bình thường các chú dịch toàn 1 ngày 1 chương, anh dịch tới 3 ngày 1 chương làm sao đáp ưnga tiến sdooj chứ 

DỊCH CHẤT SAO LẠI LƯỢN CHỨ![]()
DỊCH CHẤT SAO LẠI LƯỢN CHỨ![]()
bình thường các chú dịch toàn 1 ngày 1 chương, anh dịch tới 3 ngày 1 chương làm sao đáp ưnga tiến sdooj chứ![]()
Hay quá xá nuônta dịch thế đã, đi làm đây. Tầm 12h sẽ tranh thủ 1 chút, chiều tranh thủ 1 chút là xong thôi, tổn chất xám quáLiễu Minh biến sắc chửi thầm thằng cha mũi ưng này chọn thời điểm tấn công tốt quá, lúc này muốn tránh cũng không được nữa rồi.
Nguy cơ đã đến trước mặt, Liễu Minh suy nghĩ thật nhanh, một tay bấm niệm pháp quyết, mồm thì xì xồ những câu chú ngữ khó hiểu, lệnh kỳ màu lam hiện ra trước người hắn rồi chuyển động tròn đều.
Trong khoảnh khắc đó, nước biển xung quanh từng vòng từng vòng tỏa ra đụng vào phong nhận đang đánh tới tạo ra âm thanh “phụt, phốc, phụt, phụt “ trầm đục.
Nam tử mũi ưng tuy rằng chiếm được lợi thế đánh trước nhưng mà ngoại cảnh lại ủng hộ Liễu Minh quá nhiều, sóng nước ồ ạt đánh tới từng lớp xếp trồng lên nhau rồi lại trồng lên nhau, sau mấy hơi thở đã hoàn toàn bao phủ chia tách phong nhận của tên mũi ưng.
Ngay sau đó nhục sí sau lưng Liễu Minh khẽ động, chỉ nhoáng 1 cái đã xuất hiện ở phía xa.
Liễu Minh âm thầm thở dài tự nhủ :”Xem ra ta đã chủ quan rồi. Ta vẫn nghĩ là chỉ cần dựa vào ưu thế của Bát Túc Hải Yêu cũng đã đủ, tuy không thể thắng được thằng cha mũi ưng này nhưng tự vệ bản thân thì tuyệt không có vấn đề gì, vậy mà cuối cùng lại bị thằng cha này nhìn thấy độn pháp bản thân, suýt chút nữa bản than đã lột chuồng ta dưới làn phong nhận kia rồi!”
“Đi – Xuất – Khởi “
Liễu Minh vừa đứng vững đã lẩm bẩm chú ngữ trong miệng, lệnh kỳ trong tay vung vẩy lên xuống liên tục làm nước chảy xung quanh cũng bị tác động bắn ngược lên hùng dũng bổ nhào về phía nam tử mũi ưng, đồng thời huy động nhục sí vỗ nhẹ biến mất trong làn nước xung quanh.
Nam tử mũi ưng thấy vậy mặt sa sầm lại, hai tay điên cuồng huy vũ cào, nắm, bắt xé một hồi. Móng vuốt nhọn hoắt đen bóng liên tục đánh ra đánh nát muôn làn sóng nước đang ì oạp bắn về phía hắn.
Đúng lúc này đột nhiên ngân quang lóe lên, Liễu Minh hiện thân phía sau nam tử mũi ưng, hai nắm tay bao bọc trong hắc khí của Trọng Thủy Châu điên cuồng đánh về phía nam tử mũi ưng. Trong miệng Liễu Minh gào lớn :” Ăn phân đi thằng mũi ưng kia, Trọng Thủy Liên Quyền.... yaaaaaaa.....”
Nam tử mũi ưng không thèm quay đầu lại, nhưng thần thức của hắn đã cảm ứng được tất cả mọi thứ đang xảy ra sau lưng hắn, hắn gào lên như bị cắt tiết gồng bắp tay, căng bắp chân, căng cứng cơ cổ, há hốc cơ mồm, lưỡi thì liên tục tặc tặc chú ngữ Yêu tộc làm cho yêu khí quanh người hắn trở lên điên cuồng , toàn thân hắn lúc này đã hóa thành một đạo quang ảnh màu xanh bay thẳng lên phía trên.
Chung quanh sóng nước quấy nhiễu không ngừng nhưng cũng không tạo thành ảnh hướng quá lớn đối với hắn.
Liễu Minh thấy vậy cười khểnh lộ cả hàm răng trắng đều như PS :”Muốn đi sao, không dễ vậy đâu.” Khống Thủy Kỳ bên cạnh hắn lóe lên ánh sáng màu lam khống chế nước biển xung quanh ầm ầm chuyển động tạo thành một cái vòi rồng cực lớn, vòi rồng tạo ra lực hút cực lớn tóm lấy độn quang đang bay lên làm cho độn quang trở nên trì trệ đôi chút.
