Bàn luận về các loại vũ khí cổ

Status
Not open for further replies.

cocaram

Phàm Nhân
Ngọc
51,00
Tu vi
0,00
Hoan hô các đệ, chém về chủ đề này cũng rất thú vị :x

Vũ khí không phải là quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là nó nằm trong tay ai sử dụng...
Nhưng một người không có vũ khí vừa tay cũng rất khó thể hiện hết bản lĩnh
 

VLPL

Phàm Nhân
Ngọc
49,40
Tu vi
0,00
st

Thử hỏi trên đời này có công ơn nào to lớn hơn ơn cha mẹ? Chỉ trách, con trẻ lúc ấu thơ chưa có sức lực, khó lòng báo hiếu mẹ cha. Vậy nên vào một đêm mưa gió, trong lúc mẹ coi TV, bố đọc báo, em đã đứng giữa nhà dọc dạc cất tiếng, hòa theo tiếng sấm ngoài trời: “Từ nay, con sẽ thay mẹ quét nhà”. :cuoichet:

Thế là mỗi sáng, trước khi đến trường em đều quét nhà một lượt. :"> Tiếng chuông báo thức vang lên, xuyên qua tai, thấm vào não, kính thích các dây thần kinh của em khiến em vươn tay tắt đi chuông báo. :cuoichet: Em lăn qua đảo lại vài lần, rồi lừ đừ nhổm dậy. Đoạn em ngửa cổ lên hú một tràng dài.

“đ* m* sáng sớm không cho ai ngủ hết!!!”
Đấy là tiếng của bà t.ư bún bò hàng xóm đáp lại lời em. Em đánh răng rửa mặt xong, cặp vở đã soạn từ hôm qua, liền bắt tay vào quét nhà. Em cầm cây chổi đã sỉn màu lên, bỗng như có luồng năng lượng truyền qua người. Qua mấy ngày quét dọn, chổi hiểu ý người, người hiểu ý chổi, tuy một mà hai, tuy hai mà một.
Tay phải em đặt lên đoạn nửa trên cán chỗi, nếu hình dung là cơ thể nữ nhi, thì là tùy tiện để gần hai bầu ngực. Còn tay trái em thì khẽ đặt trên đầu cán chổi, chính là mái tóc bồng bềnh vậy. Hai chân em thả lỏng, người hơi cúi về trước. t.ư thế này trong kiếm đảo là thủ chứ không công, nhưng dùng cho quét nhà thì là quét chứ không thủ.
Tay em khẽ động, chiếc chổi như có linh tính, cũng di chuyển theo đôi tay của em. Chiếc chổi lướt trên sàn nhà, lúc qua lúc lại, lúc tới lúc lùi, lúc lên lúc xuống, ảo diệu phi thường. Những hạt bủi li ti, hạt nhẹ thì khẽ bay lên cao, hạt nặng thì nằm sát đất, bị kình lực truyền từ tay em xuống đầu chổi đưa đẩy tới lui không sao thoát được. Đột nhiên một mảnh giấy vụn to thoát khỏi vùng kiểm soát của đầu chổi. Mảnh giấy tuy mau lẹ, nhưng không thoát khỏi cặp mắt của em. Tay em lắc nhẹ, đầu chổi đã xoay một lòng lớn, rèm cửa sau lưng không có gió mà bay phần phật, mảnh giấy vụng đã được thu về, nằm yên bất lực.
Em quét từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới. Tuy nhiên, em cho rằng thỉnh thoảng cũng nên quét từ dưới lên trên, từ ngoài vào trong để âm dương trong nhà được điều hòa, giúp người thân tránh tai kiếp. Quét xong, em để chổi lại góc nhà. Tuy người chỗi xa nhau, nhưng đã luyện đến mức này, tay không có chổi, nhưng trong lòng có chổi. Chỉ sợ tu luyện một thời gian nữa, không có chổi em cũng quét được nhà.

