Ngon, ta gặp người chung suy nghĩ rồi. PNTT hay TTB với BL ta đều đọc hết, cũng có suy nghĩ như lão vậy.Sau khi đọc Phàm Nhân của Vong Ngữ, Tiên Nghịch Cầu Ma của Nhĩ Căn, hay Tinh Thần Biến và Bàn Long của Cà Chua. Ta có cảm nhận như sau:
Truyện của Vong Ngữ tuy hay và logic, nhưng chỉ hay vì cách hành văn già dặn, xây dựng tình tiết vô cùng chắc tay của Vong Ngữ. Chứ nói thật ra truyện Vong Ngữ cũng là truyện cày cấp, và chẳng có một tí ý nghĩa hay nội dung nào cả. Khuôn khổ để đánh giá một tác phẩm chính là về mặt nội dung và ý nghĩa của truyện đó, ví dụ như ẩn chứa đạo lý hay thông điệp mà tác giả muốn truyền tải, hoặc nhân sinh quan của chính tác giả. Ta chấm Vong Ngữ 1/5 ở mặt này. (Mặt hành văn thì 4/5 bởi sự súc tích, logic cũng vậy, phù hợp thị hiếu 4/5)
Kế đến là truyện của Cà Chua. Truyện của lão này cũng mang tính chất thị trường cảy cấp. Nhưng được cái là Cà Chua hiểu thấu tâm lý của độc giả, viết những thứ mà độc giả muốn cho nên cũng thu hút lượng fan rất lớn. Nhưng ở Cà Chua cũng giống Vong Ngữ, hoàn toàn chưa thể hiện được nội dung của truyện. Nhân vật chính thì đôi khi xấc láo và khinh bỉ tầng lớp thấp kém. Đây chính là điểm trừ rất lớn. Nội dung chấm 0/5. (Hành văn 2/5 vì quá dài dòng câu chữ, logic 3/5, phù hợp thị hiếu 5/5)
Cuối cùng chính là Nhĩ Căn. Phải nói rằng ta có ấn tượng nhất với lão này ngoài Phương Tưởng. Truyện của Nhĩ Căn luôn có nội dung và một ý nghĩa truyền đạt cho người đọc. Thậm chí, đôi khi câu chuyện của ông còn làm người đọc phải rơi nước mắt vì những Lý Thiến Mai hay Tô Minh; nhiệt huyết bừng bừng với Phong tôn Vương Lâm, bật cười thoải mái với những t.ư Đồ Nam hay Thiên Tà Tử. Quan trọng nhất, Nhĩ Căn đã thể hiện được phần "đạo" của tu tiên, phù hợp với nhiều học thuyết, cũng cho thấy lão có đầu t.ư rất kỹ chứ không như các tác giả khác. Âm mưu trong truyện lại càng khiến lão Cà và Vong hít khói. Tuy nhiên, điểm trừ của Nhĩ Căn là nhân vật chính có xu hướng khác bạo lực, đôi lúc không phân đúng sai, thích ngược đãi bản thânChấm điểm nội dung 4/5 (Hành văn 5/5 vì sự sáng tạo và độ "dị", vô cùng trừu tượng; logic 4/5, phù hợp thị hiếu 3/5)
Tổng kết: Vong Ngữ: 14 điểm.
Cà Chua: 10 điểm.
Nhĩ Căn: 16 điểm.
Còn vài đại thần khác nữa mà chưa bình.
Mấy lão ấy tuy viết rất logic, nhưng thiếu thốn ý nghĩa và nội dung. Mấy đoạn tình cảm thì...khỏi nói, tụt hết cả cảm xúc. Lâu lắm mới gặp gấu mà cứ như không gặp, đứng cười cười chờ gấu tự chạy tới ôm rồi hết

Đáng lý ra thì ít nhất cũng phải như lúc Đường Thiên nghe giọng Thiên Huệ mà tim như ngừng đập mới phải, đoạn đấy ta rớt cả nước mắt

Tru Tiêu là siêu phẩm, phải khẳng định. Dù còn nhiều sạn nhưng truyện vừa logic vừa ý nghĩa.
Thần Đông viết khá hay, nhưng đọc xong Thần mộ rồi tiếp theo là Trường sinh giới thì nội dung tình tiết khá giống nhau, kết cũng gần y hệt.

Ta chưa xem tác phẩm của Nhĩ Căn, nghe lời lão ta sẽ bỏ công luyện thử xem sao.