Mời các bạn tập dịch/dịch giả giúp đỡ Truyền Kiếm

NamKha295

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Chương 296: Kiếm đan tiểu thành


Diệt sát kiếm đan lao ra khỏi cánh tay phải của Mạc Vấn rồi nhẹ nhàng uốn lượn như thể đang vui sướng nhảy nhót rồi tự động xoay tròn. Bên trong kiếm đan tối màu ẩn hiện sáu luồng kiếm quang đen tuyền như cá sông tung tăng uốn lượn.


Mạc Vấn bắt đầu khởi động pháp môn của Diệt sát ngưng đan quyết, lập tức sát khí bên trong kiếm phần điên cuồng bị hút vào trong Diệt sát kiếm đan, tạo nên một cơn lốc xoáy lấy Mạc Vấn làm trung tâm bắt đầu khuếch tán ra bốn phía.


Theo thời gian trôi qua, cơn lốc này đã lan ra khắp cả kiếm phần. Nơi ven rìa của cơn lốc sát khí có một sát linh đang lặng lẽ ẩn trốn, cùng với việc cơn lốc không ngừng mở rộng thì nó cũng bị cuốn vào bên trong, nó lập tức sợ hãi điên cuồng chayjt rốn. Sát ý trên người Mạc Vấn tuy đã được thu lại nhưng cũng không thể gạt nổi những sinh linh sống nhờ sát khí này. Sát khi trong cả kiếm phần lúc này liên tục chuyển động về phía trung tâm, mà những sát linh kia một khi mất đi sát khí thì cũng chẳng khác nào mất đi nguồn sống, sớm muộn cũng sẽ như cá rời nước, sống chết chỉ còn là chuyện thời gian mà thôi.


Sát linh dưới đủ loại hình dạng sợ hãi chạy trốn khắp kiếm phần, nơi này vốn dĩ cũng cố vài sát linh cao cấp nhưng tắt cả đều đã bị Mạc Vấn một lưới thu gọn, hóa thành chất dinh dưỡng cho nguyên linh năm năm vê trước. Những sát linh còn lại cùng lắm chỉ tương tương với cảnh giới Dưỡng kiếm, ngay cả cơ thể cũng không thể hóa thành thực chất. Dưới áp lực sinh tồn, tất cả bọn chúng cũng không còn e ngại điều gì nữa mà chỉ điên cuồng chạy về hướng sát khí đang tụ tập.


Hai tay Mạc Vấn chợt lóe lên kim quang, bản mệnh nguyên linh màu vàng lập tức bay ra từ thức hải hóa thành một tia chớp vàng sậm tiến về nơi sâu nhất trong cơn lốc sát khí, tiếp đó có vô số tiếng rít tràn đầy hoảng sợ và không cam lòng vang lên rồi cũng nhanh chóng biến mất.


Sau khi bản mệnh nguyên linh quay lại, kiếm thể màu vàng càng nồng đậm hơn, thể tích cũng tăng lên, xét theo cảnh giới thì đã hoàn toàn vững chắc ở Kiếm cương trung kì.


Ba ngày sau, toàn bộ sát khí trong kiếm phần đã bị Diệt sát kiếm đan nuốt lấy, nhưng cũng không rõ có phải vì sát khí nơi này quá ít hay không mà chỉ có thể tạo ra ba luồng sát ý kiếm khí, cộng thêm sáu luồng kiếm khí lúc đầu hợp thành chín luồng rồi tạo nên một vòng tiểu viên mãn, từ kiếm cương sơ kì đạt đến kiếm cương trung kì.


Mạc Vấn tiếp tục tìm kiếm trong đầm lầy, không lâu sau đó đã tìm thấy nơi cực sát thứ hai, nơi đó xưa kia là một chiến trường, chỉ là diện tích chỉ bằng một phần ba chỗ lúc nãy. Mạc Vấn mất thêm một ngày để hấp thu toàn bộ sát khi ở đây, bên trong Diệt sát kiếm đan cũng xuất hiện thêm một luồng sát ý kiếm khí. Khác biệt duy nhất là nơi này cũng có sát linh cao cấp tương đương với Kiếm mạch kì, bản mệnh nguyên linh của Mạc Vấn tất nhiên sẽ vui vẻ thu lấy nó, kiếm thức cũng tiến dần đến cảnh giới Kiếm cương trung kì đỉnh phong.


Tiếp đó, Mạc Vấn không ngừng thăm những nơi cực sát ở bên ngoài phạm vi đầm lầy, đồng thời thu hết tất cả sát khí. Nửa tháng sau, kiếm đan đã có thêm bảy luồng sát ý kiếm khí, chỉ có điều rất khó có thể ngưng tụ ra luồng sát ý thứ muwofi tám. Mạc Vấn liên tiếp ngưng tụ sát khí thu được ba lần nhưng cũng không có lần nào thành công, xem ra là vẫn còn thiếu một chút. Chỉ có điều, sự tiến bộ của bản mệnh nguyên linh lại không hề có sự trở ngại, sau khi thu được vô số sát linh, nó đã đạt đến kiếm cương hậu kì đỉnh phong.


" Xem ra sau này nên tiến vùng trung tâm thôi." Mạc Vấn tự nhủ.


Vùng trung tâm chính là nơi có sát khí dày đặc nhất trong đầm lầy này, cũng là chủ phong và khu vực xung quanh nó. Năm đó khi Mạc Vấn tiến vào chủ phong nơi này có gặp bốn con tử linh có cảnh giới kiếm nguyên, nếu không phải Tứ linh đồ gia truyền đột nhiên sinh ra dị biến thì có lẽ hắn cũng không may mắn chạy trốn được. Cũng không rõ nơi này còn có bao nhiêu tử linh, chỉ hy vọng sau năm năm sẽ không có thêm con nào sinh ra.


Khi tiến vào vùng trung tâm thì sát khí trong không gian cũng đạt đến một trình độ hoàn toàn khác. Mạc Vấn chỉ mất thêm một vài canh giờ đã có thể ngưng tụ ra luồng sát ý kiếm khí thứ mười tám, Diệt sát kiếm đan lại có thêm một vòng tiểu viên mãn, cảnh giới lại tăng lên Kiếm cương hậu kì.


Mạc Vấn cũng không tiếp tục đi vào sâu bên trong mà chỉ dừng lại ở bên rìa vùng trung tâm để tu luyện Diệt sát ngưng đan quyết. Chỉ là khi tới cấp độ này, tiến độ tu luyện Diệt sát ngưng đan quyết cũng không còn cao như trước, bởi bây giờ sát khí cần phải có sự thay đổi lớn về lượng, hơn nữa khi bản mệnh nguyên linh của Mạc Vấn đạt đến Kiếm cương hậu kì thì nó cũng đã hạn chế sự tăng trưởng của Diệt sát kiếm đan.


Mạc Vấn nhăn mày một lúc, hai mắt hiện ra huyết mang, sát ý nguyên linh theo thức hải chui ra nhập vào trong Diệt sát kiếm đan.


Diệt sát kiếm đan đột nhiên rung lên, sau đó có vẻ như đã ăn được thứ đại bổ nào đó nên đột nhiên có một luồng lực hút vô cùng đáng sợ truyền ra trừ trong kiếm đan. Nó lấy Mạc Vấn làm trung tâm, tiếp tục tạo nên một cơn lốc sát khí, nhanh chóng lan ra bốn hướng.


Sát khi điên cuồng lao vào trong Diệt sát kiếm đan, chỉ ngắn ngủi một khắc, sát khí trong vòng vài dặm quanh người Mạc Vấn đã hoàn toàn biến mất, từng luồng sát ý kiếm khí cũng lần lượt được ngưng tụ ra.


Luồng thứ hai mốt, hai hai, hai ba...


