nhaque
Tác Giả Đại Thần
- Ngọc
- 181.490,67
- Tu vi
- -0,12
Lời khen tốt đến tẫn cùng --> TUYỆT (1)
Ngờ vào tỏa sáng một vùng trời đêm --> NGUYỆT
Bất ngờ hờ lõm sâu thêm --> HUYỆT (2)
Thay tờlạnh lẽobông mềm trắng bay --> TUYẾT (3)
Đố: Bài thơ ở trên có 4 câu/cú/sentence - mà ở trong đó, mỗi câu thể hiện nghĩa, hoặc ý, hoặc mô tả, của 1 từ/vựng/word.
Đó là 4 vựng gì?
Chúc mừng bạn đã có đáp án trúng!Tuyệt Nguyệt Huyệt Tuyết

-------- CHÚ:
(1): "Tuyệt" (Hán-Việt) -- mang nghĩa là "Dứt" (chấm dứt); tức là một sự gì đó đạt đến mức cao nhất, đến mức chót - và không thể mở ra thêm hay phát triển thêm được nữa. Ngày nay, có kiểu gọi là "Đỉnh chóp" mang ý tương tợ.
Tất nhiên, "cùng đường" cũng có nghĩa là "tuyệt lộ" - nhưng "cùng" (trong đường cùng, hoặc trong cùng đường) thì đó lại là 1 từ/vựng bị biến âm mà ra. Âm gốc của "(vào) đường cùng" chính là... "(vào) đường cụt" --> "đường cùn" --> "đường cùng"/ "cùng đường".
Bản thân của vựng "cùng" mang ý nghĩa tương tợ với "đồng" bên Hán-Việt (đồng tâm = cùng một lòng).
(2): "Huyệt" (Hán-Việt) -- mang nghĩa là "(cái/chỗ) lõm (vào)". Trên cơ thể, chỗ lõm vào giữa các khớp xương hoặc giữa khớp gân được gọi là "huyệt". Đào một cái vết lõm sâu xuống lòng đất, cũng gọi là "huyệt". Lõm, có một âm đọc khác là... Hõm.
(3): Ở câu này, mình dùng từ/vựng đặt câu thơ chưa chính xác. Lẽ ra thay "lạnh lẽo" bởi "sắc lạnh" thì sẽ hoàn chỉnh hơn, do vừa có thể mô tả độ lạnh "như cắt vào da" của tuyết - vừa có vựng "sắc" thể hiện cho dấu sắc, nhằm mô tả một phần của đáp án.
Last edited: