[Dịch tặng Ngọc] Dưới 500 từ tặng 500 Ngọc. (13A)

Số

Phàm Nhân
Ngọc
33,99
Tu vi
0,00
Bài dịch phần 1 đó đáng lẽ đêm qua là xong rồi, mà nghĩ từ để thay mãi mà không ra nên tới giờ mới trả :(.



Chắc chắn, chắc chắn rồi, đam mê mà :)).

P/S: à, có thể set cho mình thấy box dịch thô được không? Để tiện gửi bài ấy mà :D.

mời huynh đệ vào thử sức với truyền kiếm, mình có gửi link trong tin nhắn trong hồ sơ cá nhân cho huynh đệ rồi :)

box dịch thô chỉ được set khi huynh đệ trở thành dịch giả ( đã dịch 20 chương truyện), ta cũng không thể làm gì a :D
 

Extremer

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
mời huynh đệ vào thử sức với truyền kiếm, mình có gửi link trong tin nhắn trong hồ sơ cá nhân cho huynh đệ rồi :)

box dịch thô chỉ được set khi huynh đệ trở thành dịch giả ( đã dịch 20 chương truyện), ta cũng không thể làm gì a :D

Đã tải về, sẽ cố gắng dịch nhanh gửi về truyenkiem@gmail chấm com a :D.

Chỉ sợ sẽ còn sai sót, gửi qua đó chưa kịp chỉnh sửa :D.
 

Extremer

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
"Chẳng lẽ ngươi lại là đệ tử của một tiền bối Cổ Linh Kiếm sư hay sao? Những vật ngươi đang mang theo bên người đều có giá trị ngang với bảo vật truyền thừa của bất kỳ môn phái nào. Ngươi đúng là không biết trời cao đất dày." Nguyệt bĩu môi, nhìn Mạc Vấn đang thu xếp đồ đạc.
Mạc Vấn ngẩng đầu nhìn Nguyệt, không ngạc nhiên lắm. Gã Hoa Thiên Phong, đệ tử Kiếm Quang Môn kia có thể đoán được thì truyền nhân Tuyệt Tình Cốc như Nguyệt đương nhiên cũng có thể đoán được.
"Ngươi không được truyền thụ tới nơi tới chốn rồi. Ngươi không hiểu về những thủ pháp thông thường của Linh Kiếm sư, đương nhiên sẽ không hiểu giá trị những vật này. Đúng là có đồ tốt mà không biết dùng."
"Cái gì?" Mạc Vấn nhìn Nguyệt, bụng nghĩ thầm: "Đúng là như vậy, ngoại trừ ba miếng Kiếm trận Thủy Vân, những vật khác hình như đều vô dụng, ngay cả mấy miếng ngọc giản cũng bị cấm chế, không thể xem được bên trong có gì."
Nguyệt cười đắc ý, lòng thầm nghĩ: "Tên tiểu tử kia, ai bảo ngươi dám phớt lờ ta?" Nàng ho một tiếng rồi nói: "Ngươi cũng lấy được thanh kiếm này ở dọc đường à?"
Mạc Vấn nhẹ gật đầu.
"Đó là một thanh Kiếm nang, đẳng cấp khá cao, ta dùng toàn lực cũng không rút ra được. Ta cũng không cảm nhận được loại linh lực bên trong, cái này ít nhất cũng là Kiếm nang cấp hai."
"Ngươi biết sử dụng như thế nào sao?" Mạc Vấn vội vàng hỏi, trong lòng có chút dao động.
Nguyệt híp mắt cười cười: "Đương nhiên, bổn cô nương hiện tại đang dùng một thanh Kiếm nang cực phẩm cấp một mà. Phương pháp tế luyện Kiếm nang hầu hết là giống nhau, chỉ có một số ít Kiếm nang của các Tông phái lớn mới cần phải có phương pháp riêng. Kiếm nang của ngươi là loại cần phải có phương pháp riêng. Ngươi dựa trên Kiếm quyết mà vị tiền bối Cổ Linh Kiếm sư kia đã truyền thụ, ắt có thể tế luyện thanh Kiếm nang này."
"Tế luyện? Vậy là cần phải tế luyện thì mới có thể rút ra được." Mạc Vấn giật mình, hắn đã thử rút ra bằng nhiều cách mà không có kết quả, thì ra là do Kiếm nang chưa được tế luyện!
"Để cám ơn việc ngươi cứu Tiểu Địch, ta sẽ dạy ngươi miễn phí Linh quyết dùng để tế luyện Kiếm nang." Nguyệt tiếp tục nói.
Mạc Vấn trong lòng có chút cảm động, hắn cúi thấp đầu về phía Nguyệt rồi thốt lên hai tiếng chân thành: "Đa tạ."
Một khắc thời gian sau, theo cách mà Nguyệt dạy, Mạc Vấn dùng máu mình vẽ trên Kiếm nang một bức phù văn, sau đó bắt đầu sử dụng Linh quyết để tế luyện. Quả nhiên, vỏ của Băng Vân kiếm đã có phản ứng, kiếm khí Vân Vũ bên trong bắt đầu chuyển động. Một tia kiếm khí tách ra, bao phủ lấy bức phù văn vẽ bằng máu của Mạc Vấn, bức huyết phù tan ra, nhập làm một với vỏ kiếm. Cùng lúc đó, Mạc Vấn có cảm giác như bản thân mình và vỏ kiếm giống như đã nhập lại làm một, vỏ kiếm bây giờ cũng như một phần cơ thể của hắn vậy!
Trong lòng vừa nghĩ, vỏ kiếm đã lập tức hóa thành một vầng sáng, trong phút chốc đã tách ra khỏi thân kiếm, biến thành một cái túi tơ rơi vào trong tay Mạc Vấn. Thân kiếm thì cắm vào mặt đất, "đinh" lên một tiếng.
Mạc Vấn cầm cái túi tơ mà cảm thấy chấn động tinh thần. Nguyên nhân là vì hắn phát hiện được, bên trong cái túi tơ này là một vùng không gian có chu vi khoảng sáu trượng! Rộng tương đương với cả một đình viện lớn!
Không gian này hầu như là còn trống, chỉ có vài mẩu linh thạch hình thoi màu sắc khác nhau đang nằm trong góc. Nhưng khi nhìn thấy những mẩu tinh thạch này, khuôn mặt Mạc Vấn liền biểu lộ vẻ kinh hoàng, bởi vì đây chính là vật mà ngọc giản trong ba miếng Kiếm trận Thủy Vân đã nhắc tới, "Linh Thạch"!
Trong góc đó có tổng cộng một trăm lẻ chín mẩu Linh Thạch thuộc đủ loại thuộc tính Ngũ Hành khác nhau! Mạc Vấn sử dụng Linh giác quét qua những linh thạch để xác định thuộc tính. Tuy nhiên hắn liền thất vọng, bởi vì ở đó không có một mẩu nào thuộc hệ Thủy, những thuộc tính khác như Kim, Mộc, Hỏa, Thổ hay các thuộc tính phụ như Phong hay Lôi đều vô dụng đối với hắn.
Mạc Vấn thu hồi lại Linh giác, nhìn qua Băng Vân kiếm vẫn còn đang cắm trên mặt đất. Ý niệm hắn vừa động, Kiếm nang bên trên liền sinh ra một lực hút, hút Băng Vân kiếm vào trong.
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
"Chẳng lẽ ngươi lại là đệ tử của một tiền bối Cổ Linh Kiếm sư hay sao? Những vật ngươi đang mang theo bên người đều có giá trị ngang với bảo vật truyền thừa của bất kỳ môn phái nào. Ngươi đúng là không biết trời cao đất dày." Nguyệt bĩu môi, nhìn Mạc Vấn đang thu xếp đồ đạc.

Mạc Vấn ngẩng đầu nhìn Nguyệt, hắn không ngạc nhiên lắm. Gã Hoa Thiên Phong, đệ tử Kiếm Quang Môn kia có thể đoán được thì truyền nhân Tuyệt Tình Cốc như Nguyệt đương nhiên cũng có thể đoán được.

"Ngươi không được truyền thụ tới nơi tới chốn rồi. Ngươi không hiểu về những thủ pháp thông thường của Linh Kiếm sư, đương nhiên sẽ không hiểu giá trị những vật này. Đúng là có đồ tốt mà không biết dùng."

"Cái gì?" Mạc Vấn nhìn Nguyệt, bụng nghĩ thầm: "Đúng là như vậy, ngoại trừ ba miếng Kiếm trận Thủy Vân, những vật khác hình như đều vô dụng, ngay cả mấy miếng ngọc giản cũng bị cấm chế, chẳng thể xem được bên trong có gì."

Nguyệt cười đắc ý, lòng thầm nghĩ: "Tên tiểu tử kia, ai bảo ngươi dám phớt lờ ta?" Nàng ho một tiếng rồi nói: "Ngươi cũng lấy được thanh kiếm này ở dọc đường à?"

Mạc Vấn nhẹ gật đầu.

"Đó là một thanh Kiếm nang, đẳng cấp khá cao, ta dùng toàn lực cũng không rút ra được. Ta cũng không cảm nhận được loại linh lực bên trong, cái này ít nhất cũng là Kiếm nang cấp hai."

"Ngươi biết sử dụng như thế nào sao?" Mạc Vấn vội vàng hỏi, trong lòng có chút dao động.

Nguyệt híp mắt cười cười: "Đương nhiên, bổn cô nương hiện tại đang dùng một thanh Kiếm nang cực phẩm cấp một mà. Phương pháp tế luyện Kiếm nang hầu hết là giống nhau, chỉ có một số ít Kiếm nang của các Tông phái lớn mới cần phải có phương pháp riêng. Kiếm nang của ngươi là loại cần phải có phương pháp riêng. Ngươi dựa trên Kiếm quyết mà vị tiền bối Cổ Linh Kiếm sư kia đã truyền thụ, ắt có thể tế luyện thanh Kiếm nang này."

"Tế luyện hả? Vậy là cần phải tế luyện thì mới có thể rút ra được." Mạc Vấn giật mình, hắn đã thử rút ra bằng nhiều cách mà không có kết quả, thì ra là do Kiếm nang chưa được tế luyện!

"Để cám ơn việc ngươi cứu Tiểu Địch, ta sẽ dạy ngươi miễn phí Linh quyết dùng để tế luyện Kiếm nang." Nguyệt tiếp tục nói.

Trong lòng Mạc Vấn có chút cảm động, hắn cúi thấp đầu về phía Nguyệt rồi thốt lên hai tiếng chân thành: "Đa tạ."

Một lúc sau, theo cách mà Nguyệt dạy, Mạc Vấn dùng máu mình vẽ trên Kiếm nang một bức phù văn, sau đó bắt đầu sử dụng Linh quyết để tế luyện. Quả nhiên, vỏ của Băng Vân kiếm đã có phản ứng, kiếm khí Vân Vũ bên trong bắt đầu chuyển động. Một tia kiếm khí tách ra, bao phủ lấy bức phù văn vẽ bằng máu của Mạc Vấn, bức huyết phù tan ra, nhập làm một với vỏ kiếm. Cùng lúc đó, Mạc Vấn có cảm giác như bản thân mình và vỏ kiếm giống như đã nhập lại làm một, vỏ kiếm bây giờ cũng như một phần cơ thể của hắn vậy!

Trong lòng thoáng động, vỏ kiếm đã lập tức hóa thành một vầng sáng, trong phút chốc đã tách ra khỏi thân kiếm, biến thành một cái túi tơ rơi vào trong tay Mạc Vấn. Thân kiếm thì cắm xuống đất kêu "đinh" lên một tiếng.

Mạc Vấn cầm cái túi tơ mà cảm thấy chấn động tinh thần. Nguyên nhân là vì hắn phát hiện được, bên trong cái túi tơ này là một vùng không gian có chu vi khoảng sáu trượng! Rộng tương đương với cả một đình viện lớn!

Không gian này hầu như là còn trống, chỉ có vài mẩu linh thạch hình thoi màu sắc khác nhau đang nằm trong góc. Nhưng khi nhìn thấy những mẩu tinh thạch này, khuôn mặt Mạc Vấn liền tỏ ra vẻ kinh hoàng, bởi vì đây chính là vật mà ngọc giản trong ba miếng Kiếm trận Thủy Vân đã nhắc tới, "Linh Thạch"!

Trong góc đó có tổng cộng một trăm lẻ chín mẩu Linh Thạch thuộc đủ loại thuộc tính Ngũ Hành khác nhau! Mạc Vấn sử dụng Linh giác quét qua những linh thạch để xác định thuộc tính. Tuy nhiên hắn liền thất vọng, bởi vì ở đó không có một mẩu nào thuộc hệ Thủy, những thuộc tính khác như Kim, Mộc, Hỏa, Thổ hay các thuộc tính phụ như Phong hay Lôi đều vô dụng đối với hắn.

Mạc Vấn thu hồi lại Linh giác, hắn liếc nhìn Băng Vân kiếm vẫn còn đang cắm trên mặt đất. Ý niệm hắn vừa động, bên trên Kiếm nang liền sinh ra một lực hút, hút Băng Vân kiếm vào trong.
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
Phần 4: Mong các sư huynh nhận xét vì phần này hơi nhiều từ lặp..
Mạc Vấn cõng Tiểu Địch trên lưng rồi cùng Nguyệt tạo thành một nhóm tiến về Danh kiếm sơn trang, trên đường đi không gặp phải nguy hiểm. Có lẽ do Sơn trang có diện tích quá rộng lớn cho nên mấy ngàn người tiến vào hay đi ra vẫn không gây lên động tĩnh gì quá lớn, cũng làm cho bất kỳ người nào cảm thấy kinh động mà xuất hiện.
Dựa theo lời Tiểu Ngải trước khi chết, mọi người đã tìm được dấu hiệu của Dục kiếm môn do hắn để lại tại hòn đảo phía bắc trong rừng rậm. Mọi người căn cứ theo dấu hiệu mà thuận lợi tìm ra một chiếc thuyền buồm nhỏ có buộc hai mái chèo, dài không đến hai trượng, nhưng nếu hai ba người ngồi thì vẫn thoải mái.
Đem Tiểu Ngải giao cho Nguyệt, Mạc Vấn lại một lần nữa trở thành người phải làm việc, hắn đem chiếc thuyền nhỏ thả xuống nước. Do nơi này cách mép nước một đoạn tương đối xa, nên khi Mạc Vấn đem thuyền thả xuống nước thì hắn đã cảm thấy khá là mệt mỏi.
Mạc Vấn cùng Nguyệt chia ra ngồi hai bên trái phải dưới cuối thuyền, mỗi người sử dụng một mái chèo, dùng sức quạt ra một cái. Chiếc thuyền nhỏ chậm rãi lao về phía trước, dần dần rời xa bờ.
Nhìn thấy hòn đảo dần dần mơ hồ giữa bóng đêm, Mạc Vấn đột nhiên mở miệng: “Tu vi đạt tới Kiếm mạch dường như có thể Ngự kiếm phi hành, Hoa Thiên Phong trên đảo đã thiêu hủy hết tất cả tàu thuyền, ngoài ra hắn còn gọi lên bầy cá yêu thú trong hồ, nhưng lại không phong tỏa không trung, vì sao ngươi không trực tiếp Ngự kiếm mà bay đi?”.
Nguyệt đảo cặp mắt trắng dã, tức giận nói: “Ngươi cho rằng chúng ta là Tiên nhân sao? Tuy cảnh giới Kiếm Mạch có thể Ngự kiếm bay lên, nhưng tu vi có hạn, kiếm khí cũng không thể chống đỡ được bao lâu, chúng ta chỉ mới tiến vào cấp bậc Linh kiếm sư Kiếm mạch sơ kỳ, phi hành trong một hai dặm là đã tiêu hao hết sạch kiếm khí rồi. Khoảng cách từ hòn đảo đến bờ ít nhất cũng ba bốn mươi dặm, chỉ sợ chưa bay đến nơi đã đã bị bầy cá yêu thú xé xác ăn thịt.”
“Nếu nói như vậy thì tu vi càng cao tương đương với khoảng cách phi hành cũng càng xa, như vậy việc Ngự kiếm ngàn dặm cũng không phải chỉ là thần thoại trong truyền thuyết.” Mạc Vấn đối với Ngự kiếm phi hành vẫn thực sự nghĩ tới.
Nguyệt nhẹ gật đầu: “Cái này là tự nhiên, nếu như có thể ngưng tụ ra Kiếm cương bổn mạng thì có thể Ngự kiếm trăm dặm cũng là điều dễ dàng, rồi có thể đạt tới Thanh minh. Mà ngưng luyện ra Kiếm nguyên bổn mạng, Linh kiếm sẽ hoàn toàn hóa nhập vào bên trong Kiếm nguyên, có thể chính thức Lăng không mà đi, đối với khoảng cách ngàn dặm chỉ trong chớp mắt là tới.”
“Kiếm cương, kiếm nguyên..” Mạc Vấn dường như đang suy nghĩ điều gì, từ trong lời nói của Nguyệt đã đoán ra được tin tức của hai cấp bậc cảnh giới.
Hai người cũng không nói thêm một câu nào nữa, thời gian dần dần trôi qua, phía chân trời cũng đã hiện lên một tia ánh sáng báo hiệu cho màn đêm sắp hết. Dải đất màu đen phía chân trời dường như trở nên rõ ràng, hiện tại thuyền đã sắp tới bên bờ.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, ba bóng dáng của chiếc thuyền lớn cũng xuất hiện trong tầm mắt, trên thuyền đều treo cờ của hoàng thất Triệu quốc, hiển nhiên là chiến thuyền của hoàng thất đang tuần tra trong hồ.
Gương mặt Nguyệt trở nên âm trầm: “Quả nhiên là Thiên la địa võng, nếu không phải do ngươi có dị số thì chỉ sợ ta vẫn không thể thoát khỏi Thái Hồ.”
Mạc Vấn không trả lời, Nguyệt nói rất đúng, nếu như hắn không có năng lượng đặc thù của Hỗn nguyên kiếm khí thì vết thương của Nguyệt cũng không có khả năng phục hồi nhanh như vậy. Đem dị chủng kiếm khí nhập vào cơ thể, hơn nữa bản chất so với bản thân kiếm khí còn cao hơn một tầng kiếm khí. Mặc dù Nguyệt có bí pháp cũng không phải dễ dàng có thể bức ra được, ngược lại sẽ để cho dị chủng kiếm khí ngưng lại trong cơ thể, khiến vết thương ngày càng trở nên nghiêm trọng, thậm chí không khống chế được kiếm khí mà dẫn tới tẩu hỏa nhập ma rồi chết. Nếu không phải hắn có dị số thì chỉ sợ lúc này Nguyệt vẫn còn hấp hối bên trong căn hầm đá.
Phía xa trên lâu thuyền đã phát hiện bọn hắn ở trong chiếc thuyền nhỏ, ngay lập tức mũi thuyền đã quay về phía nơi này lao đến. Những bóng người nhẹ nhàng xuất hiện trên lâu thuyền, ngân quang lóng lánh trên tay, đó chính là vũ khí có kim loại phản quang.
Những chiếc chiến thuyền này dường như không cảm thấy nghi ngờ, chạy nhanh đến chiếc thuyền nhỏ rồi dừng lại cách hơn ngàn trượng liền bắt đầu tấn công.

Đã biên lại.

Phải nói là bạn Phao Câu dịch đã tiến rất nhiều. Cái sự thiếu cẩn trọng đã ít dần. Mời bạn so sánh để tiếp tục sửa.

Mạc Vấn cõng Tiểu Địch trên lưng rồi cùng Nguyệt tạo thành một nhóm tiến về Danh kiếm sơn trang. Trên đường đi không gặp phải nguy hiểm. Có lẽ do Sơn trang có diện tích quá rộng lớn cho nên mấy ngàn người tiến vào hay đi ra vẫn không gây lên động tĩnh gì quá lớn, không làm kinh động bất cứ ai phải trốn chạy ra ngoài.

Dựa theo lời Tiểu Ngải trước khi chết, mọi người đã tìm được dấu hiệu của Dục kiếm môn do thị để lại tại hòn đảo phía bắc trong rừng rậm. Mọi người căn cứ theo dấu hiệu dễ dàng tìm ra một chiếc thuyền buồm nhỏ có buộc hai mái chèo. Chiếc thuyền này dài không đến hai trượng, nhưng nếu hai ba người ngồi thì vẫn thoải mái.

Đưa Tiểu Ngải cho Nguyệt, Mạc Vấn lại một lần nữa trở thành người phục vụ. Hắn thả chiếc thuyền nhỏ xuống nước. Do nơi này cách mép nước một đoạn tương đối xa, nên khi Mạc Vấn thả chiếc thuyền xuống nước thì hắn đã cảm thấy khá là mệt mỏi.

Mạc Vấn và Nguyệt chia ra ngồi hai bên trái phải dưới cuối thuyền, mỗi người sử dụng một mái chèo, dùng sức quạt ra một cái. Chiếc thuyền nhỏ chậm rãi lao về phía trước, dần dần rời xa bờ.

Nhìn thấy hòn đảo dần dần biến mất giữa bóng đêm, Mạc Vấn đột nhiên mở miệng hỏi: “Tu vi đạt tới Kiếm mạch dường như có thể Ngự kiếm phi hành, Hoa Thiên Phong đã thiêu hủy hết tất cả tàu thuyền trên đảo, ngoài ra hắn còn gọi lên bầy cá yêu thú trong hồ, nhưng lại không phong tỏa không trung, vì sao ngươi không Ngự kiếm bay đi?”.

Nguyệt đảo cặp mắt trắng dã, tức giận thốt lên: “Ngươi cho rằng chúng ta là Tiên nhân sao? Tuy cảnh giới Kiếm Mạch có thể Ngự kiếm bay lên, nhưng tu vi có hạn, kiếm khí cũng không thể chống đỡ được bao lâu. Chúng ta chỉ mới tiến vào cấp bậc Linh kiếm sư Kiếm mạch sơ kỳ, phi hành trong một hai dặm là đã tiêu hao hết sạch kiếm khí rồi. Khoảng cách từ hòn đảo đến bờ ít nhất cũng ba bốn mươi dặm, chỉ sợ chưa bay đến nơi đã đã bị bầy cá yêu thú xé xác.”

“Nếu nói như vậy thì tu vi càng cao thì phi hành cũng càng xa, như vậy việc Ngự kiếm ngàn dặm cũng không phải chỉ là thần thoại trong truyền thuyết.” Mạc Vấn vẫn mải mê ngẫm nghĩ về thuật Ngự kiếm phi hành.

Nguyệt gật đầu: “Cái này là tự nhiên, nếu như có thể ngưng tụ ra bản mạng Kiếm cương thì có thể Ngự kiếm trăm dặm cũng là chuyện dễ như bỡn, mặt luôn tươi trẻ. Nếu ngưng luyện ra bản mạng Kiếm nguyên, Linh kiếm sẽ hoàn toàn hóa nhập vào bên trong Kiếm nguyên, có thể chính thức Lăng không đi lại, việc di chuyển ngàn dặm chỉ trong chớp mắt là tới.”

“Kiếm cương, kiếm nguyên..” Mạc Vấn dường như đang suy nghĩ điều gì, từ trong lời nói của Nguyệt đã đoán ra được tin tức của hai cấp bậc cảnh giới.

Hai người không nói thêm một câu nào nữa. Thời gian dần dần trôi qua, phía chân trời cũng đã hiện lên một tia ánh sáng báo hiệu cho màn đêm sắp hết. Dải đất màu đen phía chân trời dường như trở nên rõ ràng, hiện tại thuyền đã sắp tới bên bờ.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, ba bóng dáng của chiếc thuyền lớn cũng xuất hiện trong tầm mắt. Trên thuyền đều treo cờ của hoàng thất Triệu quốc, hiển nhiên là chiến thuyền của hoàng thất đang tuần tra trong hồ.

Gương mặt Nguyệt trở nên âm trầm: “Quả nhiên là Thiên la địa võng, nếu không phải do ngươi khá kỳ lạ thì chỉ sợ ta vẫn không thể thoát khỏi Thái Hồ.”

Mạc Vấn không trả lời, Nguyệt nói rất đúng, nếu như hắn không có năng lượng đặc thù của Hỗn nguyên kiếm khí thì vết thương của Nguyệt cũng không có khả năng phục hồi nhanh như vậy. Đưa dị chủng kiếm khí nhập vào cơ thể, hơn nữa bản chất so với bản thân kiếm khí còn cao hơn một tầng kiếm khí. Mặc dù Nguyệt có bí pháp cũng không phải dễ dàng có thể bức ra được, ngược lại sẽ để cho dị chủng kiếm khí ngưng lại trong cơ thể, khiến vết thương ngày càng trở nên nghiêm trọng, thậm chí không khống chế được kiếm khí mà dẫn tới tẩu hỏa nhập ma rồi chết. Nếu không phải hắn khá đặc biệt thì chỉ sợ lúc này Nguyệt vẫn còn hấp hối bên trong căn hầm đá.

Trên lâu thuyền đã phát hiện bọn hắn ở trong chiếc thuyền nhỏ, ngay lập tức mũi thuyền đã quay về phía nơi này để lao đến. Những bóng người nhanh chóng xuất hiện trên lâu thuyền, ngân quang lóng lánh trên tay, đó chính là vũ khí bằng kim loại phản quang.

Những chiếc chiến thuyền này dường như không cảm thấy nghi ngờ, chạy nhanh đến chiếc thuyền nhỏ rồi dừng lại cách hơn ngàn trượng liền bắt đầu tấn công.
 

Extremer

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Mạc Vấn cuối cùng cũng đã mỉm cười hài lòng, có Kiếm nang này trong tay chẳng khác nào sở hữu một cái nhà kho di động, đối với việc hành tẩu giang hồ của hắn sẽ hết sức thuận tiện.
Nhìn Mạc Vấn thu hồi Trận bàn và Trận phù của Kiếm trận Tam Chuyển Thủy Vân, Nguyệt do dự một chút rồi cũng rút từ trong Kiếm nang ra ba vật thể trong suốt. Nàng tiện tay ném cho Mạc Vấn rồi bảo: "Bộ pháp trận hệ Thủy của ngươi cần phải có Linh thạch xúc tác, cho ngươi ba viên Thủy Linh Thạch cấp một đó."
Mạc Vấn dùng Kiếm nang thu lấy Linh thạch. Hắn nhìn Nguyệt, trong mắt có chút kinh ngạc, lòng thầm nghĩ: "Yêu nữ này trở nên hào phóng từ khi nào vậy?"
Thiện tâm của Nguyệt lúc này tự dưng nổi lên, nàng chỉ vào mấy miếng ngọc giản rồi nói: "Những vật này đều đã bị cấm chế, ngươi phải đủ tu vi thì mới xem được bên trong."
"Cảm ơn." Mạc Vấn đa tạ Nguyệt lần nữa rồi cho những mảnh ngọc giản vào trong Kiếm nang.
"Tốt nhất là ngươi đừng để lộ ra những vật này, nếu không, tất sẽ gặp họa sát thân." Nguyệt dặn dò cẩn thận.
Mạc Vấn khẽ gật đầu, nhìn Nguyệt bằng ánh mắt cổ quái rồi cất tiếng hỏi: "Ngươi không động tâm bởi những vật này sao?"
Sắc mặt Nguyệt liền biến đổi, tâm tình bất định, cuối cùng nàng hừ một tiếng, quay mặt đi, không thèm trả lời Mạc Vấn.
Mạc Vấn mỉm cười: "Chúng ta bây giờ đã coi như là bằng hữu rồi đúng không?"
Mắt Nguyệt trắng không còn chút máu: "Sao vậy? Chẳng phải là ngươi vẫn chê thân phận yêu nữ của ta à?"
Mạc Vấn lắc đầu: "Bản thân ta cũng không phải người tốt, lấy t.ư cách gì mà chê bai ghét bỏ ngươi chứ."
Nguyệt gật đầu, nét mặt lộ ra vẻ hài lòng: "Xem ra ngươi đã nghĩ thông suốt, chỉ sợ ngoài kia giờ chắc cũng đã đánh đồng ngươi với ma giáo chúng ta, ngươi muốn quay về chính đạo cũng khó. Hay là ngươi gia nhập Tuyệt Tình Cốc đi? Với t.ư chất của ngươi chắc chắn sẽ được đứng vào hàng ngũ đệ tử Nội Môn, qua vài năm sẽ có cơ hội trở thành đệ tử chân truyền. Đến lúc đó, được sư môn che chở, ngươi sẽ được đảm bảo an toàn. Hơn nữa, với sự chỉ dẫn của các vị tiền bối, ngươi sẽ tiến bộ nhanh hơn nhiều so với việc tự mình tu hành như bây giờ."
"Cám ơn ý tốt của ngươi, nhưng ta quen sống một mình rồi, đợi khi nào ta không lăn lộn trên giang hồ nổi nữa thì nói sau đi." Mạc Vấn biểu lộ vẻ không đồng ý.
Nguyệt nhăn mặt nhíu mày, nàng vẫn cho rằng Mạc Vấn xem thường Tuyệt Tình Cốc là Ma Giáo nên sắc mặt liền trầm xuống, hừ một tiếng: "Không muốn thì thôi, không có ngươi, Tuyệt Tình Cốc vẫn sống được."
Mạc Vấn cười cười, hắn thấy lúc này, Nguyệt rất giống một thiếu nữ bình thường.
Thấy sắc mặt Mạc Vấn vui vẻ, Nguyệt càng tức giận. Nàng dậm chân, đoạn nói: "Đi thôi, bọn người kia sắp tới đây rồi, thừa lúc trời còn tối, chúng ta hãy mau rời khỏi nơi này."
...
Lúc này đã là nửa đêm về sáng, cách thời điểm diễn ra cuộc chiến ở Địa lao khoảng ba canh giờ. Thương thế của Mạc Vấn tuy rất nghiêm trọng, nhưng Uân Tâm Đan của Tuyệt Tình Cốc cũng là Thánh Dược trị thương hiếm có, hơn nữa, luồng kiếm khí dị chủng do Hoa Thiên Phong đưa vào người Mạc Vấn đã bị Hỗn Nguyên kiếm khí (do Vân Vũ kiếm khí và Kim Hành kiếm khí trong cơ thể Mạc Vấn kết hợp) hấp thụ hoàn toàn nên thương thế của Mạc Vấn hồi phục rất nhanh. Hai canh giờ sau, không những thương thế của Mạc Vấn đã khỏi hoàn toàn, mà thực lực của hắn còn tiến bộ thêm một tầng!
Kiếm Quyết Đại Vân Vũ của Mạc Vấn đã thuận lợi đột phá giới hạn của tầng thứ bảy để tiến vào tầng thứ tám. Hỗn Nguyên kiếm khí cũng tiến bộ theo, bước vào tầng thứ tám. Đạo Kim hành kiếm khí yếu ớt kia, sau khi hấp thụ hơn phân nửa dị chủng kiếm khí đã lớn mạnh tới mức có thể so sánh với vân Vũ kiếm khí tầng thứ sáu! Với tiến độ này sẽ nhanh chóng đuổi kịp Vân Vũ kiếm khí. Lúc này có thể nói, thực lực của Mạc Vấn đã tăng lên hơn năm lần! Cảm giác phấn khích xuất hiện trong tâm t.ư Mạc Vấn, hắn tự hỏi: "Không biết, nếu lại chạm trán với Hoa Thiên Phong, mình có còn phải chật vật như vừa rồi không?"

Toàn đoạn dài, 3 phần là 3k ngọc đấy nhóe :devil: (hay là 500+1000=1500 ngọc/bài * 3= 4500 ngọc ta?) :c37:.
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
, đối với việc hành tẩu giang hồ của hắn sẽ hết sức thuận tiện-> việc hành tẩu giang hồ của hắn sẽ hết sức thuận tiện

Mạc Vấn biểu lộ vẻ không đồng ý.->

hơn nữa, luồng kiếm khí dị chủng do Hoa Thiên Phong đưa vào người Mạc Vấn đã bị Hỗn Nguyên kiếm khí (do Vân Vũ kiếm khí và Kim Hành kiếm khí trong cơ thể Mạc Vấn kết hợp) hấp thụ hoàn toàn nên thương thế của Mạc Vấn hồi phục rất nhanh. Hai canh giờ sau-> hơn nữa, luồng kiếm khí dị chủng do Hoa Thiên Phong đưa vào người Mạc Vấn đã bị mầm mống của Vân Vũ kiếm khí và Kim hành kiếm khí phối hợp với Hỗn Nguyên kiếm khí hấp thụ hoàn toàn nên thương thế của Mạc Vấn hồi phục rất nhanh.

Bạn xem lại câu này:

HV: gia chi hoa thiên phong trảm nhập thể nội đích dị chủng kiếm khí bị vân vũ kiếm khí hòa kim hành kiếm khí chủng tử phối hợp hỗn nguyên kiếm khí thôn phệ nhất không, thân thể thương thế một hữu trở lực khôi phục ngận khoái

VP: [thêm] [chi] [Hoa Thiên Phong] [chém] [vào thể nội] [] [dị chủng] [kiếm khí] [bị] [mây mưa] [kiếm khí] [cùng] [kim hành] [kiếm khí] [mầm móng] [phối hợp] [Hỗn Nguyên] [kiếm khí] [cắn nuốt] [không còn], [thân thể] [thương thế] [không có] [lực cản] [khôi phục] [rất nhanh]
 

Extremer

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
, đối với việc hành tẩu giang hồ của hắn sẽ hết sức thuận tiện-> việc hành tẩu giang hồ của hắn sẽ hết sức thuận tiện

Mạc Vấn biểu lộ vẻ không đồng ý.->

hơn nữa, luồng kiếm khí dị chủng do Hoa Thiên Phong đưa vào người Mạc Vấn đã bị Hỗn Nguyên kiếm khí (do Vân Vũ kiếm khí và Kim Hành kiếm khí trong cơ thể Mạc Vấn kết hợp) hấp thụ hoàn toàn nên thương thế của Mạc Vấn hồi phục rất nhanh. Hai canh giờ sau-> hơn nữa, luồng kiếm khí dị chủng do Hoa Thiên Phong đưa vào người Mạc Vấn đã bị mầm mống của Vân Vũ kiếm khí và Kim hành kiếm khí phối hợp với Hỗn Nguyên kiếm khí hấp thụ hoàn toàn nên thương thế của Mạc Vấn hồi phục rất nhanh.

Bạn xem lại câu này:

HV: gia chi hoa thiên phong trảm nhập thể nội đích dị chủng kiếm khí bị vân vũ kiếm khí hòa kim hành kiếm khí chủng tử phối hợp hỗn nguyên kiếm khí thôn phệ nhất không, thân thể thương thế một hữu trở lực khôi phục ngận khoái

VP: [thêm] [chi] [Hoa Thiên Phong] [chém] [vào thể nội] [] [dị chủng] [kiếm khí] [bị] [mây mưa] [kiếm khí] [cùng] [kim hành] [kiếm khí] [mầm móng] [phối hợp] [Hỗn Nguyên] [kiếm khí] [cắn nuốt] [không còn], [thân thể] [thương thế] [không có] [lực cản] [khôi phục] [rất nhanh]

Thấy chữ mầm mống, nhưng mà đọc hoài cũng không hiểu được nghĩa của nó trong câu, lại nghĩ Hỗn Nguyên thì chắc là do nhiều loại hợp thành nên...
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top