giận dữ tiến lên trước một bước, trong tay cốt đao chém xuống sinh vật tử linh vừa phóng cốt thương thành hai nửa.

Trán Lãnh Nguyệt Đồng chảy ra một tầng mồ hôi mịn.

Rống!

Vào thời khắc này, một tiếng rống to từ đằng xa truyền đến.

Từ cánh cửa (thông đạo) không gian đi ra một thân ảnh to lớn, là một đầu (đổi "đầu" thành "con"=> là một con Cự hổ hủ thi cao bảy tám trượng) hủ thi Cự Hổ cao bảy tám trượng, thân hình như một tòa núi nhỏ, trong mắt lóe ra ngọn lửa màu tím, tản mát ra một cỗ uy áp mênh mông mãnh liệt, hướng phía chung quanh kích động mà đi. (kích động đi bốn phía chung quanh-cấu trúc hướng)

"Địa giai tử linh sinh vật!" Lãnh Nguyệt Đồng sắc mặt đại biến.
=> "Sinh vật Tử Linh cấp Địa giai" Sắc mặt Lãnh Nguyệt Đồng đại biến.

Thi Hổ to lớn phát ra một tiếng gào thét, bốn chân chạy như bay, hướng phía mọi người lao đến (cấu trúc hướng + đổi "lao" sang "vồ" cho sinh động => vồ qua phía mọi người), tử linh sinh vật trên đường không phải bị đầu Thi Hổ kia lạnh lùng đạp dưới chân, thì bị lực cực lớn đánh (vào xuống) bay, thân hình trực tiếp bị (đụng phải) đập vỡ thành từng mảnh nhỏ.


Đông đông đông!
=> Thịch Thịch Thịch! Đổi tiếng bước chân sang Tiếng Việt :D
Tiếng bước chân tựa sấm rền trong lòng các hộ vệ.

Vẻn vẹn hai ba hơi thở con Thi Hổ to lớn đã đến trước mặt mọi người, vung cái chân trước lên, chụp xuống một thanh niên Man tộc.


Thanh niên Man tộc đã biến thân đồ đằng, toàn thân đều là lân giáp màu xanh, hét lớn một tiếng, cái cự chùy đồng xanh cao hơn một người trong tay vung lên, đập về phía móng vuốt của Thi Hổ.


"Bành" Một tiếng vang thật lớn!


Cự chùy đồng xanh bị đánh bay ra ngoài, thanh niên Man tộc dưới cỗ cự lực thân thể như diều đứt dây bay lên không trung, lập tức rơi vào trong đại quân sinh vật tử linh, trong nháy mắt liền bị sinh vật tử linh chung quanh bao phủ.
=> thân thể thanh niên Man tộc bị một cỗ cự lực hất văng lên không trung như diều đứt dây, sau đó rơi vào trong đại quân sinh vật Tử Linh, trong nháy mắt liền bị bao phủ bởi sinh vật Tử linh chung quanh. "Thân thể" mới là danh từ chủ, đưa ra đứng trước

Một tiếng kêu thê lương truyền ra, nhưng lập tức liền im bặt.


Những hộ vệ khác mắt thấy cảnh này, sắc mặt đều đại biến, những người nhát gan thân thể đã bắt đầu run rẩy.


" Đừng hoảng hốt! Ổn định trận hình!" Một tiếng rống to vang lên.


Một bóng người màu đen nhảy ra, ngăn trước đầu Thi Hổ, thì ra là nam tử trung niên khôi ngô canh giữ ở cửa.


Người này là một trong mấy tên hộ vệ của Thiên Ngô Thương Hội, có tu vi Tiên Thiên Hậu Kỳ, là người có thực lực cao nhất trong đám này rồi.


Tay hắn cầm một cây trường thương màu đen, thân thương tản mát ra từng đạo lưu quang màu đen quỷ dị, đối mặt với tồn tại Địa giai mà không hề sợ hãi.


Con Thi Hổ nhìn (hướng-bỏ) trung niên nhân cơ bắp, cảm giác được một tia uy hiếp mơ hồ trên người này.


Nhưng sau một khắc, bản tính hung tàn khiến cho nó lập tức đem những thứ này quên mất => nó lập tức quên mất những thứ này (cấu trúc đem trong tiếng Trung [Chủ ngữ + đem + Vị ngữ + động từ ] đổi thành [ Chủ ngữ + động từ + Vị ngữ ] nhé), gầm lớn một tiếng, hướng phía trung niên nhân cơ bắp nhào tới (cấu trúc hướng => bổ nhào về phía trung niên nhân cơ bắp), một đôi móng vuốt to lớn nhọn hoắt nổi lên một mảnh lành lạnh màu xám hướng phía đối phương chụp xuống. (lại cấu trúc hướng => một đôi móng vuốt to lớn nhọn hoắt dấy lên ánh xám lành lạnh chộp xuống đối phương)


Trung niên nhân cơ bắp hét lớn một tiếng, thân hình tránh sang bên đồng thời trường thương màu đen trong tay hắc quang đại phóng, thương mang đen kịt cao vài trượng đâm vụt ra.


"Phốc xuy" một tiếng, thương mang đâm xuyên qua hôi sắc quang mang, mũi thương đâm thật sâu vào trong móng vuốt của con Thi Hổ.


Trung niên nhân cơ bắp hét lớn một tiếng, Chân khí quán chú thân thương, tay nắm chặt trường thương vẽ một cái.


Xoẹt!


Thi Hổ chân trước lập tức có một vết thương thật sâu thấy cả xương, đồng thời chảy ra một lượng lớn nước mủ màu vàng nhạt.


Thi Hổ trong miệng phát ra một tiếng gầm rú thống khổ, trong mắt tử quang đại phóng, đầu lâu cực kỳ linh hoạt chuyển một cái, miệng lớn há ra, một đạo hoàng mang bắn ra.


Trung niên nhân cơ bắp kinh hãi, lúc này trốn đã không kịp nữa, trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, thân thể của gã lăn một vòng trên mặt đất, hiểm hiểm tránh thoát hoàng mang.


Nhưng không đợi gãđứng lên, một đạo ánh sáng xám trong tay nữ tử họ Chân đang ở phía xa bay tới, bắn lên trên người làm cho động tác của hắn lập tức trở nên chậm chạp vô cùng.


Ngay vào lúc này, một cái móng vuốt to lớn từ trên trời giáng xuống, đem trung niên nhân cơ bắp đạp xuống.


"Rặc rặc" Một tiếng trầm đục!


Một mảng lớn máu loãng đỏ tươi từ giữa móng vuốt Hổ tuôn ra, làm cho mọi người chung quanh kinh sợ ngẩn người tại chỗ.


"Rống!"


Thi Hổ ngửa đầu phát ra một tiếng gầm nhẹ vui vẻ, giơ chân trước lên.


Trên mặt đất, trung niên nhân cơ bắp đã bị đạp thành thịt nát, hoàn toàn thay đổi.


Thi Hổ bỗng nhiên quay đầu, thân thể to lớn hướng phía các hộ vệ bay tới. (cấu trúc hướng=> bay về phía các hộ vệ)


Mọi người lúc này không cách nào giữ tỉnh táo được nữa, nguyên bản trận hình đang gắng duy trì lập tức tán loạn, nhiều người kêu la chạy tán loạn (lặp từ), bất quá lập tức bị sinh vật tử linh chung quanh ngăn trở, tình cảnh nhất thời đại loạn.


Trong hỗn loạn (thêm dấu phẩy ở đây) (Lãnh Nguyệt Đồng-bỏ) dưới sự bảo vệ của hai Khô Lâu chiến sĩ màu bạc, (thêm Lãnh Nguyệt Đồng vào đầu câu này) vọt tới một ngóc ngách, lật tay lấy ra một phù lục màu trắng rồi-thêm bóp nát.


Tia sáng trắng lóe lên, bao phủ thân thể của nàng, sau một khắc thân ảnh kia liền tiêu tán giữa bạch quang.
vâng :)
rất là chi tiết ạ
mà e tự thấy toàn mắc lỗi cấu trúc hướng lần sau chắc ko mắc nữa đâu :))
 

Lê Hữu Công

Phàm Nhân
Ngọc
-154,88
Tu vi
0,00
Huyền Giới Chi Môn
Tác giả: Vong Ngữ

Dịch: Vạn Lý Độc Hành – Lê Hữu Công

Chương 390: Theo Dõi


Thạch Mục nghe vậy, khẽ cau mày.


"Thạch huynh, thuộc hạ lắm miệng hỏi một câu, ngươi có ý định tiến về đỉnh Lăng Thiên?" Dư Ý do dự một chút, hỏi.


Thạch Mục ánh mắt chớp động vài cái, không nói gì, xem như chấp nhận.


"Thứ cho ta nhiều lời, nếu là công tử có quyết định này, nửa năm sau sẽ có một cơ hội tốt." Dư Ý nói ra.


"Chỉ giáo cho?" Thạch Mục hỏi.


"Trước đó vài ngày ta nghe một gã Yêu tộc nói, khoảng bảy tám tháng nữa, tại dưới đỉnh Lăng Thiên sẽ cử hành một đại điển long trọng, gọi là 'Hóa Hình đại điển ', đến lúc đó toàn bộ đại lục của Yêu tộc đều phái tộc nhân đến tham dự, trấn thủ Lăng Thiên phong Thiên Vị Yêu Vương cũng sẽ đi xuống Lăng Thiên phong, tự mình chủ trì đại điển lần này." Dư Ý nói ra.


Thạch Mục nghe vậy, con mắt sáng ngời.


Nếu là Yêu tộc thật sự tổ chức đại điển quy mô như thế, lại thêm Thiên Vị Yêu Vương tự mình chủ trì, canh gác trên đỉnh Lăng Thiên tất nhiên cũng sẽ đại giảm, thật đúng là cơ hội tốt để lẻn vào.


"Ngươi lại đi tìm hiểu thêm một chút tình hình, cố gắng sưu tập tin tức có quan hệ với đại điển Yêu tộc lần này." Thạch Mục suy nghĩ một chút, nói ra.


"Rõ." Dư Ý gật đầu đáp.


"Còn nữa, ngươi đem t.ư liệu nghe được từ chỗ Yêu tộc khi buôn bán phù lục, sửa sang lại một phần cho ta, càng kỹ càng càng tốt." Thạch Mục trầm ngâm một chút, lại nói thêm.


"Tốt, cái này ta sẽ làm ngay. Đúng rồi, Thạch huynh..." Dư Ý nhẹ gật đầu, lập tức có chút muốn nói lại thôi.


"Dư huynh, còn có chuyện gì sao?" Thạch Mục thấy vậy, hỏi.


"Ta những ngày này, còn thăm dò được một ít sự tình về Yêu - Man hai tộc, có lẽ đối với Thạch huynh có tác dụng." Dư Ý nói ra.


"Nói nghe một chút." Thạch Mục nói.


"Gần đây trong vòng mấy tháng, Yêu tộc cùng Man tộc bắt đầu nhiều lần phát sinh phân tranh, chiến tranh quy mô nhỏ nổ ra không ít. Ta đã thoáng hiểu ra một nguyên nhân, nghe nói là Yêu tộc chẳng biết tại sao, bắt đầu khai thác đại quy mô quáng mạch Linh Thạch trong lãnh địa, cho nên bắt không ít trai tráng Man tộc làm nô lệ khai thác linh thạch, điều này làm cho song phương mâu thuẫn tăng lên. Ngoài ra, nghe nói trong chiến đấu, không ít bộ lạc Man tộc đồ đằng dũng sĩ thi triển một loại công pháp hóa thân cương thi làm chiến lực tăng lên, trong chiến đấu cùng Yêu tộc tạo hiệu quả không tệ. Công pháp này tên là Cương thi công, nguồn gốc từ Minh Nguyệt giáo." Dư Ý nói ra.


"Tốt, ta đã biết, ngươi đi xuống trước đi." Thạch Mục nghe vậy, như có điều suy nghĩ nhẹ gật đầu, khoát tay áo nói.


Dư Ý hướng về phía thạch Mục thi lễ một cái, rất nhanh lui ra ngoài.


Thạch Mục sờ lên cằm, trầm ngâm tại chỗ.


Sau đó, hắn lật tay lấy ra địa đồ đỉnh Lăng Thiên.