Thẳng đến khi tạo nên luồng sát ý kiếm khí thứ hai mươi năm thì đôi mắt Mạc Vấn mới mở ra. Bời vì sát ý nguyên linh đã nhập vào bên trong Diệt sát kiếm đan như thể linh hồn ở bên ngoài nhập về cơ thể vậy.


Suy nghĩ một lúc, Mạc Vấn lại triệu sát ý nguyên linh về, tạm thời ngăn không cho hai bên hợp lại. Hắn hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, sát ý nguyên linh đã có nửa phần giống kiếm hồn, chỉ cần thêm một chút trợ giúp là sẽ thực sự trở thành kiếm hồn, mà sát ý kiếm khí bên trong Diệt sát kiếm đan lại có thể làm được điều đó. Chuyện trải qua chuyện ở Tử Vân tinh các đã giúp sát ý nguyên linh lột xác gần như trở thành kiếm hồn, Mạc Vấn hiểu rõ, hắn không có đủ sức để điều khiển thứ này, cố gắng kết hợp lại sẽ chỉ khiến thiên kiếp giáng xuống đánh tan mà thôi.


Sát ý nguyên linh đã rời khỏi nên tốc độ tu luyện Diệt sát kiếm đan lại gặp phải bình cảnh, rất khó khăn để tạo ra luồng sát ý kiếm khí thứ hai sáu.


Mạc Vấn khép hai mắt lại, từ từ vận chuyển Diệt sát ngưng đan quyết để ngưng tụ ra luồng sát ý kiếm khí thứ hai sáu. Đột nhiên hắn mở hai mắt ra nhìn về phía sâu bên trong làn sương mù màu xám, lập tức thấy một bóng xám đang ẩn hiện.


" Tử linh?"


Mạc Vấn nắm chặt tay lại, Diệt sát kiếm đan từ lòng bàn tay của hắn trốn vào trong mục trái, một tia kim quang cũng từ mi tâm hắn hiện lên theo kiếm thức đột nhiên đâm vào sâu bên trong làn sương mờ.


Rất nhanh sau đó, bên trong lớp sương vang lên một tiếng kêu thảm thiết, còn thân thể của Mạc Vấn cũng lập tức run lên, kiếm thức cũng bay vọt từ trong lớp sương trở lại. Có thể dễ dàng nhận ra trên bề mặt kiếm thức đã mờ nhạt kim quang chợt có thêm một luồng tử khí màu xám đang không ngừng ăn mòn nó.


Mạc Vấn nhăn mày lại, tay phải mở ra, một ngọn lửa màu bạc chạy ra từ lòng bàn tay. Luồng tử khí kia khi tiếp xúc với ngọn lửa do sinh khí biến thành kia lập tức tiêu tan.


Mà khi ngọn lửa màu bạc đó xuất hiện, khắp nơi trong lớp sương xám vang lên tiếng gào thét chói tai, đồng thời một bóng người màu xám ở trong đó cũng sợ hãi bỏ chạy, một lúc sau, xung quanh Mạc Vấn cũng trở nên yên tĩnh, cũng không còn bóng Tử linh nào dò xét nữa.


Mạc Vấn thu ngọn lửa màu bạc lại rồi cất bước tiến vào nơi tuyệt địa ở sâu bên trong. Suốt dọc đường, hắn cũng không cảm thấy có Tử linh nào đến gần quấy rối nữa, không lâu sau đó, một ngọn núi lớn xuất hiện trước mắt Mạc Vấn, chính là chủ phong của Tâm Diễn Kiếm tông.

Gặp đúng chương khó chơi.. Tiếp tục xin chương nhé :)
 

hoangphu

Phàm Nhân
Ngọc
7,57
Tu vi
0,00
TRUYỀN KIẾM

Chương 295: Lại đến đầm lầy


Tác giả: Văn Mặc
Converter: huyen2207
Dịch giả: Box đào tạo Bạch Ngọc Sách
Nguồn: www.bachngocsach.com






"Các ngươi là dư nghiệt của Chú Kiếm Sơn Trang?" Đại trưởng lão Vô Vi Kiếm Tông ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, nhìn chằm chằm Đại Hôi và Hoàng Kim Điêu hỏi.