Mỗi khi quét nhà xong, em cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng trong lòng, tâm vô tạm niệm. Những hạt bụi trên sàn nhà, như bụi hồng trần trên vai áo bị em rũ sạch, khiến em đến trường với tâm trong sạch và thanh khiết vô cùng. Nếu có thể, em nguyện trọn đời trọn kiếp quét nhà cho ba mẹ em.

 

cocaram

Phàm Nhân
Ngọc
51,00
Tu vi
0,00
st

Thử hỏi trên đời này có công ơn nào to lớn hơn ơn cha mẹ? Chỉ trách, con trẻ lúc ấu thơ chưa có sức lực, khó lòng báo hiếu mẹ cha. Vậy nên vào một đêm mưa gió, trong lúc mẹ coi TV, bố đọc báo, em đã đứng giữa nhà dọc dạc cất tiếng, hòa theo tiếng sấm ngoài trời: “Từ nay, con sẽ thay mẹ quét nhà”. :cuoichet:

Thế là mỗi sáng, trước khi đến trường em đều quét nhà một lượt. :"> Tiếng chuông báo thức vang lên, xuyên qua tai, thấm vào não, kính thích các dây thần kinh của em khiến em vươn tay tắt đi chuông báo. :cuoichet: Em lăn qua đảo lại vài lần, rồi lừ đừ nhổm dậy. Đoạn em ngửa cổ lên hú một tràng dài.

“đ* m* sáng sớm không cho ai ngủ hết!!!”
Đấy là tiếng của bà t.ư bún bò hàng xóm đáp lại lời em. Em đánh răng rửa mặt xong, cặp vở đã soạn từ hôm qua, liền bắt tay vào quét nhà. Em cầm cây chổi đã sỉn màu lên, bỗng như có luồng năng lượng truyền qua người. Qua mấy ngày quét dọn, chổi hiểu ý người, người hiểu ý chổi, tuy một mà hai, tuy hai mà một.
Tay phải em đặt lên đoạn nửa trên cán chỗi, nếu hình dung là cơ thể nữ nhi, thì là tùy tiện để gần hai bầu ngực. Còn tay trái em thì khẽ đặt trên đầu cán chổi, chính là mái tóc bồng bềnh vậy. Hai chân em thả lỏng, người hơi cúi về trước. t.ư thế này trong kiếm đảo là thủ chứ không công, nhưng dùng cho quét nhà thì là quét chứ không thủ.
Tay em khẽ động, chiếc chổi như có linh tính, cũng di chuyển theo đôi tay của em. Chiếc chổi lướt trên sàn nhà, lúc qua lúc lại, lúc tới lúc lùi, lúc lên lúc xuống, ảo diệu phi thường. Những hạt bủi li ti, hạt nhẹ thì khẽ bay lên cao, hạt nặng thì nằm sát đất, bị kình lực truyền từ tay em xuống đầu chổi đưa đẩy tới lui không sao thoát được. Đột nhiên một mảnh giấy vụn to thoát khỏi vùng kiểm soát của đầu chổi. Mảnh giấy tuy mau lẹ, nhưng không thoát khỏi cặp mắt của em. Tay em lắc nhẹ, đầu chổi đã xoay một lòng lớn, rèm cửa sau lưng không có gió mà bay phần phật, mảnh giấy vụng đã được thu về, nằm yên bất lực.
Em quét từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới. Tuy nhiên, em cho rằng thỉnh thoảng cũng nên quét từ dưới lên trên, từ ngoài vào trong để âm dương trong nhà được điều hòa, giúp người thân tránh tai kiếp. Quét xong, em để chổi lại góc nhà. Tuy người chỗi xa nhau, nhưng đã luyện đến mức này, tay không có chổi, nhưng trong lòng có chổi. Chỉ sợ tu luyện một thời gian nữa, không có chổi em cũng quét được nhà.

Mỗi khi quét nhà xong, em cảm thấy như trút bỏ được gánh nặng trong lòng, tâm vô tạm niệm. Những hạt bụi trên sàn nhà, như bụi hồng trần trên vai áo bị em rũ sạch, khiến em đến trường với tâm trong sạch và thanh khiết vô cùng. Nếu có thể, em nguyện trọn đời trọn kiếp quét nhà cho ba mẹ em.

Bài viết chất nhất từ khi mở topic này :)). Like phát
 

Sky is mine

Phàm Nhân
Ngọc
52,00
Tu vi
0,00
Thật ra bổng mới là vũ khí phổ biến nhất trên thế giới. Dân số càng nhiều thì người biết sử dụng bổng càng tăng, theo ước tính sơ bộ hiện nay thì có khoảng 6 tỉ người biết tới bổng. Gần như là người nào biết nhận thức là cũng biết tới bổng. Tới độ tuổi khoảng 10>15 là đã nhận thức rõ về giá trị của bổng. Tới tầm trên 18 tuổi là đã biết sử dụng bổng bước đầu (cũng có một vài trường hợp thiên tài biết dùng trước tuổi) Tới tầm 23>28 là gần như sử dụng bổng thành thạo. Sử dụng bổng cũng có rất nhiều nghệ thuật và bao hàm nhiều yếu tố cộng đồng. Thường người sử dụng luôn muốn dùng chung, hai bên cùng dùng, và dùng chung luôn mang tới lợi ích niềm vui lớn lao. Nhưng bổng cũng có rất nhiều quy tắc khi sử dụng. Sử dụng bổng phải đều đặn điều hòa, không nhanh cũng không chậm quá, tần suất tập luyện bổng theo các chuyên gia khoa học là 1 tuần 1 lần, quá cũng có hại mà ít cũng hại. Ngoài ra nên hạn chế dùng bổng 1 mình khi tập luyện, dễ gây ảnh hưởng tới thần hồn, nên tìm cách cùng hướng dẫn và dùng bổng với nhau.

Chốt lại 1 câu, bổng vẫn là vũ khí bá nhất, đập tan được mọi thế lưc.
 

Lãng Tử Kiếm Ca

Phàm Nhân
Ngọc
0,30
Tu vi
0,00
Thật ra bổng mới là vũ khí phổ biến nhất trên thế giới. Dân số càng nhiều thì người biết sử dụng bổng càng tăng, theo ước tính sơ bộ hiện nay thì có khoảng 6 tỉ người biết tới bổng. Gần như là người nào biết nhận thức là cũng biết tới bổng. Tới độ tuổi khoảng 10>15 là đã nhận thức rõ về giá trị của bổng. Tới tầm trên 18 tuổi là đã biết sử dụng bổng bước đầu (cũng có một vài trường hợp thiên tài biết dùng trước tuổi) Tới tầm 23>28 là gần như sử dụng bổng thành thạo. Sử dụng bổng cũng có rất nhiều nghệ thuật và bao hàm nhiều yếu tố cộng đồng. Thường người sử dụng luôn muốn dùng chung, hai bên cùng dùng, và dùng chung luôn mang tới lợi ích niềm vui lớn lao. Nhưng bổng cũng có rất nhiều quy tắc khi sử dụng. Sử dụng bổng phải đều đặn điều hòa, không nhanh cũng không chậm quá, tần suất tập luyện bổng theo các chuyên gia khoa học là 1 tuần 1 lần, quá cũng có hại mà ít cũng hại. Ngoài ra nên hạn chế dùng bổng 1 mình khi tập luyện, dễ gây ảnh hưởng tới thần hồn, nên tìm cách cùng hướng dẫn và dùng bổng với nhau.

Chốt lại 1 câu, bổng vẫn là vũ khí bá nhất, đập tan được mọi thế lưc.
Bổng hay thương đây? :))
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top