Hại Người Không Mệt
Phàm Nhân
Lười thế nhờ!
Buồn quớ, hóng mãi mà hổng thấy chương mớiLười thế nhờ!
Cờ nhông ai đây, văn phong quen quáLười thế nhờ!
Có chương mới rồi đó :vBuồn quớ, hóng mãi mà hổng thấy chương mới![]()
Tại hạ Hại Người Nô Mệt, không cờ nhon của thèng nàoCờ nhông ai đây, văn phong quen quá![]()
ngày 10c nhé huynhTên kia lặn mất tiêu, mình sẽ làm tiếp, vì mình không có nhiều thời gian lắm nên chất lượng edit không thể cao như trước kia được, hy vọng mọi người đọc vẫn thấy ổn.
Ngày 1 chương còn khóngày 10c nhé huynh![]()
Đọc cũng khá ổn ạ. Nhưng huynh chú ý cách trình bày thoại thống nhất để dễ đọc hơn ạ.@Slowly : Em đọc giúp anh 2 chương mới nhất coi có ổn không nhé, anh áp dụng cách edit siêu tốc nên chắc chắn không mượt như Hại Người làm nhưng được cái tốc độ và đỡ nhọc.
Thỉnh thoảng có vài lỗi chính tả và trình bày, mong huynh có thể để mắt và "chăm sóc" chúng nó ạ. Dưới đây là một ví dụ lỗi đánh máy của chương:- Hồ thần địa phương cư nhiên cho ngươi hiện hình ở đây?
"Chính là Thủy Quân tiền nhiệm trồng ta ở đây..."
"Khó trách."
Ngụy Hạo thấy xung quanh sơn trà cũng không có đất mới, có thể thấy không phải gần đây dời tới.
- Ngươi đã là Hồ thần nô tỳ, làm sao dám làm chuyện thương thiên hại lý?! Nói thật cho ngươi biết, lúc tới địa phương huyện tôn nói, huyện Ngũ Đàm đã có dân chúng, khách buôn mất tích mấy chục người, sợ là bị hại, mất mạng! Nói, có phải ngươi dụ người tới đây rồi giết chết?! ”
"Oan uổng! Oan uổng a..."
"Thi Hương năm nay, nhất định phải điĩ, đợi ta công thành danh toại, lại đi tới trước mộ phụ thân báo cáo."
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản