[Anh Ngữ] Lớp học dịch tiếng Anh (cấp độ nhập môn) - khóa 1

Status
Not open for further replies.

Clarkdale

Phàm Nhân
Ngọc
487,85
Tu vi
0,00
Dịch bài 2 nè:

"A man bought 12 flowers. 11 real and 1 fake. He said, "I will love you until the last flower dies."

Một chàng trai mua 12 bông hoa, 11 bông thật và 1 bông giả. Anh ta nói: "Anh sẽ yêu em cho tới khi bông hoa cuối cùng úa tàn." 1 ngày sau, 11 bông hoa thật đều héo úa, từng cánh hoa rơi tả tơi, chỉ còn mỗi bông hoa giả kia còn nở. 3 ngày sau, bông hoa kia cũng tàn. Chàng trai lẳng lặng cầm bông hoa giả lên và đọc dòng chữ ghi trên cành hoa: "Made in China"
 

kenny0112

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Dịch bài 2 nè:

"A man bought 12 flowers. 11 real and 1 fake. He said, "I will love you until the last flower dies."

Một chàng trai mua 12 bông hoa, 11 bông thật và 1 bông giả. Anh ta nói: "Anh sẽ yêu em cho tới khi bông hoa cuối cùng úa tàn." 1 ngày sau, 11 bông hoa thật đều héo úa, từng cánh hoa rơi tả tơi, chỉ còn mỗi bông hoa giả kia còn nở. 3 ngày sau, bông hoa kia cũng tàn. Chàng trai lẳng lặng cầm bông hoa giả lên và đọc dòng chữ ghi trên cành hoa: "Made in China"
Cười suýt té ghế với bài dịch của anh, thêm mắm dặm muối kinh thật. :cuoichet:
 

Clarkdale

Phàm Nhân
Ngọc
487,85
Tu vi
0,00
Bài 4 nè:

There was a girl named Becca and a boy named Joe. Becca was in a burning house. None of the firefighters could get in the house because the fire was too big. Joe dressed in one of the fire suits and got into the house. When he got up the stairs, the steps fell off behind him. When he got into her room he sealed the door up behind him. He held her tight, kissed her, huged her, then said that he loved her. She asked what was wrong, and he said that he was going to die. Her eyes widened as she began to cry. He picked her up and jumped out of the four story house. He landed on his back with her on top of him. He died to save her life.

Có một cô gái tên là Béc Ca và một chàng trai tên là Dâu. Béc Ca đang bị kẹt trong một ngôi nhà cháy bừng bừng. Không có người lính cứu hỏa nào có thể vào trong nhà vì thế lửa quá lớn. Dâu liền mặc bộ áo chống lửa vào, sau đó lao thẳng vào trong nhà. Khi anh ấy chạy lên cầu thang, từng bậc thang sụp đổ sau lưng anh. Khi anh vào được trong căn phòng, anh liền đóng cửa lại ngay lập tức. Rồi lao vào cô ấy, ôm cô ấy thật chặt, hôn cô ấy thật sâu, rồi cắn cô ấy thật lâu, nói với cô ấy một câu: "Anh yêu em đã lâu". Cô ấy lập tức hỏi sao giờ mới nói. Anh ấy trả lời, vì anh sắp chết. Mắt cô ấy trợn tròn và bắt đầu khóc. Anh ấy nâng bổng cô lên và nhảy ra ngoài cửa sổ của ngôi nhà 4 tầng. Rồi tiếp đât bằng lưng của mình với t.ư thế nam hạ nữ thượng. Anh ấy đã chết để cứu cô ấy. "Anh hai ơi, hai con búp bê của em rớt xuống đất rùi, diễn lại cảnh anh hùng cứu mỹ nhân nào!"
 

Cairo

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Gửi @Khổng Lồ Một Mắt
Bài số 5:
Cô gái hỏi chàng trai rằng cô ấy có xinh không, chàng trai đã trả lời là “Không”. Cô ấy hỏi chàng trai một câu hỏi khác, hỏi rằng anh có khóc không nếu cô rời đi, và chàng trai lại nói “Không”. Cô đã nghe đủ và cô thực sự cần rời đi.


Ngay vào lúc cô quay người đi, anh bắt lấy cánh tay cô và xin cô hãy ở lại. Anh nói “Em không xinh, vì vẻ đẹp của em còn hơn thế, đó là vẻ đẹp toát ra từ tâm hồn. Ở bên em mãi mãi không phải là điều anh muốn, mà là điều anh cần. Và anh sẽ không khóc khi em bỏ anh đi, bởi vì khi đó anh đã chết.”
Một người đàn ông mua 12 bông hoa. 11 bông hoa là thật và 1 bông hoa là giả. Anh ấy nói, “Tôi sẽ yêu em cho đến khi bông hoa cuối cùng héo úa.”
Một đêm nọ, có một cặp trai gái đang lái xe về từ rạp chiếu phim. Chàng trai cảm thấy có điều gì đó không ổn vì sự im lặng đến nghẹt thở giữa họ trong đêm hôm đó. Cô gái yêu cầu chàng trai dừng xe lại vì cô muốn nói chuyện với anh. Cô ấy nói rằng tình cảm của cô đã thay đổi và giờ là thời điểm để kết thúc mọi mối quan hệ để có thể tiến về phía trước.


Một giọt nước mắt thầm lặng rơi xuống má của chàng trau khi anh chậm rãi đưa tay vào túi và đưa cho cô ấy một mảnh giấy được gấp gọn.


Vào khoảnh khắc ấy, một kẻ lái xe say rượu đang tìm cách giảm tốc trên chính con đường đó. Anh ta cua xe vào ghế lái, giết chết chàng trai. Kì diệu thay, cô gái vẫn còn sống. Nhớ tới mẩu giấy anh đưa, cô mở nó ra và đọc. “Không có tình yêu của em, anh sẽ chết.”
Có một cô gái tên là Becca và một chàng trai tên là Joe. Becca bị kẹt trong một căn nhà đang bốc cháy. Không một người lính cứu hỏa nào có thể đi vào trong ngôi nhà vì đám cháy quá lớn. Joe đã mặc một bộ đồ cứu hỏa rồi chạy vào trong căn nhà. Lúc anh lên trên tầng, những bậc cầu thang đổ sập xuống ngay phía sau anh. Khi anh đã vào được phòng của cô gái, anh đóng chặt cánh cửa lại. Anh đã giữ cô thật chặt, hôn vào môi cô, ôm cô, sau đó nói rằng anh yêu cô. Cô hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, và anh trả lời rằng anh sẽ chết. Đôi mắt của cô mở lớn nhìn anh rồi cô bắt đầu khóc. Anh bế cô lên và nhảy ra khỏi tầng bốn của ngôi nhà. Anh đã tiếp đất bằng chính lưng của mình còn cô được anh ôm ở trên người. Anh hi sinh chính mình để cứu sống cô.
Một cô gái và một chàng trai đang đi trên một chiếc xe máy với vận tốc trên 100 dặm một giờ.

Cô gái: Chậm lại. Em sợ.

Chàng trai: Không, nó vui mà.

Cô gái: Không, nó không hề vui chút nào cả. Làm ơn đi, thật đáng sợ!

Chàng trai: Vậy thì nói em yêu anh đi.

Cô gái: Được rồi, em yêu anh. Giờ thì đi chậm lại đi!

Chàng trai: Bây giờ, em hãy ôm anh thật chặt nhé. (Cô gái ôm chàng trai vào lòng)

Chàng trai: Em có bỏ chiếc mũ bảo hiểm trên đầu anh ra và em hãy đội nó vào được không? Nó đang làm anh khó chịu.


Trên tờ báo của ngày hôm sau: Một chiếc xe máy đã đâm vào một tòa nhà vì mất phanh. Có hai người ở trên chiếc xe nhưng chỉ còn một người sống sót. Trên thực tế, sau khi đi được một nửa quãng đường, chàng trai đã phát hiện ra chiếc phanh bị hỏng, nhưng anh ấy không muốn cô bạn gái của mình biết. Thay vì nói cho cô ấy, anh đã yêu cầu cô nói yêu anh, cảm nhận cái ôm của cô ấy lần cuối cùng, sau đó bảo cô đội mũ bảo hiểm của anh để cô có thể sống kể cả khi điều đó có nghĩa là anh sẽ chết.
 