Nam tử mũi ưng ở trong làn sáng xanh tức giận nghiến răng kèn kẹt khuôn mặt trở nên quạu cọ nhăn nhúm.
Nhưng ngay lúc đó, Liễu Minh nhân lúc địch đang ốm ta tiễn địch lên đường, tập trung hết sức bình sinh lập tức vung tay cách không đánh thẳng về phía nam tử mũi ưng. Đồng thời hét lớn :”Ta giúp ngươi đi gặp tổ tiên, nhớ cảm ơn ta đó. Ta không đòi tiền công đâu”
Nam tử mũi ưng ăn phải cú đấm như trời giáng của Liễu Minh cả ngươi rúng động bắn ngược ra ngoài, máu tươi chảy ra ướt cả vạt áo.
Một quyền đánh ra đầy bất ngờ này, ẩn chứ man lực mạnh mẽ đánh vào người tên Yêu tu mặt ưng đã làm cho yêu lực hộ thể của hắn rung động không thôi và cũng làm cho hắn bị nội thương không nhẹ chút nào.
Mọi người đang quan chiến nhìn thấy tình hình như vậy cũng giật mình thon thót.
Yêu tu Yêu tộc mặt mũi thì nhăn lại nhìn chằm chằm vào Liễu Minh như muốn ăn sống nuốt tươi kẻ thù.
Dù sao với Yêu tu lấy tốc độ mà nổi danh mà lại có tu vi là Chân Đan hậu kỳ, vậy mà lại bị một gã Giả Đan Nhân tộc đánh trúng thì đúng là sự tình nằm mơ cũng không thể tưởng tượng ra được.
Bên phía Nhân tộc thì hoan hỉ không ngừng, xuýt xoa không thôi.
Vũ Hồng ánh mắt sáng ngời như nhìn thấy IDOL :”Chậc chậc, không hổ cho người được xưng đệ nhất Thái Thanh Môn nội môn đệ tử, vậy mà có thể tổn thương Yêu cầm Yêu tu ."
Nhưng mà người tài hay bị ghen ghét: "Hừ, mới đánh trúng thoáng một phát mà thôi, tiếp theo mới là đánh thật." Trong đám người lập tức có người không phục xì xào to nhỏ.
Tên tu sĩ họ Tôn thấy vậy cũng thấy nao nao, ở sâu trong ánh mắt chợt lóe lên một tia huyết quang.
“Nhân tộc chết tiệt, ngươi dám đả thương ta sao, ta phải xé xác ngươi chấm muối tiêu ăn dần mới hả mối giận này…..Grecccccc”
Không biết có phải có tức giận hay không mà trong lúc tức giận Yêu tu mặt ưng đã dung tiếng lóng của loài chim. Lúc này tên Yêu tu đã tức giận tới cực điểm, mặt mũi xanh mắt, gân đen nổi đầy đầu, gân xanh nỏi đầy tay, hai bàn tay thì bóp chặt lại làm cho xương kêu rốp rốp không ngừng. Thương thế này cũng không được hắn coi trọng bằng sự cao ngạo của loài Yêu cầm vốn sẵn có, thương tổn này làm cho hắn không thể chấp nhận được.
“Oành” một tiếng nổ lớn vang lên. (không biết có phải tức quá mà trung tiện không nữa)
Đạo bào toàn thân hắn căng phồng lên, Yêu lực hắn tỏa ra tạo thành một luồng khí lưu màu xanh cuồng bạo phóng thẳng lên trời làm cho nước chảy trong phạm vi mười trượng xung quanh bị đẩy ra ngoài, đồng thời làm cho hư không bốn phía tạo ra âm thanh “ông ông” cộng hưởng lẫn nhau không ngừng.
Liễu Minh thấy vậy cũng cảm thấy kinh ngạc, hai tay thoăn thoắt liên hồi bắt quyết liên tiếp, ánh sáng màu lam trên Khống Thủy Kỳ chớp sáng liên tục, thủy vực xung quanh ầm ầm như Đại Hồng Thủy tràn về rồi phóng lên rất nhiều đạo Long Quyển Phong (vòi rồng) uyển chuyển chắn giữa hắn và tên Yêu tu như một màn thủy mạc.
Cũng lúc đó, thanh quang đang bộc phát trên người Yêu tu mặt ưng chầm chậm giảm xuống, hào quang tụ lại rồi hiện ra thân hình của hắn.
Liễu Minh híp cả hai mắt lại, nheo nheo đồng tử, trong nội tâm thì chửi thầm không thôi :”Tiên sư thằng Yêu tu, đánh không lại ông lại chơi trò hóa thân bản thể à.” Lòng nghĩ vậy nhưng Liễu Minh vẫn tập trung tinh thần về phía tên Yêu tu.
Lúc này đây tên nam tử mũi ưng đã thay đổi rất nhiều, tròng mắt đã hoàn toàn biến thành màu vàng sáng lạn, lông vũ đen kịt bóng loáng mọc ra đầy trên người, cái mũi nhìn như móc câu lúc này đã biến thành mỏ ưng màu xanh đen, mặt ngoài cặp cánh của hắn đã biến thành một màu thanh sắc nhàn nhạt, dường như có thể thấy được một cỗ yêu lực khủng bố đang lưu chuyển bất định giữa hai cánh.
Nhưng mà nhìn qua nhìn lại thì tay chân hắn cũng to hơn làm cho cả thân hình cũng cân đối vững vàng hơn.
Liễu Minh đối với tình huống trên cũng không lạ như kiểu đã xem phim truyền hình nhiều tập, đây là trạng thái Bán Yêu của Yêu tộc. Tùy thời điểm chiến đấu thì trạng thái Bán Yêu của Yêu tộc còn thích hợp hơn trạng thái Yêu Hình.
Trong miệng Liễu Minh lầm rầm đọc vài câu chú ngữ làm hắc khí quanh người hắn cuồn cuộn tỏa ra rồi ngưng tụ thành năm con hắc hổ to khoảng mười trượng đứng trước người sau đó gào thét đánh về phía nam tử mũi ưng.
Nam tử mũi ưng khinh bỉ gầm lên :” Nhân tộc tiểu bối, ngươi cũng dám tổn thương ta sao, ta phải lọc xương, tróc da ngươi, sau đó băm thây nhiều đoạn .”
Hắn quát lên như ưng khiếu trường không, rồi lật bàn tay lấy ra một chiếc vuốt xanh đậm dài chừng một trượng trên đó có bốn mũi nhọn hàn quang lập lòe, nhìn sắc bén vô cùng.
Cánh tay hắn khẽ động, thanh trảo hung hang đánh về phía trước nổ “ĐÙNG” một tiếng, hư không phía trước hiện ra một đạo quang hồ màu đen dài hơn mười trượng.
Quang hồ hình trăng khuyết hiện ra một cách lăng yên vô thanh vô tức đánh tới năm đầu hắc hổ đang công về phía này, những nơi quang hồ lướt qua dù là nước chảy êm ả hay Long Quyển Phong gào thét cũng không có chút ảnh hưởng nào mà ngược lại chỉ hơi chạm vào đạo quang hồ là bị hư không nuốt chửng.
Sau vài âm thanh tách tách vang lên, hư ảnh năm đầu hắc hổ cũng đánh tới quang hồ màu đen nhưng kết quả đều giống như nhau giống như thổ ngưu hạ hải (trâu đất xuống biển) tất cả đều im lặng chui vào trong quang hồ.
"Vết nứt không gian!"
Liễu Minh biến sắc, nhục sí sau lưng vội mở ra rồi triển thân nhanh chóng tung người bắn ngược về phía sau.
Quang hồ màu đen lóe lên, lướt qua vị trí ban đầu của Liễu Minh sau khi đi qua vài chục trượng rồi chớp lóe vài cái sau đó liền biến mất không để lại chút dấu vết nào.![]()
Thôi thì có chương nào tình tiết gay cấn, huynh làm 1 bản sơn trại cho vui cửa vui nhà cũng đc, như chương 922 có cảnh “Cấm đăng tại BNS” của LM mà huynh không viết gì tiếc quá
![]()
các chú đừng dụ anh, hôm nào hứng lên a dịch thôiHay quá xá nuôn
Vốn từ của huynh kinh thật, từ ngữ tả cảnh quá chân thật
Lời nói + biểu cảm nhân vật thì không còn từ nào diễn tả..... quá chuẩn.![]()
các chú đừng dụ anh, hôm nào hứng lên a dịch thôi![]()
Cái này ai biên thì hỏi ý kiến người đóhay mình dịch Ma Thiên Ký phần chưa dịch nhỉ :54 @tiểu toán bàn thấy sao![]()
thế thôi @One_God nó đọc bài dịch của a xong còn đang bất tỉnh đã dậy đâuCái này ai biên thì hỏi ý kiến người đó![]()
Dịch cực phẩm thảo căn thái tử với @VôHưKhông kìa. Hehe hợp với lão lắm. Siêu hài bựa vô lại râm trùng đen tối đủ cảthế thôi @One_God nó đọc bài dịch của a xong còn đang bất tỉnh đã dậy đâu![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản