DieuThuyen
Phàm Nhân
Chương 1: Diệt Kiếp Trùng Sinh (Phần 1)
Trên Huyền Không Đại Lục mênh mông vô tận, nơi Nhân Tộc, Yêu Tộc và Ma Tộc cùng sinh tồn, trật tự vạn năm được xây dựng trên sự phân chia khắc nghiệt. Trung Châu hùng vĩ là trung tâm văn minh, bao quanh là bốn vực Đông, Tây, Nam, Bắc, mỗi nơi ẩn chứa vô số bí ẩn và cơ duyên.
Giữa chốn đại lục rộng lớn này, tồn tại năm đại cấm địa kinh hoàng. Chúng là vết sẹo vĩnh cửu của trời đất, nơi mà ngay cả những cường giả Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong cũng phải khiếp sợ, bởi một bước sai lầm có thể dẫn đến Thân Tử Đạo Tiêu.
Và chính tại một trong những cấm địa đó – Táng Thần Cấm Địa – nơi được mệnh danh là nguy hiểm nhất Huyền Không, một cường giả đã ngã xuống, nhưng cũng chính tại đó, một tân nhân vật mới được tái sinh.
Trong không gian hỗn độn không có ánh sáng và âm thanh, linh hồn t.ư Đồ Vân cảm thấy một nỗi đau đớn xé nát vạn vật, vượt xa sự chịu đựng của một phàm nhân. Hắn, một Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ gần kề Phi Thăng Tiên Giới, đã thất bại dưới sự trừng phạt của Thiên Kiếp kinh hoàng nhất.
Cửu Cửu Lôi Kiếp, một ván cờ sinh tử, cuối cùng đã nuốt chửng nhục thân cường đại của hắn, biến nó thành tro bụi.
"Không cam lòng... Bổn tọa đã luyện đạo hơn mười vạn năm, căn cơ vững chắc, đạo tâm kiên định, lại vẫn bại dưới tay Thiên Đạo!"
Trong khoảnh khắc linh hồn sắp tan biến, một luồng sát khí vô biên, lạnh lẽo và hung hãn, đột ngột bao bọc lấy tàn hồn của hắn. Đó là Diệt Nhân Kiếm!
Thanh kiếm này, được t.ư Đồ Vân vô tình tìm thấy trong Táng Thần Cấm Địa khi tìm kiếm cơ duyên đột phá Độ Kiếp. Nó là sát khí tuyệt thế của Diệt Nhân Vương – một đại nhân vật cách đây hơn năm mươi vạn năm. Bản thân thanh kiếm đã nhuốm máu và linh hồn của vô số sinh linh, uy thế và sát khí ngập trời không hổ danh là binh khí đứng đầu trong bách binh bảng. Cũng chính vì thế mà nó có khả năng chống lại quy luật đào thải của pháp tắc thiên địa, trường tồn theo năm tháng mà không hư hao.
Nhờ sự bảo vệ của Diệt Nhân Kiếm, một phần lớn linh hồn t.ư Đồ Vân được giữ lại. Hắn biết, Tiên Lộ đã đóng, nhưng một cơ hội tái sinh đã mở ra.
Với ý chí sắt đá của một cường giả, linh hồn t.ư Đồ Vân, được bao bọc trong sát khí cuồng bạo của thanh kiếm, bay xuyên qua hư vô, tìm đến điểm đã định.
…..
Tại một góc hẻo lánh của Đông Vực, trong một sơn cốc bình thường, thiếu niên mười lăm tuổi tên Mạnh Tử Vân đang lặng lẽ ngồi thiền. Cậu là một phàm nhân, nhưng được t.ư Đồ Vân bí mật chuẩn bị từ lâu, với căn cốt thích hợp nhất mà hắn có thể tìm thấy để làm vật chứa.
Rắc!
Mạnh Tử Vân đột ngột ôm đầu, hai mắt trợn ngược, gân xanh nổi lên. Linh hồn non nớt của thiếu niên không thể chịu đựng được sự xâm nhập của một linh hồn cường đại Độ Kiếp Kỳ.
"Đoạt xá!" t.ư Đồ Vân gầm lên trong tâm thức.
Dù nhục thân này chỉ là phàm nhân, nhưng nó là cơ hội duy nhất. Quá trình đoạt xá chỉ diễn ra trong vài hơi thở, nhanh đến mức không cho phép bất kỳ sai sót nào. Linh hồn t.ư Đồ Vân nhanh chóng nuốt chửng ý thức yếu ớt của thiếu niên, chiếm lĩnh hoàn toàn thân xác này.
Khi cơn đau tột cùng đi qua, "Mạnh Tử Vân" từ từ mở mắt. Đôi mắt ấy không còn vẻ ngây thơ của một thiếu niên phàm tục, mà là sự sắc bén, từng trải của một lão quái vật đã tu luyện mười vạn năm.
"Từ nay, ta là Mạnh Tử Vân," Hắn thì thầm, giọng nói trầm khàn mang theo uy thế ngàn năm.
Hắn kiểm tra cơ thể mới. Nhục thân này tuy còn yếu ớt, nhưng rất tinh khiết. Hắn hít một hơi sâu.
" Lần này, ta sẽ đi từng bước vững chắc, không bỏ sót bất kỳ một cơ duyên nào. Ta muốn Phi Thăng, không phải chỉ là Tiên Nhân bình thường, mà là Tiên Vương, Tiên Đế!"
Trong tâm thức hắn, thanh Diệt Nhân Kiếm đang yên lặng nằm đó, đến bây giờ hắn vẫn không thể hiểu được vì sao Diệt Nhân Vương lại vứt bỏ đại hung khí này ở Táng thần cấm địa.
“ Với t.ư chất của bổn toạ, độ thiên kiếp không dám nói nhẹ nhàng nhưng tuyệt chẳng phải khó khăn gì, ai ngờ được uy lực kiếp lôi lại khủng khiếp đến vậy, vượt xa cả ghi chép trong các cổ thư. Trong này tất có huyền cơ mà ta không thấu ”
Mạnh Tử Vân đứng dậy, ánh mắt nhìn thẳng về phía Đông, nơi có Trung châu hùng vĩ đang chờ đợi bước chân của kẻ trùng sinh. Hắn đã quay lại, mang theo một nhục thân mới, một sát khí kinh người, và một quyết tâm sắt đá để chinh phục con đường tu tiên một lần nữa.
Trên Huyền Không Đại Lục mênh mông vô tận, nơi Nhân Tộc, Yêu Tộc và Ma Tộc cùng sinh tồn, trật tự vạn năm được xây dựng trên sự phân chia khắc nghiệt. Trung Châu hùng vĩ là trung tâm văn minh, bao quanh là bốn vực Đông, Tây, Nam, Bắc, mỗi nơi ẩn chứa vô số bí ẩn và cơ duyên.
Giữa chốn đại lục rộng lớn này, tồn tại năm đại cấm địa kinh hoàng. Chúng là vết sẹo vĩnh cửu của trời đất, nơi mà ngay cả những cường giả Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong cũng phải khiếp sợ, bởi một bước sai lầm có thể dẫn đến Thân Tử Đạo Tiêu.
Và chính tại một trong những cấm địa đó – Táng Thần Cấm Địa – nơi được mệnh danh là nguy hiểm nhất Huyền Không, một cường giả đã ngã xuống, nhưng cũng chính tại đó, một tân nhân vật mới được tái sinh.
Trong không gian hỗn độn không có ánh sáng và âm thanh, linh hồn t.ư Đồ Vân cảm thấy một nỗi đau đớn xé nát vạn vật, vượt xa sự chịu đựng của một phàm nhân. Hắn, một Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ gần kề Phi Thăng Tiên Giới, đã thất bại dưới sự trừng phạt của Thiên Kiếp kinh hoàng nhất.
Cửu Cửu Lôi Kiếp, một ván cờ sinh tử, cuối cùng đã nuốt chửng nhục thân cường đại của hắn, biến nó thành tro bụi.
"Không cam lòng... Bổn tọa đã luyện đạo hơn mười vạn năm, căn cơ vững chắc, đạo tâm kiên định, lại vẫn bại dưới tay Thiên Đạo!"
Trong khoảnh khắc linh hồn sắp tan biến, một luồng sát khí vô biên, lạnh lẽo và hung hãn, đột ngột bao bọc lấy tàn hồn của hắn. Đó là Diệt Nhân Kiếm!
