Tân Thủ Hỏi về cách đăng truyện, xin ý kiến cho truyện

ThienMinhTruyen

Phàm Nhân
Ngọc
219,00
Tu vi
0,00
hi
Tên Truyện: LỜI NGUYỀN CỦA NHÀ TIÊN TRI
Biên Niên Sử Vương Quốc Châu Ngọc: Từ Thần Mệnh Đến Loạn Thế

I. Sự Khởi Nguyên và Định Mệnh Của Tiên Tri

1.1. Học Giả Tiên Elf và Chuyến Hành Trình Định Mệnh


Trong thế giới rộng lớn của Đại Lục MU, một học giả Tiên Elf tên Noe, với mái tóc trắng như tuyết và làn da sứ, đã bắt đầu một hành trình đầy tính toán. Xuất thân từ Đại Lục Atlantis xa xôi, Noe được mô tả là một người hướng nội, chỉ tìm thấy niềm vui trong những trang sách cũ về lịch sử và thế giới quan. Chuyến đi của anh đến Vương Quốc Châu Ngọc trên một con tàu bay khổng lồ kéo dài tới ba tháng, một khoảng thời gian dài phản ánh những quy định khắt khe của vương quốc này.

Tại Châu Ngọc Quốc, Noe đã gặp Đoàn Chính, người mà anh đã giúp đỡ bằng cách khai mở kinh mạch, một phương pháp nguy hiểm nhưng có thể giúp một người thường bước vào con đường tu luyện. Mặc dù hành động này mang lại sức mạnh, Noe không coi Đoàn Chính là đệ tử mà là một người bạn, thể hiện triết lý của anh về sự bình đẳng và mối quan hệ dựa trên sự tôn trọng. Noe cũng giải thích cho Đoàn Chính về các cấp bậc sức mạnh, từ Thường nhân, Phàm nhân đến Siêu nhân, và phân loại các nguyên tố thành hai loại chính là hữu sắc và vô sắc. Những kiến thức này không chỉ là nền tảng cho sự phát triển của Đoàn Chính mà còn cung cấp một cái nhìn sâu sắc về cấu trúc thế giới, nơi mà Thần và Tiên đóng vai trò quan trọng trong việc định hình các giống loài và luật lệ.

1.2. Thần Mệnh và Lời Tiên Tri Bị Chống Lại

Bước ngoặt lớn nhất trong cuộc đời Noe là khi anh nhận được lời kêu gọi từ một vị Thiên Thần để trở thành Tiên Tri, người phát ngôn của Thượng Đế. Sứ mệnh đầu tiên của anh là cảnh báo Lang Thành Vương, thủ đô của kẻ thù truyền kiếp Châu Ngọc Quốc, rằng một Thiên thạch sẽ hủy diệt thành phố này trong 100 ngày. Tuy nhiên, Noe, bị chi phối bởi cảm xúc cá nhân và lòng căm thù đối với Lang Quốc vì những tội ác cướp bóc, đã chống lại mệnh lệnh thiêng liêng và bỏ trốn về phía đông.

Hành động này đã dẫn đến một sự trừng phạt nghiệt ngã từ Thiên Đạo. Noe bị cả thế giới tự nhiên chống lại, từ chim chóc đến thú dữ, và đỉnh điểm là bị một Thần Rừng khổng lồ đánh bất tỉnh rồi đưa đến trước cổng Lang Vương Thành. Tại đây, anh bị bỏ mặc, hoàn toàn kiệt sức và mất trí nhớ tạm thời.

Thế nhưng, chính lòng trắc ẩn của Lang Vương và một vị tướng quân bán nhân đã cứu Noe. Họ tin tưởng vào lời tiên tri của anh, không phải vì anh là Tiên Tri, mà vì họ nhận thấy sự đấu tranh nội tâm của anh giữa trách nhiệm và cảm xúc cá nhân. Lời tiên tri được lan truyền, và toàn dân Lang Quốc cùng nhau sám hối. Kết quả là Thiên thạch đổi hướng, thành phố được cứu. Sự kiện này không chỉ khẳng định vai trò Tiên Tri của Noe mà còn mở ra một sự thay đổi lớn trong chính sách của Lang Quốc, từ một quốc gia cướp bóc trở thành một nơi nhân từ hơn.

