nhaque
Tác Giả Đại Thần
- Ngọc
- 181.450,67
- Tu vi
- -0,12
Hết cần thì vứt hẳn đi --> BỎ
Nào ngờ lại bị nóng ghì cháy da --> BỎNG (*)
Mờ vào dẹt hẳn bờ ra --> MỎNG
Chỉ còn trái chín nặng mà tròn căng --> MỌNG
Đố: Bài thơ ở trên có 4 câu/cú/sentence - mà ở trong đó, mỗi câu thể hiện nghĩa, hoặc ý, hoặc mô tả, của 1 từ/vựng/word.
Đó là 4 vựng gì?
Chúc mừng bạn đã có đáp án trúng!

-------- CHÚ:
(*): Gốc của vựng này (tiếng Việt xưa) là... Pỏng.
Về sau, có kẻ đọc thành "Bỏng", có kẻ đọc thành "Phỏng". Bản thân chúng đều do cùng 1 vựng gốc mà ra.
Tương tợ, tiếng Việt xưa có vựng... Panh (Panh ra, Panh thây ra, Cởi panh áo ra).
Về sau, có kẻ đọc thành "Banh", có kẻ đọc thành "Phanh". Bản thân chúng đều do cùng 1 vựng gốc mà ra.