walkinginthesun
Phàm Nhân
âm thứ t.ư và thứ tám của câu bát sao lại thanh sắc với thanh huyền thế kia @@nè ca: "Người Nam phải nói Tiếng Việt,
Chứ mà không nói, sẽ tiệt giống nòi"
âm thứ t.ư và thứ tám của câu bát sao lại thanh sắc với thanh huyền thế kia @@nè ca: "Người Nam phải nói Tiếng Việt,
Chứ mà không nói, sẽ tiệt giống nòi"
đệ cũng bên CG Roma nè!! [ca yoyo123 cũng là bên công giáo lun đấy ca]
"thơ dỏm" của đệ chuyên mắc lỗi này ko à!!âm thứ t.ư và thứ tám của câu bát sao lại thanh sắc với thanh huyền thế kia @@
Ta đồng ý với lão là Tiếng Việt vay mượn nhiều từ ngoại nên khi dùng từ rất khó phân biệt được đâu là từ thuần Việt. Tuy nhiên, lão nói vì vậy mà văn phong Thuần Việt là khái niệm trừu tượng thì ta kịch liệt phản đối. Văn phong Thuần Việt không phải là thứ mơ hồ trừu tượng gì, mà nó là thứ đi với mỗi người Việt từ lúc trào đời tới lúc về với đất, vậy mà nói nó trừu tượng thì ta thấy quá vô lý. Văn phong người Việt hay thuần Việt là cách sử dụng từ ngữ, cách sắp xếp câu theo cách mà người Việt vẫn dùng. Nói một cách đơn giản là khi bạn viết ra mà người Việt đọc lại cảm thấy chả có người Việt nào nói như vậy thì là bạn không sử dụng văn phong thuần Việt."Văn phong thuần Việt" là một cách nói đại khái tương đối thôi.Vì ở VN chưa có cuốn từ điển nào thuần Việt cả.Muốn biết từ thuần Việt bắt buột ta phải biết từ nguyên của từ đó.Đây là yếu tố đầu tiên,yếu tố thứ hai có từ nguyên của từ đó rồi phải tra tìm chứng minh tiếp,đấy có thật sự từ thuần Việt không,lại là yếu tố mà ngay cả những nhà từ nguyên học chuyên làm từ điển,làm còn không được nói chi là chúng ta.
Nên ở đây,tại hạ chú trọng khi đọc truyện cách hành văn của tác giả có nói lên được tinh thần,ngôn phong theo sát đề tài đang viết không?Tóm lại ví dụ như tả về làng quê miễn sao khi đọc lên ta liên tưởng và thấy ngay trước mắt,vì nó có thật,gần gũi với người nông dân.Tránh dùng những từ gây khó hiểu,hiện tại ít dùng,thậm chí ngay chính người nông dân cũng không hiểu được đó là gì.Đại khái là thế!
2 cái tên ý, chả khác rềĐang trong giấc ngủ say thì một cuốn tập bay tới đập một cái "bốp" vào đầu của Từ Dương Minh, làm anh thất hồn tỉnh dậy. Và một giọng nói kinh hồn vang đến tai của anh ta như tiếng gầm sư tử:
- Đang học nhóm ai cho ngươi ngủ gật hả? Dậy ngay cho ta....
Thì ra kẻ tập kích anh chính là Lâm Kim Nga, người vợ tương lai của anh.
Anh nhìn người con gái đang ngồi trước mặt mình, học nhóm gì chứ rõ ràng là hai người đang bị thầy giáo phạt. Nói dối mà không hề chớp mắt một cái nào sao? Quả nhiên lợi hại à nha:
- Ta làm xong bài tập thầy cho rồi, ta về được chưa nhỉ..?
Kim Nga hung hăng trừng mắt nhìn Dương Minh, tiếp tục dùng chiêu sư tử gầm tra tấn lỗ tai đáng thương của anh:
- Ngươi xong nhưng ta chưa xong nha, ai cho ngươi về. Chịu khó mà đợi đi...
Anh tức muốn nổ đom đóm mắt. Ông trời à! Ông nói xem, có phải kiếp trước Từ Dương Minh ta từng nợ tiền nha đầu này sao:
- Ta từng mắc nợ của ngươi sao? Việc gì ta phải nghe ngươi....
Dương Minh đứng lên xách cặp ra về, đang đi được vài bước anh liền bị cô làm cho chết đứng tại chỗ:
- Ngươi về...ta đây liền thông báo cho mẹ ngươi rằng con trai yêu quý của bà hôm nay cúp tiết...
Anh xoay người đối diện với cô, cười lạnh:
- Ngươi là đang uy hiếp ta sao?
- Ta đây không uy hiếp ngươi chỉ là đang đòi lại chút nợ mà ngươi thiếu ta thôi...
Nhìn cô đắc ý, anh liền nổi ngóng. Được lắm Lâm Kim Nga đáng ghét ngày hôm nay sau này Từ Dương Minh ta, sẽ đòi lại trên người cô gấp trăm lần.....
Nghiến răng nghiến lợi, anh đành phải nuốt xuống cơn tức giận trong lòng, quay lại chỗ ngồi của mình anh buồn bực nằm dài ra bàn. Nhàm chán, một lúc sau cô cũng làm xong bài toán thầy cho. Cả hai đang định ra về thì di động của Dương Minh có cuộc gọi đến, là mẹ anh điện....
Anh nghe điện thoại, một lát quay sang cô bực bội nói:
- Mẹ ta nói ngươi đến nhà ta ăn cơm...!
Tên các nhân vật bị đệ chỉnh lại 1 tí để thuần việt hơn:
- Dương Tiểu Minh = Từ Dương Minh.
- Lâm Sang Sang = Lâm Kim Nga
![]()
vâng!!@caiwer123 đệ đọc lại bài của tiểu Hàn xem mình có khác gì không?
Lại đọc bài của @TràXanhHuynhĐệ để so sánh đi
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản