Luận Truyện Ma Thiên Ký - Vong Ngữ - Tầng 8 : Quần ma loạn vũ - Tấn Công Hải Hoàng Cung

Status
Not open for further replies.

andreyquoc

Phàm Nhân
Ngọc
1,45
Tu vi
0,00
Lỗi đánh máy dịch chương 262 (đã sửa lại, chữ đậm đỏ); đã thêm vào Từ mới màu xanh đậm (lúc; thành);

[NOGUEST]

Ma Thiên Ký

Vong Ngữ

Quyển 2: Huyền Kinh gầm thét



Chương 262: Hải tộc đột kích
Dịch : nila32
Nguồn : bachngocsach.com



Chỉ thấy mây đen vừa xuất hiện, sóng nước bên dưới đã đột nhiên dâng trào cuộn cuộn khiến đại địa xung quanh lập tức biến thành đại dương trắng xóa. Theo âm thanh gầm gừ hòa lẫn tiếng sóng, vô số Hải thú kỳ quái liền nhao nhao ẩn hiện hành tung, có con chỉ nhỏ chừng một xích nhưng có đầu Hải thú sở hữu hình thể to lớn như một ngọn núi nhỏ. Chưa hết, từ giữa biển mây đen kịt còn liên tục xuất hiện tộc nhân Hải tộc nửa người nửa cá, cưỡi sóng mà đi hoặc điều khiển Hải thú dưới chân vạch nước rẽ biển, tạo thành thanh thế cực kỳ kinh người.

“Liễu sư đệ, chưởng môn cho gọi ta và ngươi.” Trong lúc Liễu Minh nhìn đến xuất thần, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của Dương Càn khiến hắn quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy vị hán tử họ Dương đang vẫy tay phía dưới tường thành. Hơn nữa, chưởng môn Man Quỷ Tông, đại hán họ Lôi cùng các vị Linh sư khác đều đã có mặt ở đó. Sau khi hít khẽ một hơi, họ Liễu cũng liền nhảy xuống vị trí tập hợp.

“Viện binh cũng đã đến nơi, vì vậy cao tầng tông môn quyết định phá bỏ tình thế phòng thủ bị động hiện tại. Ngoại trừ một nửa nhân số lưu lại thủ hộ thành trì, những người lập tức cùng ta xông ra quyết chiến với đám hỗn đản Hải tộc một phen để lấy lại bộ phận sĩ khí đã mất. Lâm sư muội, Sở sư đệ! Việc đốc thúc đệ tử canh giữ tường thành sẽ do hai người phụ trách. Những người còn lại lập tức theo ta ra ngoài.

Chưa hết, Ngạn sư thúc và chư vị tiền bối sẽ lưu lại nội thành để phòng trường cường giả Hóa Tinh Kỳ của đối phương đột nhiên ra tay đánh lén. Tất cả mọi người nhớ phải cẩn thận một chút. Kẻ địch sĩ khí đanh thịnh, hơn nữa trời sinh hiếu sát thiện chiến, sẽ không chịu nói lý lẽ với chúng ta.” Nhìn thấy mọi người đã tập hợp đông đủ, chưởng môn Man Quỷ Tông liền cao giọng thông báo kế hoạch tác chiến sắp tới cùng hiểu biết của y về Hải tộc cho mọi người được biết.

Liễu Minh cùng chư vị Linh sư của Man Quỷ Tông tự nhiên sẽ không ý kiến gì thêm bèn lần lượt tung mình lên phi chu gần đó.

Gần như cùng lúc, những tông môn còn lại như Thiên Nguyệt, Huyết Hà,… đều làm ra hành động tương tự. Chỉ thấy vô số đội nhóm khu vân mà đi hoặc tập hợp một chỗ trên phi chu, ai ai cũng đều mang theo khí thế quyết thắng hừng hực.

Khi Liễu Minh khẽ động thân hình, chuẩn bị phóng lên cốt thuyền khổng lồ gần đó thì bên tai bất chợt vang lên giọng nói của chưởng môn Man Quỷ Tông.

“Liễu sư đệ, ngươi là nhân thủ mấu chốt điều khiển Vạn Cốt Nhân Ma. Nếu gặp phải đối thủ quá mạnh, lập tức phản hồi nội thành, không được tham công hiếu thắng! Nhớ lấy, ngươi là quân bài chủ lực của bổn tông, nhất định phải lấy an toàn bản thân làm trọng!”