Hai con yêu thú nhị giai thượng vị, vả lại đều là yêu thú chúa tể cũng đủ để có thể so với chiến lực của hai gã Linh Kiếm Sư Kiếm Cương viên mãn! Lão già trong lòng không khỏi thầm kêu may mắn, vì lúc này hắn dẫn theo hai gã trưởng lão nội môn đều là tu vi Kiếm Cương hậu kỳ, nếu không thì sự tình thật là có chút khó khăn rồi.

Nhưng vấn đề là, trong đó có một con dị thú kỳ lạ vảy bạc, đầu có một sừng đi cùng với Kim Sí Bá Vương Điêu lại có cảm giác rất quen thuộc? Dường như đã từng nhìn hoặc nghe thấy ở đâu đó rồi, trong lòng Đại trưởng lão nảy sinh một chút nghi ngờ.

Lúc này Mạc Vấn đón gió mà đứng trên lưng Đại Hôi, lạnh lùng nhìn về phía ba người Đại trưởng lão, sát cơ trong mắt bùng lên: "Hôm nay sẽ bắt đầu thu hồi tiền lãi của Vô Vi Kiếm Tông từ bọn ngươi."

"Hảo (Tốt - nd) nồng đậm sát ý!" Đại trưởng lão cau mày
lại, nhưng cũng không thèm để ý, hừ lạnh một tiếng: "Khẩu khí (giọng điệu - nd) thật là lớn, chỉ dựa vào hai con súc sinh này mà đã cho rằng có thể thắng chúng ta sao?"

Mạc Vấn lạnh lùng cười: "Có thêm ta ở đây thì sao?"

Lập tức một cổ Sát Lục Ý Chí đáng sợ bao phủ về phía ba người, Sát Lục Kiếm Ý cấp độ viên mãn, một bức hư ảnh Sát Lục Kiếm Vực nhàn nhạt loáng thoáng hiện ra sau lưng Mạc Vấn.

"Kiếm hồn sơ khai (hình thức ban đầu của Kiếm hồn - nd)! Lại còn là Sát Lục Kiếm Hồn! Điều này sao có thể?" Đại trưởng lão hét lên thất thanh, dưới sự áp chế của kiếm ý đáng sợ đã làm cho tinh thần của hắn hết sức đau đớn.

"Rốt cuộc ngươi là ai?" Đại trưởng lão mắng thầm trong lòng, ở nơi này làm gì có dư nghiệt? Đây rõ ràng là một tên yêu nghiệt! Yêu nghiệt đáng sợ cỡ này ở đâu ra? Sát Lục Kiếm Hồn viên mãn cảnh giới, quả thực là chưa từng thấy bao giờ!

Mạc Vấn hừ lạnh, Đại Hôi và Hoàng Kim Điêu cũng đồng thời hống lên, lập tức một trái một phải hướng về phía ba gã trưởng lão giáp công (đánh hội đồng - nd).

"Muốn lấy mạng chúng ta tuyệt đối không có dễ như vậy!" Đại trưởng lão hét to một tiếng, kiếm túi (túi chứa kiếm - nd) linh quang lóe lên, một bộ Kiếm đồ ngay tức khắc xuất hiện trong tay.

Xoẹt, Kiếm đồ triển khai, trong nháy mắt đã mở rộng dài ra đến mấy trăm trượng, khí tức đáng sợ chấn động tiếp cận Tam giai hạ vị từ trong Kiếm đồ phóng thích ra, đúng chuẩn của một kiện Tam giai Kiếm đồ bán thành phẩm!

Kiện Kiếm đồ này có màu sắc vô cùng rực rỡ, mặt trên có khắc từng đạo vân văn phiêu dật, thoạt nhìn giống như Tiên gia Thiên cảnh.

