Luận Truyện Ma Thiên Ký → Vong Ngữ → Tầng 2 : Cuộc chiến Hải Tộc

Status
Not open for further replies.

hoangphu

Phàm Nhân
Ngọc
7,57
Tu vi
0,00
Vong đại tán tu nhân sinh

Ở Ma Thiên Ký ở bên trong, Liễu Minh tiến nhập năm đại tông, thành một gã Nội Môn Đệ Tử. Vậy thì thực tế Vong đại chuyện xưa lại không hề như vậy may mắn.

Đại Huyền quốc 1976 năm, Vong đại sống ở Từ Châu thành. Làm một cái truyền thống tu chân thành thị, Vong đại từ nhỏ liền nghiên tập Kim Dung, Cổ Long các loại trận pháp đại sư tác phẩm xuất sắc, cũng bởi vậy thường xuyên chậm trễ tu hành, điều này làm cho lão Vong đại có chút bất mãn, thỉnh thoảng tự trách cứ. Vong đại một mặt cúi đầu sám hối, một mặt đợi đêm dài người tĩnh thì ở trong chăn nghiên cứu trận pháp chi đạo, cho đến sáng sớm hôm sau phờ phạc, lão Vong đại mặc dù xúc động và phẫn nộ giận, lại cũng cảm giác sâu sắc bất đắc dĩ.

Lúc đó Đại Huyền quốc năm đại tông môn tuyển sinh nghiêm khắc, đối với phần lớn người Tu chân chi sĩ mà nói, này ăn trên ngồi trước, đã tràn ngập thần bí cùng uy nghiêm. Trong tông có đại sư trấn thủ, cao thủ như mây, cũng có chuyên gia làm nổi bật tâm t.ư của nhân vật trần thế trong lúc đó. Vong đại tự biết nhập môn vô vọng, vốn là gia nhập một dân gian tán hưu liên minh - Vô Tích chế tạo máy móc trường học. Ở giao nộp một số linh thạch về sau, đạt được một quả khai linh bài miễn cưỡng trở thành một gã Linh Đồ. Lúc đó này sở tu công pháp vốn là làm Kim hệ công pháp, tinh thông rèn thuật, giỏi về chế tạo những thứ chưa từng đã có, theo có tới không có, một thân thủ đoạn mặc dù không tới gặp người tất thắng, nhưng cũng có tự bảo vệ mình lực.

Mấy năm lúc sau, Vong đại đi vào giang hồ, lẻ loi một mình mạo hiểm, không có tông môn bao che, không có bậc thầy dẫn, ngàn hiểm muôn vàn khó khăn, ấm lạnh tự biết. Hoặc là thiên thấy càng thương, một ngày Vong đại ngẫu nhập một Thượng Cổ tu sĩ động phủ, người này minh luật hào sư, ở Thượng Cổ tu thành một loại kinh thiên thần thông -- Biện Tthuật. Đã có thể Hắc Bạch điên đảo, nối giáo cho giặc, cũng có thể trừng ác dương thiện, tạo phúc dân chúng. Trong động phủ Vong đại được này di chỉ -- luật sư t.ư cách khảo thí đại điển, còn có cao nhất Linh Khí - luật sư t.ư cách giấy chứng nhận. Trải qua 50 năm bế quan tu hành, Vong đại xuất quan ngày đã là Linh Sư đỉnh phong, làm so với thì mặc dù không đến mức hoành hành không bị ngăn trở, lại cũng có thể gào thét nhất phương. Đang cùng mặt khác Linh Sư đấu pháp thì cũng có một gẩy lực. Trừ lần đó ra, này trận pháp trình độ cũng làm cho cùng thế hệ cảm thấy đau đầu, này trận pháp vòng vòng đan xen, thận trọng, một khi lâm vào liền tuyệt khó có thể bình an thoát thân, thế nào cũng phải rụng một lớp da. Thậm chí nếu tinh tế xem chi, mơ hồ có từng trận Lôi Điện lực.

Một ngày Vong Ngữ cùng hắn người luận bàn, người nọ bỗng nhiên nhắc tới "Khởi điểm chén trận pháp tranh phách thi đấu", hai người ước hẹn dự thi. Vong Ngữ bằng này tự nghĩ ra "Phàm Nhân Lưu" trận pháp thuật, một đường quá quan trảm tướng, nhất thời không người có thể thẳng anh kỳ phong. Này tự nhiên khiến cho người khác hận thù, các loại tương tự trận pháp thuật phân trào ra hiện, nhưng đều không ngoại lệ, so sánh với Phàm Nhân cũng bại hạ trận, Phàm Nhân Thuật nhất thời nổi bật không hai. Thậm chí trong trận pháp hình thành trận hồn, Vong đại vui sướng dị thường, vốn là danh này làm Hàn Lập.

Quang âm thấm thoát, trận pháp chi linh "Hàn Lập" đã đạt Đại Thừa, phi thăng Tiên Giới đang nhìn. Tiên Giới Chí Tôn sợ hãi chi cấp, lo lắng này phi thăng lúc sau cướp lấy, vốn là lắng xuống hai tòa tiên sơn, thứ nhất viết Vân Long, thứ hai hào Cửu Lý, tâm ý phong ấn phi thăng con đường. Càng lắng xuống Cửu Thiên Thần Lôi, ý đồ đem Vong đại tiêu diệt. Vong đại tự biết sinh tử một đường, vốn là muốn viết lại bên dưới "Ma Thiên Ký" ba cái đại từ, ý kiến khiến kẻ đến sau kế thừa ý chí, bị xua tan này ngưu quỷ Xà thần thế giới, còn thế giới lấy Quang Minh. Rồi sau đó mặt cười Thần Lôi, lấy sức một mình cùng Hàn Lập cùng phi thăng Tiên Giới.

Nhìn lại Vong đại này phấn khích khi còn sống, mặc dù trăm gãy cũng không cong, mặc dù ngàn hiểm lại thủy chung truy đuổi đại đạo, lấy một gã tán tu thân, chế tạo đại đạo, đắc đạo Phong Thần.

Dùng Vong đại chính mình đạo "những này tán tu có lẽ căn cơ không bằng tông môn đệ tử vững chắc, nhưng có thể sống đến hiện tại cũng trở thành một gã cường giả, không có chỗ nào mà không phải là lợi hại cực kỳ người. Chỉ cần có một tia thắng lợi có thể, vô luận bất kỳ thủ đoạn đều cũng vận dụng."

:chutinhtri:
 

tranngocduong

Phàm Nhân
Ngọc
1.064,98
Tu vi
0,00
Trong tình yêu, cảm giác gì ta cũng trải qua rồi, mỗi cái chưa trải qua là tỏ tình thất bại ...

Làn éo nào cũng thành công.

Thôi thì nhân đêm nay là Valentine, lão cứ kể ra cho nhẹ lòng. Ta vừa dịch vừa tâm sự với lão! Lão nhiêu tuổi nhỉ?


có 1 sự chém không hề nhẹ ở đây. :cuoichet:))) :nhohat::nhohat::nhohat:
lão khoe tài sát gái trá hình ở đây hả? :angach:
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Mò sang bên vipvandan đọc thử xem nhóm Soi Già dịch thế nào, đọc một đoạn tí ngã ngửa...

Bachngocsach :

"Ha ha, không thể ngờ sư muội vậy mà lại đưa ‘Thiên Huyễn Diện’ này cho cho Bạch sư điệt. Thứ này chính là một kiện dị bảo, chỉ cần áp lên mặt, sau đó rót vào một chút Pháp lực là có thể tùy tâm sở dục thay đổi khuôn mặt của mình, hơn nữa biểu hiện còn rất tự nhiên, không thể nhận ra được chỗ nào khác biệt so với người thường. Khuyết điểm duy nhất chính là, chiếc mặt nạ có giá mấy nghìn Linh Thạch này lại là vật phẩm tiêu hao, một khi đã mang ra sử dụng, cũng chỉ sử dụng được trong thời gian bốn năm năm sau đó mà thôi." Khuê Như Tuyền thấy vậy, trên mặt hiện lên vẻ khác thường nói.


