Luận Truyện Y Thống Giang Sơn - Thạch Chương Ngư - Hùng Bá Một Phương

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
405,59
Tu vi
0,00
Mấy anh y, dược, bác sĩ coi có đúng không?

Dịch Nguyên Đường cùng Yến Vân lầu liền nhau, hai nhà vẫn luôn rất quen thuộc, ngày bình thường Viên Sĩ Khanh không ít tới nơi này ăn cơm, Hồ Tiểu Thiên phát hiện cổ đại thầy thuốc địa vị cũng là tương đối cao thượng đấy, so với xã hội hiện đại càng được người tôn kính, bọn hắn đến mức, Viên Sĩ Khanh phàm là gặp người quen, những người kia nhao nhao đứng dậy hành lễ thở dài, trong ánh mắt tràn đầy đều là cảm kích cùng tôn kính, y lo quan hệ đó là tương đương hòa hợp, nhớ tới trên mình cuộc đời làm thầy thuốc thời điểm, người bệnh phần lớn là đối với thầy thuốc kính sợ, ít có loại này phát ra từ nội tâm tôn kính, thậm chí, thậm chí đem thầy thuốc trở thành cừu nhân đối đãi, lại không biết y lo quan hệ đã trải qua mấy nghìn năm phát triển, cuối cùng làm sao biết phát triển đến thủy hỏa bất dung hoàn cảnh. Thi cứu người cùng người được cứu giữa làm sao biết tồn tại nhiều như vậy hiểu lầm? Rút cuộc là xã hội cải biến người, hay vẫn là người bản tính chính là như thế? Hồ Tiểu Thiên âm thầm than thở, xem ra văn minh phát triển cùng người thiện lương tính cũng không phải một cái hoàn toàn có quan hệ trực tiếp quan hệ.
 

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
405,59
Tu vi
0,00
:choler: Đọc mà tức đỏ con mắt. Nếu là mình thì sẽ đuổi tên Lương Đại Tráng về hoặc phải ngầm quyết trong lòng là đến Thanh Vân Huyện sẽ đuổi hắn về, đồng thời viết thư bảo lão Hồ Bất Vi đuổi hắn ra khỏi nhà. :6cool_what: Cái Méo gì đâu lắm mồm hại chủ lâm nguy cơ sinh tử.:choler: Nhân từ chứ không thể chứa lũ ngu vượt ngưỡng nguy hiểm được.
 

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
405,59
Tu vi
0,00
Nhắc đến Kinh Mộc Đường, tạm dịch là Thanh Chấn Kinh lại nhớ tới hồi nhr thường dùng cái thước lim đen nho nhỏ của mẹ chấn xuống bàn, thường là kẹp cả vào tay luôn. A hả, tự nhiên hôm nay lại nhớ đến cái thước này, vốn ban đầu định nói là dùng thước kẻ các loại, ai ngờ trong đầu lại hiện ra hình ảnh của nó.
 

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
405,59
Tu vi
0,00
Truyện hay a, chỉ tội có mấy đoạn giải phẫu học hơi khó nhằn, ai không thích thì lướt ua nhé. Nói chung kể cả phần đó thì tác giả viết cũng rất khá, mà cũng không dài, một đoạn là cùng.
 

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
405,59
Tu vi
0,00
hì hì , RP miết hè . anh em đọc lướt vài chương vào bình luận cho vui cái nào . truyện hay nhờ 50% bình luận :U
Truyện thực sự hay ta mới bỏ công viết bình luận thôi. Nói thât là truyện nhiều chỗ hay quá, sợ trích dẫn thì dài.

Nhân vật chính được xây dựng thú vị, dĩ nhiên là sẽ có những điểm yy của thành phần xuyên không nhập hồn rồi, nhưng vẫn có thể chấp nhận được: Tiến sĩ y khoa, thạc sĩ tâm lý. Năng lực này được vận dụng rất tự nhiên, hợp lý nên không gây cảm giác imba như các truyện khác. Một điểm hay nữa là phần đối đáp, thi phú, nói đến đây lại nhớ tới Cực phẩm gia đinh, ta cũng rất thích những cảnh làm thơ, đối đáp trong truyện này. Nhân vật chính Hồ Tiểu Thiên có suy nghĩ rất thật, không phô trương, không tự cao, biết mình biết ta.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top