Luận Truyện Duyên Tình Vạn Năm

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
poem236loihenngamtrang.jpg
Tuyết phủ trắng Côn Luân đỉnh vạn năm, gió lộng Tru Tiên mãi chẳng ngừng... Không biết đã mấy ngàn năm nay, trên đỉnh núi lạnh lẽo mênh mông chỉ còn trơ trọi một bóng người mờ ảo. Áo gấm đen thêu hoa văn thương long uốn lượn, tóc bạc phất phơ trong gió hòa cùng với tuyết một màu trắng tịch mịch..., hình dáng ấy, hỏi khắp bốn bể tám cõi, còn có ai ngoài vị đế tôn cao quý được xưng tụng khắp Tam Giới - Mạc Thương?

Mạc Thương Đế Quân sinh ra từ linh khí của vạn vật, từ tinh hoa của trời đất, là chiến thần thượng cổ có sức mạnh vô biên. Từ thuở khai thiên lập địa, phân chia Tam Giới, bất kể là ai khi khai sinh cũng yếu ớt, nhỏ bé, vậy mà, Mạc Thương khi vừa mới hóa sinh đã mang hào quang ngũ sắc rực rỡ quanh mình, nơi nào hắn đặt bước đến đều hóa thành sinh động dồi dào sức sống... "Bình sinh chẳng biết tương t.ư, vừa vướng tương t.ư, là khổ vì tương t.ư", quả thật đúng, ngay cả đến Mạc Thương đạo mạo như thế cũng không thể tránh khỏi.

Có lẽ vì hắn từ khi sinh ra đã là kẻ cô độc, không được hưởng tình yêu nên cho dù đã sống bao nhiêu vạn năm, trải qua bao thiên kiếp, bao nhiêu trận giao chiến sinh tử với ác ma quái thú, ngộ được hết thảy đạo lý thì cũng cũng không thể hiểu trọn được cái gì là yêu, bởi vậy mới đánh mất đi người quan trọng nhất cuộc đời. Không phải hắn không yêu, mà là không hiểu được thế nào là yêu. Bởi nếu không yêu, hà cớ chi phải rơi lệ? Nếu không là yêu, thì tại sao tóc đen sau một đêm hóa thành bạc trắng?...

Hỏi thế gian mấy ai giải nghĩa được chữ tình?

Ái tình thực ra rất đơn giản, chỉ là nhận ra đúng lúc hay không thôi.

Mạc Thương trước nay chưa từng phạm sai lầm, sai lầm duy nhất, chính là không nhận ra kịp lúc cái gọi là tình yêu, để đến khi ngoảnh đầu, nàng đã không còn ở bên, rồi sau đó, lại đến lượt hắn chờ đợi nàng quay về, mặc dù chính hắn cũng chẳng biết sẽ phải chờ đến bao giờ...

Phật Tổ từng hỏi: "Ngài cần gì phải cố chấp như vậy? "

"Chỉ cần ngày nào còn sống, ngày đó Mạc Thương vẫn sẽ đợi."
lời của một cô gái :"nếu đợi chờ là hạnh phúc, thì mối duyên này sẽ hạnh phúc tới bao giờ........"


P/s : đây là sáng tác của một cô gái của Bạch Ngọc Sách vì phận liễu yếu đào tơ mà ngại ngùng không dám đăng lên. LOLOTICA xin mặt dày đăng lên đây cho mọi người cùng đọc và chia sẻ, đóng góp ý kiến.
 

Phượng Vũ

van-hoa-coc-chu
Nhập Thế Hoá Phàm
Anh để topic này ở đây là sai rồi. Các thảo luận sáng tác đều phải đặt trong Bạch Ngọc Văn Lầu mà.

Nữa là:

"Tuyết phủ trắng Côn Luân đỉnh vạn năm, gió lộng Tru Tiên mãi chẳng ngừng... " Tru Tiên ở đây là gì vậy? Để đối xứng với "Côn Luân đỉnh", có lẽ phải là "Tru Tiên đài" thì hợp lý hơn.
 

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
Anh để topic này ở đây là sai rồi. Các thảo luận sáng tác đều phải đặt trong Bạch Ngọc Văn Lầu mà.

Nữa là:

"Tuyết phủ trắng Côn Luân đỉnh vạn năm, gió lộng Tru Tiên mãi chẳng ngừng... " Tru Tiên ở đây là gì vậy? Để đối xứng với "Côn Luân đỉnh", có lẽ phải là "Tru Tiên đài" thì hợp lý hơn.
vậy muội move giúp huynh phát này với ^^!
 

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
Anh để topic này ở đây là sai rồi. Các thảo luận sáng tác đều phải đặt trong Bạch Ngọc Văn Lầu mà.

Nữa là:

"Tuyết phủ trắng Côn Luân đỉnh vạn năm, gió lộng Tru Tiên mãi chẳng ngừng... " Tru Tiên ở đây là gì vậy? Để đối xứng với "Côn Luân đỉnh", có lẽ phải là "Tru Tiên đài" thì hợp lý hơn.
khụ khụ, cái này là nguyên tác của tác giả, anh không dám sửa. :015:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top