Một lát sau, thạch Mục lại lật tay lấy ra một cái trận bàn màu trắng, trong miệng nói lẩm bẩm, bên trên trận bàn bừng sáng lên bạch quang, tạo thành một pháp trận màu trắng.


Hắn hướng tới trận bàn lẩm nhẩm một hồi, liên tiếp chữ nhỏ màu trắng bay vào bên trong trận bàn, hào quang lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.


...


Dư Ý làm việc khá nhanh, chưa tới mấy ngày liền đưa tới tin tức có quan hệ với đại điển Yêu tộc, còn có được một ít tin tức đến từ Yêu tộc trong thành Xích Viêm phụ cận đỉnh Lăng Thiên.

Những Yêu tộc này là người trong tộc phụ cận đỉnh Lăng Thiên, thường xuyên đến Xích Viêm thành xử lý việc, chủ yếu là nhận nhiệm vụ trong tộc, tới buôn bán vật t.ư, từ lần đầu Dư Ý hướng Thạch Mục báo cáo việc này, Thạch Mục liền để cho hắn lưu ý sưu tập những tin tức những Yêu tộc này.

Thạch Mục lật xem những tài liệu này, rất nhanh mang theo Thải nhi đi ra ngoài.


Hơn nửa tháng sau, tại lầu 2 một tửu lâu trong thành Xích Viêm, Thạch Mục ngồi ở một bàn gần cửa sổ.


Trên mặt bàn của hắn có mấy chiếc đĩa trắng sáng, một bình thanh rượu, một chén rượu đã rót đầy, bất quá hắn không có động đến những thứ này, con mắt hắn chằm chằm nhìn theo một một hướng phía bên ngoài cửa sổ của tửu lâu.


Thải nhi giờ phút này đang ngồi bên mặt bàn,cúi đầu tập trung tinh thần ăn uống một trận mãnh liệt.


Lần này sau khi tỉnh lại, nó ngoại trừ như trước yêu thích ăn Linh Thạch, không biết như thế nào đối với tửu thủy cũng sinh ra hứng thú, thỉnh thoảng uống một ngụm chén rươu trước mặt Thạch Mục, khuôn mặt lộ ra thần sắc thỏa mãn.

Đột nhiên, Thạch Mục đuôi lông mày khẽ động, từ trong cửa hàng đối diện đi ra một người mặc áo bào màu tro, thân thể cao gầy thon dài, toàn thân bị trường bào màu đen khỏa lấp, nhìn không thấy mặt.


Sau khi người mặc áo bào tro từ cửa hàng đi ra, hắn không hề dừng lại, theo một phương hướng mà bay thẳng đi.


Thạch Mục không nói một lời, kéo Thải nhi vẫn còn đang ăn uống, xuống tửu lâu.

"Ăn uống no đủ, bây giờ có thể làm việc." Thạch Mục nhìn bóng lưng xa xa của người nọ, hướng đến Thải nhi mà phân phó.


Thải nhi thoạt nhìn còn có chút không tình nguyện, trong miệng lầm bầm vài câu, nhưng vẫn làm theo lời hắn bay lên, theo sau người mặc áo bào tro kia.


Thạch Mục không nhanh không chậm đi theo, thông qua tầm mắt Thải nhi, quan sát “nhất cử nhất động” của người mặc áo bào tro.

Gần nửa canh giờ sau, người áo bào tro đi thẳng vào một cái sân nhỏ vắng vẻ.


Thải nhi quan sát kiến trúc phụ cận sân nhỏ, trong ánh mắt bạch quang lấp loé, vách tường nơi sân nhỏ, trong tầm mắt nó trở nên trong suốt.


Không gian phía trong khá lớn, có hơn mười gian phòng ốc, giờ phút này có không ít thân ảnh lờ mờ tụ trong sân, nghị luận cái gì đó.


Những người này đều là thân người đầu thú, tản mát ra một cỗ yêu khí ngập tràn, bất ngờ đều là Yêu tộc nửa Hóa Hình.


Nơi đây hẳn là một chỗ chuyên môn cho Yêu tộc nghỉ chân trong thành, tựa như khách sạn vậy.


Sau khi người mặc áo bào tro đi vào sân nhỏ, cởi bỏ trên người áo bào màu tro, lộ ra bộ dáng đầu rắn thân người, hai mắt xanh biếc, trên mặt che kín là những vảy rắn, hai tay từ khuỷu tay trở xuống cũng rậm rạp vảy rắn màu đen, nhưng lại một tên Xà yêu cấp bậc Tiên Thiên.

Trông thấy Xà yêu nam tử đi tới, trong nội viện hơn phân nửa Yêu tộc chỉ nhìn thoáng qua, liền quay đầu lại, tiếp tục với chuyện của mình, những người còn lại càng là căn bản không có quay đầu.


Xà yêu nam tử tính cách tựa hồ rất lạnh lùng, đối với những Yêu tộc này đồng dạng làm như không thấy, trực tiếp đi về phía một căn phòng nơi hẻo lánh, cách biệt. "Ba" một tiếng khép cửa phòng lại.


Bên ngoài tiểu viện mấy trăm trượng, Thạch Mục đứng tại một hẻm nhỏ, dựa vào vách tường, thông qua thần thông thị lực của Thải nhi, đưa những tình huống này trong mắt, khóe miệng lộ ra mỉm cười.


"Thải nhi, trở lại đi." Hắn thông qua tâm thần liên hệ với Thải nhi, sau một lát, Thải nhi đã bay trở lại.


"Thạch đầu, ngươi một mực theo dõi những Yêu tộc tướng mạo kỳ lạ, cổ quái này, mà tên Xà yêu kia, ngươi liên tiếp theo dõi vài ngày là sao." Thải nhi rơi vào vai Thạch Mục, nói ra.


"Ân, không sai biệt lắm." Thạch Mục nói ra.


Tuy Thạch Mục nói câu đó có chút không đầu không đuôi, nhưng mà Thải nhi hiển nhiên sớm đã biết ý tứ Thạch Mục, nhẹ gật đầu.


"Sau này, Thải nhi ngươi chủ yếu theo dõi, quan sát gã Xà yêu nam tử." Thạch Mục nói ra.


"Ta đã hiểu rồi." Thải nhi gật đầu đáp.


Trong nháy mắt, một tháng đã qua nhanh.


Thạch Mục lúc này, mỗi ngày đều qua lại rất nhiều lần trên những con phố buôn bán tại Xích Viêm thành, tựa hồ muốn mua sắm một vài thứ gì đó. Thời gian rảnh rỗi hắn ở trong sân vẽ phù lục.


Ngày hôm nay, Thạch Mục đang tại tĩnh thất của tiểu viện chế phù, trên người chợt hiện lên một đạo bạch quang.


Hắn nao nao, pháp bút trong tay buông xuống, vung tay lên, trong tay có thêm một cái trận bàn màu trắng, trận bàn bên trên hiện ra một loạt chữ nhỏ màu trắng.


Thạch Mục đảo qua dòng chữ nhỏ, trên mặt vui vẻ, đứng lên, hướng phía bên ngoài đi ra.


Sau nửa canh giờ, hắn đi tới lầu hai một tửu lâu ở Xích Viêm nội thành.

Giờ này cũng không phải là thời gian ăn cơm, bên trên lầu hai không có bao nhiêu khách, chỉ có chỗ ngồi gần cửa sổ có hai người đang ngồi, một nam tử trung niên dáng người thấp bé, một người khác toàn thân dùng miếng vải đen bao lấy, tuy không nhìn ra dung mạo, bất quá nhìn trên thân thể, người này hẳn là nữ tử trẻ tuổi.


Thạch Mục đi đến lầu hai, ánh mắt hướng phía mọi nơi quét tới, đừng lại trên nhân ảnh hai người một lát, rất nhanh liền rời đi, khẽ chau mày, như đang muốn tìm một chỗ ngồi xuống.


"Thạch tiền bối." Nhưng vào lúc này, trung niên nam tử kia đứng lên, mở miệng nói ra, thanh âm thanh thúy, so với dáng vẻ già nua bên ngoài, thực không tương xứng.


"Ngươi là... Hầu Tái Lôi..." Thạch Mục có chút chần chờ nhìn xem trung niên nam tử.


Nam tử trung niên khóe miệng thoáng nở nụ cười, trên người sáng lên một quầng trăng mờ, rất nhanh hào quang tiêu tán, hắn lộ ra tướng mạo thực, đúng là Hầu Tái Lôi.


Cùng lúc đó, trên người hắn một hồi rung động, thân thể cao lên vài tấc.


"Ngươi, tiểu tử này Dịch Dung Thuật càng ngày càng tinh diệu rồi, ngay cả ta cũng nhận không ra rồi." Thạch Mục nói ra.


"Thạch tiền bối, ta vừa nhận được tin ngươi đưa, liền lập tức chạy tới. Bất quá trên đường phát sinh chuyện ngoài ý muốn, đã muộn vài ngày mới tới, kính xin tiền bối thứ tội." Hầu Tái Lôi nói ra.


"Không sao." Thạch Mục khoát tay áo, ánh mắt nhìn hướng Hầu Tái Lôi bên cạnh người mặc áo đen, mày nhíu lại thoáng một phát.


"Vị này là ai, bằng hữu của ngươi?" Hắn hỏi.


Thần sắc trên mặt Hầu Tái Lôi lộ ra một tia sợ hãi, lập tức lắc đầu.


"Tại hạ sao dám mang người ngoài tới gặp tiền bối, chỉ là nàng một đường sống chết quấn lấy thuộc hạ, thực lực của ta xa không kịp nàng, đành phải để cho nàng đi theo." Hầu Tái Lôi cười khổ nói.


Thạch Mục nghe vậy nhướng mày.


"Khanh khách, Thạch tiền bối ngay cả ta cũng không nhận ra sao?"


Một mực ngồi lặng yên, người mặc áo đen chợt phát ra một tiếng cười như chuông bạc, đứng lên, gỡ bỏ miếng vải đen trên đầu xuống, lộ ra dung nhan kiều diễm.


"Là ngươi!" Thạch Mục đồng tử co lại.


Người con gái trước mắt này không phải người khác, đúng là Lãnh Nguyệt Đồng.


"Thạch Mục, hồi lâu không thấy, ngươi có nhớ ta hay không?" Lãnh Nguyệt Đồng mở trừng hai mắt dí dỏm đối với Thạch Mục.


"Nguyên lai là Lãnh cô nương, ngươi tìm đến ta, có chuyện gì?" Thạch Mục nhíu nhíu mày, hỏi.


"Như thế nào, ngươi không muốn trông thấy ta sao?" Lãnh Nguyệt Đồng cười nói.


Bất quá sau một khắc, trên mặt nàng dáng tươi cười vừa thu lại, liếc Thạch Mục đánh giá, trên mặt lộ ra thần sắc mừng rỡ.


"Ngươi đã tiến giai Địa giai, thật tốt quá." Lãnh Nguyệt Đồng kinh hỉ nói.


Hầu Tái Lôi nghe nói chuyện đó, thần sắc cũng sửng sốt một chút, trong mắt cũng lộ ra đại hỉ.


Thạch Mục thần sắc không chút nào động, ánh mắt nhàn nhạt nhìn xem Lãnh Nguyệt Đồng, không nói gì.


"Hừ! Vài năm không thấy, ngươi vẫn là lạnh khốc như vậy, nhưng mà ta ưa thích tích cách như vậy của ngươi." Lãnh Nguyệt Đồng hừ một tiếng, sau một khắc khuôn mặt lại lộ ra dáng tươi cười, cười hì hì nói.


Thạch Mục thở dài, ngồi xuống.


"Nói đi, ngươi từ rất xa đi theo Hầu Tái Lôi tới gặp ta, đến cùng là có chuyện gì?" Thạch Mục hỏi.


Lãnh Nguyệt Đồng cười hì hì, ngồi xuống.

….

Hết chương 390
 
Last edited:

Venus

Phàm Nhân
Ngọc
625,17
Tu vi
0,00
@huycoiqc thật ra lỗi cấu trúc nhiều người thường chủ quan bỏ quên, chứ mấy lỗi khác chỉ là lặt vặt, làm lâu sẽ không mắc nữa. Việc dịch này giúp luyện sự tập trung rất tốt đó. Đệ làm nốt chương 355 gửi lên đây nhé, để tỷ save lại khi đến lượt thì post
 
Last edited:
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top