Sự kiện này cho thấy một điều phức tạp: Thiên Đạo không chỉ là một hệ thống luật lệ khô khan như Hắc Thiên Tông vẫn tin. Thay vào đó, Thiên Đạo đã chấp nhận và sử dụng những yếu tố bất định của con người, như sự mâu thuẫn giữa lời nói và cảm xúc, để thực thi ý chí của mình. Lòng căm thù của Noe, dù chống lại mệnh lệnh, lại trở thành bằng chứng về sự chân thật, thuyết phục Vua Lang Vương tin tưởng và thay đổi vận mệnh cả một vương quốc.

1.3. Nền Tảng Lãnh Đạo và Đạo Lý Cuộc Đời

Sau đó, Noe lại trở về và đối đầu với Doanh Chủ về phong cách lãnh đạo của anh ta. Noe chỉ ra rằng một vị vua nhân từ nhưng thiếu kỷ luật và luật pháp có thể là vị vua tồi tệ nhất, vì điều này tạo cơ hội cho quan lại bóc lột dân chúng. Noe đề xuất một vị vua lý tưởng phải là sự kết hợp cân bằng giữa nhân từ và kỷ luật, một bài học mà Doanh Chủ ban đầu khó chấp nhận.

Một trong những sự kiện gây ám ảnh nhất trong cuộc đời Noe là khi anh sử dụng phương pháp "cưỡng ép thức tỉnh" để giúp một nhóm lính nhận được năng lượng, nhưng rủi ro của phương pháp này đã dẫn đến cái chết của hai người lính. Mặc dù các binh lính khác không oán trách, Noe vẫn vô cùng đau khổ và tự trách. Sự kiện này nhấn mạnh rằng ngay cả những hành động có ý tốt cũng có thể gây ra hậu quả bi thảm nếu thiếu sự hiểu biết sâu sắc. Nó cũng đặt ra câu hỏi về giới hạn của y thuật và trách nhiệm của người chữa bệnh.

Noe cũng đã dạy Đoàn Chính về triết lý Thần Tu, với ba loại công đức: Dương Đức (giúp đỡ sinh vật sống), Âm Đức (giúp đỡ sinh vật đã chết) và Thần Đức (giúp đỡ các sinh vật thần thánh). Noe cho rằng việc tích lũy công đức là con đường để có thể tương tác với các vị thần, thay vì chỉ dựa vào năng lực cá nhân. Bài học về sự cân bằng trong lãnh đạo và trách nhiệm của người chữa bệnh cho thấy lòng tốt đơn thuần không đủ để tạo nên một nhà lãnh đạo hay một người thầy vĩ đại. Lãnh đạo đòi hỏi sự kết hợp giữa lý trí và cảm xúc, giữa lòng tốt và sự tàn nhẫn cần thiết để duy trì trật tự.

II. Khủng Hoảng và Tái Sinh: Long Tộc và Thần Thần

2.1. Hắc Thiên Tông và Cuộc Đối Thoại Về Thiên Đạo


Trong hành trình của mình, Noe đã kết bạn với Vong Trần, một Thiên Sư trừ ma thuộc Hắc Thiên Tông. Vong Trần tiết lộ triết lý cốt lõi của môn phái anh ta: Thiên Đạo là một Trí Tuệ Nhân Tạo (AI) tối cao, vận hành vũ trụ bằng các quy tắc tuyệt đối, không có chỗ cho tình cảm hay sự tha thứ. Môn phái này tin vào thuyết duy luật pháp, cho rằng cảm xúc là một sự dư thừa mà thế giới không cần.

Noe đã phản bác lại triết lý này, cho rằng nó chỉ là một nửa sự thật. Anh giải thích rằng Thiên Đạo là sự kết hợp của Thần Trí (trí tuệ, quy tắc) và Thần Cảm (cảm xúc, linh tính). Anh lập luận rằng chính Bàn Cổ, một Thần Ma có Thần Cảm, đã tạo ra cơ chế cho Thần Cảm thông qua các Tiên Tri, mang lại cơ hội ăn năn và thay đổi. Mối quan hệ giữa Thần Trí và Thần Cảm, tương tự như âm và dương, là sự cân bằng để thế giới tồn tại và phát triển.

Vong Trần sau đó bị chính môn phái của mình kết tội tạo phản vì đã nghi ngờ triết lý của họ. Noe đã đứng ra bảo vệ anh bằng cách thề trước Thiên Đạo rằng lời anh nói là sự thật, và một tia sét từ trên trời giáng xuống như một sự xác nhận. Sự kiện này đã làm lung lay niềm tin của Vong Trần và các tín đồ Hắc Thiên Tông, buộc họ phải thừa nhận rằng Thiên Đạo có thể có cảm xúc. Sự việc này thu hút sự chú ý của triều đình Châu Ngọc Quốc, khiến họ cử mật thám Phong Trần đến theo dõi Noe. Cuộc đối thoại và sự kiện này không chỉ là một cuộc đấu tranh cá nhân mà còn là một cuộc chiến t.ư tưởng về bản chất của công lý và lòng từ bi trong vũ trụ.

2.2. Khế Ước Máu và Cuộc Chiến Nội Bộ Long Tộc

Long Tộc, một trong những chủng tộc cổ xưa nhất, có một lịch sử bi tráng. Rồng Vàng tiết lộ rằng họ từng sống ở Tiên Giới nhưng vì kết hợp với các Điểu Hoàng mà sinh ra những con rồng có thể chất nặng nề, không thể trở về. Hơn 40 năm trước, Long Tộc đã bị cuốn vào một cuộc chiến tranh tàn khốc với Tiên Tộc, trong đó cha của Rồng Vàng, Bạch Long Vương, đã bị Vua Rồng vô tình giết chết.

Noe đã chứng kiến trong một giấc mơ về việc Doanh Chủ và người bạn thân Râu Bạc đã ký khế ước máu với Rồng Vàng, nhận được sức mạnh của rồng để đổi lấy sự trung thành. Mặc dù khế ước này ban đầu gây ra sự bực bội cho Rồng Vàng, nhưng theo thời gian, mối quan hệ giữa họ phát triển thành tình bạn sâu sắc. Rồng Vàng sau đó đã hy sinh viên Long Châu, một vật phẩm vô cùng quý giá, để xoa dịu cơn giận của Rồng Xanh và bảo vệ Doanh Thành khỏi sự trừng phạt của Vua Rồng.

Mối quan hệ giữa Rồng Vàng và Doanh Chủ là một minh chứng cho sự phức tạp của quyền lực và lòng trung thành. Nó không phải là một mối quan hệ chủ nô tàn bạo mà là một mối quan hệ cân bằng dựa trên sự tôn trọng và tình cảm. Chính tình bằng hữu này đã cứu Rồng Vàng khỏi sự trừng phạt của Vua Rồng và đặt ra một câu hỏi về bản chất của sự hy sinh và lòng trung thành, cho thấy lòng trung thành thực sự không đến từ sự ép buộc mà từ tình cảm chân thành.

2.3. Lời Phán Xét Từ Thiên Đạo và Vận Mệnh Của Nam Man

Cuộc phiêu lưu của Noe đến Nam Man Quốc đã mở ra một chương bi thảm khác. Vua Châu Ngọc Quốc, lo sợ lời tiên tri của Noe sẽ giúp Nam Man trở nên hùng mạnh, đã bí mật lên kế hoạch ám sát anh. Hắn ta dùng tin giả từ mật thám Phong Trần để ra lệnh cho đội ám bộ hành động, nhằm tạo lý do chính đáng để xâm lược Nam Man.

