+ Tiếp tục tải 2 file Names và Vietpharse của Lục Tiên (nhớ truyện nào tải file của truyện nấy vì nếu tải nhầm hoặc chép lung tung của các truyện khác thì sẽ rất khó dịch), sau đó giải nén dán đè vào thư mục QT:
Đây là một số lỗi Vietphrase cơ bản mà người mới dịch thường mắc phải:
5 lỗi VP cơ bản và là lỗi nặng:
1. Hắn đối với nàng yêu thích từ lâu.
2. Hắn tại trường học gặp nàng.
3. Hắn vì yêu được nàng đã cố gắng rất nhiều.
4. Hắn đem nàng coi như viên ngọc trên tay. 5. ABCD hướng XYZ + động từ (Mạc Vấn hướng Vân Mạc chìa tay ra; Tô Thanh hướng Thanh Tô nhìn đến)
Sửa lại:
1. Hắn đã yêu thích nàng từ lâu.
2. Hắn gặp nàng tại trường học.
3. Hắn đã cố gắng rất nhiều để yêu được nàng. / Để yêu được nàng hắn đã cố gắng rất nhiều.
4. Hắn coi nàng như viên ngọc trên tay.
5. Mạc Vấn chìa tay về phía Vân Mạc; Tô Thanh nhìn về phía Thanh Tô.
- Copy text tiếng Trung và click chuột trái vào "Translate From Clipboard" (tức dịch từ Clipboard - ô phía trên thứ 3 từ trái qua của QT), phần mềm sẽ convert cho ra kết quả tại cột "Vietpharse một nghĩa". Rồi, bắt đầu dịch thôi.
2.1. Nguyên tắc dịch:
- Bản thân người dịch hãy tự đặt mình vào vị trí của nhân vật để từ các câu đã convert tưởng tượng, hình dung: quang cảnh chiến đấu lúc đó ra sao; tâm lý, trạng thái nhân vật thế nào... Tóm lại là phải biết tưởng tượng.
- Cần dịch sát nguyên tác, tức bản thân người dịch không nên hiểu sai ý tác giả dẫn đến dịch sai hoặc tự tiện thêm vào các chi tiết không hợp lý. Ở đây cần tránh 2 khuynh hướng:
+ Lược bỏ quá nhiều từ trong nguyên tác.
+ Cố gắng giữ những từ có nguyên tác dẫn đến dịch lâu, câu văn lủng củng.
Vậy phải làm sao để tránh 2 khuynh hướng trên, theo ta, chỉ nên lược bỏ những từ thừa, những từ không quan trọng, đối những từ quan trọng thì buộc phải sử dụng nó. Còn nếu mọi người hỏi từ nào là từ quan trọng thì ta cũng chẳng biết giải thích thế nào, nói nôm na là những từ mà nếu thiếu nó sẽ dẫn đến hiểu sai hoặc diễn đạt không hết ý tác giả. Khi nào dịch nhiều, tự động mọi người sẽ nhận ra nó.
- Người dịch được phép thêm từ hoặc bỏ từ để câu văn mượt mà, uyển chuyển miễn sao đảm bảo không làm sai ý tác giả và mất văn phong tác phẩm.
- Nguyên tắc giữ từ Hán Việt hay dịch thuần Việt:
Mục đích của dịch thuần Việt là để người đọc dễ hiểu nội dung tác phẩm, mà độc giả thì gồm nhiều thành phần khác nhau (công nhân, viên chức, học sinh...) nên hiểu biết về Hán ngữ, từ Hán Việt cũng khác nhau. Do đó, khi dịch trước tiên phải đảm bảo tiêu chí thuần Việt, dễ hiểu.
Hiện nay, có nhiều tranh cãi giữa các dịch giả về chuyện nên giữ từ thuần Việt hay Hán Việt, theo quan điểm của ta, chỉ nên giữ từ Hán Việt trong các trường hợp sau:
- Đại từ nhân xưng: ta, ngươi, huynh, đệ, chàng, nàng... (nếu các từ trên mà để thuần Việt là: anh, em, tớ, cậu... thì rất dở phải ko).
- Danh từ riêng: Bàn Cổ đại sơn, Hồng Mông chủ giới... (ai lại dịch thành núi lớn Bàn Cổ, giới diện chủ Hồng Mông).
- Chức danh, chức vụ, biệt danh nhân vật: Chưởng giáo chân nhân, Lăng Tiêu Tam Kiếm...
- Công pháp, pháp bảo: Thủy Tiễn Thuật, Như Ý Đại, Ấm Dương Chú, Linh khí, Phù lục...
- Phân cấp đạo hạnh nhân vật, đan dược: Thần Ý cảnh trung giai, tam giai linh thảo...
- Các từ miêu tả dung nhan, nội tâm nhân vật, tả cảnh, tả tình: ôn nhu (dịu dàng), hòa hoãn (bình tĩnh, kiềm chế), nhàn nhạt (lờ mờ), tiêu thiên (cảnh thiên nhiên hiu quạnh)... đối với các từ này tùy từng trường hợp mà dịch giả nên dịch thuần Việt hay để Hán Việt, nếu từ đó thông dụng, người đọc ai cũng hiểu thì để Hán Việt còn ngược lại (từ khó hiểu) thì ta có 02 lựa chọn:
+ Dịch thuần Việt.
+ Giữ Hán Việt nhưng đánh dấu từ đó, giải thích bên dưới (ta chọn cách này).
- Các từ bản thân người dịch không hiểu hết nghĩa hoặc nếu hiểu nhưng dịch ra sẽ làm câu văn dài dòng, lủng củng: lúc dịch gặp các từ này, nên đánh dấu nhờ cao nhân giúp hoặc đánh dấu, giải thích bên dưới.
Ngoài các trường hợp trên, ta khuyên mọi người nên dịch thuần Việt. Như vậy, vừa đảm đảm bảo dịch dễ hiểu vừa ko làm mất cái chất Tiên hiệp của tác phẩm.
Các lão tham khảo bản dịch này của ta và lão @Ranh (bôi hồng là các từ Hán Việt nên giữ):
Đám người Tống Phi đều khẽ giật mình, tuy câu nói sau cùng của Bồ lão đầu bọn hắn không nghe thấy nhưng còn hai vị Đại Trưởng lão phía Lăng Tiêu Tông là hạng gì, đạo hạnh cao bực nào, vốn từ lâu đã sớm mắt tinh tai thính hơn xa phàm nhân nên tất nhiên là nghe được rành mạch. Thần sắc trên mặt Vân Nghê Trưởng lão bỗng có chút vi diệu(*) cổ quái, một tia đỏ ửng nhàn nhạt(*) xẹt qua trong chớp mắt, lập tức nàng(**) quay đầu nhìn Hoài Viễn Chân Nhân một cái.
(*) Vi diệu: Tinh tế; Nhàn nhạt: lờ mờ.
======================================
Cho nên, ngay từ đầu hắn đã không ngăn hai huynh đệ họ Tống lại thì bây giờ cũng không có động tác gì, nhưng đột nhiên hắn chứng kiến trên tay Thẩm Thạch lúc này có mấy tấm bùa màu vàng, nhất thời sắc mặt liền biến đổi, thấp giọng thở nhẹ một câu, nói:
"Phù Lục!"
Lời còn chưa dứt, thậm chí hắn vừa có ý định nhắc nhở hai huynh đệ Tống gia cẩn thận thì đã phát sinh sự tình mới, Ngũ Thành chứng kiến trên tay Thẩm Thạch xuất hiện một ngọn lửa mãnh liệt, một cỗ Linh lực mạnh mẽ phát ra.
Tốc độ thi pháp cực nhanh kia làm nội tâm hắn đột nhiên nhảy dựng, thậm chí trong chốc lát hắn có chút hoài nghi có hay không chính mình hoa mắt.
Lúc nào tốc độ thi pháp Ngũ Hành thuật pháp lại nhanh như vậy? Khi nào tốc độ thúc dục của trươngPhù Lục kia lại mau lẹ đến bực này?
==============================================
Phía trên Trường Thành, gió đêm vi vu, sao trời thưa thớt, cảnh ban đêm đúng là một mảnh tiêu nhiên(*).
(*) Tiêu nhiên: Cảnh tiêu điều, vắng vẻ.
Tinh quang thanh lãnh, trên sơn đạo, ba người im lặng nhìn nhau. Một lát sau, Chung Thanh Trúc trầm mặc bước tới, Chung Thanh Lộ nhìn cô, hơi kinh ngạc, mỉm cười nói: "Thanh Trúc, trễ vậy rồi mà ngươi còn đi đâu thế?"
===============================
Những thứ khác không nói, chỉ tính trong ba ngàn năm gần đây, tất cả chưởng giáo chân nhân cua Tứ chính, toàn bộ đều đã nhận được cơ duyên cường đại trong Vấn Thiên bí cảnh, trở thành nhân vật tuấn kiệt một thời. Lăng Tiêu Tông Hoài Viễn Chân Nhân môn hạ đệ tử Đỗ Thiết Kiếm vì sao có danh khí lớn như vậy? Có danh vọng cao như thế? Nguyên nhân phần lớn là do hắn là kẻ may mắn nhận được cơ duyên lớn lao khi tiến vào vấn thiên bí cảnh. So sánh với mấy trường hợp tương tự từ trước đến nay, con đường của Đỗ Thiết Kiếm cơ bản sẽ trở thành chưởng môn một phái. Con đường đó chính là con đường mà vô số anh tài thế hệ trước đã đi và thành công.
===============================
Lần này đến Bách Sơn Giới thí luyện, vốn là có hai mục đích. Một là chọn lựa đệ tử tinh anh tham gia Tứ Chính đại hội, tiến vào Vấn Thiên bí cảnh nửa năm sau, hai là vì Vấn Thiên bí cảnh tìm kiếm cơ duyên, tại một chỗ có hoàn cảnh đặc biệt như Bách Sơn Giới cho đệ tử ma luyện một phen.
Ngoài những điểm ta lưu ý trên, việc nên dịch theo hướng nào tùy theo cảm nhận mỗi người, nếu thấy giữ Hán Việt mà hay thì nên giữ
2.2. Bắt đầu dịch:
- Mở file Word vừa chép Vietpharse của converter ở trên, dịch từ các file này.
- Dịch theo từng đoạn, dịch tới đoạn nào, chép đoạn convert rồi dán bên dưới, sửa (dịch) từ đoạn mới dán, dịch xong đoạn nào bôi xanh đoạn đó (nhằm tránh xóa nhầm) - nên làm tới đâu lưu tới đó kẻo cúp điện thì mắc công.
- Đọc hết một đoạn convert, nắm ý, nội dung chính của đoạn, chỉnh sửa cơ bản về mặt ngữ pháp của đoạn, sau đó thử "suy nghĩ, tưởng tượng" đoạn đó trong đầu. Đặc biệt chú ý những chữ gạch chân, bôi xanh, đó là những chữ cần chú ý vì nó khó hiểu và..."sao sao" đó.
Convert: "Lăng Xuân Nê một tiếng hoan hô, nhảy ra ngoài, thần tình kích động mà vui sướng, thậm chí ngay cả trong hốc mắt đều đột nhiên có vài phần hơi nước mơ hồ xuất hiện, mà Thẩm Thạch cũng là đang nhìn đến Lăng Xuân Nê về sau, lập tức bước đi đến. Hai người tại trong tiểu viện trên đường gặp nhau, Lăng Xuân Nê cười đánh tới, Thẩm Thạch thì là mở ra hai tay, ôm lấy nàng, rút cuộc cũng là yên tâm nghĩ thầm, vui mừng cười ra tiếng." - lưu ý các từ bôi xanh, gạch chân.
Bản dịch: "Lăng Xuân Nê mừng rỡ kêu một tiếng, nhảy ra ngoài, thần sắc kích động, vui sướng, thậm chí, trong mắt xuất hiện ngân ngấn nước. Thẩm Thạch nhìn thấy Lăng Xuân Nê, lập tức bước nhanh. Trong tiểu viện, hai người gặp nhau, Lăng Xuân Nê cười lao tới, Thẩm Thạch mở rộng vòng tay ôm lấy nàng, cuối cùng thì hắn cũng đã yên tâm nên vui mừng cười ra tiếng."
Sau khi đã hình dung ra ý tác giả, ta để ý các từ đọc thấy khó hiểu (các từ bôi xanh, gạch chân) nên ta chọn từ đó trong Quick Translator (Vietpharse một nghĩa), nhìn xuống bên dưới, góc trái Quick Translator có phần "Nghĩa", trong đó có nhiều từ tương ứng, ta lựa chọn từ nào thích hợp nhất, nếu vẫn không có từ nào chính xác 100% thì mới ta suy nghĩ từ gần nghĩa và phù hợp nhất.
Ví dụ:
hoan hô trong đoạn trên thấy khó hiểu, kích từ đó trong phần "Nghĩa" Quick Translator có 02 lựa chọn (hoan hô; reo hò). Ta cảm thấy cả 02 từ đó đều ko phù hợp nên nhìn xuống dưới phần dịch từng từ đơn lẻ (Vietphase hoặc LacViet) có nhiều lựa chọn: vui mừng; vui vẻ; vui sướng; thích; vui thích; sôi nổi; mạnh mẽ. Ta thấy chọn từ vui mừng là phù hợp nhất nên đưa vào bản dịch.
đánh tới có nhiều lựa chọn (đánh tới; phác lai; nhào tới; bổ tới; chém tới; tấn công tới; đập tới; vỗ tới), ta thấy chọn từ nhào tới là phù hợp nhất, tuy nhiên, khi đọc nhào tới ko hay lắm nên ta thay bằng lao tới.
- Xử lý những đoạn khó, đã đọc, tra nghĩa mà vẫn không hiểu đoạn nói gì: Từ những từ đã có, hãy thử "tưởng tượng, hình dung" trong đầu, cảm thấy hướng dịch như thế nào là phù hợp nhất với hoàn cảnh, tâm lý nhân vật thì dịch theo hướng đó, sau đó nhờ "cao thủ" giúp sau. Nếu vướng đoạn nào đó khó mà cứ ngồi tra nghĩa thì dịch lâu lắm (như ta, ta dịch xong, đoạn nào khó ta đánh dấu để lão Tiểu Băng biên lại).
3/ Kết thúc dịch:
Khi đã dịch xong, nên kiểm tra lại, có chỗ nào sai ngữ pháp hoặc nên thay từ mới thì sửa.
III. SỬA, GÓP Ý MỘT SỐ ĐOẠN DỊCH CỦA DỊCH GIẢ MỚI
Trên Huyền Quy đảo.
Phần đông đệ tử Lăng Tiêu Tông lần lượt đi đếnvào bên trong(dịch sót ý) Thượng Cổ Truyền Tốngtruyền tống(nên viết thường)pháp trận, viênkhối Kim Thai cự thạch khổng lồtảntỏa ra quang mangánh sáng(dịch thuần Việt) màu vàng cổ xưa màrực rỡ(dịch sót ý)ôn hoàấm áp (dịch thuần Việt),(câu chưa hết, ko nên ngắt ý)rơichiếu trên người đám đệ tử này.
(Các lỗi ở đoạn trên: dịch sót ý; các từ Hán Việt có thể thay bằng từ thuần Việt nhưng lão lại ko sử dụng; câu chưa hết, ko nên ngắt ý; sử dụng từ ko chính xác, logic - ví dụ như từ "rơi", từ này chỉ dùng đối với các vật hữu hình như "lá", "mưa"... còn "ánh sáng" thì ta sử dụng từ "chiếu" mới phù hợp.
Ta biên lại cho lão dễ đối chiếu:
Phần đông đệ tử Lăng Tiêu Tông lần lượt đi vào bên trong Thượng Cổ truyền tống pháp trận, khối Kim Thai thạch khổng lồ tỏa ra ánh sáng màu vàng cổ xưa rực rỡ ấm áp chiếu trên người đám đệ tử này.)