"Ông..."

Sáu luồng kiếm khí theo những ký hiệu khắc trên vân văn từ trong Kiếm đồ bay ra.

"Lục Dục Diệt Ma Kiếm trận! Lên!"

Đại trưởng lão quát khẽ một tiếng, tham, sắc, thực... lục dục chi khí hiện lên trong Kiếm trận, bao phủ về phía Mạc Vấn.

Mạc Vấn cảm thấy tâm thần dao động từng hồi, trong đầu các loại dục vọng rất hỗn loạn, dường như áp chế bản tâm linh niệm của hắn.

Mạc Vấn nhíu máy, hừ lạnh: "Sát Lục Chi Quang, giết cho ta!"

Bên trong Sát Lục Nguyên Linh bắn ra một đám hào quang mãnh liệt, trong nháy mắt đã cọ rửa ở trong cơ thể hắn một lần, toàn bộ ma niệm vừa mới nhen nhóm đã bị quét sạch.

Sau đó tay phải Mạc Vấn vừa lật, một thanh đoản kiếm liền vỏ màu xanh nhạt đã xuất hiện trong tay, tiếng kiếm minh ngân vang, hơn một ngàn chuôi kiếm khí màu xanh nhạt từ trong vỏ kiếm bay ra, chớp mắt hình thành hai "kiếm dực" (đôi cánh tạo ra từ những thanh kiếm - nd) sau lưng Mạc Vấn.

Thanh quang kiếm độn (kiếm độn có ánh sáng màu xanh - nd) phát động, trong nháy mắt tốc độ Mạc Vấn đột ngột tăng nhanh sáu lần! Sau một tiếng nổ kịch liệt, thân hình Mạc Vấn ở trên lưng Đại Hôi chợt biến mất, sau một khắc đã xuất hiện trước mặt vị Đại trưởng lão kia.

"Ngươi?" Đại trưởng lão trợn mắt líu lưỡi, tay trái Mạc Vấn vừa nhấc, một đạo Canh Tân Hỗn Kim kiếm khí lập tức bắn thẳng vào trong ngực Đại trưởng lão!

"Kiếm khí này là?!"

Hai mắt Đại trưởng lão phẫn nộ trợn tròn, gần như là chưa kịp có bất cứ phản ứng nào, đạo kiếm quang chói mắt kia đã đâm vào lồng ngực lão, quần áo tức khắc bị nghiền nát, nội y Linh Giáp nhị giai cực phẩm ở phía trong cũng vỡ ra một lỗ lớn, cả người giống như đạn pháo bay ngược lại, nghiêng nghiêng hướng xuống mặt đất.

Oanh!

Hậu quả của cú rơi đã làm cho đỉnh một ngọn núi bên dưới bị chặt đứt, đổ xuống.

Ngay sau đó, Đại trưởng lão phá núi xông ra, đầu tóc bù xù như tên điên hướng về phía Mạc Vấn gào to:

"Ngươi là Mạc Thu!"

Mạc Vấn chỉ hừ nhẹ một tiếng, kiếm dực sau lưng lại lóe lên, hướng về Đại trưởng lão lần nữa lao tới.

"Ahhh! Phong cho ta!"

Đại trưởng lão thét lên điên cuồng, Kiếm đồ trên trời mãnh liệt phóng xuất ra linh quang sáng chói, sáu chuôi Lục Dục Diệt Ma kiếm khí xoay tròn cực nhanh, mỗi chuôi phóng ra một đạo kiếm mạc, đem toàn bộ không gian trăm trượng xung quanh Mạc Vấn phong tỏa triệt để, sáu đạo kiếm quang chớp động, hướng về phía Mạc Vấn đang bị vây khốn chém tới.