Vipvandan :

- Ha ha, không thể ngờ là sư muội lại cho hắn Thiên Huyễn Chi Diện. Lần đi này mang theo kiện dị bảo này, chỉ cần hắn không tháo mặt nạ xuống thì không bại lộ thân phận, chỉ cần rót pháp lực vào là được rồi, nó có thể tùy tâm thay hình đổi dạng của ngươi, hơn nữa biểu lộ tự nhiên không khác gì người bình thường cả. Khuyết điểm duy nhất mặt nạ này là tiêu hao phẩm, một lần cần mấy chục khỏa linh thạch, nếu sử dụng thì chỉ có thời gian bốn năm năm mà thôi.

HV :

"Ha ha, không thể tưởng được sư muội vậy mà đem cái này 'Thiên Huyễn Chi Diện ', cũng cho Bạch sư điệt rồi. Lần đi thế nhưng mà một kiện dị bảo, chỉ cần đem hắn hướng trên mặt vừa để xuống, lại rót vào một chút pháp lực, tựu có thể tuỳ hỉ tâm sở dục cải biến chính mình khuôn mặt, hơn nữa biểu lộ tự nhiên, chút nào nhìn không ra khác thường tại thường nhân chỗ. Duy nhất khuyết điểm tựu là, này mặt nạ có thể giá trị mấy ngàn Linh Thạch duy nhất một lần tiêu hao vật phẩm, nếu sử dụng về sau, cũng chỉ có 4~5 năm sử dụng niên hạn mà thôi." Khuê Như Tuyền thấy vậy, trên mặt một tia dị sắc nói

Đây là cả đoạn ta đọc :

- Đệ tử cũng muốn như thế lắm, cho nên không có ý định nóng lòng cầu thành.
Liễu Minh trả lời.
- Nhưng mà Huyền Kinh đối với ngươi mà nói cũng là nơi vô cùng nguy hiểm, trước khi đi ta đưa tặng cho ngươi ba khỏa Xích Diễm châu, để ngừa khi ngươi gặp cường địch mà sử dụng.
Chu Xích vừa nói như vậy thì lật tay một cái đưa cho Liễu Minh cái bình nhỏ.
Liễu Minh thành kính nhận lấy cái bình, tự nhiên vui vẻ nói cảm ơn.
Lần đầu tiên chính là ba khỏa Xích Diễm châu đã làm cho quái vật bán giao kia bị trọng thương, nhưng mà có ba khỏa này đúng là làm thực lực của hắn tăng lên nhiều.
- Nếu như Chu sư bá cũng đã tặng đồ, ta làm sư phụ cũng không thể để ngươi đi tay không như vậy. Như vậy đi, ta có một kiện bảo vật năm đó mua bằng giá cao, nó có thể giúp ngươi thay hình đổi dạng, khi ngươi đi vào trong Huyền Kinh sẽ có tác dụng rất lớn.
Sau đó Chung Tính đạo cô mỉm cười nói ra, từ trong tay áo lấy ra một thứ là cái mặt nạ, một tay đưa tới cho Liễu Minh.
- Đa tạ sư phụ. Đây là...
Liễu Minh cung kính tiếp nhận vật ấy, nhưng hắn lại cẩn thận đánh giá thì thấy nội tâm nao nao.
- Ha ha, không thể ngờ là sư muội lại cho hắn Thiên Huyễn Chi Diện. Lần đi này mang theo kiện dị bảo này, chỉ cần hắn không tháo mặt nạ xuống thì không bại lộ thân phận, chỉ cần rót pháp lực vào là được rồi, nó có thể tùy tâm thay hình đổi dạng của ngươi, hơn nữa biểu lộ tự nhiên không khác gì người bình thường cả. Khuyết điểm duy nhất mặt nạ này là tiêu hao phẩm, một lần cần mấy chục khỏa linh thạch, nếu sử dụng thì chỉ có thời gian bốn năm năm mà thôi.


"Đệ tử cũng nghĩ như thế, cho nên mới không nóng lòng cầu thành!" Liễu Minh cung kính trả lời.

"Nhưng Huyền Kinh kia đối với ngươi vẫn là một địa phương cực kỳ nguy hiểm. Trước khi đi, ta sẽ đưa tiếp cho ngươi ba viên Xích Diễm Châu nữa, đề phòng sau này lại gặp phải cường địch nào đó." Chu Xích nói đơn giản như vậy, sau đó tay áo gã run lên, từ trong đó bay ra một cái bình nhỏ.

Một tay Liễu Minh bắt lấy bình nhỏ, sau đó đương nhiên vui vẻ nói cảm ơn.

Ba viên Xích Diễm Châu lần trước đã từng giúp hắn đánh trọng thương đầu quái vật nửa Giao kia, bây giờ lại có thêm ba viên này, đích xác khiến cho thực lực của Liễu Minh thoáng cái đã tăng lên không ít.

"Chu sư bá của ngươi đã tặng ngươi bảo vật, ta đây thân làm sư phó cũng không thể để ngươi đi tay không được. Như vậy đi, ở đây ta có một món bảo vật mà năm đó đã mua với giá cao, có thể giúp ngươi thay hình đổi dạng, chắc chắn sẽ rất có tác dụng trong hành trình tới Huyền Kinh của ngươi." Chung đạo cô mỉm cười nói, sau đó lấy từ trong ngực áo ra một thứ rất mỏng trông giống như mặt nạ, đưa cho Liễu Minh.

"Đa tạ sư phụ. Đây là ..." Liễu Minh cung kính nhận lấy vật ấy, nhưng sau khi nhìn qua một lượt, trong lòng không khỏi nao nao.

"Ha ha, không thể ngờ sư muội vậy mà lại đưa ‘Thiên Huyễn Diện’ này cho cho Bạch sư điệt. Thứ này chính là một kiện dị bảo, chỉ cần áp lên mặt, sau đó rót vào một chút Pháp lực, là có thể tùy tâm sở dục thay đổi khuôn mặt của mình, hơn nữa biểu hiện còn rất tự nhiên, không thể nhận ra được chỗ nào khác biệt so với người thường. Khuyết điểm duy nhất chính là, chiếc mặt nạ có giá mấy nghìn Linh Thạch này lại là vật phẩm tiêu hao, một khi đã mang ra sử dụng, cũng chỉ sử dụng được trong thời gian bốn năm năm sau đó mà thôi." Khuê Như Tuyền thấy vậy, trên mặt hiện lên vẻ khác thường nói.

Anh em thử cho ý kiến xem, riêng ta thì ta cho rằng dịch thế này thà k dịch còn hơn, mất cả giá trị của tác phẩm. Dịch truyện của tác giả khác thì ta không quan tâm, có thể lược bỏ hoặc cắt bớt, nhưng riêng ngôn từ của Vong béo được cài cắm rất nhiều boom, k dịch kỹ sẽ k còn gì là hay nữa. Ta sẽ cố gắng dịch thật kỹ, chỉ có 1 mình nên không thể nào đảm bảo được tốc độ, nhưng riêng về chất lượng thì đảm bảo 90%, dù ai nói gì thì ta cũng sẽ giữ nguyên ý kiến dịch kỹ của ta.

Ài, đêm khuya nói lan man nhiều quá, chúc anh em ngủ ngon. :g9:
 

Japika

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Ta vẫn đang tìm truyện hay đây,đọc dc vài chương là thấy ức chế
(Rất nhiều ng như ta)
Truyện tiên hiệp hầu hết ta đều thử hết trog thời gian đợi vong béo
Lão đọc Cầu Ma của Nhĩ Căn chưa
Lão đọc Thế giới hoàn mỹ của Thần Đong chưa
Lão đọc Bất bại chiến thần của Phương Tưởng chưa
Cứ nghĩ trong đầu đọc truyện khác phải như PNTT thì sao thấy cái hay của truyện khác được, vậy lúc VN nghỉ viết chắc lão nghỉ đọc truyện à :))
Đó là chưa kể còn nhiều truyện kiếm hiệp cũng hay lão à, đâu nhất thiết phải đọc tiên hiệp lão
 

chaobeyeu1010

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
tìm đọc các tác phẩm cũ của lão cà cũng hay .
thần đồng ta thấy Già Thiên mới là 1 tuyệt phẩm
phượng tưởng ta thích thế giới tu chân hơn :))
 

hoangphu

Phàm Nhân
Ngọc
7,57
Tu vi
0,00
Mò sang bên vipvandan đọc thử xem nhóm Soi Già dịch thế nào, đọc một đoạn tí ngã ngửa...







Đây là cả đoạn ta đọc :

- Đệ tử cũng muốn như thế lắm, cho nên không có ý định nóng lòng cầu thành.
Liễu Minh trả lời.
- Nhưng mà Huyền Kinh đối với ngươi mà nói cũng là nơi vô cùng nguy hiểm, trước khi đi ta đưa tặng cho ngươi ba khỏa Xích Diễm châu, để ngừa khi ngươi gặp cường địch mà sử dụng.
Chu Xích vừa nói như vậy thì lật tay một cái đưa cho Liễu Minh cái bình nhỏ.
Liễu Minh thành kính nhận lấy cái bình, tự nhiên vui vẻ nói cảm ơn.
Lần đầu tiên chính là ba khỏa Xích Diễm châu đã làm cho quái vật bán giao kia bị trọng thương, nhưng mà có ba khỏa này đúng là làm thực lực của hắn tăng lên nhiều.
- Nếu như Chu sư bá cũng đã tặng đồ, ta làm sư phụ cũng không thể để ngươi đi tay không như vậy. Như vậy đi, ta có một kiện bảo vật năm đó mua bằng giá cao, nó có thể giúp ngươi thay hình đổi dạng, khi ngươi đi vào trong Huyền Kinh sẽ có tác dụng rất lớn.
Sau đó Chung Tính đạo cô mỉm cười nói ra, từ trong tay áo lấy ra một thứ là cái mặt nạ, một tay đưa tới cho Liễu Minh.
- Đa tạ sư phụ. Đây là...
Liễu Minh cung kính tiếp nhận vật ấy, nhưng hắn lại cẩn thận đánh giá thì thấy nội tâm nao nao.
- Ha ha, không thể ngờ là sư muội lại cho hắn Thiên Huyễn Chi Diện. Lần đi này mang theo kiện dị bảo này, chỉ cần hắn không tháo mặt nạ xuống thì không bại lộ thân phận, chỉ cần rót pháp lực vào là được rồi, nó có thể tùy tâm thay hình đổi dạng của ngươi, hơn nữa biểu lộ tự nhiên không khác gì người bình thường cả. Khuyết điểm duy nhất mặt nạ này là tiêu hao phẩm, một lần cần mấy chục khỏa linh thạch, nếu sử dụng thì chỉ có thời gian bốn năm năm mà thôi.


"Đệ tử cũng nghĩ như thế, cho nên mới không nóng lòng cầu thành!" Liễu Minh cung kính trả lời.

"Nhưng Huyền Kinh kia đối với ngươi vẫn là một địa phương cực kỳ nguy hiểm. Trước khi đi, ta sẽ đưa tiếp cho ngươi ba viên Xích Diễm Châu nữa, đề phòng sau này lại gặp phải cường địch nào đó." Chu Xích nói đơn giản như vậy, sau đó tay áo gã run lên, từ trong đó bay ra một cái bình nhỏ.