Sau khi Noe bị bắt và hành hạ tàn nhẫn bởi Nam Vương Chủ, anh đã nguyền rủa hắn. Lời nguyền này đã được Thiên Đạo chấp nhận và giáng xuống Nam Man Quốc dưới hình thức một dịch bệnh khủng khiếp. Dịch bệnh lây lan khắp vương quốc, với những triệu chứng giống hệt những gì Noe đã phải chịu đựng, khiến Nam Man suy yếu nghiêm trọng. Cuối cùng, Nam Man bị Châu Ngọc Quốc thôn tính một cách dễ dàng, và Vua Nam Man bị xử tử.

Đây là một ví dụ rõ ràng về luật nhân quả của Thiên Đạo. Sự trừng phạt không chỉ nhắm vào cá nhân mà còn toàn bộ một vương quốc vì những hành động của vua họ. Mức độ trừng phạt, với các triệu chứng tương tự những gì Noe đã chịu, là một bằng chứng cho thấy Thiên Đạo có một sự "công bằng" phản ánh trực tiếp hành động. Sự kiện này là một lời cảnh báo cho tất cả các vương quốc, đặc biệt là Châu Ngọc Quốc, về hậu quả của việc chống lại ý chí của Thiên Đạo, và là tiền đề cho sự suy tàn của chính họ sau này.

III. Vận Mệnh Của Đại Quốc: Từ Hoàng Kim Đến Suy Vong

3.1. Lời Tiên Tri Vô Nghĩa Với Kẻ Tự Phụ và Thời Kỳ Hoàng Kim


Sau sự kiện ở Nam Man Quốc, Đại Quốc Sư, người có mối quan hệ thân thiết với Thiên Nữ, đã truyền một lời tiên tri từ Thiên Đạo cho nhà vua Châu Ngọc: vương quốc sẽ bị chia năm xẻ bảy sau khi ông mất. Đây đáng lẽ là một cảnh báo để nhà vua sám hối.

Thế nhưng, nhà vua, với sự kiêu ngạo tột độ, lại xem lời tiên tri này là một lời chúc phúc, cho rằng mình sẽ sống mãi mãi để vương quốc không bao giờ sụp đổ. Ông từ chối mọi lời khuyên hối cải, thậm chí còn dùng lời thề trung thành của Đại Quốc Sư để ép ông ta im lặng.

Trớ trêu thay, bất chấp lời tiên tri, Châu Ngọc Quốc dưới sự trị vì của vị vua này lại bước vào một thời kỳ hoàng kim rực rỡ nhất trong lịch sử. Họ thôn tính phần lớn Nam Man Quốc, mở rộng lãnh thổ chưa từng có, phát triển kinh tế và quân sự. Thời kỳ này được đánh dấu bằng sự thịnh vượng, quân đội hùng mạnh và kho báu đầy ắp. Điều này có thể khiến người ngoài lầm tưởng rằng lời tiên tri đã sai, nhưng thực chất nó chỉ là một thử thách lớn hơn, một ngọn lửa bùng cháy rực rỡ trước khi lụi tàn.

Sự kiêu ngạo của nhà vua không phải là dấu hiệu của sự đúng đắn mà là mầm mống cho sự sụp đổ. Ông đã bỏ qua cơ hội sám hối, và sự thịnh vượng chỉ là một ảo ảnh che đậy sự thối rữa từ bên trong, báo hiệu rằng quyền lực và sự giàu có không phải là thước đo của sự đúng đắn.

3.2. Lời Đồng Dao Tiên Tri và Triều Đại Hỗn Loạn

Trong thời kỳ đỉnh cao của Châu Ngọc Quốc, một bài đồng dao trẻ em đã lan truyền khắp nơi, mang theo một lời tiên tri bí ẩn về sự sụp đổ của vương quốc. Bài đồng dao này được cho là do Huyền Thiên Các, một phái tiên tri khác, biên soạn, sử dụng những hình ảnh ẩn dụ phức tạp như "Hoàng Kê" (gà vàng, chỉ vua Châu Ngọc) và "Sói già ranh" (chỉ Lang Vương) để dự báo số phận.