Sau đó, Đại trưởng lão cũng không thèm xem kết quả, liền khống chế Linh kiếm hướng phía không trung xa xa gấp rút chạy đi, thậm chí ngay cả hai gã đồng bọn và kiện chuẩn Tam Giai Kiếm Đồ cũng đành bỏ lại, lựa chọn chạy trốn ngay lập tức.

Mạc Vấn nhìn lướt qua lồng giam Kiếm mạc bốn phía, kiếm dực sau lưng ầm ầm giải thể, cánh bên trái hóa thành kiếm giáp (áo giáp làm bằng những thanh kiếm - nd) bao trùm trên thân thể, cánh bên phải tự động bay lên trên đỉnh đầu xoay tròn, hóa thành một cái màng sáng kiếm vũ (màn ánh sáng do những thanh kiếm nhảy múa, bay lượn tạo ra - nd) huyễn lệ.

Sáu đạo kiếm khí nghiền áp lên trên kiếm giáp, từng kiện kiếm diệp (lá kiếm - từng thanh kiếm nhỏ kết hợp tạo thành áo giáp trông giống như những chiếc lá - nd) chỉ rung động một trận rồi liền khôi phục bình thường, uy năng của cơ quan tạo vật Tam giai hiển lộ (biểu hiện ra - nd) không thể nghi ngờ.

Tiếp theo, ngón tay Mạc Vấn hướng bên dưới mãnh liệt vẽ một cái, theo động tác, cánh bên trái biến thành kiếm vũ quang mang với lưu quang màu xanh chói mắt, mãnh liệt chảy xuôi từ trên xuống.

Oanh!

Một tiếng nổ mạnh truyền đến, sáu chuôi Lục Dục Điệt Ma kiếm khí tạo thành lồng giam đã bị chém thành hai nửa mà tách ra.

Mạc Vấn bước ra khỏi lồng giam, nhìn thoáng qua Đại trưởng lão, lúc này đã trốn ra xa ngoài mấy ngàn trượng, sắc mặt không có bất kỳ biến hóa gì, linh quang lóe lên, một kiện khôi lỗi hình người từ trong kiếm túi hiện ra, hồng mang (ánh sáng đỏ) lập lòe, Cự Kiếm đỏ thẫm được nâng lên, sau đó mạnh mẽ vung lên.

Một đạo kiếm quang đỏ thẫm phá không xuất hiện, nhiệt độ nóng rực khiến cho không khí chung quanh vì bị thiêu đốt mà vặn vẹo, xoẹt qua một dấu vết rõ ràng ở phía chân trời, trong tích tắc đã đuổi theo Đại trưởng lão đang bỏ chạy. Quang diễm đỏ thẫm (ánh sáng màu đỏ đậm) trong nháy mắt đem Đại trưởng lão nuốt gọn.

Chiến đấu bên kia cũng chuẩn bị kết thúc, hai gã Linh Kiếm Sư Kiếm Cương hậu kỳ đang chống lại Đại Hôi và Hoàng Kim điêu, cơ hồ là không hề có phần thắng, chỉ có thể kéo dài thời gian một chút mà thôi, nhưng mà hiện tại xem ra muốn kéo dài thơi gian cũng chẳng được nữa rồi, Đại trưởng lão chết đã làm cho hai người hoảng sợ mất mật, vừa phân tâm một chút đã lập tức bị hai con yêu thú chộp ngay cơ hội xông vào xé xác.

Mạc Vấn đem Kiếm đồ vô chủ trên không trung thu hồi, tiếp theo thu thập luôn kiếm túi cùng Linh kiếm của ba gã nội môn trưởng lão còn sót lại rồi nhìn thoáng qua phương Bắc, huyết quang trong ánh mắt chớp lên, thì thầm: "Vô Vi Kiếm Tông!"

Sau đó nhảy lên lưng Đại Hôi, thay đổi phương hướng về phía Triệu quốc ở phía Nam mà bay đi...

-------------------------------------

Vô Vi Kiếm Tông.

Một gã đệ tữ hoảng sợ xông vào đại điện.

"Chưởng tôn! Không tốt rồi, mệnh bài của Đại trưởng lão, Tam trưởng lão cùng Tứ trưởng lão đều đồng thời vỡ nát!"

Chu Minh Vân mạnh mẽ đứng dậy phẫn nộ quát:

"Ngươi nói cái gì?"

"Nội môn Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, mệnh bài của ba vị trưởng lão đồng thời vỡ nát"

Gã đệ tử hoảng sợ lặp lại.

"Cái gì? Điều này không có khả năng! Triệu quốc làm gì có thế lực nào có thể đồng thời giết chết bọn hắn?"

Chu Minh Vân ngã trở vào trong ghế, hai mắt có chút hoảng sợ, một vị Kiếm Cương viên mãn, hai vị Kiếm Cương hậu kỳ trưởng lão đồng thời vẫn lạc (chết, phi thăng Minh giới - vịt), bất kể là ở Kiếm Tông nào cũng đều là một chuyện động trời, gần giống như chuyện một
lão tổ Kiếm Nguyên vẫn lạc! Ba người này là do hắn phái đi, nếu như hắn không có một lời giải thích hợp lý, chức chưởng tông này của hắn cũng coi như chấm dứt, cho dù mấy vị Vô Vi lão tổ không có ý kiến thì nội môn Trưởng Lão Hội cũng sẽ liên hợp buộc tội hắn.

"Ngươi trước hết lui ra ngoài đi."

Chu Minh Vân uể oải phẩy phẩy tay, tên đệ tử kia liền khom người lui ra khỏi đại điện.

Sắt mặt Chu Minh Vân âm trầm bất định (trầm ngâm suy tính - nd), cuối cùng mạnh mẽ đứng dậy, phóng nhanh ra khỏi đại điện, ngự Khiêng Linh Cửu Kiếm hướng cấm địa tông môn phía sau núi mà đi, nơi đó là chỗ bế quan của nhóm Vô Vi Kiếm Tông Kiếm Nguyên lão tổ.

"Sư tôn, đồ nhi có chuyện quan trọng bẩm báo!"

Chu Minh Vân dừng lại trước tòa Vạn Nhận Tuyệt Phong, cung kính hô.

Tuyệt Phong đỉnh (đỉnh núi Tuyệt Phong - nd), trong một căn phòng bằng cỏ tranh truyền ra một âm thanh phiêu miễu (âm thanh mơ hồ, huyền ảo, yếu ớt - nd): "Vào đi."

"Tạ sư tôn!"

Chu Minh Vân lúc này mới ngự kiếm bay lên, đến đỉnh núi, hạ xuống trước căn phòng bằng cỏ tranh.

"Có chuyện gì? Nói đi." Trong căn phòng cỏ tranh truyền ra âm thanh già nua phiêu dật.

"Sư tôn, chuyện lớn không tốt rồi."

Chu Minh Vân lập tức đem sự tình Triệu quốc toàn bộ nói ra, không có dấu diếm chút nào.

"Hiện tại mệnh bài của Đại sư huynh, Tứ sư huynh cùng Lục sư huynh (theo ta thì Đại, Tam, Tứ sư huynh mới đúng chứ?! - nd) đã bị nghiền nát, kết cục sinh tử đã định, thỉnh sư tôn quyết định."

Bên trong căn lều tranh yên lặng một lúc, sau đó truyền ra một tiếng than nhẹ, một đạo linh quang (ánh sáng - nd) từ trong phòng nhẹ nhàng bay ra.

"Đây là tin tức bổn tọa nhận được từ Thượng tông vào ba ngày trước."

Chu Minh Vân giơ tay trảo (chộp - nd) một phát, lưu quang (ánh sáng lưu chuyển - nd) trong lòng bàn tay hắn biến mất, một đoạn tin tức tràn vào thức hải, tiếp theo sắc mặt hắn đại biến (thay đổi lớn - nd), sợ hãi nói:

"Ba tháng sau Thượng tông sứ giả sẽ đến đây! Như vậy biết làm thế nào cho phải?"