Liễu Minh nghe vậy không khỏi có chút kinh ngạc thế nhưng hắn vẫn khẽ gật đầu với chưởng môn Man Quỷ Tông một cái. Xuất chiến lần này, họ Liễu vốn không mang trong đầu ý niệm lấy thân mạo hiểm. Dù sao với tu vi của hắn, tuy có thể dễ dàng chiến thẳng địch thủ cùng giai. Thế nhưng lỡ như gặp phải kẻ thù có đẳng cấp trung kỳ, hy vọng thủ thắng của hắn lập tức giảm đi đáng kể. Nếu xui xẻo đụng phải cường giả Ngưng Dịch hậu kỳ, chỉ sợ bảo vệ bản thân cũng là chuyện không thể nắm chắc.

Lúc này, bảy tám tên đệ tử nhìn thấy Liễu Minh tiến tới lập tức cung kính cúi chào sau đó cả bọn liền theo mệnh lệnh tiến lên những chiếc thuyền khác của Man Quỷ Tông. Trong nháy mắt, quân tiên phong của chư tông chỉ còn cách mặt biển phía trước không đến vài dặm.

Bỗng nhiên, một tiếng kiếm reo thanh minh truyền ra từ phía Thiên Nguyên Tông, mang theo kiếm ảnh chẳng chịt tụ lại một chỗ sau đó biến thành một đạo kiếm quang chói mắt lớn hơn trăm trượng chém thẳng xuống dưới.

“Ầm” một tiếng!

Sau khi chém xuống, cự kiếm lập tức vỡ thành từng khúc. Gần như cùng lúc, biển nước bên dưới cũng bị khe nứt rộng chừng vài dặm chia làm hai nửa khiến cho tộc nhân Hải tộc cùng Hải thú gần đó cũng chịu vạ lây liền biến thành bọt máu.

Cùng lúc đó, khu vực bên cạnh lại bất thần truyền ra âm thanh hò hét của phe Hải tộc. Tiếp theo, chỉ thấy ánh sáng màu lam đại phóng, từng đoàn từng đoàn thủy cầu nhanh chóng hiện lên rồi hóa thành bàn tay màu lam khổng lồ vỗ mạnh về phía chư tông đối diện.

“Oanh” một tiếng!

Vị trí của chúng đệ tử Cửu Khiếu Tông bỗng nhiên bị một luồng sức mạnh khổng lồ áp xuống khiến một phần phi chu bị đánh cho nát bấy kéo theo vô số đệ tử đầu sứt tay mẻ. Vài tên Linh sư của Cửu Khiếu Tông thấy vậy, sắc mặt không khỏi trở nên hết sức khó coi.

Lúc này, mười mấy tên đệ tử tinh anh của Phong Hỏa Môn đã nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, tạo ra một đầu Hỏa Điểu khổng lồ không ngừng phun ra vô số hỏa vũ bắn ra như đạn.

“Đì đùng” âm vang vừa vang lên.

Vị trí Hải tộc bị mưa đạn bắn ra liền bốc cháy nghi ngút, tạo thành vô số mây lửa đem đám người cùng Hải thú chưa kịp trốn thoát biến thành than đen.

Về phía Huyết Hà Điện, phần đông đệ tử tức thì há mồm mun ra một đoàn huyết vụ, tạo vô số huyết thương dài bảy tám trượng lao vút về phía quân thù. Chỉ kịp thấy hư không lóe lên vài đạo hào quang, mặt biển đối diện đã bị huyết vũ bao phủ. Bất cứ tu sĩ hay Hải thú nằm trên đường đi của nó đều lập tức bị đánh nát bấy.

Không chút chậm trễ, bên phía Hải tộc cũng liên tục phóng ra từng đợt đại thủ lam sắc, không chút khách khí phản kích tu sĩ chư tông.

Hai bên còn chưa chính thức giáp mặt mà đã có không ít tu sĩ vùi thân sóng nước. Bất quá dựa vào tốc độ của bọn họ, cự ly cách không giao chiến rất nhanh đã được thu hẹp. Trong chốc lát, hai phe Nhân tộc cùng Hải tộc chỉ còn cách nhau chừng hơn trăm trượng. Thậm chí, những đệ tử đứng trước còn có thể nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của đối phương ẩn trong nước biển.

“Động thủ.” Một gã Linh sư trung niên của Phong Hỏa Môn đột nhiên quát to một tiếng.

Gần trăm gã đệ tử kế bên nghe vậy lập tức lấy ra Phù lục của mình, điên cuồng ném về phía trước. Nào ngờ, những thứ này chỉ lóe hiện vài cái sau đó liền biến thành từng sợi hoàng khí xâm nhập lòng đất ngăn cách hai phe. Thế nhưng đám người Phong Hỏa Môn vẫn không ngừng thúc giục pháp quyết.

“Oanh long long” một hồi âm thanh quái dị vang lên.

Chỉ thấy mặt đất không ngừng ánh lên hào quang màu vàng, một mẫu tường đất lập tức mọc lên từ đó hơn nữa còn không ngừng phóng lớn, hóa thành bức tường cao hơn mười trượng được bồi đắp bởi lớp đất đá cứng rắn dày hơn hai trượng.

Lúc này, nước biển tuy vẫn không ngừng vỗ lên tường thành thế nhưng ngoại trừ một phần nhỏ may mắn lọt qua, phân nửa còn lại đều bị bắn ngược về sau, khiến cho khí thế kinh người Hải tộc tốn công tạo thành trong phút chốc giảm đi không ít. Chưa hết, đám Hải thú đang trên đà lao tới, không kịp dừng lại liền va thẳng vào tường đá khiến đám tu sĩ Hải tộc đang đứng ở trên đều bị bắn ngược về sau, đầu rơi máu chảy.

Đệ tử Nhân tộc thấy vậy không khỏi vui mừng phấn khởi, đồng loạt thúc giục Phù khí hoặc phóng thích pháp thuật điên cuồng oanh kích kẻ thù bên dưới.

“Muốn chết.” Không biết kẻ nào bên phía Hải tộc bất chợt gầm lên phẫn hận!

Tiếp đó, một gã Linh sư mặt xanh điều khiển Hải thú Bát túc Chương Ngư dài hơn ba mươi trượng thình lình hiện ra từ trong nước biển. Chỉ thấy gã giẫm chân một cái, Hải thú tức thì bùng nổ sức mạnh, hung hăng tông thẳng về phía tường thành.

Một tiếng nổ mạnh vang lên!

Chỉ thấy tường thành thình lình phát ra tám đạo bạch quang chói mắt, tiếp theo tám lỗ hổng to rộng đã lập tức hiện lên kéo theo âm thanh vỡ vụn xào xạc khiến cho nước biển xung quanh bắt đầu tuôn ra ồ ạt.

Cùng một thời gian, những nơi tường thành khác cũng đều hiện ra Cự Quy, mực khổng lồ,.. cùng vài loại Hải thú cường đại khác không ngừng dựa vào sức mạnh để công phá thành lũy của Nhân tộc.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ khu vực đều biến thành biển nước trắng xóa.

Lúc này, đệ tử chư tông đã sớm bỏ đi khí cụ phi hành dưới chân để sử dụng Phù khí công kích đối phương. Hải tộc bên này cũng không chịu kém cạnh. Vô số tu luyện giả thấy vậy liền mang theo thú cưỡi cực lớn sẵn sàng nghênh chiến. Song phương vừa lao vào nhau, đã có chục bóng người trên cao rơi xuống. Tràng diện chiến đấu thoạt nhìn vô cùng thê thảm.

Liễu Minh thân là cao tầng trong tông, tự nhiên không cần liều mạng sống chết giống như đệ tử bình thường. Lúc này, hắn đang khu vân đứng cạnh Dương Càn, lơ lửng trên cốt thuyền. Cách đó không xa, chưởng môn Man Quỷ Tông và các vị Linh sư khác đang tập trung quan sát cuộc chiến.

“Lôi sư đệ, Chu sư đệ, các ngươi đến phía Tây trợ giúp một chút. Bên đó vừa xuất hiện hai gã Hải tộc có tu vi Ngưng Dịch.” Một lát sau, chưởng môn Man Quỷ Tông mới thấp giọng phân phó.

Đại hán họ Lôi cùng Chu Xích nghe vậy lập tức khu vân bay về chiến trường phía Tây.

“Lâm sư muội, Sở sư đệ, các ngươi hãy đến Đông Bắc tiêu diệt đám Cự Quy da dày thịt béo kia cho ta. Đệ tử bổn tông dường như không làm gì được chúng.”

