Trung Thần Thông
Phàm Nhân
TẠP VĂN
Tác giả: Trung Thần Thông
Nguồn: bachngocsach.com
Thần kinh kỳ truyện (Chap 4&5)
Tác giả: Trung Thần Thông
Nguồn: bachngocsach.com
Thần kinh kỳ truyện (Chap 4&5)
Kỳ 4: Mỹ Nam Tử
Đã bao giờ bạn nghĩ nếu như mình cực kỳ đẹp và quyến rũ thì bạn sẽ làm gì và phải làm gì chưa? Bạn đã bao giờ thử tưởng tượng tới cảnh cứ ra khỏi nhà là bị đuổi theo, giành giật hay nhẹ nhất là liên tục phải nhận những ánh mắt tống tình tới từ cả tam giới? Có lẽ là chưa, có thể bởi bạn chưa đủ đẹp, cũng có thể bạn đủ đẹp nhưng chưa đủ quyến rũ, cũng có thể bạn có đủ cả hai yếu tố đẹp và quyến rũ nhưng bạn không có được cái thứ gọi là “linh khí thiên bẩm”, hơn trăm năm mới xuất hiện một người. Không biết nên gọi là may mắn hay bất hạnh, Trung Thần Kinh có cả ba điều trên. Gã đẹp, quyến rũ và có linh khí thiên bẩm.
Còn nhớ hồi còn nhỏ xíu, mỗi lần đi nặng gã thường kê bô ra cửa vừa đi vừa ngồi ngắm đường ngắm phố, một phong thái nhã nhặn trời sinh. Bữa nọ, gã còn đang thò lò mũi xanh, áo sắn quá rốn, ngồi bô coi thiên tinh ngoài hiên nhà như thường lệ thì chợt có ông thày bói mù, thọt hai chân bơi ngang qua. Vừa nhìn thấy gã, lão thày bói như bị sét đánh bất thình lình, toàn thân trơ khấc bất động, chăm chăm nhìn gã đôi ba lượt từ trên xuống dưới rồi vuốt ngược lên. Cặp kính đen cũng không thể che giấu nổi ánh hoảng loạn trong mắt lão lúc đó, tới giờ Trung Thần Kinh vẫn không thể quên vẻ mặt kỳ lạ của lão thày bói khi ấy. Lão thày bói sau một hồi chết sững thì chợt bừng tỉnh, quỳ xuống trước mặt gã mà xá dài liền mấy cái, đầu chạm sát bô mà rằng:
- Tinh hoa nhật nguyệt đất trời
Chẳng ngờ xuất hiện ở nơi Long Thành
Sau này ắt sẽ vinh danh
Tiếng tăm còn nổi hơn anh Mét Xì.
Cha mẹ hắn lúc đó đang ngồi trong nhà, nghe thấy tiếng người nói thì chợt ngó ra. Mắt thấy sự lạ, tai nghe chuyện khó tin liền nghĩ rằng tay thày bói mù kia đang định lừa bịp, bắt cóc con mình nên lập tức hô hào hàng phố, kẻ gậy, kẻ đinh ba, kẻ dao phay lùa đánh lão thày bói. Cảnh tượng hệt như dân các làng lùa đánh bọn trộm chó thời nay. Cũng còn may, lão thày bói mù chắc năm xưa cũng là dân ăn tập đàng hoàng nên bơi rất nhanh. Hàng phố quanh nhà gã đuổi chưa kịp tới nơi lão đã nhảy xuống cống cái mà lặn mất tăm. Sợ rằng lão sẽ trở lại gây hại cho vùng nên mọi người hè nhau đẩy lấy một tảng đã lớn tựa hai viên bi ve chặn lấy cửa cống, lại mời đạo sỹ cao tay đặt bùa trấn yểm cẩn thận. Kể từ đó không còn ai thấy lão thày bói mù thêm một lần nào nữa.
Lại nói chuyện Trung Thần Kinh, sau khi nghe lời lão thày bói kia phán thì tâm trí chợt giác ngộ. Từ khi đó gã mới biết nguyên do tại sao người ta cứ nhìn thấy gã là đòi bế ãm, hôn hít đủ kiểu như thế. Sau này khi đã biết cái chữ, gã bèn bỏ mấy phen công phu mà len núi Anh Téc Nét tìm thày Vạn Sự Thông Gúc Gồ Tiên Sinh hỏi han, tra cứu thì mới rõ ràng đầu đít mấy chuyện Thiên Bẩm Linh Khí ra sao. Thì ra, ông trời vui tính, thi thoảng tổ chức event rồi bốc thăm trao giải thưởng. Kiểu như việc các ngân hàng vẫn thường làm để thu hút khách gửi tiền thời nay vậy. Khác ở chỗ ông Trời thì chỉ làm cho vui còn bọn kia thì làm có mục đích cả. Trăm năm mới có một event chọn ra một người đủ tài đức để đảm nhận tước vị đẹp trai tuyệt vời xuyên không gian đó. Cũng chẳng hiểu sao gã lại trúng được giải ấy. Người có thứ Thiêm Bẩm Linh Khí đó khiến cho người ngoài càng ngắm càng yêu, càng nhìn lâu càng đắm. Vậy nên phàm là người có khí chất đó thì sẽ có lực lượng hâm mộ là ông già, bà lão rất đông đảo. Ở đâu thì không biết, chứ ở xứ Nam Cộng này, người già là nguyên khí của quốc gia. Cả giới cầm quyền có ông nào trẻ đâu? Ở đây, nếu được người già ủng hộ thì kiểu gì cũng không làm nên bá nghiệp ắt sẽ cũng làm người bình thường. Sau này chưa biết thế nào, nhưng giờ gã vẫn là người bình thường. Không sao cả! Cứ mặc đó, có thịt chó ắt sẽ có mắm tôm!
Kể từ ấy, gã đã đẹp lại càng thêm đẹp, đã quyến rũ lại càng thêm quyến rũ, linh quang phát tỏa ngày càng mạnh tựa ánh mặt trời giữa đêm trăng sáng.
Thật là:
“ Người đâu mà đẹp đến tột cùng
Rạng ngời tỏa sáng khắp không trung
Gái, trai, gay, les đều mê cả
Không mê gã ư? Chỉ có khùng!”
Đọc tới lúc này ắt các bạn sẽ đặt ra câu hỏi: “Vậy việc Trung Thần Kinh, đẹp rất đẹp, quyến rũ rất quyến rũ thì có liên quan gì đến câu chuyện chính của chúng ta ở đây?”
Tại hạ xin đáp luôn là có, có liên quan, rất can hệ là đằng khác. Thế nhưng vì các vị hỏi quá đột ngột nên nhất thời chưa thể nghĩ ra câu trả lời hợp lý mà thôi.
Vậy?
Vậy, muốn biết? Xin cứ đón xem kỳ sau sẽ rõ!
Kỳ 5: Kết Nghĩa Bồn Cầu
Quay lại diễn biến câu chuyện trong đại lao Gươm phủ. Trung Thần Kinh vì quá đẹp trai lại vào trỏng cùng đợt với Lão Thần Tiên háo sắc nên rất được tôn kính. Gã thường xuyên nhận được quà tặng bất ngờ và bí mật từ các bạn cùng phòng giam, khi thì là đôi cú đấm khi đang ngồi cầu xí, nhẹ nhàng hơn thì là vài cái gót chân vào mặt trong lúc đang ngủ. Dần dần cũng quen, tạo thành phản xạ có điều kiện, mặt gã lúc đầu còn sưng tấy, mồm miệng vêu vao, muốn nói cũng không được tròn vành rõ chữ nên đành chỉ ư ử hát trong miệng, nhưng về sau này tới khi sưng không thể sưng hơn nữa, vêu không thể vêu hơn nữa, khi mọi thứ đã tới cực hạn rồi thì cũng chỉ vậy thôi. Dần dà, gã cũng có thể mở miệng nói chuyện được.
Kể từ khi Trung Thần Kinh vào đây, người buồn nhất có lẽ là Nháp Long Não Đại Ca. Đột nhiên mất đi sự sủng ái của anh em bạn hữu nên hắn lấy làm đau khổ lắm. Hắn buồn vì không còn ai bắt hắn đu người lên thành bể nước để đóng vai tắc kè. Hắn thấy nhớ những cú đấm, những củ đậu bay. Trong chập chờn cơn mộng mị, hắn vẫn thường ước ao có một cái gót chân dập vào mặt mình. Nhưng không, thói đời có mới nới cũ, huynh đệ bằng hữu của hắn giờ đã dồn hết cả tâm trí vào hai kẻ mới kia rồi. Những khi buồn bã, hắn thường vào trong nhà xí ngồi khóc oang oang một mình.
Một bữa nọ, Long Não đang ngồi bưng mặt khóc oe oe như mọi bận. Đột nhiên có tiếng kẹt cửa, một người bước vào hỏi gã:
- Làm sao ấy khóc?
Long Não thấy có người quan tâm thì càng nấc to lên:
- Dạ, tại không có ai thương tớ cả. Hu hu!
Nói xong hắn mới ngửng lên nhìn người kia. Trước mặt gã là một hán tử thân hình ngũ đoản, cao độ mét bảy, mặt hoa da phấn, thâm tím kín mặt, mồm tựa hai con đỉa trâu, nhưng ánh mắt ngời sáng, khí thế tề thiên rất có mị lực. Người này không là Vớ Va Vớ Vỉn Trung Thần Kinh làng Kê thì còn ai vào đây nữa. Thì ra Trung Thần Kinh đã đem lòng thầm thương trộm nhớ Long Não đã lâu nhưng chưa có dịp bày tỏ vì thường thì một đứa trên nóc bể một đứa dưới sàn nhà, xa xôi cách trở không thể ngỏ lời. Hôm nay sẵn miệng đã lành có thể nói tròn vành rõ chữ, lại thấy Long Não Đại Ca một mình lẻn vào nhà xí nên biết Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa đã hội đủ, gã bèn đánh liều mà chui vào đây tỏ bày. Không đợi Nháp Long Não kịp giật mình hô hoán, Trung Thần Kinh liền lấy tay bịt miệng hắn lại, ánh mắt phong tình vô hạn cất giọng hát hút hồn đoạt phách bài Tình Đơn Phương giọng la thứ cao ba quãng tám. Nháp Long Não lúc đầu phản ứng kịch liệt, sau dần hình như cũng biết gã không có ác ý với mình thì chỉ còn nhẹ nhàng đu đưa mà giật giật. Trung Thần Kinh nhắm tịt mắt hát tới đoạn: “ Người ơi anh biết chăng em đã yêu từ lầu…” tới lần thứ tám thì chợt thấy Long Não gât gật, còn lòng bàn tay mình ướt đẫm. Gã mừng húm biết tấm chân tình của mình đã lay động được tấm lòng của đối phương bèn mở mắt nhìn thẳng vào mắt của Nháp Long Não. Chỉ thấy đôi mắt của Long Công Tử khi này trợn ngược toàn lòng trắng, miệng sùi bọt mét phòi qua kẽ tay của Trung Thần Kinh, thân hình hắn thì mềm oặt thi thoảng giật giật, phản ứng rất lạ. Đời gã trải qua nhiều lần tỏ tình, đã từng thấy không biết bao nhiêu sắc thái của con người, cảm động có, khóc có, tức giận tới mức thóa mạ cũng có nhưng chưa bao giờ thấy ai phản ứng thế này. Đúng là người tình trong mộng có khác, phản ứng cũng thật khác người thường.
Chợt lúc này, lại có tiếng kẹt cửa, kèm với đó là tiếng của Lão Thần Tiên:
- Hí hí! Hai người chơi trò gì đó? Cho ta chơi với!
Vừa lọt vào bên trong, lão đã sững người lại kêu lớn:
- Á á! Giết người? Sao ngươi lại giết hắn hả Trung Thần Kinh? Đồ bệnh hoạn này, có phải là thích giết trước cưỡng sau có phải không? Hihi! Ta thích!
Trung Thần Kinh nghe vậy thì mới hiểu ra sự tình, hoảng hồn vội buông tay. Cũng còn may là Long Não Đại Ca thể hình tráng kiện, thể lực dồi dào, khí số cũng còn chưa tận nên sau khi được Lão Thần Tiên hô hấp nhân tạo, thông tăc … kinh mạch thì chợt thở hắt ra một cái mà hồn du địa phủ, đi hết một tua độ mười phút rồi tỉnh lại như thường. Ba người gặp lại nhau mừng mừng tủi tủi, hôn hít một chặp cho thỏa đoạn Long Não cất lời:
- Hôm nay mà không có hai vị chắc mạng của Long Não này đã bỏ lại nơi hầm xí này rồi! Huhu!
Trung Thần Kinh xua tay cười xòa:
- Không có chi là không có chi! Đều là huynh đệ tỉ muội cả, xin đừng cố chấp.
Lão Thần Tiên nhìn trái, nhìn phải, hết nhìn Trung Thần Kinh lại quay qua nhìn Long Não đại ca mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Mình cũng không hiểu, chư vị có ai hiểu không? Chắc là không. Không cũng không sao vì không quan trọng lắm. Má!
Lão Thần Tiên gãi đầu một hồi rồi khe khẽ hỏi toáng lên:
- Thế bây giờ thế nào nhỉ? Theo kịch bản thì tiếp theo sẽ là thế nào?
Trung Thần Kinh nhún vai:
- Không nhớ! Long Não nhớ không?
Long Não gãi cằm gật gù:
- Giờ thì đến đoạn ba người chúng ta kết nghĩa an hem thì phải.
Hai người kia đồng loạt vỗ mông nhau khen hay:
- Hay! Hay lắm! Anh em ta kết nghĩa làm chị em đê! Yeah!
Nói là làm, cả ba lập tức quỳ xuống, lấy đót chổi thay hương, bệ xí thay bánh, nước lã thay rượu mà kết nghĩa cầu tiêu. Nguyện có phúc chẳng chia, có họa tự chịu, dẫu không sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm nhưng cũng nguyện xin chết khác ngày khác tháng khác giờ. Xong xuôi ba người phân ngôi thứ, Long Não Đại Ca trẻ nhất làm chị cả, Trung Thần Kinh thông minh nhất làm chị hai, Lão Thần Tiên làm em út vì nhiều râu nhất. Xong xuôi, cả ba cắn ngón tay nhau nhỏ máu ăn thề rồi quay ra bàn kịch bản cho kỳ tiếp theo!
Thật là:
Trong tù không rượu cũng không hoa
Ba chị em ta ra lộn cầu vồng!
Không rõ kịch bản của kỳ tiếp theo sẽ ra sao. Không hiểu ba thằng cha kia kết nghĩa chị em để làm cái khỉ gì? Muốn biết, cứ đón xem kỳ sau sẽ rõ!
Mời chư vị đồng đạo thảo luận, đóng góp gạch đá cho tại hạ xây nhà ở Bách Ngọc Luận theo link này:
http://bachngocsach.com/forum/showth...641#post271641