Luận Truyện Cảnh Thịnh Đế tân truyện - Ngô Thu

kethattinhthu7

Phàm Nhân
Ngọc
220,13
Tu vi
0,00
Ta góp ý lão @huynh9l một số lỗi ngữ pháp thường mắc phải:
- Cấu trúc ngữ pháp của Việt Nam thường là: Trạng ngữ, chủ ngữ + vị ngữ.
Ta thấy lão rất hay để trạng ngữ ở giữa câu, đây là điều không nên chút nào, trạng ngữ luôn đứng đầu câu, chỉ vài trường hợp đặc biệt thì mới nằm ở cuối hoặc giữa câu (thường là trong các câu dài).

Ta ví dụ vài câu nha:
Anh Cát Lợi giờ đây không dùng trò chơi hai mặt... => Giờ đây, Anh Cát Lợi không dùng trò chơi hai mặt...
Augustus lúc này đã trịnh trọng tuyên bố... => Lúc này, Augustus trịnh trọng tuyên bố... (bỏ chữ đã vì nó thừa).
 

Ngô Thu

Phàm Nhân
Ngọc
47,50
Tu vi
0,00
Ta góp ý lão @huynh9l một số lỗi ngữ pháp thường mắc phải:
- Cấu trúc ngữ pháp của Việt Nam thường là: Trạng ngữ, chủ ngữ + vị ngữ.
Ta thấy lão rất hay để trạng ngữ ở giữa câu, đây là điều không nên chút nào, trạng ngữ luôn đứng đầu câu, chỉ vài trường hợp đặc biệt thì mới nằm ở cuối hoặc giữa câu (thường là trong các câu dài).

Ta ví dụ vài câu nha:
Anh Cát Lợi giờ đây không dùng trò chơi hai mặt... => Giờ đây, Anh Cát Lợi không dùng trò chơi hai mặt...
Augustus lúc này đã trịnh trọng tuyên bố... => Lúc này, Augustus trịnh trọng tuyên bố... (bỏ chữ đã vì nó thừa).

Không nghĩ đến là lão để ý đến tiểu tiết này. Nói thật nhé. Ta cũng hy vọng có người nhìn thấy. Đây ko phải là cấu trúc ngữ pháp sai. Mà đó là cấu trúc ngữ pháp thời đó, hiện nay đã cải tiến. Ta được mấy ông bác là bạn của ba ta, cũng sinh hoạt sáng tác chứ ko phải là đã nghỉ như ba ta, khuyên dùng. Như vậy, truyện của ta sẽ phù hợp với thời đại hơn
 

kethattinhthu7

Phàm Nhân
Ngọc
220,13
Tu vi
0,00
Như vậy, truyện của ta sẽ phù hợp với thời đại hơn
Ta không rành về ngữ pháp tiếng Việt lắm nhưng ta nhớ rất rõ hồi nhỏ học, cô giáo bảo trạng ngữ đứng đầu câu. Sau này đi học và làm việc, nhất là khi ta bắt đầu dịch truyện thì luôn tuân thủ điều này, nó khiến câu văn liền mạch hơn, ngay sau chủ ngữ phải là vị ngữ.

Lão nói "cấu trúc ngữ pháp thời đó", theo ta hiểu thì thời đó còn học chữ Nho, mình sử dụng chữ Hán nên bị ảnh hưởng cấu trúc ngữ pháp tiếng Trung.

Ta đọc convert luôn thấy thế này (ngay cả trong các bản dịch của BNS vẩn thường mắc phải):
Thẩm Thạch sắc mặt trầm xuống => Đúng phải là: Sắc mặt Thẩm Thạch trầm xuống.
Thẩm Thạch cánh tay giơ lên => Đúng phải là: Cánh tay Thẩm Thạch giơ lên.

Hai cấu trúc ngữ pháp hoàn toàn khác nhau thì chỉ có một cái đúng hoặc hai cai đều sai chứ không thể cả hai đều đúng được.
 

Ngô Thu

Phàm Nhân
Ngọc
47,50
Tu vi
0,00
Ta không rành về ngữ pháp tiếng Việt lắm nhưng ta nhớ rất rõ hồi nhỏ học, cô giáo bảo trạng ngữ đứng đầu câu. Sau này đi học và làm việc, nhất là khi ta bắt đầu dịch truyện thì luôn tuân thủ điều này, nó khiến câu văn liền mạch hơn, ngay sau chủ ngữ phải là vị ngữ.

Lão nói "cấu trúc ngữ pháp thời đó", theo ta hiểu thì thời đó còn học chữ Nho, mình sử dụng chữ Hán nên bị ảnh hưởng cấu trúc ngữ pháp tiếng Trung.

Ta đọc convert luôn thấy thế này (ngay cả trong các bản dịch của BNS vẩn thường mắc phải):
Thẩm Thạch sắc mặt trầm xuống => Đúng phải là: Sắc mặt Thẩm Thạch trầm xuống.
Thẩm Thạch cánh tay giơ lên => Đúng phải là: Cánh tay Thẩm Thạch giơ lên.

Hai cấu trúc ngữ pháp hoàn toàn khác nhau thì chỉ có một cái đúng hoặc hai cai đều sai chứ không thể cả hai đều đúng được.

Thì đúng là vậy mà. Nên nhớ Ngữ Pháp đúng là bị ảnh hưởng bởi Trung Quốc thời đó. Bởi thế nên ta mới dùng như vậy để phù hợp với hoàn cảnh thôi
 

kethattinhthu7

Phàm Nhân
Ngọc
220,13
Tu vi
0,00
Thì đúng là vậy mà. Nên nhớ Ngữ Pháp đúng là bị ảnh hưởng bởi Trung Quốc thời đó. Bởi thế nên ta mới dùng như vậy để phù hợp với hoàn cảnh thôi
Đừng làm vậy, mình đọc chứ có phải mấy cụ ngày xưa đọc đâu mà viết thế, theo ta lão viết lại theo ngữ pháp bình thường đi.
 

Ngô Thu

Phàm Nhân
Ngọc
47,50
Tu vi
0,00
Đừng làm vậy, mình đọc chứ có phải mấy cụ ngày xưa đọc đâu mà viết thế, theo ta lão viết lại theo ngữ pháp bình thường đi.

Thì ban đầu ta nghĩ sử dụng câu văn sao cho phù hợp với thời đó. Ngay cả Anh và Pháp ta cũng gọi là Anh Cát Lợi và Phú Lang Sa đó thôi. Còn dự án mới sau truyện này, ta còn định dùng ngôn ngữ cổ nữa cơ
 

kethattinhthu7

Phàm Nhân
Ngọc
220,13
Tu vi
0,00
Thì ban đầu ta nghĩ sử dụng câu văn sao cho phù hợp với thời đó. Ngay cả Anh và Pháp ta cũng gọi là Anh Cát Lợi và Phú Lang Sa đó thôi. Còn dự án mới sau truyện này, ta còn định dùng ngôn ngữ cổ nữa cơ
Lão viết như thế khó đọc lắm, mình viết làm sao cho độc giả dễ đọc nhất chứ.
 

Miên Lý Tàng Châm

Phàm Nhân
Ngọc
47,50
Tu vi
0,00
Tên huỳnh bị nhầm giữa câu văn cổ và cách dùng từ cổ. Nếu dùng theo kiểu của mi thì chẳng lẽ viết truyện thời An Dương Vương thì phải dùng chữ Hán cổ và ngữ pháp thời đó. Viết truyện thời Trần Lê thì phải chữ Nôm và ngữ pháp Nôm? 2 loại chữ này cũng na ná chữ TQ bây giờ, viết vậy thì chẳng khác gì viết văn học TQ, vì người Việt chẳng ai hiểu, và trong truyện cũng toàn tiếng Trung.

Còn nếu viết Hán Việt cũng vậy, không lẽ mi tính dùng ngữ pháp kiểu "thông minh đích huỳnh", hay "huỳnh chạy qua cây cầu liễu" thì... chẳng khác gì mấy bản cv và hán việt bên box cv cả.

Còn dùng ngôn ngữ cổ, cách xưng hô cổ thì khác. Vd bên TQ thời Thanh thì vua xưng trẫm, thời Tần thì là quả nhân. Hoặc huynh đệ thay cho tôi thì không sao. Vụ này Kim Dung đã từng viết 1 bài. Ông nói viết về thời cổ thì nên áp dụng t.ư tưởng, phong tục tập quán và cách xưng hô người thời đó, chứ không phải "viết văn theo ngữ pháp" thời đó.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top