Thanh kiếm này, được t.ư Đồ Vân vô tình tìm thấy trong Táng Thần Cấm Địa khi tìm kiếm cơ duyên đột phá Độ Kiếp. Nó là sát khí tuyệt thế của Diệt Nhân Vương – một đại nhân vật cách đây hơn năm mươi vạn năm. Bản thân thanh kiếm đã nhuốm máu và linh hồn của vô số sinh linh, uy thế và sát khí ngập trời không hổ danh là binh khí đứng đầu trong bách binh bảng. Cũng chính vì thế mà nó có khả năng chống lại quy luật đào thải của pháp tắc thiên địa, trường tồn theo năm tháng mà không hư hao.
Nhờ sự bảo vệ của Diệt Nhân Kiếm, một phần lớn linh hồn t.ư Đồ Vân được giữ lại. Hắn biết, Tiên Lộ đã đóng, nhưng một cơ hội tái sinh đã mở ra.
Với ý chí sắt đá của một cường giả, linh hồn t.ư Đồ Vân, được bao bọc trong sát khí cuồng bạo của thanh kiếm, bay xuyên qua hư vô, tìm đến điểm đã định.
…..
Tại một góc hẻo lánh của Đông Vực, trong một sơn cốc bình thường, thiếu niên mười lăm tuổi tên Mạnh Tử Vân đang lặng lẽ ngồi thiền. Cậu là một phàm nhân, nhưng được t.ư Đồ Vân bí mật chuẩn bị từ lâu, với căn cốt thích hợp nhất mà hắn có thể tìm thấy để làm vật chứa.
Rắc!
Mạnh Tử Vân đột ngột ôm đầu, hai mắt trợn ngược, gân xanh nổi lên. Linh hồn non nớt của thiếu niên không thể chịu đựng được sự xâm nhập của một linh hồn cường đại Độ Kiếp Kỳ.
"Đoạt xá!" t.ư Đồ Vân gầm lên trong tâm thức.
Dù nhục thân này chỉ là phàm nhân, nhưng nó là cơ hội duy nhất. Quá trình đoạt xá chỉ diễn ra trong vài hơi thở, nhanh đến mức không cho phép bất kỳ sai sót nào. Linh hồn t.ư Đồ Vân nhanh chóng nuốt chửng ý thức yếu ớt của thiếu niên, chiếm lĩnh hoàn toàn thân xác này.
Khi cơn đau tột cùng đi qua, "Mạnh Tử Vân" từ từ mở mắt. Đôi mắt ấy không còn vẻ ngây thơ của một thiếu niên phàm tục, mà là sự sắc bén, từng trải của một lão quái vật đã tu luyện mười vạn năm.
"Từ nay, ta là Mạnh Tử Vân," Hắn thì thầm, giọng nói trầm khàn mang theo uy thế ngàn năm.
Hắn kiểm tra cơ thể mới. Nhục thân này tuy còn yếu ớt, nhưng rất tinh khiết. Hắn hít một hơi sâu.
" Lần này, ta sẽ đi từng bước vững chắc, không bỏ sót bất kỳ một cơ duyên nào. Ta muốn Phi Thăng, không phải chỉ là Tiên Nhân bình thường, mà là Tiên Vương, Tiên Đế!"
Trong tâm thức hắn, thanh Diệt Nhân Kiếm đang yên lặng nằm đó, đến bây giờ hắn vẫn không thể hiểu được vì sao Diệt Nhân Vương lại vứt bỏ đại hung khí này ở Táng thần cấm địa.
“ Với t.ư chất của bổn toạ, độ thiên kiếp không dám nói nhẹ nhàng nhưng tuyệt chẳng phải khó khăn gì, ai ngờ được uy lực kiếp lôi lại khủng khiếp đến vậy, vượt xa cả ghi chép trong các cổ thư. Trong này tất có huyền cơ mà ta không thấu ”
Mạnh Tử Vân đứng dậy, ánh mắt nhìn thẳng về phía Đông, nơi có Trung châu hùng vĩ đang chờ đợi bước chân của kẻ trùng sinh. Hắn đã quay lại, mang theo một nhục thân mới, một sát khí kinh người, và một quyết tâm sắt đá để chinh phục con đường tu tiên một lần nữa.

