Tử Thiên Hoa Nhiễm Nhiễm
Phàm Nhân
Thầy bói:
Nhà này có quái trong nhà
Có con chó mực sủa ra đằng mồm.

Nhà này có quái trong nhà
Có con chó mực sủa ra đằng mồm.

Bao lâu không đối thơ rồi,Đã lâu rồi, ta lười chẳng đọc thơ
Cũng biết mình, chắc chẳng ai còn nhớ
Các bạn thơ đã có chồng, có vợ
Giống như ta chẳng lẻ bóng phòng không!
![]()
Bao lâu không đối thơ rồi,
Nào ngờ "Su" đã theo người về dinh.
Giờ toàn thơ phú linh tinh:
"Lương đâu đưa hết?", "Con mình ngủ chưa?"
![]()
Người xưa cảnh cũ còn đây,
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Người xưa cảnh cũ biết đi đâu tìm?
Có nuối tiếc, có thèm chơi
Cũng đành phải trái nhìn con dòm chồng!
![]()
Tôi đi lảo đảo giữa đời,Tôi đi lãng đãng giữa đời
Người khôn né vội kẻ khờ xô nghiêng
Đường mòn vạt nắng liêu xiêu
Hồn hoa mộng cỏ còn phiêu mộng trần.
Chân đê còn dấu gót chân
Người tôi thương nhớ mong thầm nơi nào
Huynh ơi tửu lượng dù caoTôi đi lảo đảo giữa đời,
Vì say sấp mặt chứ người ngợm chi.
Nắng nghiêng, chân bước li bì,
Chỉ mong đến quán làm ly giải sầu!
Ngại chi một chút bụi trầnHuynh ơi tửu lượng dù cao
Uống quên ngày tháng thân nào chịu đây
Vẫy vùng cho hết cơn say
Thân tàn ma dại có hay không người![]()
Đã mặt dày, nào có thơ ngây,Người xưa cảnh cũ còn đây,
Vẫn "Su" thuở ấy, mặt dày, dáng thon!
À không... đã bớt mi nhon...
Nhưng độ 'lầy lội', vẫn con người này!
![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản