Game Câu đố thám tử.

Status
Not open for further replies.
Last edited:

hoa huệ trắng

Phàm Nhân
Super-Moderator
Ngọc
395.033,96
Tu vi
0,00
Trong khi tui cố thêm logic vào thì 2 người lại...
Đùa thôi mà, vì bạn mới nói tới vật lộn, nên tuột quần cũng logic thôi... :D
HHT kể 1 minh họa về logic trong 1 vở kịch nhé:
Ông A: Sao anh kg lập gia đình?
Ông B: Tôi kg may, yêu 1 người đàn bà kg được tự do. (Là vợ ông A)
Ông C: Vậy là người đàn bà đó đang ở trong tù! (Logic quá phải kg?) :D
 

Ưu Lệ Tịch Như

Hợp Thể Trung Kỳ
Moderator
Ngọc
12,70
Tu vi
1.163,00
Đùa thôi mà, vì bạn mới nói tới vật lộn, nên tuột quần cũng logic thôi... :D
HHT kể 1 minh họa về logic trong 1 vở kịch nhé:
Ông A: Sao anh kg lập gia đình?
Ông B: Tôi kg may, yêu 1 người đàn bà kg được tự do. (Là vợ ông A)
Ông C: Vậy là người đàn bà đó đang ở trong tù! (Logic quá phải kg?) :D
Công nhận là tuột quần cũng logic nhưng người đi mà quần ở lại thì nó hơi...
 

Ưu Lệ Tịch Như

Hợp Thể Trung Kỳ
Moderator
Ngọc
12,70
Tu vi
1.163,00
Chưa bao giờ tôi thấy một chương trình ti vi nào chán như thế này. Mấy nhân vật chỉ ngồi trên sofa nhìn thẳng vào tôi, trông mặt họ có vẻ không hài lòng.
Rồi một trong số họ đi về phía tôi, có gì đó không ổn.... Hắn đưa tay vươn về phía tôi, rồi..... Phụp, mọi thứ tối đen, tôi không cảm nhận được gì quanh mình nữa.
Chuyện gì đây? @Ưu Lệ Tịch Như
 

Ưu Lệ Tịch Như

Hợp Thể Trung Kỳ
Moderator
Ngọc
12,70
Tu vi
1.163,00
Mỗi tối, tôi đều ra trước hiên nhà làm 1 người tuyết. Bạn bè ở trong ký túc xá đều nói tôi bị điên, ấm đầu, thần kinh... Họ đâu biết rằng làm người tuyết vui thế nào đâu.
Cảm giác khi tạo thành 1 người tuyết rất là tuyệt vời. Nhưng có lẽ họ không hiểu được cảm giác đó. Chắc tôi chả còn cách nào khác ngoài việc làm cho họ sáng mắt ra nhỉ.

Ôi, tui đọc mà chả hiểu gì, bạn hiểu không? @Ưu Lệ Tịch Như
 

Ưu Lệ Tịch Như

Hợp Thể Trung Kỳ
Moderator
Ngọc
12,70
Tu vi
1.163,00
Đó là khoảng nửa đêm, 3 ngày trước.Tôi đang say xỉn đi về nhà. Vì đêm đó rất lạnh, cho nên tôi tạt vào máy bán hàng t.ự động để mua một cốc cafe nóng cho ấm người.
Trong lúc đấy, đột nhiên có một đứa trẻ chạy hối hả vượt qua tôi.
– Đứa nhóc này làm cái quái gì vào đêm lạnh lẽo thế này? – Tôi t.ự hỏi mình.
Sau đó, tôi đi bộ về thì lại bắt gặp 1 người phụ nữ. Bà ta đến và hỏi:
– Anh có thấy con trai tôi đâu không?
Trời đã lạnh, tôi buồn ngủ với lại không muốn phiền phức nên nói rằng tôi không hề thấy con trai của bà ta đâu và về nhà đánh 1 giấc ngủ ngon lành. Sáng hôm sau tôi đón nhận 1 tin rất bất ngờ.
Người mẹ của đứa trẻ mà tôi thấy đã bị đâm tại nhà và đang rất nguy kịch. Những người bán thuốc lá gần nơi tôi ở đã kể cho tôi nghe.
Vụ này không hề được báo chí ghi nhận gì, vì vậy tôi không biết những chi tiết cần thiết. Nhưng quan trọng là đứa trẻ: chính nó là người phát hiện ra mẹ mình như vậy đầu tiên và ngay lập t.ức đi báo cho cảnh sát giúp đỡ.
Khi nghe vậy t.ự nhiên tôi cảm thấy có lỗi, bởi vì tôi nghĩ rằng có lẽ có một điều gì đó tôi làm được thì sẽ cứu họ…
Vậy khúc mắc là gì? @Ưu Lệ Tịch Như

Ủa?
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top