madokangokngkeck
Phàm Nhân
giúp em mấy câu văn này với ạ, câu đố
1. 孤月高悬轩窗上, 双星低垂翠楼前.
Cô Nguyệt treo cao cửa sổ lên, song tinh buông xuống thúy trước lầu.
đáp án là "Lật"
2.+3+4
上书着谜面: 解落三秋叶, 能开二月花. 过江三尺浪, 入竹万竿斜.
"风."
谜面: 故园东望路漫漫, 两袖龙锺泪不干. 马上相逢无纸笔, 凭君传语报平安
"言而无信."
谜面: 遥望处, 牛女正双栖. 天上人间相与共, 银河杳渺水迷离; 新月落西陲.
"滕."
Lên lớp giảng bài lấy câu đố: giải rơi tam thu lá, có thể lái được tháng hai hao phí. Sang sông ba thước sóng, nhập trúc vạn can nghiêng.
"Gió."
Câu đố: cố hương đông nhìn qua đường dài đằng đẵng, hai tay áo Long chung nước mắt mặc kệ. Lập tức gặp lại không giấy bút, bằng quân truyền lời nói báo bình an
"Nói không giữ lời."
Câu đố: nhìn xa chỗ, ngưu nữ đang song tê. Thiên Thượng Nhân Gian sống chung tổng cộng, Ngân Hà xa xăm nước mê ly; trăng non rơi Tây Thùy.
"Đằng."
5. cái này nữa
"谢院长." 祝司南朝他躬身行了个学生礼节, 便又站直了身子, 看了眼题目说道: "下楼来, 金钱卜落; 问苍天, 人在何方; 恨王孙, 一直去了; 詈冤家, 言去难留; 悔当初, 吾错失口; 有上交, 无下交; 皂白何须问, 分开不用刀, 从今莫把仇人靠, 千里相思一撇消."
"元宵夜, 兀坐灯窗下. 问声天, 人在谁家? 恨玉郎, 全无一点直心话. 叫奴欲罢不能罢. 吾今舍口不言他. 论交情, 曾不差. 染尘皂, 难说清白话. 恨不得, 一刀两断分两家. 可怜奴, 手中无力能抛下. 我今设一计, 教他无言可答."
"下珠帘焚香去卜卦, 问苍天, 侬的人儿落在谁家. 恨王郎全无一点真心话. 欲罢不能罢, 吾把口来压! 论文字交情不差, 染成皂难讲一句清白话. 分明一对好鸳鸯却被刀割下, 抛的奴力尽手又乏. 细思量口与心俱是假."
toàn dố, hại não quá, cầu giúp đỡ
1. 孤月高悬轩窗上, 双星低垂翠楼前.
Cô Nguyệt treo cao cửa sổ lên, song tinh buông xuống thúy trước lầu.
đáp án là "Lật"
2.+3+4
上书着谜面: 解落三秋叶, 能开二月花. 过江三尺浪, 入竹万竿斜.
"风."
谜面: 故园东望路漫漫, 两袖龙锺泪不干. 马上相逢无纸笔, 凭君传语报平安
"言而无信."
谜面: 遥望处, 牛女正双栖. 天上人间相与共, 银河杳渺水迷离; 新月落西陲.
"滕."
Lên lớp giảng bài lấy câu đố: giải rơi tam thu lá, có thể lái được tháng hai hao phí. Sang sông ba thước sóng, nhập trúc vạn can nghiêng.
"Gió."
Câu đố: cố hương đông nhìn qua đường dài đằng đẵng, hai tay áo Long chung nước mắt mặc kệ. Lập tức gặp lại không giấy bút, bằng quân truyền lời nói báo bình an
"Nói không giữ lời."
Câu đố: nhìn xa chỗ, ngưu nữ đang song tê. Thiên Thượng Nhân Gian sống chung tổng cộng, Ngân Hà xa xăm nước mê ly; trăng non rơi Tây Thùy.
"Đằng."
5. cái này nữa
"谢院长." 祝司南朝他躬身行了个学生礼节, 便又站直了身子, 看了眼题目说道: "下楼来, 金钱卜落; 问苍天, 人在何方; 恨王孙, 一直去了; 詈冤家, 言去难留; 悔当初, 吾错失口; 有上交, 无下交; 皂白何须问, 分开不用刀, 从今莫把仇人靠, 千里相思一撇消."
"元宵夜, 兀坐灯窗下. 问声天, 人在谁家? 恨玉郎, 全无一点直心话. 叫奴欲罢不能罢. 吾今舍口不言他. 论交情, 曾不差. 染尘皂, 难说清白话. 恨不得, 一刀两断分两家. 可怜奴, 手中无力能抛下. 我今设一计, 教他无言可答."
"下珠帘焚香去卜卦, 问苍天, 侬的人儿落在谁家. 恨王郎全无一点真心话. 欲罢不能罢, 吾把口来压! 论文字交情不差, 染成皂难讲一句清白话. 分明一对好鸳鸯却被刀割下, 抛的奴力尽手又乏. 细思量口与心俱是假."
toàn dố, hại não quá, cầu giúp đỡ