“Vâng.”

“Dương Càn, ngươi hãy đến trợ giúp đám người Cửu Khiếu Tông một chút!”



Sau một lát, bên cạnh chưởng môn Man Quỷ Tông chỉ còn lại đám người Liễu Minh, Cao Trùng.

Lúc này, theo sự mở rộng của phạm vi công kích, khắp nơi bắt đầu hình thành vài tràng chiến đấu có quy mô lớn nhỏ không đều. Có nơi là mười tên Hải tộc đang công kích vài gã đệ tử Nhân tộc, lại có nơi gồm mười mấy tên đệ tử chư tông đang vây công một gã Linh sư của đối phương. Hơn nữa, khắp nơi còn có thể nhìn thấy cường giả Ngưng Dịch của hai bên tranh đấu với nhau tạo thành chấn động mạnh mẽ khiến khu vực xung quanh cũng chịu ảnh hưởng.

Đúng lúc này, mặt biển phụ cận Man Quỷ Tông đột nhiên run lên. Tiếp theo âm thanh nặng nề không ngừng truyền tới, giống như có thứ gì đó vô cùng to lớn đang từ từ ngoi ra.

Liễu Minh thấy vậy không khỏi ngưng trọng quan sát vị trí phát ra âm thanh.

Chỉ thấy nước biển đột ngột tách ra, tiếp đó một bàn tay không lồ màu xanh đậm bất chợt thò ra như thiểm điện. Một gã đệ tử Huyết Hà Điện cạnh đó rơi vào tay nó liền bị bóp nát thành huyết vụ.

“Ùm… ụm bò… ò…” một tiếng trâu rống!

Rất nhanh sau đó, một con quái vật đầu trâu thân người cao bảy tám trượng đột ngột xuất hiện. Toàn thân của nó trải rộng lân phiến màu lam, hơn nữa trên tay còn có một thanh cự kiếm đen sì. Số lượng của chúng rất nhanh đã đạt đến con số bốn mươi. Những quái vật này vừa tham gia chiến đấu liền tạo thành sát thương khủng bố, không gì cản nổi. Vô số đệ tử chỉ kịp chống đỡ vài chiêu đã bị lưỡi kiếm khổng lồ chém thành hai đoạn, hoặc bị đại thủ của nó bắt được, bóp thành mảnh vụn. Pháp thuật cùng phù khí của họ đều bị lân phiến dày đặc trên người quái vật ngăn cản vì vậy không có cách nào tạo thành thương tổn quá lớn cho nó.

“Liễu Minh, ngươi đi đối phó với đám Hải yêu mới vừa xuất hiện! Đệ tử bình thường không phải đối thủ của nó.” Sau khi chứng kiến cảnh này, chưởng môn Man Quỷ Tông lập tức trầm mặt, tiếp đó quay người dặn dò họ Liễu một câu.


[/NOGUEST]
 

fly8monkey

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
1 đấm con bọ ngựa banh xác. Tui này yếu vậy mà phá giới từ nam hoang wa. Kì này cu minh tìm được thông đạo qua nam hoang dự thiên tượng sẻ đi đc.

Lão đọc truyện cũng nên đọc kỹ một chút a, như thế cũng mới thể hiện được tôn trọng tới tác giả, nếu không cũng không nên đọc a, phí thời gian lắm.
 

bombom

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Lão đọc truyện cũng nên đọc kỹ một chút a, như thế cũng mới thể hiện được tôn trọng tới tác giả, nếu không cũng không nên đọc a, phí thời gian lắm.
Tui dự đoán đương sao này qua yêu tộc tự nhiên nổi điên nói tôn trọng tác giả gì ở đây. Bó tay con ga con
 

andreyquoc

Phàm Nhân
Ngọc
1,45
Tu vi
0,00
Lỗi đánh máy dịch chương 263 (đã sửa lại, chữ đậm đỏ); thêm dấu cách giữa 2 từ màu tím đậm; xóa đi một vài từ giữa hai từ màu nâu đậm

[NOGUEST]


Chương 263: Trận chiến mở màn

Dịch : manhcuonglee

Biên : nila32

Nguồn : bachngocsach.com



Được, chưởng Môn. Những thứ hải yêu này cứ giao cho ta. Liễu Minh tự nhiên cũng nhìn thấy những thứ quái vật đầu trâu thân người này đang lao tới đệ tử Man Quỷ Tông, liền gật đầu đáp ứng .