Đã kết thúc bài số 5. Lồ rất cảm ơn mọi người đã nhiệt tình tham gia nhé! :36:
Bài số 5 đúng như yêu cầu của nó - chính là tập diễn đạt cho thật hay những bài văn siêu ngắn và dễ hiểu.
Chắc hẳn bạn nào đã thử dịch đều đã hiểu rõ ý nghĩa của các đoạn văn siêu ngắn ấy. Mình hẳn sẽ không cần giải thích gì thêm nhỉ?

2 Bài cuối cùng của khóa Nhập Môn này sẽ là 2 bài khá dài nhưng đều rất hay và ý nghĩa. Mong các bạn tiếp tục tham gia cùng Lồ cho đến hết khóa nhé! :chucmung:

Bài số 6: What Do Parents Owe Their Children?
What Do Parents Owe Their Children?
By Ann Landers

If I had to select a word that best describes the majority of American parents that word would be guilt-ridden. It's often sad to see parents becoming the willing victims of the "give-me-game" only to discover that, no matter what they do, it's not enough. Finally they are despised for the lack of firmness and blamed when their children get into trouble. With this in mind I’ll try to answer the question: "What do parents owe their children?", but I'll start with what they don't owe them.

Parents don't owe their children every minute of their day and every ounce of their energy. They don't owe them round-the-clock car service, singing lessons, tennis lessons, expensive bicycles, a motorcycle or a car when they reach sixteen, or a trip to Europe when they graduate.

I take the firm position that parents don't owe their children a college education. If they can afford it, fine: they can certainly send them to the best universities. But they mustn't feel guilty if they can't. If the children really want to study, they'll find a way. There are plenty of loans and scholarships for the bright and eager who can't afford to pay.

After children marry, their parents don't owe to buy a house for them or give money for the furniture. They don't have an obligation to baby-sit or to take their grandchildren in their home when the parents are on vacation. If they want to do it, it must be considered as a favor, not an obligation.

In my opinion, parents don't owe their children an inheritance, no matter how much money they have. One of the surest ways to produce a loafer is to let children know that their future is assured.

Do parents owe their children anything? Yes, they owe them a great deal.

One of their chief obligations is to give their children a sense of personal worth, because self-esteem is the basis of a good mental health. A youngster who is constantly made to feel stupid, constantly compared to brighter brothers, sisters or cousins, will become so unsure, so afraid of failing, that he (or she) won't try at all. Of course, they should be corrected when they do wrong — this is the way children learn. But the criticism should be balanced with praises, preferably with a smile and a kiss. No child is ever too old to be hugged.

Parents owe their children firm guidance and consistent discipline. It's frightening for a youngster to feel that he is in charge of himself; it's like being in a car without brakes.

Parents owe their children some religious training. The fact that so many strange cults are enjoying such success is proof that children feel the need for something spiritual in their life.

Parents owe their children a comfortable feeling about their body, and enough information about 'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS' to balance the misinformation that they will certainly get from their friends.

Parents owe their children privacy and respect for their personal belongings. This means not borrowing things without permission, not reading diaries and mail, not looking through purses, pockets and drawers. If a mother feels that she must read her daughter's diary to know what is going on, the communication between them must be pretty bad.

Parents owe their children a set of solid values around which to build their lives. This means teaching them to respect the rights and opinions of others; it means being respectful to elders, to teachers and to the law. The best way to teach such values is by example. A child who is lied to will lie. A child who sees his parents steal tools from the factory or towels from a hotel will think that it's all right to steal.

No child asks to be born. If you bring a life into the world, you owe the child something. And if you give him his due, hell have something of value to pass along to your grandchildren.

Thời hạn: 20/8 - 19h 27/8

to @naruto , @Hàn Lâm Nhi , @khangvan , @Đặng Trung Hiếu , @chickel , @canocsong , @Ô Ma Bát Đế , @dont_007 , @kenny0112 , @cloud , @thehien12391 ,@Lãng Tử Sầu , @nila32 , @Thank† , @vỀ cÙng Cát bỤi , @Xôi , @silencesign
@Xôi @khoivt @Ly Tử Nam Kha @Miên Lý Tàng Châm @nhoknhopluu @Cr4zy @Clarkdale @The Dark Angel @Doralikesmath
@Cairo @ducbv @Thiên Bằng @vuongtuphuong
 

vuongtuphuong

Phàm Nhân
Ngọc
47,21
Tu vi
0,00
Gọi là dịch thô đi chứ ta không thể dịch cho hay được :)

bài 6: Cha mẹ nợ con cái những gì ?
bởi Ann Landers

Nếu tôi phải chọn một từ đúng nhất để diễn tả đa số những bậc phụ huynh ở Mỹ thì từ đó sẽ là "cảm giác có lỗi". Thật buồn thay khi thấy nhiều cha, mẹ trở thành nạn nhân tình nguyện của "sự đòi hỏi gần như vô lý" để rồi biết ra, dù họ có làm bao nhiêu, cũng không bao giờ đủ. Cuối cùng, họ bị coi thường do sự thiếu cứng rắn, và bị trách cứ khi con họ hư hỏng. Với ý nghĩ này, tôi sẽ cố gắng trả lời câu hỏi: "Cha, mẹ nợ con cái những gì?", nhưng tôi bắt đầu bằng câu những gì phụ huynh không thiếu nợ con cái.

Cha, mẹ không nợ con cái bất kỳ phút giây nào trong ngày và tí gì sức lực nào. Họ không cần thiết phải là "chân đi của con", không nợ những bài học hát, bài học chơi quần vợt, chiếc xe đạp đắt đỏ, một chiếc xe máy hoặc một xe hơi khi đứa con vào tuổi 16, hoặc một chuyện du lịch Âu Châu khi tốt nghiệp trung học.

Tôi tin chắc rằng các bậc phụ, mẫu không thiếu con cái việc học đại học. Nếu họ có khả năng, tốt: Họ có thể cho con vào trường đại học tốt nhất. Nhưng họ không phải cảm giác có lỗi khi không thể. Nếu những đứa nhỏ thật sự muốn học, chúng đều tìm được cách. Có rất nhiều học bỗng và những "khoản nợ lãi thấp" cho những kẻ lanh lợi, thông minh và thiết tha với việc học mà không đủ khả năng tài chánh.

Sau khi con cái lập gia đình, phụ huynh cũng không cần phải lo nhà cửa cho con mình, càng không phải cho tiền để mua vật dụng trong nhà. Họ không có nhiệm vụ phải chăm lo từng chút cho cháu nội/ngoại hay mang cháu nhỏ về nhà mình khi vợ chồng đứa con mình đi du lịch, nghỉ mát. Nếu họ muốn làm điều đó, thì phải coi là một ân huệ đặc biệt, không phải trách nhiệm.

Theo ý tôi, cha mẹ không phải lo để lại cho con cái tài sản gì, dù họ có bao nhiêu tiền, của. Một cách chắc nhất làm con mình lười nhác, bê tha là để cho chúng biết tương lai đã được sắp sẳn đầy đủ.

Vậy phụ huynh có nợ con cái thứ gì không? Chắc chắn có và rất nhiều.

Một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất là phải tạo cho con cái hiểu được giá trị của chính bản thân mình, vì lòng tự trọng là điều cơ bản nhất cho một tinh thần lành mạnh. Một đứa trẻ mà lúc nào cũng bị coi là ngu, dốt, luôn bị đem so sánh với những anh chị em, họ hàng thông minh hơn sẽ trở thành rụt rè, do dự, thiếu quyết đoán, luôn sợ thất bại nên cô (cậu) ấy sẽ không cố gắng nữa. Đương nhiên, con cái nên được dạy dỗ khi chúng làm gì sai trái - đây là cách chúng nó học hỏi. Có phê bình thì phải có khen tặng (tốt nhất là nụ cười hoặc nụ hôn) cho đồng đều. Không đứa con nào quá già khi được một cái ôm ấm áp cả.

Cha mẹ thiếu con cái sự dẫn dắt vững chãi và kỷ luật nghiêm minh, kiên định. Đứa nhỏ sẽ hoảng sợ khi nó cảm giác phải tự chủ, tự lo cho bản thân; Điều đó giống như một chiếc xe không cài thắng.

Cha mẹ thiếu con cái sự hướng dẫn đôi chút về tôn giáo. Sự thành công của nhiều giáo phái lạ lùng, bất chính trong xã hội là điều minh chứng những đứa trẻ thật sự cần về vấn đề tâm linh.

Cha mẹ cần làm cho con cái hiểu và yên tâm về cơ thể, nhan sắc của con mình, và cung cấp đầy đủ thông tin về giới tính, tình dục để cân bằng những tin tức thiếu chính xác mà con cái chắc chắn sẽ học được từ bạn bè.

Cha mẹ cũng nên tôn trọng sự riêng t.ư và đồ vật của con cái. Có nghĩa là không lấy đồ của chúng khi chưa được sự đồng ý, không tự đọc nhật ký hoặc thơ từ, không tự mở bóp, ví, ngăn tủ của con mình. Nếu người mẹ nào cảm giác cần phải đọc nhật ký của con để biết chuyện gì xảy ra, vậy là sự trao đổi ý kiến, chuyện trò giữa hai bên đã tệ lắm rồi.

Cha mẹ còn phải dạy con cái những điều cơ bản trong cuộc sống, những giá trị nhân sinh cho đứa con trưởng thành một cách chín chắn. Dạy con mình tôn trọng quyền lợi và ý kiến của mọi người; tôn trọng người già cả, thầy cô giáo và cả luật pháp. Phương pháp tốt nhất để dạy những điều đó là lấy mình làm gương. Nói láo với đứa nhỏ sẽ dạy nó học việc nói láo. Một đứa bé thấy cha mẹ trộm cắp dụng cụ từ công ty hoặc những cái khăn từ khách sạn sẽ nghĩ rằng việc trộm cắp là bình thường.

Không đứa bé nào tự yêu cầu được sanh ra. Nếu mình mang một mạng sống đến với thế giới này, mình sẽ nợ đứa bé một số thứ. Và nếu mình làm tròn trách nhiệm, đứa con sẽ có những điều giá trị để truyền lại cho cháu nội/ngoại của mình (thế hệ sau nữa).

=====================================

Dài quá, dịch thô nên không kiểm tra lại :) quá lười rồi.
 

Ly Tử Nam Kha

Phàm Nhân
Ngọc
196,64
Tu vi
0,00
Cha mẹ có trách nhiệm gì với con cái của họ?

Bởi Ann Landers

Nếu tôi phải chọn một từ mà tốt nhất mô tả phần lớn các bậc phụ huynh nước Mỹ, thì từ đó sẽ là thoát khỏi cảm giác tội lỗi. Điều đó thật đáng buồn khi thấy các bậc cha mẹ trở thành những nạn nhân của các "give me game" chỉ để nhận ra ra rằng,mặc kệ những gì họ làm họ làm, nó luôn không đủ. Cuối cùng họ bị xem thường cho việc thiếu độ kiên quyết và đổ lỗi khi con cái của họ gặp rắc rối. Với suy nghĩ này trong trí óc. Tôi sẽ cố gắng trả lời các câu hỏi: "Cha mẹ còn có trách nhiệm gì với con cái của họ", nhưng tôi sẽ bắt đầu với những gì họ không có trách nhiệm.

Cha mẹ không còn nợ trẻ em của họ mỗi phút trong ngày và mỗi ounce năng lượng của họ. Họ không nợ dịch vụ bảo quản xe hơi suốt ngày suốt đêm, các bài hát, bài học tennis, xe đạp đắt tiền, một chiếc xe máy hay xe hơi khi chúng đạt đến mười sáu tuổi, hoặc một chuyến đi đến châu Âu khi họ tốt nghiệp.

Tôi có quan điểm vững chắc rằng cha mẹ không nợ con cái của họ một nền giáo dục đại học. Nếu họ có đủ khả năng đó,tốt thôi: họ chắc chắn gửi chúng đến các trường đại học tốt nhất. Nhưng họ không cần phải cảm thấy tội lỗi nếu họ không thể. Nếu các em thực sự muốn học, họ sẽ tìm ra cách. Có rất nhiều các khoản vay và học bổng cho các những em linh hoạt và háo hức, những người không có khả năng chi trả.