Âm thanh già nua trong phòng cỏ tranh thản nhiên nói:

"Ngươi hiện tại không cần làm gì cả, sự tình ở Triệu quốc cũng không cần phải xen vào, lặng yên chờ đợi sứ giả Thượng tông đến, nếu nội môn Trưởng Lão Hội có làm khó dễ ngươi, ngươi cũng chẳng cần để ý đến, bổn tọa còn chưa chết, cái mặt mo này vẫn còn đôi chút tác dụng."

"Đa tạ sư tôn!"

Trên mặt Chu Minh Vân lộ vẻ vui mừng, đã có hứa hẹn của sư tôn, lần này chiếc ghế chưởng môn xem như không có sao.

-------------------------------------

Triệu quốc, Mê Vụ Đầm Lầy, hiện tại cách thời gian phong ấn cởi bỏ lần trước đã năm năm, nhưng bên trong ao đầm, mê vụ (sương mù - nd) vẫn dày đặc tràn ngập, che khuất cả người lẫn vật.

Mạc Vấn đứng trên một đỉnh núi cao bên ngoài đầm lầy, lẳng lặng quan sát biến hóa của sương mù. Sau khi lẳng lặng xem xét một ngày, cuối cùng Mạc Vấn cũng hành động, bên hông kiếm túi linh quang lập lòe, 365 mảnh phù kiếm Thủy Hành Diễn Thiên Thần Giám trôi nổi bay ra, giao nhau xuyên qua xuyên lại trong phạm vi trăm trượng quanh người Mạc Vấn, mang theo từng đạo quỹ tích huyền ảo.

365 mảnh biến ảo, liên tục tổ hợp cùng nhau sau hơn trăm lần, mới đột nhiên chấn động, phóng xuất ra linh quang chói mắt, sau đó hiện ra một tầng sương mù so với tầng mê vụ trong đầm lầy giống nhau như đúc, bao phủ không gian trăm trượng xung quanh Mạc Vấn.

Tiếp theo thân thể Mạc Vấn ở bên trong phạm vi diễn biến của cấm phù kiếm trận Huyền Thiên Khảm Thủy Vạn Hóa cất bước đi vào trong mê vụ.

Hai cái cấm trận bất đồng linh lực giao hòa lẫn nhau nhưng lại không gây ra một chút tiếng động, Mạc Vấn đi vào không hề khiến cho bất kỳ cấm chế nào trong đầm lầy có phản ứng.

Khống chế được cấm phù, rất nhanh Mạc Vấn đã đi sâu vào trong đầm lầy, không lâu sau đó, một tòa kiếm phần xuất hiện trước mắt.

Cảm nhận được nồng đậm sát khí bên trong kiếm phần, trong lòng Mạc Vấn dâng lên một cảm giác sung sướng, đồng tử mắt trái lóe lên ô quang (ánh sáng đen - nd), một khỏa viên cầu đen kịt từ trong mắt trái thoát ly ra. Một cổ Sát Lục khí thuần túy từ bên trong viên cầu chấn động truyền ra, đúng là Diệt Sát Kiếm Đan mà Mạc Vấn tu luyện!

Giờ phút này Diệt Sát Kiếm Đan của hắn đã có chút thành tựu, bên trong đã sơ bộ ngưng tụ ra sáu đạo Sát Lục Kiếm khí nguyên vẹn. Qua một thời gian dài dưỡng dục, Sát Khí trên người Mạc Vấn gần như đã bị hút sạch, đã không còn đủ để tu luyện Diệt Sát Kiếm Đan, do đó, Mê Vụ Đầm Lầy trong Chiến trường thượng cổ chính là Thánh Địa để tu luyện Diệt Sát Kiếm Đan.

P/s: Đã xong phát đầu, hơi lâu ra nhỷ?! hắc hắc :x:x:x
Ta đi kiếm cơm tiếp đây
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top