Cái gọi là Hải yêu chính là Hải thú đã mở ra một ít linh trí.

Tựa như tu luyện giới thường phân biệt Yêu thú cùng Yêu Tộc. Dù cho Yêu thú có thực lực cường đại đến mức nào, nếu vẫn chưa hoàn toàn mở ra linh trí, thì dù là có được thần lực chuyển núi lấp biển, cũng chỉ là một loại Yêu thú mà thôi. Ngược lại, nếu bọn chúng chính thức mở ra linh trí, dù là nhỏ yếu vô cùng, cũng có thể được xưng là một thành viên của Yêu Tộc.

Nhưng đại đa số, Yêu thú căn cứ chủng loại bất đồng, vẫn cần đến thực lực nhất định mới có thể hoàn toàn mở ra linh linh trí. Hơn nữa sau khi có được linh trí, bọn chúng thể học tập một ít công pháp bí thuật thích hợp chứ không cần tiếp tục tu luyện dựa vào bản năng.

Nói như vậy để thấy được phần lớn trường hợp Yêu Tộc vẫn mạnh mẽ hơn Yêu thú.

Nhưng trước mắt, những thứ Hải yêu đầu trâu này, hiển nhiên cũng đã hoàn toàn mở ra linh trí Hải Yêu Tộc, chẳng những trong tay Cự Kiếm vũ động hung mãnh mà bên ngoài thân thỉnh thoảng có chút điểm ánh sáng màu lam hội tụ, lại khiến chúng nó càng đánh càng mạnh, không thấy chút nào mệt mỏi.

Liễu Minh khu vân bay xuống phía dưới, một tay khẽ động, Thanh Nguyệt Kiếm cũng đã rút ra từ trong tay áo.

Vèo Vèo vài tiếng.

Vài tên Linh Đồ Hải tộc cản đường liền bị hàn quang chém thành hai đoạn.

Tùy theo thân hình hắn lắc lư mấy cái, liền xuất hiện tại trên không một đầu trâu hải yêu đang vung vẩy trong tay Cự Kiếm, đem bức một gã đệ tử Man Quỷ Tông liên tiếp lui về phía sau.

Một tiếng gầm nhẹ!

Tại lúc Liễu Minh xuất hiện trong nháy mắt, Hải yêu này vậy mà cảm ứng vô cùng bén nhạy, Cự Kiếm trong tay đột nhiên run lên, lại hướng lên trên hung hăng vung lên.

Ô...ô...n...g một tiếng.

Một cỗ gió mạnh hướng Liễu Minh chém đến.

So với kích thước khủng bố của cự kiếm trước mặt, Liễu Minh thoạt nhìn nhỏ bé dị thường. Một kích này liền dường như một cánh Bản Môn quét ngang xuống.

Liễu Minh đuôi mày khẽ động, không nói hai lời quét ngang đoản kiếm, lặng lẽ hướng tới vị trí Cự Kiếm.

Sau một khắc, Oanh một tiếng vang thật lớn.

Cự kiếm vừa tiếp xúc với Thanh Nguyệt kiếm liền bị sức mạnh lớn gấp nhiều lần chấn ngược về sau.

Hải yêu đầu trâu chỉ cảm thấy hai tay nóng lên, cự kiếm trong tay đã bị đánh bạt, đồng thời hai vai của nó cũng đã mất đi cảm giác, thân hình khổng lồ đạp đạp thối lui.

Lúc này, đoản kiếm trong tay Liễu Minh mới run lên, tuôn ra thanh mang dài chừng vài thước, đồng thời thân hình của hắn bỗng nhiên trở nên mơ hồ, trong chớp mắt đã xuất hiện sau lưng Hải yêu đầu trâu.

Phù phù một tiếng.

Rất nhanh sau đó, vùng cổ của Hải yêu đầu trâu liền bị chém đứt, mang theo vòi máu bắn thẳng lên trời. Không ai ngờ, Hải yêu có sức phòng ngự kinh người như vậy, lại bị Liễu Minh chém giết một cách dễ dàng.

Tiếp theo, thân hình họ Liễu lại như ẩn như hiện tiến đến bên người những đầu Hải yêu khác, trong nháy mắt hắn đã chém giết bảy tám tên quái vật đầu trâu.