Sau khi bọn trẻ kết hôn, cha mẹ của họ không có trách nhiệm mua một căn nhà cho họ hoặc đưa tiền cho đồ nội thất. Họ không có nghĩa vụ phải trông nom cháu hay mang cháu về nhà họ khi cha mẹ đứa bé đang đi nghỉ. Nếu họ muốn làm điều đó, nó phải được coi là một đặc ân, không phải là một nghĩa vụ.

Trong quan điểm của tôi, bố mẹ không có trách nhiệm cho con cái của họ tài sản thừa kế, mặc kệ vấn đề họ có bao nhiêu tiền. Một trong những cách chắc chắn nhất để tạo ra một kẻ lười nhác là để cho bọn trẻ biết rằng tương lai của họ được đảm bảo.

Cha mẹ còn có trách nhiệm gì với trẻ em? Vâng, chúng ta nợ họ rất nhiều.

Một trong những nghĩa vụ chính của họ là để cho con cái của họ có một ý thức về giá trị cá nhân, vì lòng tự trọng là nền tảng của sức khỏe tâm thần tốt. Một cầu thủ trẻ người luôn bị làm cho cảm thấy ngu ngốc, liên tục so với anh em sáng hơn, chị em, anh em họ, sẽ trở nên không chắc chắn, vì vậy sợ thất bại, rằng ông (hoặc bà) sẽ không cố gắng ở tất cả. Tất nhiên, họ cần được sửa chữa khi họ làm sai - đây là cách trẻ em học được. Nhưng những lời chỉ trích nên được cân bằng với lời khen ngợi,dĩ nhiên là tốt hơn với một nụ cười và một nụ hôn. Không có đứa trẻ nào quá già để được ôm ấp

Cha mẹ nợ con cái của họ một hướng dẫn chắc chắn và những kỷ luật phù hợp. Điều đó thật đáng sợ đối với một cầu thủ trẻ cảm thấy rằng đó là bổn phận của mình; nó giống như đang ở trong một chiếc xe không có phanh.

Cha mẹ nợ con cái của họ một số sự đào tạo tôn giáo. Thực tế là rất nhiều giáo phái kỳ lạ đang được hưởng thành công, như vậy, đây là bằng chứng cho thấy trẻ em cảm thấy một cái gì đó cần thiết cho sự thiêng liêng trong cuộc sống của họ.

Cha mẹ nợ con cái của họ một cảm giác thoải mái về cơ thể của mình, và đủ thông tin về tình dục để cân bằng các thông tin sai lạc cái mà họ chắc chắn sẽ nhận được từ bạn bè của họ.

Cha mẹ còn nợ trẻ em sự riêng t.ư và tôn trọng của họ đối với đồ đạc cá nhân của chúng. Điều này có nghĩa là không lấy đi mọi thứ mà không xin phép, không đọc nhật ký riêng và thư từ, không tìm kiếm thông qua ví, túi và ngăn kéo. Nếu người mẹ cảm thấy rằng cô phải đọc nhật ký của con gái mình để biết những gì đang xảy ra, sự giao tế giữa họ hẳn là khá tệ.

Cha mẹ nợ con mình các giá trị vững chắc xung quanh đó để xây dựng cuộc sống của chúng. Điều này có nghĩa là dạy họ phải tôn trọng các quyền và ý kiến của người khác; nó có nghĩa là tôn trọng người lớn tuổi, từ giáo viên cho đến pháp luật. Cách tốt nhất để dạy những giá trị là bằng những ví dụ. Một đứa trẻ hay nói dối sẽ luôn nói dối. Một đứa trẻ nhìn thấy cha mẹ mình ăn cắp công cụ từ các nhà máy hoặc khăn từ một khách sạn sẽ nghĩ rằng ăn cắp là một việc đúng đắn

Trẻ em không yêu cầu được sinh ra. Nếu bạn mang lại một sự sống trong thế gian, bạn nợ chúng một thứ gì đó. Và nếu bạn cho anh ta quyền lợi đó, ở nơi tối tăm sẽ có một cái gì đó có giá trị để cho bạn vượt qua cùng với cháu của bạn.
Liều thân dịch vội :xinloi: mấy ca đừng chê, mà câu cuối tối nghĩa quá, mấy ca dịch mượt xem nào :hemchiu:
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top