Nguyên bảnVốn(dịch thuần Việt)trước đây,(thêm từ để câu rõ nghĩa) trên quảng trường của(không cần thiết) Quan Hải Đài,(trạng ngữ, nên để dấu "phảy")mơ hồ(sai ngữ pháp) đám đệ tử mơ hồhợp(sai từ)chia thành hai vòng tròn người (thêm từ cho rõ nghĩa) lớn, nhỏ bất đồng khác biệtnhau(dịch thuần Việt).,(ngắt câu bằng dấu "phảy") nhưng đến nơi này, có lẽ dovì(sử sụng "vì" hay hơn) mỗi người tự đứng riêng lẻ hoặc bởi diện tích của Truyền Tống trận tuy rằng không nhỏ, nhưng so ravới Quan Hải Đài lại kém hơn Quan Hải Đàikhông rộng lớn bằng(dịch thế này gọn hơn).(còn ý, không ngắt câu) nên đám người đệ tử (nói rõ "người" bằng "đệ tử") Lăng Tiêu Tông đều phải đứng sát lại với nhau, (ngắt ý)bất giác(viết gọn "bất tri bất giác" thành "bất giác")mà hai vòng tròn người đó,bất tri bất giác(lỗi ngữ pháp) đã không còn.
(Các lỗi đoạn trên: dịch hơi lủng củng - có lẽ do bám sát, phụ thuộc Vietpharse; ngắt câu ko hợp lý; lỗi ngữ pháp; các từ Hán Việt có thể thay bằng từ thuần Việt nhưng lão lại ko sử dụng; chưa biết thêm từ để câu trôi chảy, mượt mà.
Ta biên lại cho lão dễ đối chiếu:
Vốn trước đây, trên quảng trường Quan Hải Đài, đám đệ tử mơ hồ chia thành hai vòng tròn người lớn, nhỏ khác nhau, nhưng đến nơi này, có lẽ vì mỗi người tự đứng riêng lẻ hoặc bởi diện tích của Truyền Tống trận tuy rằng không nhỏ, nhưng so với Quan Hải Đài lại không rộng lớn bằng nên đám đệ tử Lăng Tiêu Tông đều phải đứng sát lại với nhau, bất giác hai vòng tròn người đó đã không còn.)
"Câu nàyĐây (để như cũ cũng được nhưng viết thế này gọn hơn, lại ko lặp từ "câu" ở phía sau) cũng là câu mà tại hạ muốn nói với các hạ." Ngay sau (thêm vào cho suông câu) Khi thấy (dịch sót ý) đại hán Thanh tộcda xanh(huynh ko đọc nên ko biết tên này có phải người thuộc Thanh tộc hay ko nhưng thấy phía trên để "đại hán da xanh" thì dưới này cũng vậy)bắt đầuđột nhiên(dịch sai nguyên tác) động thủ trong chớp mắt(dịch sót ý) thì Liễu Minh đãliền im ắng(dịch sót ý)rút(thừa) lui đến nơi khácvề sau(dịch sai nguyên tác)cách xa đến mấy trượng,lúc này,(dịch sót ý)sau khi(thừa) nghe đối phương nói như vậy,(dịch sót ý)hắnliền(tránh lặp từ ở câu trên) ngáp một cái rồi trả lờiđáp(gọn hơn).
=> "Đây cũng là câu mà tại hạ muốn nói với các hạ." Ngay sau khi thấy đại hán da xanh đột nhiên động thủ trong chớp mắt thì Liễu Minh liền im ắng lui về sau cách xa đến mấy trượng, lúc này, nghe đối phương nói như vậy, hắn ngáp một cái rồi đáp.
Đại hán thấy vậy, trong ánh mắt hiệnlóe lên một tia tàn khốc, cũng không nói tiếp nữagì thêm.(câu còn ý, không nên ngắt bằng dấu "chấm"), Trường đaocánh tay dài(hiểu sai nguyên tác) màu xanh run lên, có(thừa) vô số cành lá xanh biếc từ đó (sót ý)điên cuồng sinh ra, bámđan vào nhau rồi tụ tập lạihợp(gọn hơn) thành một thanh mộc kiếm màu xanh cực(sót ý) lớn, cócùng lúc đó, (sót ý) vô số gai nhọn màu đen trêntừ thân kiếm cũng phát triển nhanh chóngnhô ra(gọn hơn, đệ đừng bám quá sát nguyên tác để tìm từ thay thế, nếu tìm được từ hoặc cụm từ tương đương nhưng gọn hơn thì sử dụng).
=> Đại hán thấy vậy, trong mắt lóe lên một tia tàn khốc, cũng không nói gì thêm, cánh tay dài màu xanh run lên, vô số cành lá xanh biếc từ đó điên cuồng sinh ra, đan vào nhau rồi hợp thành một thanh mộc kiếm màu xanh cực lớn, cùng lúc đó, vô số gai nhọn màu đen từ thân kiếm nhô ra.
Hắn cầm cự kiếm trong tay(sót ý)vung lênđánh một cái thật nhanh về phía Liễu Minh, lập tức chằng chịt gai nhọn màu đen bên trong cự kiếm bắn ra.
Nhất thờiTức thì,theo từng trận xé gió rít lên, xung quanhphía trước (sai nguyên tác, tên kia đứng đối mặt thì hắc mang chỉ có ở "phía trước" thôi) Liễu Minh, vô số (thêm cho suông câu) hắc mang(*) tràn ngậpùn ùn đánh tới (dịch thế này mới sát nguyên tác) hắc mang.
=> Tức thì, từng trận xé gió rít lên, phía trước Liễu Minh, vô số hắc mang(*) ùn ùn đánh tới.
(*) Hắc mang: Vật có đầu nhọn màu đen.
"Ba người các ngươi đều là những người khác trong khoảng thời gian này đề cử cho Lam mỗ chi nhân, hơn nữa cũng đều chỉ ra muốn tận mắt gặp tại hạ một mặt. Hiện tại ba vị như là đã nhìn thấy Lam mỗ rồi, có lời gì cho dù hỏi là được, bất quá ta một người đầu trả lời một vấn đề, tốt nhất nghĩ kỹ sau lại hỏi." Lam Tỳ kia ánh mắt thâm thúy tại trước mắt ba trên thân người khẽ quét mà qua về sau, thản nhiên nói. => Đệ đưa sót đoạn này.
=> "Thời gian gần đây, ba người các ngươi được những người khác đề cử lên Lam mỗ, hơn nữa còn muốn ta đích thân gặp mặt một lần. Hiện tại ba vị đã nhìn thấy Lam mỗ rồi, có điều gì thắc mắc cứ hỏi tự nhiện, có điều ta chỉ trả lời cho mỗi người một vấn đề thôi, tốt nhất hãy nghĩ cho kỹ rồi mới hỏi." Lam Tỳ đưa mắt nhìn thâm thúy, quét qua ba người trước mặt, sau đó thản nhiên nói.
Ba người(liên hệ câu trên, chỉ có ba người thôi) Liễu Minh và ba ngườiliếcđưa mắt(dịch thế này cho gọn) nhìn nhau, lúc này,(dịch sót ý, trạng ngữ chỉ thời gian chuyển đầu câu, nhớ cách dấu phảy)một trong số đóba người tiến về phía trước hai bước, (dịch sót "hai bước")làmột đại hán di tộc da xanh tóc tai lộn xộnrối,(dịch thế này cho gọn, nếu là "tóc" thì dùng "rối" chứ ai lại dùng "lộn xộn")của Dị tộc(lỗi VP)sau khi bước lên phía trước liền chắp tay hỏi:
=> Ba người Liễu Minh đưa mắt nhìn nhau, lúc này, một trong ba người tiến về phía trước hai bước, là đại hán di tộc da xanh tóc rối, chắp tay hỏi:
"Lam tiền bối, tại hạ là Tuần Khôn của Thanh tộc..."
"Các ngươi là ai ta đã sớm biết từ sớm(lỗi VP, từ "biết" là động từ phải đứng trước, từ "sớm" là tính từ đứng ở sau). Những lời dư thừa không cần nói nhiều, nói luôn vấn đề của ngươi đi." Lam Tỳ có chút không kiên nhẫn dùng thanh âm lạnh lẽo cắt ngang lời nói kia."
thì nó vốn dĩ ban đầu ta lập ra để câu dịch giả thui.dể ai có hứng thú dịch,mà cái này k liên quan đâu lão dịch đuổi thì nó cũng đã hổng rùi làm gì có ai nhảy cóp đi đọc,chỉ có mấy người đọc convert thì quay ra đọc để hiểu thêm thui.còn chân chính lượng đọc giả lớn còn đang đọc ở quyển 1 kìa
This site uses cookies to help personalise content, tailor your experience and to keep you logged in if you register.
By continuing to use this site, you are consenting to our use of cookies.