GÓC QUẠU:
Hôm nay lười mở Bạch Ngọc Sách, mình đi đường tắt lên google gõ "Phượng Cẩm" để vào link truyện. Không ngờ nó ra cả một loạt trang web đăng truyện Phượng Cẩm. Lúc đó đầu mình kiểu là load luôn á, vì mình chỉ đăng duy nhất ở hai nơi là Bạch Ngọc Sách và Kênh Sinh Viên thôi. Phá lệ đăng lên facebook nhưng chủ nhóm off vẫn chưa được duyệt. Nên tóm lại là chỉ có hai nơi có thể xuất hiện truyện chính chủ là Bạch Ngọc Sách và Kênh Sinh Viên.
Sau đó biết là mấy web người ta reup lại của mình. Nghĩ theo hướng tích cực thì bên đó cũng góp phần pr cho truyện có mình một xíu (chắc zậy), nhưng mà đem đi thì cũng biết hỏi tác giả chứ, nếu không ít nhất thì dẫn link vào trang chính chủ, hoặc ghi nguồn thôi cũng đủ rồi.
Sao dân trí bây giờ thấp kém quá vậy?
Ừ thì reup, nhưng mà có thể reup một cách đàng hoàng không ạ? Mắc cái gì đi sửa văn án của người ta? Mọi người thấy văn án của em dở? Oke, thì đừng reup.
Reup một tác phẩm của tác giả đã qua đời, hoặc tác giả là người nước ngoài, hoặc không contact được với tác giả, tạm chấp nhận. Nhưng mà truyện đều được đăng ở diễn đàn, truy cập trang cá nhân xong nhắn tin hỏi một câu xin phép đem đi khó lắm hả?
Nguyệt ít khi quạu, nhưng mà một khi đã quạu thì thù rất dai. Bổn cung hiện tại đã ghim các vị. Khỏi cảm ơn!
Một số nơi reup có ghi nguồn nên tạm chấp nhận:
Dù sao thì bạn nào có sở thích đọc reup (chắc không có đâu

) không lợi hơn nổi đâu. Vì Bạch Ngọc Sách forum mình đăng nhiều hơn một chương so với bên reader, mấy web reup đa số chỉ đến chương 4 (tức là reup của reader ra), không lời được miếng nào đâu.
Gửi đến các admin của những web reup dân trí còn không bằng nổi một con tác giả 13 tuổi. Không thân!
P/S: Đọc những lời này, còn tiếp tục reup thì có thể đo độ dày da mặt rồi đó. Nếu không, nhắn tin xin phép một cái giùm đi. Tính mình nếu có một lời xin lỗi thì sẽ biến thành đứa phổi bò ngay, nên chỉ cần một lời xin lỗi, thù này coi như dút. Nhưng nếu chuyện này tiếp diễn lần nữa, Nguyệt sẽ không tiếp tục đăng truyện, thanks.