Nhưng khi thân hình hắn lại chớp động một cái, xuất hiện ở bên hải yêu phụ cận, tại thời điểm muốn khẽ động đoản kiếm màu xanh, bỗng nhiên sau lưng tiếng xé gió vang, tựa hồ có đồ vật gì đó lao tới.

Liễu Minh sắc mặt trầm xuống, hai vai lắc lư, thân hình lập tức trở nên mơ hồ không rõ.

Phốc một tiếng.

Một cái chùy ba cạnh mang theo nhè nhẹ bạch diễm đâm lủng từ sau lưng Liễu Minh lên, rồi quanh lại lần nữa từ lồng ngực Liễu Minh đâm ngược lại, vài giây sau, liền trở lại trong tay một gã đôi má hẹp dài nam tử Hải Tộc, chân giẫm mây trắng.

Nhưng lúc này, thân hình Liễu Minh cũng đã hóa thành từng điểm linh quang tán loạn trong không khí. Vừa rồi, thứ mà tam lăng chùy kia xuyên thủng cũng chỉ là một đạo hư ảnh do hắn lưu lại thôi.

Cùng lúc đó, Liễu Minh chân thân cũng lần nữa hiện ra tại một nơi khác cách xa vài chục trượng, lạnh lùng dò xét nam tử Hải Tộc vài lần.

Nam tử Hải Tộc thấy vậy, trong nội tâm rùng mình, nhưng không nói hai lời hai tay áo run run, lúc này Xùy xùy âm thanh vừa vang lên, lại từ đó trong tay áo nhất tề bay ra bốn miếng tam lăng chùy khác, cũng tại pháp quyết thúc giục xuống, cùng giống lúc trước cái kia, bỗng nhiên hóa thành năm đạo tia ánh sáng trắng kích bắn ra.

Những thứ này tia ánh sáng trắng chỉ là một thoáng mơ hồ, đã đến bên cạch Liễu Minh, đồng thời cỗ cực nóng cuồn cuộn tới trước.

Liễu Minh đuôi lông mày nhảy lên, đoản kiếm màu xanh trong tay chỉ quay tít một vòng, lúc này một vòng thanh nguyệt trước người hiện ra.

Tia ánh sáng trắng chớp động một cái về sau, liền cũng đều đánh tới ánh trắng màu xanh.

Lúc này truyền ra tiếng bạo liệt liên miên, năm miếng tam lăng cốt chùy đồng thời giòn vang bạo liệt mà mở, nhưng bên trong tuôn ra mảng lớn Linh Diễm màu trắng, lập tức che khuất thân hình Liễu Minh.

Xa xa nam tử Hải Tộc thấy vậy, đắc ý cười to.

Năm cái cốt chùy của gã nhìn như bất phàm, trên thực tế chỉ là năm miếng cực phẩm Phù Khí mà thôi, chỉ là bên trong lại giấu một thân Cương Khí ẩn chứa Linh diễm vô cùng lợi hại.

Người bình thường thường không nghĩ đến một gã tu sĩ Ngưng Dịch cảnh lại có thể sử dụng Pháp Khí. Nếu không dùng Linh Khí còn tốt, một khi để cho Linh Khí của mình đụng phải một cái, tám chín phần mười sẽ làm cho cốt chùy này lập tức nổ tung, phát ra bạch diễm thình lình bao phủ địch nhân.

Nam tử Hải Tộc này dùng thủ đoạn này, đã từng đánh chết vài tên đối thủ cùng giai, lần này đồng dạng xuất ra, quả nhiên vẫn còn hiệu quả.

Cái này là đòn sát thủ của ngươi sao? Hắc hắc, nếu thực sự là như thế, thật làm cho ta vô cùng thất vọng rồi. Loại thủ đoạn này, ta khi còn là tu sĩ Linh Đồ đã dùng qua không biết bao lần. Ngay lúc nam tử Hải Tộc cho rằng đối thủ tuyệt đối không may mắn thoát khỏi, bên trong bạch sắc hỏa diễm lại truyền ra thanh âm lạnh lùng.

Cái gì, hắn vẫn chưa chết! Nam tử Hải Tộc nghe vậy không khỏi chấn động.

Đúng lúc này, trong Bạch Diễm một cơn lốc khí tức băng hàn truyền ra, đem Bạch Diễm càn quét không còn.