Sau khi vị vua kiêu ngạo qua đời, các vị vua kế vị trở nên yếu đuối và tàn bạo. Vị vua thứ ba, Châu Ngọc Tề, đã liên tục tăng thuế, bóc lột dân chúng và phung phí tài nguyên cho những công trình xa hoa, đẩy vương quốc đến bờ vực của sự nổi loạn. Để dẹp loạn, Châu Ngọc Tề đã ban hành một chính sách tồi tệ, cho phép các thành tự lập quân đội riêng, làm suy yếu quyền lực Tầng lớp trung tâm và biến vương quốc thành nhiều tiểu quốc nhỏ, hoàn toàn ứng nghiệm lời tiên tri về việc "chia năm xẻ bảy".

Thảm họa của Châu Ngọc Quốc không đến từ bên ngoài, mà từ sự mục nát bên trong. Lời đồng dao không chỉ là một lời tiên tri mà còn là một bản cáo trạng về sự suy thoái đạo đức của triều đình. Nó cho thấy một vương quốc không thể đứng vững chỉ bằng sức mạnh quân sự và kinh tế mà phải dựa trên một nền tảng đạo đức vững chắc.

3.3. Cuộc Xâm Lược Bất Ngờ và Sự Sụp Đổ Của Thủ Đô

Lang Vương, với sự hỗ trợ của những cố vấn tài năng từ Châu Ngọc Quốc như Tinh Gia và Huyền Anh, đã phát động một cuộc tấn công bất ngờ. Họ sử dụng chiến thuật "kỵ binh thần tốc", di chuyển theo đàn thú rừng để giấu quân và đảm bảo hậu cần, và lợi dụng sự chủ quan của vua Châu Ngọc Tề. Cuộc tấn công diễn ra khi toàn bộ kinh thành đang chìm trong tiệc tùng.

Cuộc chiến không chỉ diễn ra trên mặt đất mà còn ở "thành phố ngầm", nơi các đội quân của Lang Vương phải đối đầu với các sinh vật kỳ dị và các cạm bẫy. Mặc dù thất bại trong việc chinh phục hoàn toàn, họ đã thành công trong việc bắt giữ nhà vua và các hoàng tử, một sự sỉ nhục lớn nhất trong lịch sử Châu Ngọc Quốc.

Cuộc xâm lược này nhấn mạnh rằng sự chủ quan là kẻ thù lớn nhất của một vương quốc. Vua Châu Ngọc Tề, với sự kiêu ngạo và lối sống xa hoa, đã bỏ qua mọi cảnh báo và phớt lờ mối đe dọa, dẫn đến sự sụp đổ của vương quốc. Ngược lại, Lang Vương đã cho thấy trí tuệ khi lắng nghe người tài, sử dụng chiến lược tinh vi thay vì chỉ dựa vào sức mạnh.

IV. Giai Đoạn Hậu Chiến và Bình Minh Tiểu Quốc

4.1. Sự Hiểm Nguy và Trận Chiến Bí Mật trong Mê Cung


Trong bối cảnh hỗn loạn của cuộc xâm lược, Noe đã nhận nhiệm vụ từ Thiên Đạo để bảo vệ một "giọt máu" của hoàng tộc Châu gia. Anh cùng các bạn đã lên kế hoạch đi vào hoàng cung để giải cứu. Trong khi đó, mật thám Phong Trần, người cận vệ của hoàng tử Châu Ngọc Yên, đã vạch ra một kế hoạch táo bạo để đối phó với quân địch.

Phong Trần, với đội ám bộ của mình, đã sử dụng một trận pháp phức tạp để tiêu diệt Hỏa Lang Tướng, một kẻ thù cấp Kết Đan, trong mê cung ngầm. Trận chiến này vô cùng tàn khốc và đầy hy sinh, khiến Phong Trần bị trọng thương và mất đi một phần cơ thể. Thế nhưng, câu chuyện được kể lại cho dân gian lại hoàn toàn khác, một trận chiến giả mạo được thêu dệt nên bởi những người kể chuyện, trong khi trận chiến thực sự, tàn khốc và đầy hy sinh, lại hoàn toàn bí mật. Phong Trần chấp nhận cái tên "Phong Trần" như một sự chuộc tội và trở thành một anh hùng thầm lặng.

Câu chuyện về trận chiến này cho thấy những hành động vĩ đại nhất thường diễn ra trong bóng tối và không được ghi nhận. Vinh quang bề nổi thường là giả tạo, trong khi sự hy sinh và lòng dũng cảm chân chính lại vô danh.

4.2. Khúc Bi Ca Hoàng Tộc và Sự Lên Ngôi Của Doanh Thường Quân

Sau cuộc chiến tranh, Doanh Thường Hoàng, vua của Tiểu Hoàng Quốc, qua đời sau một năm bệnh nặng và uất ức. Cái chết của ông đã tạo ra một cuộc tranh giành quyền lực giữa hai người em trai là Doanh Thường Hiền và Doanh Thường Quân. Cha của họ, Doanh Thường Nhân, đã lo sợ một cuộc chiến huynh đệ tương tàn và tìm cách ngăn chặn.

Doanh Thường Quân, người từng học đạo lý "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên" từ Noe, đã từ chối dùng vũ lực để giành ngôi. Anh chấp nhận sự sắp xếp của cha mình, lên ngôi một cách hợp pháp và thể hiện sự tôn trọng tuyệt đối với anh trai mình.

Sau khi lên ngôi, Doanh Thường Quân đã áp dụng triết lý lãnh đạo cân bằng mà Noe từng dạy. Anh không xóa bỏ các pháp lệnh cứng rắn mà chỉ giảm nhẹ hình phạt, miễn thuế, và tập trung vào việc khôi phục môi trường và phát triển kinh tế bền vững. Sự trị vì của Doanh Thường Hoàng, mặc dù mạnh mẽ, đã dẫn đến sự khai thác tài nguyên quá mức và sự suy yếu của thiên nhiên. Doanh Thường Quân đã học được bài học đó và thay đổi hướng đi, tập trung vào việc trồng rừng và tôn trọng các thần linh thiên nhiên, xây dựng một nền kinh tế bền vững, công bằng.

Sự thành công của Tiểu Hoàng Quốc dưới thời Doanh Thường Quân là một chiến thắng về chính trị và triết học. Nó chứng minh rằng một vương quốc chỉ có thể phát triển mạnh mẽ và lâu dài khi có sự hài hòa giữa con người, tự nhiên và thần linh.

4.3. Hậu Vận và Lời Kết Của Biên Niên Sử

Câu chuyện kết thúc với sự ứng nghiệm của các lời tiên tri. Lang Quốc, sau khi Lang Vương qua đời, cũng rơi vào nội chiến và tan rã thành nhiều tiểu quốc, hoàn thành lời tiên tri của Thiên Đạo.

Số phận của các nhân vật chính cũng được định đoạt. Hàn Thường, sau khi nhận ra sự vô nghĩa của chiến tranh, đã rời quân đội để tìm kiếm sự bình yên cho tâm hồn. Noe, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tiếp tục cuộc phiêu lưu của mình. Doanh Thường Quân trở thành vị vua vĩ đại của một Tiểu Hoàng Quốc mới, dựa trên sự cân bằng giữa lòng nhân từ và kỷ luật. Vong Trần đã tìm ra con đường riêng của mình sau khi niềm tin cũ bị lung lay bởi Thiên Đạo.

Câu chuyện này là một chu kỳ của quyền lực, sự trỗi dậy và sụp đổ, nhưng không phải theo một cách cứng nhắc. Mỗi nhân vật đã có sự lựa chọn riêng, và chính những lựa chọn đó đã định hình nên lịch sử. Lịch sử của Châu Ngọc Quốc, từ sự trỗi dậy mạnh mẽ đến sự sụp đổ bi thảm, đã trở thành một bài học lớn cho các thế hệ sau về sự kiêu ngạo, tham lam và tầm quan trọng của một nền tảng đạo đức vững chắc. Bằng cách ghi chép lại các sự kiện này, vai trò của người kể chuyện trở nên vô cùng quan trọng. Lịch sử không chỉ là một tập hợp các sự kiện mà là một công cụ để học hỏi và tránh lặp lại những sai lầm trong quá khứ.

Bảng Tra Cứu Nhân Vật Chính

Tên Nhân vậtVai trò Ban đầuPhe phái liên quanVai trò quan trọng
NoeHọc giả Tiên ElfTiên tri của Thiên Đạo, Thần TuNhân vật trung tâm, người truyền lời tiên tri, thầy của các nhà lãnh đạo mới.
Doanh Thường QuânThiếu chủ của Doanh ThànhHoàng tộc Châu Ngọc, Vua của Tiểu Hoàng QuốcHọc trò của Noe, người đã lên ngôi và xây dựng một vương quốc dựa trên triết lý cân bằng.
Doanh Thường HoàngVua đầu tiên của Tiểu Hoàng QuốcHoàng tộc Châu Ngọc, Vua Tiểu Hoàng QuốcAnh trai của Doanh Thường Quân, người dẫn dắt quân đội nhưng thất bại và qua đời vì bệnh nặng.
Đại Quốc SưCố vấn tâm linh, trưởng lão phái Huyền BăngHuyền Băng Phái, Châu Ngọc QuốcNgười truyền lời tiên tri cho vua, thầy của nhiều thế hệ vua Châu Ngọc.
Vong TrầnThành viên Hắc Thiên TôngHắc Thiên Tông, Thiên Sư Trừ MaBạn của Noe, người đã thay đổi niềm tin về Thiên Đạo sau sự kiện Thiên hỏa.
Phong TrầnMật thám, cận vệ của Hoàng tửÁm Bộ Quân, Châu Ngọc QuốcNgười cứu Châu Ngọc Yên, anh hùng thầm lặng trong cuộc chiến ngầm, chấp nhận cái tên để chuộc tội.
Hàn ThườngNgoại đệ tử Huyền Băng PháiHuyền Băng PháiBạn của Noe, người được Thiên Nữ giao nhiệm vụ bảo vệ Noe, sau đó rời quân đội để tìm kiếm sự bình yên.
Lang VươngVua của Tây Lang QuốcTây Lang QuốcKẻ thù của Châu Ngọc, nhưng có lòng trắc ẩn, tin tưởng Noe và thay đổi chính sách, sau đó chết khiến Lang Quốc tan rã.


Bảng Phân Tích Lời Tiên Tri và Sự Hiện Thực

Lời Tiên TriNguồn gốcNội dung Tiên triSự ứng nghiệm
Thiên thạch hủy diệt Lang Thành VươngThiên Đạo (thông qua Noe)Lang Thành Vương sẽ bị hủy diệt bởi Thiên thạch trong 100 ngày.Nhờ sự sám hối của Lang Vương và người dân, Thiên thạch đã đổi hướng, thành phố được cứu.
Vương quốc Châu Ngọc bị chia năm xẻ bảyThiên Đạo (thông qua Đại Quốc Sư)Vương quốc Châu Ngọc sẽ bị chia năm xẻ bảy sau khi nhà vua mất.Vua kiêu ngạo từ chối sám hối. Các vị vua kế nhiệm yếu kém, dẫn đến sự phân rã của vương quốc.
Bài đồng dao "Hoàng Kê"Huyền Thiên CácDự báo về sự suy vong của Châu Ngọc Quốc, sự xuất hiện của các vị vua (gà vàng), và sự trỗi dậy của Lang Quốc (sói già).Các vị vua sau này sống ăn chơi sa đọa, dẫn đến sự suy yếu của vương quốc. Cuối cùng, Lang Quốc đã xâm lược và bắt vua làm con tin.
Vòng luân hồi nhân quả của Nam ManThiên Đạo (thông qua lời nguyền của Noe)Dịch bệnh sẽ lan truyền với các triệu chứng tương tự những gì Noe đã phải chịu đựng.Dịch bệnh bùng phát, làm suy yếu Nam Man Quốc và dễ dàng bị Châu Ngọc Quốc thôn tính.
 
Last edited:

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top