Một tay Liễu Minh bắt lấy bình nhỏ, sau đó đương nhiên vui vẻ nói cảm ơn.

Ba viên Xích Diễm Châu lần trước đã từng giúp hắn đánh trọng thương đầu quái vật nửa Giao kia, bây giờ lại có thêm ba viên này, đích xác khiến cho thực lực của Liễu Minh thoáng cái đã tăng lên không ít.

"Chu sư bá của ngươi đã tặng ngươi bảo vật, ta đây thân làm sư phó cũng không thể để ngươi đi tay không được. Như vậy đi, ở đây ta có một món bảo vật mà năm đó đã mua với giá cao, có thể giúp ngươi thay hình đổi dạng, chắc chắn sẽ rất có tác dụng trong hành trình tới Huyền Kinh của ngươi." Chung đạo cô mỉm cười nói, sau đó lấy từ trong ngực áo ra một thứ rất mỏng trông giống như mặt nạ, đưa cho Liễu Minh.

"Đa tạ sư phụ. Đây là ..." Liễu Minh cung kính nhận lấy vật ấy, nhưng sau khi nhìn qua một lượt, trong lòng không khỏi nao nao.

"Ha ha, không thể ngờ sư muội vậy mà lại đưa ‘Thiên Huyễn Diện’ này cho cho Bạch sư điệt. Thứ này chính là một kiện dị bảo, chỉ cần áp lên mặt, sau đó rót vào một chút Pháp lực, là có thể tùy tâm sở dục thay đổi khuôn mặt của mình, hơn nữa biểu hiện còn rất tự nhiên, không thể nhận ra được chỗ nào khác biệt so với người thường. Khuyết điểm duy nhất chính là, chiếc mặt nạ có giá mấy nghìn Linh Thạch này lại là vật phẩm tiêu hao, một khi đã mang ra sử dụng, cũng chỉ sử dụng được trong thời gian bốn năm năm sau đó mà thôi." Khuê Như Tuyền thấy vậy, trên mặt hiện lên vẻ khác thường nói.

Anh em thử cho ý kiến xem, riêng ta thì ta cho rằng dịch thế này thà k dịch còn hơn, mất cả giá trị của tác phẩm. Dịch truyện của tác giả khác thì ta không quan tâm, có thể lược bỏ hoặc cắt bớt, nhưng riêng ngôn từ của Vong béo được cài cắm rất nhiều boom, k dịch kỹ sẽ k còn gì là hay nữa. Ta sẽ cố gắng dịch thật kỹ, chỉ có 1 mình nên không thể nào đảm bảo được tốc độ, nhưng riêng về chất lượng thì đảm bảo 90%, dù ai nói gì thì ta cũng sẽ giữ nguyên ý kiến dịch kỹ của ta.

Ài, đêm khuya nói lan man nhiều quá, chúc anh em ngủ ngon. :g9:

Thiện tai thiện tai, tâm huyết quá đi mất. :tambiet:

Truyện dịch của những diễn đàn khác, nhất là vipvandan, bởi vì phải đua tốc độ với tác giả để còn thu phí người đọc nên phải nhanh chóng cho kịp tiến độ vì vậy cho nên không thể quá trau chuốc câu từ và ý tứ.

Phàm là cái gì muốn làm nhanh thì thường thuờng là sẽ dễ bị làm ẩu, không riêng gì vipvandan có chất lượng dịch truyện kém, mà hầu hết các diễn đàn truyện đều như vậy cả. Trước khi biết đến bachngocsach, ta đã lang thang đọc ở nhiều trang như luongsonbac; truyen.hi'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS'; vipvandan; Yêu BNS... lúc đó còn có thể cố gắng mà tiếp nhận những bản dịch trên những diễn đàn này. Thế nhưng từ khi biết bachngocsach và tham gia dịch truyện, ta nhận thấy một điều là bản dịch ở bachngocsach tốt hơn nhiều so với những nơi khác.

Ta cứ thường hay tự than vãn, khi thỉnh thoảng lang thang sang các diễn đàn khác xem thử có gì mới, rằng bọn họ dịch còn thua ta edit sơ sơ bản hv...hắc hắc tự sướng chút... cơ mà cũng đúng là như vậy thật :x

Ps: Đầu truyện này lúc đầu thấy có nhiều người tham gia dịch lắm mà, sao bỗng dưng dạo này mấy lão đạo hữu khác lặn đâu mất hết nhẩy?!
 

TiểuKêTử

Phàm Nhân
Ngọc
29,18
Tu vi
0,00
Đang cày bộ Sủng Mị bữa trước có lão nào giới thiệu cho ta.

Hay thì cũng coi như là tạm được, nhưng mà ta thấy cứ thế nào ấy, hình như mình không thích thể loại âm mưu lắm, mà hệ thống cảnh giới cũng không hiểu được, map thì càng ngày càng bự :nhucdau: đọc lướt quá nhanh đâm ra đau đầu :c24: vì lỡ đụng vào rồi nên cố cho hết.

:5: giớii thiệu bộ Tuyệt Thế Đường Môn - Đấu La Đại Lục 2 đang ra, đọc cũng thấy tạm được gay cấn phết, tình củm ngon chỉ có điều kĩ năng hơi ảo 1 chút :36:
 

Tà Liên

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Mò sang bên vipvandan đọc thử xem nhóm Soi Già dịch thế nào, đọc một đoạn tí ngã ngửa...







Đây là cả đoạn ta đọc :

- Đệ tử cũng muốn như thế lắm, cho nên không có ý định nóng lòng cầu thành.
Liễu Minh trả lời.
- Nhưng mà Huyền Kinh đối với ngươi mà nói cũng là nơi vô cùng nguy hiểm, trước khi đi ta đưa tặng cho ngươi ba khỏa Xích Diễm châu, để ngừa khi ngươi gặp cường địch mà sử dụng.
Chu Xích vừa nói như vậy thì lật tay một cái đưa cho Liễu Minh cái bình nhỏ.
Liễu Minh thành kính nhận lấy cái bình, tự nhiên vui vẻ nói cảm ơn.
Lần đầu tiên chính là ba khỏa Xích Diễm châu đã làm cho quái vật bán giao kia bị trọng thương, nhưng mà có ba khỏa này đúng là làm thực lực của hắn tăng lên nhiều.
- Nếu như Chu sư bá cũng đã tặng đồ, ta làm sư phụ cũng không thể để ngươi đi tay không như vậy. Như vậy đi, ta có một kiện bảo vật năm đó mua bằng giá cao, nó có thể giúp ngươi thay hình đổi dạng, khi ngươi đi vào trong Huyền Kinh sẽ có tác dụng rất lớn.
Sau đó Chung Tính đạo cô mỉm cười nói ra, từ trong tay áo lấy ra một thứ là cái mặt nạ, một tay đưa tới cho Liễu Minh.
- Đa tạ sư phụ. Đây là...
Liễu Minh cung kính tiếp nhận vật ấy, nhưng hắn lại cẩn thận đánh giá thì thấy nội tâm nao nao.
- Ha ha, không thể ngờ là sư muội lại cho hắn Thiên Huyễn Chi Diện. Lần đi này mang theo kiện dị bảo này, chỉ cần hắn không tháo mặt nạ xuống thì không bại lộ thân phận, chỉ cần rót pháp lực vào là được rồi, nó có thể tùy tâm thay hình đổi dạng của ngươi, hơn nữa biểu lộ tự nhiên không khác gì người bình thường cả. Khuyết điểm duy nhất mặt nạ này là tiêu hao phẩm, một lần cần mấy chục khỏa linh thạch, nếu sử dụng thì chỉ có thời gian bốn năm năm mà thôi.


"Đệ tử cũng nghĩ như thế, cho nên mới không nóng lòng cầu thành!" Liễu Minh cung kính trả lời.

"Nhưng Huyền Kinh kia đối với ngươi vẫn là một địa phương cực kỳ nguy hiểm. Trước khi đi, ta sẽ đưa tiếp cho ngươi ba viên Xích Diễm Châu nữa, đề phòng sau này lại gặp phải cường địch nào đó." Chu Xích nói đơn giản như vậy, sau đó tay áo gã run lên, từ trong đó bay ra một cái bình nhỏ.

Một tay Liễu Minh bắt lấy bình nhỏ, sau đó đương nhiên vui vẻ nói cảm ơn.

Ba viên Xích Diễm Châu lần trước đã từng giúp hắn đánh trọng thương đầu quái vật nửa Giao kia, bây giờ lại có thêm ba viên này, đích xác khiến cho thực lực của Liễu Minh thoáng cái đã tăng lên không ít.

"Chu sư bá của ngươi đã tặng ngươi bảo vật, ta đây thân làm sư phó cũng không thể để ngươi đi tay không được. Như vậy đi, ở đây ta có một món bảo vật mà năm đó đã mua với giá cao, có thể giúp ngươi thay hình đổi dạng, chắc chắn sẽ rất có tác dụng trong hành trình tới Huyền Kinh của ngươi." Chung đạo cô mỉm cười nói, sau đó lấy từ trong ngực áo ra một thứ rất mỏng trông giống như mặt nạ, đưa cho Liễu Minh.

"Đa tạ sư phụ. Đây là ..." Liễu Minh cung kính nhận lấy vật ấy, nhưng sau khi nhìn qua một lượt, trong lòng không khỏi nao nao.

"Ha ha, không thể ngờ sư muội vậy mà lại đưa ‘Thiên Huyễn Diện’ này cho cho Bạch sư điệt. Thứ này chính là một kiện dị bảo, chỉ cần áp lên mặt, sau đó rót vào một chút Pháp lực, là có thể tùy tâm sở dục thay đổi khuôn mặt của mình, hơn nữa biểu hiện còn rất tự nhiên, không thể nhận ra được chỗ nào khác biệt so với người thường. Khuyết điểm duy nhất chính là, chiếc mặt nạ có giá mấy nghìn Linh Thạch này lại là vật phẩm tiêu hao, một khi đã mang ra sử dụng, cũng chỉ sử dụng được trong thời gian bốn năm năm sau đó mà thôi." Khuê Như Tuyền thấy vậy, trên mặt hiện lên vẻ khác thường nói.

Anh em thử cho ý kiến xem, riêng ta thì ta cho rằng dịch thế này thà k dịch còn hơn, mất cả giá trị của tác phẩm. Dịch truyện của tác giả khác thì ta không quan tâm, có thể lược bỏ hoặc cắt bớt, nhưng riêng ngôn từ của Vong béo được cài cắm rất nhiều boom, k dịch kỹ sẽ k còn gì là hay nữa. Ta sẽ cố gắng dịch thật kỹ, chỉ có 1 mình nên không thể nào đảm bảo được tốc độ, nhưng riêng về chất lượng thì đảm bảo 90%, dù ai nói gì thì ta cũng sẽ giữ nguyên ý kiến dịch kỹ của ta.

Ài, đêm khuya nói lan man nhiều quá, chúc anh em ngủ ngon. :g9:

ý kiến đây.
ta thấy thằng Khuê Như Tuyền mặt hiện lên 1 tia dị sắc mà cho cười ha ha đúng là dị hợm. 1 cái mặt nạ mấy ngàn linh thạch (mà vip à)?
lão trích VP lại ghi là HV. đúng là bó tay.

dẫu sao toàn là người edit cũng nên thông cảm cho nhau. có lòng góp ý thì qua hẳn chỗ họ, trừ khi họ k0 tiếp thu thì mới cười vào mặt họ.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top