Bên trong lộ ra một bóng người quang mang màu lam nhạt!

Liễu Minh một tay cầm kiếm, nhưng ngoài thân bất ngờ hiện ra tầng một trộn lẫn từng tinh điểm quang mang màu lam, đúng là Canh Lam Cương Khí hắn từng tu luyện.

Cương Khí này bản thân thuộc tính âm hàn, cực kỳ hợp với công pháp của Liễu Minh, từ đó sản sinh năng lực phòng ngự không kém, lúc này mới có thể ngăn cản toàn bộ Bạch Diễm.

Đương nhiên, Liễu Minh sớm đã nắm chặt Trọng Thủy Châu trong tay áo, lặng yên bức ra lượng lớn hơi nước vô hình tràn ngập toàn bộ màn sáng, nếu không hắn cũng không dám mạo hiểm như thế.

Nam tử Hải Tộc đối diện tự nhiên không biết gì cả, khi nhìn thấy Liễu Minh không hề bị thương, gã đã biết mình gặp rắc rối to, nhưng sắc mặt âm trầm không đổi, một lát sau, hai tay bỗng nhiên chà xát.

Đằng một tiếng.

Một tầng Bạch Diễm liền từ thể nội tuôn ra, đem này Hải Tộc biến thành ngọn đuốc sống.

Ta cũng không tin Thương Nhược Chi Diễm của ta, lại bị Cương Khí của ngươi khắc chế !

Vừa dứt lời, hắn hai cái cánh tay giơ lên, lúc này một hỏa khí, mơ hồ hóa thành Hỏa Kình cực lớn, lao thẳng tới hướng đối diện.

Hỏa Kình trên đường miệng lớn ra!

Liễu Minh chỉ cảm thấy bốn phía xung quanh nóng lên, thậm chí có một loại cảm giác quỷ dị muốn tránh cũng không thể tránh.

Có chút ý tứ! Anh mắt Liễu Minh lóe lên, trên mặt lần đầu cảm thấy chút hứng thú, nhưng sau một khắc đoản kiếm màu xanh trong tay lại khẽ động, rậm rạp chằng chịt Kiếm Ảnh hiển hiện trước người, một chút mơ hồ về sau, tất cả Kiếm Ảnh hội tụ một thể, Oanh một tiếng, một đạo kiếm quang khổng lồ cuốn mà ra.

Những nơi ánh sáng màu xanh đi qua, mơ hồ có chút âm thanh bén nhọn phát ra!

Bạch sắc Hỏa kình chỉ gào lên một tiếng, thân hình khổng lồ đã bị kiếm quang màu xanh chấn vỡ.

Nam tử Hải Tộc đối diện chỉ cảm thấy trước mắt phát lạnh, kiếm quang liền đến kia bên cạch, liền áp dụng thủ đoạn phòng ngự khác, nhưng căn bản không kịp.

Không tốt.

Gã chỉ kịp phát ra tiếng kêu kinh hãi liền bị cuồn cuộn kiếm quang chạm phải, bạch diễm biến thành hộ thể Cương Khí nhưng chỉ cầm cự hàn quang được giây lát, liền oanh một tiếng mà vỡ vụn ra

Nam tử Hải Tộc chỉ kịp kêu thảm một tiếng, liền bị kiếm quang chấn nát bấy, lúc này một mảnh huyết vũ từ không trung rơi xuống.

Vị Linh Sư Hải Tộc Ngưng Dịch Kỳ này, vậy mà sau khi Liễu Minh thi triển kiếm tu chi thuật, một kích liền tử vong, trình độ này thậm chí còn vượt quá suy đoán của Liễu Minh.

Kiếm tu chi thuật quả nhiên sắc bén, trách không được bất kể tu vi cao thấp, đa số đều nói kiếm tu là sắc bén nhất.

Liễu Minh một tay chụp vào hư không, liền bắt được một cái vòng tay màu đen khảm vô số vỏ sò trong huyết vụ.

Trước đó, hắn đã nghe Dương Càn kể qua Linh Sư Hải Tộc thường dùng Tu Di Vật Phẩm có thời hạn sử dụng, đa số là hình vòng tay.

Tu Di vật phẩm loại này sau trăm lầm cất giữ, liền tự động vỡ vụn từng khúc, so với Tu Di Phù bình thường dùng tốt hơn rất nhiều, cho nên Linh Sư Hải Tộc thường dùng vật này để chứa đựng đồ vật.

Nhưng lúc Liễu Minh vừa đưa vòng tay để vào trong tay áo, bỗng nhiên từ trong thâm tâm liền xuất hiện một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, dường như lập tức gặp đại họa.

Cảm giác này khiến hắn không khỏi cả kinh, ánh mắt vội vàng dò xét mọi nơi, nhưng phụ cận ngoại trừ xa hơn một chút ít những cái chiến đoàn Hải Tộc kia không có bất cứ bóng dáng địch nhân nào,

Nhưng Liễu Minh chỉ ánh mắt chớp động vài cái, sắc mặt bỗng nhiên đại biến thân hình nhoáng một cái, mang theo tàn ảnh liên tiếp hướng một phía hư không bay nhào ra.

Phốc một tiếng.

Một cái miệng khổng lồ đầy răng nhọn dài vài tấc, đột nhiên cắn thẳng trước Liễu Minh, nhưng chỉ cắn vào hư không, dường như lướt qua thân hình Liễu Minh. Liễu Minh quát khẽ một tiếng, đoản kiếm trong tay khẽ động, lập tức điên cuồng hướng miệng lớn bổ xuống.

Đương một tiếng vang thật lớn.

Một cự chùy màu bạc hiển hiện trước cái miệng lớn, lại dễ dàng đem ngăn đoản kiếm màu xanh.

Liễu Minh ánh mắt ngưng tụ, thân hình lập tức bắn ngược y ra.

Oanh một tiếng.

Một cái cự chùy màu bạc khác mang theo kình phong từ trên cao đập xuốngmột cái.

Ồ, xem ra ta còn xem thường ngươi rồi, khó trách gã phế vật kia vừa rồi bị ngươi giết chết dễ dàng như vậy. Một âm thanh lười biếng trong hư không truyền ra, mơ hồ mang theo một tiếng kinh ngạc.

Các hạ là ai, tại sao đột ngột ra tay ám toán! Liễu Minh nhìn chằm chằm vào miệng lớn phía trên hư không, hai mắt híp lại mà hỏi, đồng thời đem đoản kiếm màu xanh cẩn thận hướng trước người, hai tay lập tức bị tầng hiện lên một màu vàng bao bọc, kéo dài tới tận cổ tay.


[/NOGUEST]
 

liahuro

Phàm Nhân
Ngọc
1,94
Tu vi
0,00
Tui dự đoán đương sao này qua yêu tộc tự nhiên nổi điên nói tôn trọng tác giả gì ở đây. Bó tay con ga con

bombom nói:

1 đấm con bọ ngựa banh xác. Tui này yếu vậy mà phá giới từ nam hoang wa. Kì này cu minh tìm được thông đạo qua nam hoang dự thiên tượng sẻ đi đc.


Ha ha, bác đọc không kỹ làm người ta buồn phiền đó mà ^^.
1. Con bọ ngựa banh xác', thực ra là bị 1 đấm phun máu đầu thôi.
2. Tụi này phá giới từ giao diện (Trùng Giới - Minh Trùng Giới) xuống Trung Thiên qua sa mạc Nam Hoang.
3. Tìm thông đạo qua Nam Hoang chi bác hè?

Nếu đọc convert khó thì bác đợi xíu đọc bản dịch rượt theo chương mới ấy.
 
Last edited:

bombom

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
bombom nói:

1 đấm con bọ ngựa banh xác. Tui này yếu vậy mà phá giới từ nam hoang wa. Kì này cu minh tìm được thông đạo qua nam hoang dự thiên tượng sẻ đi đc.


Ha ha, bác đọc không kỹ làm người ta buồn phiền đó mà ^^.
1. Con bọ ngựa banh xác', thực ra là bị 1 đấm phun máu đầu thôi.
2. Tụi này phá giới từ giao diện (Trùng Giới - Minh Trùng Giới) xuống Trung Thiên qua sa mạc Nam Hoang.
3. Tìm thông đạo qua Nam Hoang chi bác hè?

Nếu đọc convert khó thì bác đợi xíu đọc bản dịch rượt theo chương mới ấy.
Sax để ý chi tiết quá từng chử luôn ah.tui cũng biết phóng đại chut ko đc sao
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top